Người thanh niên này không phải ai khác mà chính là Triệu Vân. Sau khi hắn báo ra tên tuổi cùng thế lực liền làm xung quanh lôi đài một mảnh ồn ào.
- Hoá ra là Thiên Sát Đạo Tặc nổi trội mấy năm nay, thật không ngờ lại dám tới Thái Huyền Thành tranh đoạt danh ngạch vị diện chiến trường a!
Một tên thần cấp cao thủ kinh ngạc lên tiếng. Những kẻ khác cũng hết sức tò mò bàn luận không thôi. Không thể phủ nhânn Thiên Sát Đạo Tặc tại nơi này đã khuấy đảo lên một điểm danh tiếng. Dù sao cũng chưa từng xuất hiện một thế lực đạo phỉ nào nổi tiếng như bọn hắn. Dưới lôi đài bàn tán sôi nổi, trên khán đài trung niên đại hán có râu quai nón kia cũng là một bộ kinh ngạc. Hắn là tán tu không tham gia thế lực nào cho nên đối với Thiên Sát Đạo Tặc mấy nay nổi tiếng tràn ngập vẻ tò mò không ngần ngại hỏi:
- Không biết vị huynh đệ này tại Thiên Sát Đạo Tặc có chức vụ gì?
- Tam đương gia!
Triệu Vân cũng không có nóng vội, đây là lúc hắn mang danh hiệu Thiên Sát Đạo Tặc đánh ra danh tiếng. Vậy nên lúc này hắn không ngại nói nhiều hơn một chút.
- Hoá ra là Tam đương gia của Thiên Sát Đạo Tặc, Hoàng mỗ kính ngưỡng đã lâu!
Không rõ Hoàng Quan Phong nói thật hay giả, chỉ là biểu hiện bên ngoài của hắn quả thực vô cùng thành thật.
- Không dám, nên đánh vẫn phải đánh thôi!
Triệu Vân không chút câu nệ lên tiếng nói.
Hoàng Quan Phong gật đầu, tay phải nâng đại phủ vác lên nói:
- Đúng thế, vì tranh đoạt danh ngạch vị diện chiến trường ta sẽ dùng toàn lực, huynh đệ cẩn thận!
Hoàng Quan Phong nói xong khí thế bộc phát, tu vi Trung vị thần đỉnh mạnh mẽ chấn nhiếp xung quanh. Hoàng Quan Phong tại Trung vị thần cảnh giới cũng hết sức mạnh mẽ, lại thêm một thân khí lực bẩm sinh của huyết mạch càng làm hắn có thực lực kinh người. Cơ bắp trên người Hoàng Quan Phong nổi lên cuồn cuộn như sóng lớn dâng trào, đại phủ được nâng lên hướng Triệu Vân đánh tới. Thân hình khổng lồ của Hoàng Quan Phong như một viên đạn pháo bắn tới phía Triệu Vân, khí thế như hồng. Người xung quanh kinh thán sợ hãi, nhiều người lập tức nhận ra từ hôm qua tới giờ tên đại hán này chưa từng dùng toàn lực. Hiện tại hắn bùng nổ ra thực lực kinh khủng bực này thật khiến một đám người vừa rồi tranh đoạt tư cách khiêu chiến có chút tim đập chân run.
- Xong, tên họ Hoàng kia quá mạnh. Thanh niên kia vừa lên đã không thể chống lại được rồi!
- Tu vi chỉ là hạ vị thần, đối đầu với Trung vị thần đỉnh phong quả thực là bị nghiền ép không ngóc đầu được!
- Ta dám ca hắn không đỡ được ba chiêu liền sẽ bị loại, cho dù là Thiên Sát Đạo Tặc thì cũng không có cách nào ngăn được thế công của tên đại hán kia!
Bên dưới tiếng bàn luận lập tức xôn xao, không một ai đánh giá cao Triệu Vân. Bởi vì lúc này khí thế cùng thực lực của Hoàn Quan Phong quá khủng bố, quả thực là vô địch
cùng cấp, thậm chí có thể khiêu chiến thượng vị thần cường giả.
Không ít người đã tưởng tượng ra cảnh Triệu Vân bị một búa nện bay khỏi lôi đài rồi.
Nhưng chính vào lúc búa lớn của Hoàng Quan Phong sắp đánh tới trước mắt của Triệu Vân thì keng một tiếng. Hoàng Quan Phong kinh ngạc nhìn Cự Phủ của mình bị chặn lại. Một mũi nhọn vậy mà mạnh mẽ ngạnh kháng lại đầu Cự Phủ đang giáng xuống. Lực đập xuống của Cự Phụ cực mạnh, lại thêm sức nặng của nó đến mấy ngàn cân. Vậy mà thanh niên trước mắt lại có thể sinh sinh ngạnh kháng Cự Phủ của hắn. Không phải tránh né, mà là ngạnh kháng a. Nhìn theo mũi nhọn kia, Hoàng Quan Phong thấy được vũ khí của đối phương, một thanh trường thương.
Triệu Vân nắm chặt Trường Thương trong tay, ánh mắt loé lên tinh quang, hai tay phát lực đâm tới. Hoàng Quan Phong kinh hãi phát hiện bản thân hắn bị đẩy lùi về phía sau. Hoàng Quan Phong lộn hai vòng từ trên không đáp xuống mặt đất. Hắn lùi lại ba bước sau đó mang theo vẻ kinh sợ nhìn về thanh niên trước mắt. Không chỉ có hắn kinh sợ, lúc này xung quanh lôi đài thứ tám mươi hai đã một mảnh yên tĩnh. Yên tĩnh vì một màn vừa rồi, quá sang chấn a.
- Ta nhìn nhầm sao, tại sao ta lại thấy trường thương đẩy lui cự phủ vậy!
Một tên tu sĩ ngây ngốc tự lầm bầm trong miệng. Rất nhiều người ở xa quan sát bằng Thuỷ Tượng trận pháp thấy được một màn ở lôi đài thứ tám mươi hai thì hò hét vang trời. Ngay sau đó cảnh tượng chiến đấu bùng nổ, xung quanh lôi đài thứ tám mươi hai tiếng hoan hô vang trời. Thập Vũ Tiên Dương thành chủ cùng hơn hai mươi vị trưởng lão cũng bị tiếng hò hét hấp dẫn, ánh mắt rơi vào trận chiến tại lôi đài thứ tám mươi hai.
Chỉ thấy lúc này hai thân ảnh đã đánh thành một đoàn. Kinh ngạc ở đây chính là một thanh niên có tu vi Hạ vị thần đang điên cuồng công kích một đại hán vạm vỡ có tu vi Trung vị thần. Vượt cấp khiêu chiến không phải chuyện gì to tát, nhưng lúc này trông thấy chiến đấu như vậy càng làm người ta phấn khích quan sát. Đặc biệt là Thương kích của Thanh niên kia quá mức đáng sợ. Hoàng Quan Phong lúc này vô cùng uỷ khuất, càng đánh càng kinh sợ. Hắn hoàn toàn không có khả năng phản kích a, trường thương của Triệu Vân như giao long liên tục đâm vào những yếu điểm của hắn làm hắn chỉ có thể bị động phòng ngự.