Côn Lô thân ảnh như biến mất, chỉ thấy vô số bóng kiếm đan xen như mạng nhện điên cuồng hướng về phía đại quân của Phi Linh giới. So với Vạn Kiếm của Lệnh Hồ Xung không kém cạnh một chút nào.
- Đèn pin phóng to!
- Súng laze điện quang!
- Khăn liên Bò tót!
Ở bên này Vũ bàn tử không ngừng ném ra ma pháp, vô số Hoả cầu, băng chuỳ, phong nhận được hắn đánh ra. Ở phía sau nobita cùng doremon cũng không kém cạnh. Không thể còn xem bọn hắn là trẻ con nữa. Thời gian tại thế giới này đã khiến nhận thức của chúng càng lớn lên. Đối với Phi Linh giới, chỉ có một từ không thể không đánh. Pháp bảo của Doremon lúc này phát huy tác dụng không nhỏ, vô số đồ vật kì lạ xuất hiện khiến cho Vũ Mập Mạp cũng phải kinh thán sợ hãi. Như là một cái vật có thể phóng to băng chuỳ mà hắn đánh ra, lại còn có vật có thể bắn ra kinh lôi. Quả thực là làm người ta ngạc nhiên không thôi.
Ở phía tây chiến trường, Chu Du cùng Gia Cát Lượng cũng là hai tôn thần phật đáng sợ. Cả hai bọn hắn kết hợp pháp tắc quả thực là không thể nói theo lẽ thường một cộng một bằng hai nữa. Chỉ có thể nói, bọn hắn cộng lại có thể bằng năm bằng sáu. Nguyền rủa Pháp tắc đi chung với Vận Mệnh pháp tắc sức huỷ diệt không thể bàn cãi. Nơi đây không một kẻ nào có thể chống lại hai bọn hắn liên thủ.
- Chết tiệt, tại sao bọn hắn có thể mạnh như vậy. Không được, phải giết chủ lực của bọn hắn trước.
Võ Uy Nam hai mắt lạnh lùng, nhìn về phía xa xa Hoàng Minh tràn ngập chiến ý. Hoàng Minh không có tham gia chiến đấu, hắn giống như Võ Uy Nam, từ lúc bắt đầu đã đứng tại nơi này.
- Ngươi là Hoàng Minh đúng không? Được tiên giới danh xưng tu la trẻ tuổi nhất, Bất Hủ tu la. Ngươi có dám cùng ta một trận chiến??
Hoàng Minh nhìn Võ Uy Nam, khoé miệng nở nụ cười. Hắn không có nói gì, chỉ là lúc này một thân ảnh lấp loá thoáng hiện, đứng ở giữa tầm nhìn của hai người. Thanh niên này khuôn mặt bình thường, thuộc loại ném vào dòng người không có chút nào nổi bật. Thế nhưng lúc này hắn đúng ở đó, vô hình chung lại khiến Võ Uy Nam cảm thấy một tia uy hiếp không rõ.
- Đối thủ của ngươi là ta!
Người tới hiển nhiên là Việt Anh. Trường kiếm giống gậy của hắn lúc này đã rút ra, quang minh nguyên tố bao trùm. Đối diện Võ Uy Nam, Việt Anh liền muốn một trận chiến.
- Ngươi xứng sao?
Võ Uy Nam vẫn là lạnh lùng nói.
- Xứng hay không, không phải ngươi quyết định là được!
Lời vừa dứt, thân ảnh Việt Anh biến mất, Võ Uy Nam kinh hãi, một cảm giác tê cả da đầu xuất hiện. Thổ thuộc tính lập tức được hắn huy động bảo vệ bản thân.
Ầm!
Từ phía sau lưng một tiếng nổ vang lên, Võ Uy Nam bị đẩy lên trước, thế nhưng hắn không bị thương chút nào.
-
Không sai, vẫn là có bản lĩnh, tiếp tục!
Việt Anh mỉm cười, đuổi theo không bỏ. Võ Uy Nam không hổ là thiên kiêu đứng đầu của Phi Linh Giới. Mặc dù bị bất ngờ, thế nhưng ngay sau đó vẫn là cùng Việt Anh chiến đấu mãnh liệt.
Hoàng Minh từ xa quan sát chiến trường, tiên giới gần như đang chèn ép Phi Linh giới mạnh mẽ. Nhất là thực lực cá nhân của Tiên Giới quá Mạnh. Xuất hiện đám người Chu Du, Gia Cát Lượng, Đoàn Dự quả thực là yêu nghiệt trong thiên tài.
- Ồ!
Bỗng nhiên hắn phát hiện ra, có bảy mươi thân ảnh trong suốt chậm rãi đột phá vòng vây tiến tới Hà Nội. Bảy thân ảnh này nếu không chú ý nhất định không thể phát hiện ra được.
- Quang Minh pháp tắc sao? Không nghĩ Phi Linh giới vẫn có kẻ tu luyện pháp tắc này!
Bảy mươi người này rất chuyên nghiệp, động tác luồn lách hết sức cẩn thận. Nếu không phải Hoàng Minh hắn cũng nắm giữ Quang Minh pháp tắc đại viên mãn thì thật khó có thể phát hiện ra bọn hắn.
- Âu Long, còn bao nhiêu lâu nữa là tới?
Trong bảy mươi thân ảnh có một người đoạn hậu truyền âm mà hỏi. Âu Long chính là kẻ dẫn đầu lần đột nhập này. Hắn thực lực chân chính đã đạt tới thượng vị thần đại viên mãn. So với Lãnh Thu Sâm không kém một chút nào. Vì thế lần này kế hoạch Võ Uy Nam tin tưởng để hắn dẫn theo sáu mươi chín người tiến hành đột nhập. Hiển nhiên kế hoạch đang theo chiều hướng tính toán.
- Không xa, theo mật báo thì hiện tại chỉ còn cách chừng hai trăm mét tả hữu. Nếu không phải là đột nhập thì nháy mắt ta cũng có thể đi tới!
Âu Long truyền âm trả lời, ánh mắt hướng về phía không xa trăm mét tràn ngập vui vẻ. Đúng như kế hoạch, tiên giới gần như không có bao nhiêu người thủ hộ nữa. Một trận chiến kia gần như đã là đại chiến kết cục rồi. Công việc của hắn không sai, bảy mươi chiến lệnh lệnh bài, Phi Linh giới nhất định đoạt tới tay. Chính là lúc này bỗng nhiên ầm ầm mấy tiếng. Mặt đất bỗng nhiên rung động kịch liệt. Âu Long kinh hãi, lập tức thấy được trước mặt cách hắn năm mươi mét một thân ảnh đang đứng ở đó. Hắn mặc chiến giáp màu xanh lam, tóc dài bay trong gió, khoé miệng mỉm cười:
- Chư vị vất vả rồi!
Thanh niên kia mở miệng lại là một câu như vậy.