Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Khiêu chiến


trước sau

Hoàng Minh lúc này cũng đã chú ý lên võ đài thứ mười rồi. Hai người bên trên hắn đều nhận biết, cả hai đều là người của hắn.

Trên võ đài thứ mười, Bắc Âu cùng Nguyệt Chỉ lại vô cùng căng thẳng. Nơi ở mới, thân phận mới, cả hai đều tỏ ra vô cùng nổi bật. Quan trọng là tỏ ra không quen biết từ trước.

- Ha ha ha, Nguyệt sư muội, đánh thật thống khoái, tiếp của ta vài chiêu nữa!

Bắc Âu lớn tiếng cười, đao trên tay liên tục đánh tới, khí thế như hồng. Nguyệt Chỉ cũng không phải quả hồng mềm, nàng hai kiếm hai tay, không những tấn công như vũ bão, mà phòng thủ không ngờ cũng không yếu. Cả hai đánh đến bất phân thắng bại một hồi lâu, phải mất gần nửa tiếng Nguyệt Chỉ mới chịu thua ba chiêu mà bại.

- Ha ha, Nguyệt Sư muội, ta thắng!

Nguyệt Chỉ hừ một tiếng, không cam lòng mà đi xuống. Nàng trở về điều tức một thời gian. Còn nhiều võ đài, nhất định nàng sẽ tới. Mấy ai biết được, hai người đánh nhau tầng tầng lớp lớp sát chiêu như vậy, cuối cùng chỉ là một mục đích kéo dài thời gian mà thôi.

Hoàng Minh bắt đầu lại nhắm mắt vào, hắn thà đi ngủ một giấc còn hơn. Gần tháng nay không thể đăng nhập hệ thống, hắn chỉ còn cách ăn với ngủ. Thời gian rảnh dẫn đám pokemon cùng Hàng Thanh Nhi đi về chỗ Mã Ngư Vương chơi đùa. Đến nay chỉ còn vài ngày nữa là hệ thống nâng cấp thành công. Hoàng Minh thật là trông ngóng lắm. Nhất là nhiều thứ do lần cập nhật nâng cấp đầu tiên mà biến mất như pokemon huyền thoại hay là biến thể xayda. Chỉ mong lần này nâng cấp, hệ thống mang cho hắn chút kinh hỉ đi. Vừa nghĩ tới đây, một giọng nói kéo Hoàng Minh về thực tại:

- Đệ tử nội môn, Cảnh Thắng, muốn khiêu chiến vị trí lôi đài số sáu!

Âm thanh không lớn nhưng mang đến một trận nháo nhào. Đám đệ tử kinh hô:

- Trời ạ, có người khiêu chiến đệ tử hạch tâm kìa, số sáu, số sáu không phải là Hoàng Minh sư huynh sao?

Một đệ tử nội môn hô lên ầm ĩ.

- Đúng là quá ngầu rồi, không ngờ dám khiêu chiến Hoàng Minh sư huynh. Nên nhớ là Hoàng Minh sư huynh đã vượt qua tháp trận tầng thứ mười ba à nha!

Lại có người nói lớn. Cây nói này đều được xung quanh ủng hộ. Ai ai cũng đều đoán là như vậy, vượt qua mười ba tầng tháp trận, chắc chắn Hoàng Minh phải có thực lực mạnh mẽ mới đúng. Thế nhưng lại có đệ tử khác nhảy ra nói:

- Các ngươi thấy qua Hoàng Minh sư huynh giao thủ qua chưa? Kẻ kia ta biết, chính là Cảnh Thắng, phó hội trưởng của Ưng Hạ Hội đấy. Thực lực rất cao. Nhìn bộ dáng tự tin của hắn, nhất định đã đột phá Kim Thần thành công rồi.

- Thật sao? Đã đạt tới kim
thần rồi sao?

- Không phải chứ, hắn năm nay chưa tới mười tám mà!

Tiếng bàn tán ầm ĩ vang lên. Hoàng Minh miệng nhếch lên. Hắn biết đạt tới đệ tử hạch tâm rõ ràng là rơi vào sự ghen tỵ của một số người. Có sáu người mà chỉ có hắn là bị khiêu chiến, ý là sao? Rõ ràng là có người nhằm vào hắn. Thậm chí có lẽ còn vài tên nữa chưa lộ mặt đây. Hắn nên lập uy một lần, cũng lên cho một đám ruồi muỗi sâu bọ tránh đi.

Nghĩ đến đây, Hoàng Minh chậm rãi đứng dậy, đi tới võ đài. Pikachu trên đầu hắn hưng phấn kêu lên mấy tiếng, nghe chừng nó khoái chí lắm.

Trên các võ đài khác, mỗi vị đệ tử hạch tâm lại có những sắc thái biểu cảm khác nhau.

- Hừ, tên Cửu Long kia không ngờ dám có ý đồ với Hoàng Minh, ta sẽ nhớ kĩ!

Hàng Thanh Nhi hai hàng lông mày nhíu chặt. Cắn răng ai oán mà nói nhỏ. Đối diện với nàng bên kia võ đài chính là Ngọc Yên Mỹ. Lúc này không ai đoán ra tâm tình nàng thế nào, chỉ thấy nàng vẫn yên tĩnh nhìn qua võ đài.

Không biết là trùng hợp hay được sắp xếp mà võ đài của Hoàng Minh không ngờ lại nằm chính giữa, vô tình chính là vị trí đẹp nhất để theo dõi của khán giả.

- ha ha, thật không ngờ, tên Cửu Long lại nhanh như vậy không nhịn được. Ta cũng muốn xem xem, Hoàng Minh này mạnh thật sự hay chỉ là một tên có chút vận may mà thôi.

Vũ Vấn Sơn cười nham hiểm. Ánh mắt đã quay sang phía bên phải, nơi mà Cửu Long đang ở. Chỉ thấy lúc này tên kia vậy mà an nhàn ngồi uống trà. Không biết từ lúc nào đã có người mang cho hắn một bàn trà nhỏ. Cửu Long lúc này vô cùng bình tĩnh, giống như là mọi chuyện đã nằm trong lòng bàn tay hắn. Rất có vẻ trong tay nắm bắt mọi chuyện.

- Thật muốn xem thân thủ của đệ tử Tông chủ.

Vũ Vấn Huy cười nói. Hàng Vô Ưu không nói gì, chỉ mỉm cười. Hắn cũng không rõ thực lực của Hoàng Minh thế nào. Tuy đã nhận sư đồ một tháng nay, thế nhưng hắn vô cùng bận rộn chuyện của nương tử, không có thời gian dạy Hoàng Minh. Hoàng Minh cũng không hề nói gì đến chuyện tu luyện. Thế nên lúc này, với thực lực của Hoàng Minh. Hàng Vô Ưu cũng mù tịt. Hắn chỉ có thể lẩm bẩm:

- Tiểu tử, đừng làm ta mất mặt!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện