Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Thổ Lưu Bích, Phòng thủ tuyệt đối


trước sau

- Hoàng Minh đại ca, chúng ta phải làm gì đây, đây chính là một tộc đàn ám ảnh lang đấy!

Diệp Mẫn hai mắt sợ hãi lên tiếng hỏi. Lúc này bọn họ chỉ có thể nhìn về phía Hoàng Minh chờ đợi ý của hắn mà thôi. Hiển nhiên lúc này Hoàng Minh nói gì, bọn hắn nhất định sẽ nghe theo.

- Đúng vậy Hoàng Minh đại ca, lần này khảo hạch phải chăng chính là muốn một đám người chúng ta đoàn kết lại chống lại tộc đàn này!

Diệp Bích lên tiếng nói. Câu nói của nàng tuy không lớn, thế nhưng vẫn có vài người xung quanh nghe được. Lập tức như vớ được cọng cỏ cứu mạng. Ngay lập tức có một thanh niên nhanh trí kêu lên:

- Mọi người, chúng ta lúc này cần phải liên thủ, rất có thể lần này khảo nghiệm chính là muốn chúng ta đoàn kết chống lại tộc đàn ám ảnh lang này!

Tiếng nói của hắn tuy không to, thế nhưng chính là dùng linh lực mà khuếch đại. Thế nên rất nhiều người liền tỉnh ngộ, nhanh chóng mà phản ứng.

- Đúng vậy a, cũng không có nói chúng ta không thể liên hợp phòng thủ đâu này!

- Chính xác, đám ám ảnh lang này mạnh nhất cũng chỉ là luyện thể đại viên mãn mà thôi. Chúng ta đều là kim đan cảnh mà, sao phải sợ chứ?

- Mọi người, cùng nhau phòng thủ a, chỉ cần qua một canh giờ mà thôi, chúng ta nhất định sẽ thắng lợi!

Lập tức sĩ khí được nâng cao, dường như đám thanh niên này như tìm thấy được sự sống trước mắt, lập tức đứng gần lại nhau, co thành một đoàn. Rất nhanh chỉ còn lại hai đám người tách biệt ra, chính là năm người Hoàng Minh cùng mười người Hắc Lỗ, Lôi Ân.

- Hoàng huynh đệ, chúng ta tự liên hợp chứ?

Lôi Ân cười cười, vô cùng hứng khởi mà đề nghị. Hắc lỗ cũng là một mặt vui vẻ, hắn đối với người khác rất ít khi có hào cảm. Thế nhưng đối với Hoàng Minh lại phi thường hảo cảm đấy.

- Tốt, chúng ta liên thủ!

Hoàng Minh cũng không có sĩ diện mà lập tức đồng ý. Hiện tại hắn cũng không muốn hiển lộ thực lực chân chính của hắn. Nếu muốn Hoàng Minh có rất nhiều cách để thi triển công kích, chỉ sợ một đòn có thể tiễn cả tộc đàn này đi chầu ông bà ông vải rồi ấy chứ. Rất nhanh đã có hai đội ngũ xuất hiện. Một đội hình có hơn trăm người, một đội hình chỉ có mười năm người.

- Chết tiệt, mấy tên kia vậy mà không có cùng chúng ta liên thủ!

Phía bên kia, một tên thanh niên nhổ ra một bãi nước miếng vô cùng tức tối.

- Phong thiếu gia, không cần phải để ý đến bọn chúng, bọn chúng cũng có một chút thực lực, thế nhưng lại tự cao tự đại, nhất định sẽ bị tộc quần Ám Ảnh lang trực tiếp nghiền nát!

Một người thanh niên khác nhanh chóng nịnh nọt. Phong Hưng hừ lạnh một tiếng, rất nhanh phân phó một hồi. Hiển nhiên Phong Hưng tại một đám thanh niên này chính là kẻ mạnh nhất, tạm thời được bầu ra làm người chỉ huy.

Mấy trăm Ám Ảnh Lang vẫn chưa phát động công kích, bọn chúng vẫn là ở ngoài bìa rừng gầm gừ chờ đợi. Bọn hắn chờ đợi
chính là một cái hiệu lệnh, một hiệu lệnh tấm công. Chỉ cần nhận được lệnh, chúng nó sẽ điên cuồng tiến hành lao đến, thỏa mãn sự điên cuồng giết chóc của bản thân.

- Huuuuuuuuu!

Rất nhanh một âm thanh vang lên, âm thanh này như một hòn đá lớn ném vào mặt hồ tĩnh lặng, chính là phá vỡ cái không khí căng thẳng đến tột cùng này. Lệnh tấn công đã xuất hiện. Lập tức hàng trăm con ám ảnh lang gầm rú ầm ĩ cực tốc mà phóng tới đám nhân loại ở phía trước, tốc độ cực nhanh càn quét đến.

- Đội một tấn công tầm xa, đội hai lập tức phòng hộ!

Phong Hưng hét lên ra lệnh, lập tức hàng loạt công kích tầm xa được đánh ra. Trong hơn một trăm người này cũng không thiếu loại vũ khí hay chiến kĩ tấn công tầm xa. Lại có một đoàn gần bốn mươi người giơ cao khiên chắn vòng ngoài, cắn răng mà chờ đợi.

Ầm ầm ầm, tiếng va chạm của công kích tầm xa khiến cho vô số Ám Ảnh Lang gục ngã. Thế nhưng Ám Ảnh Lang nhiều lắm, nhiều không thể kể được. Chúng như một đoàn nước lũ không ngừng mà nhào tới, thậm chí nhắm mắt đánh bừa cũng nhất định chúng. Khoảng cách hơn trăm mét nhanh chóng bị đoàn Ám Ảnh lang rút ngắn, chỉ còn một chút nữa là đại chiến sẽ nổ ra.

- Thổ thuật, thổ Lưu Bích!

Hoàng Minh chính lúc này lập tức kết ấn, thi triển ra Thổ Lưu Bích. Nếu nói về khả năng phòng ngự thì Thổ thuật chính là phòng ngự mạnh nhất rồi. Uỳnh uỳnh uỳnh, lập tức có đến tám bức tường xếp thành hình vuông từ dưới đất trồi lên toàn bộ bao phủ đoàn người Hoàng Minh lại. Tám bức tường này cao đến gần hai mươi mét, độ dày phải hơn hai mét, mỗi bức tường đều có nhiều bộ dáng đầu yêu thú ở giữa. Ám Ảnh lang chỉ có thể va vào đoàn tường này mà vang lên tiếng ầm ầm, rất nhanh bọn chúng đều bị chặn lại ở bên ngoài, nhất thời không cách nào đột phá vào trong. Ám ảnh lang bình thường chỉ cao có gần hai mét, thế nhưng bức tường này đã là cao đến hai mươi mét, quả là không có cách nào tiến vào. Muốn tiến vào chỉ có cách phá vỡ bức tường bằng đất rắn chắc này. Phía bên kia thì đã lâm vào chiến đấu rồi. Tiếng la hét gầm gừ vô cùng ác liệt, tiếng kêu gào thảm thiết của ai đó khiến cho không gian hỗn loạn. Hoàng Minh cùng Lôi Ân, Hắc lỗ lập tức phi hành bay kên phía trên mà quan sát. Chỉ thấy đội ngũ bên kia quả là thảm rồi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện