Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Thanh niên cường giả


trước sau

- Hoàng Minh à, tới đúng lúc lắm!

Yên Hàn nhìn thấy Hoàng Minh thì mỉm cười mà nói. Tuyết Ưng vốn là có chút tức tối vì bị cắt ngang cuộc nói chuyện của hắn cùng mĩ nữ. Thế nhưng khi nhìn ra thấy bên ngoài lại xuất hiện một thiếu nữ xinh đẹp thì hai mắt liền tỏa sáng.

Tuyết Ưng vốn là một giáo viên có tài năng, thế nhưng nhân phẩm lại thấp. Ham mê tửu sắc, trong học viện cũng không ít học viên nữ đã rơi vào ma chưởng của hắn. Nhưng phụ thân hắn vốn là trưởng lão đời trước, Yên Hàn mặc dù chán ghét cùng khinh thường, thế nhưng là một viện trưởng, nàng cũng không thể tỏ rõ thái độ chán ghét ra ngoài.

Tuyết Ưng lúc này làm gì còn vẻ nho nhã lịch sự khi nãy. Hắn lúc này hai con mắt đang nhìn chằm chằm vào thân thể mĩ lệ ở bên ngoài kia mà thèm nhỏ rãi. Với con mắt tinh đời kia của hắn, làm sao có thể bỏ qua một con dê béo như vậy chứ.

Lan Hương vốn xinh đẹp tuyệt trần, làn da trắng non lại có chút lấp lánh như đang phát sáng. Khuôn mặt bởi vì có manh nạng che thế nên chỉ có thể nhìn rõ hai con mắt to, đen láy tinh khiết mà thôi. Thế nhưng vậy cũng là quá đủ rồi. Lại thêm khí chất tao nhã, cao quý mà Trần gia bồi dưỡng cho nàng mấy năm qua nữa. Tất cả cộng lại, quả thực Lan Hương lúc này chính là một tiên tử hạ phàm đấy.

Hoàng Minh nhìn thấy ánh mắt của tên kia, liền nhếch môi cười một cái, tiến tới che trước mặt Lan Hương,  ánh mắt có chút sát ý. Dám nhìn ngó lão bà của hắn như vậy, thực là muốn chết rồi đây!

Yên Hàn cảm giác có chút không ổn, liền lên tiếng mà nói:

- Tuyết giáo viên, hay là ngươi về trước đi, ta hiện tại có chuyện muốn nói với học viên này!

Mĩ nữ đã ra lệnh đuổi khách, Tuyết Ưng chỉ có thể gật đầu rời đi. Hắn cũng đã muốn ra ngoài nhanh rồi, lúc này rất muốn tìm hiểu một chút xem thiếu nữ mặc bộ y phục trắng này rốt cuộc là học viên của lớp nào. Còn đối với Hoàng Minh, hắn một chút cũng không có để tâm. Đối với hắn, Hoàng Minh chỉ là một tên học viên quèn mà thôi, có gì mà phải lo lắng cơ chứ.

Hoàng Minh nhìn theo Tuyết Ưng rời đi, lẩm bẩm trong đầu.

- Tốt nhất là đừng có ý định gì, nếu không ta sẽ không tha!

Tất nhiên Tuyết Ưng không có nghe thấy Hoàng Minh lẩm bẩm rồi. Lúc này vừa đi ra vừa có ý lén nhìn một chút nữa, trong đầu không ngừng nổi lên các ý nghĩ dâm tà.

Hoàng Minh cũ g không có quá chú tâm vào tên cặn bã này, hắn dẫn theo Lan Hương tiến vào, ngồi xuống ghế trước bàn của Yên Hàn mà hỏi:

- Viện Trưởng tìm ta có việc gì?

Yên Hàn nhìn Lan Hương nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Hoàng Minh thì có chút hiếu kì, thế nhưng nàng cũng không có lên tiếng hỏi. Nói luôn vào
vấn đề chính:

- Ngày mai là ngày đi tới Xích địa chi cảnh cạnh tranh vị trí tối cao, ngươi còn có nhớ chứ?

- Ngày mai sao?

Hoàng Minh giật mình, hóa ra là như vậy, hắn bế quan ba tháng, vừa ra là theo đám Thiện Bảo, Lôi Ân cùng Hắc Lỗ đi chơi. Hiện tại Yên Hàn nói ra hắn mới nhớ. Nhưng mà có nhanh quá không nhỉ? Vừa nghĩ hắn vừa quay qua nhìn Lan Hương.

Yên Hàn như nhìn ra ý nghĩ trong đầu Hoàng Minh mà nói:

- Ngươi cũng có thể đưa tiểu muội này đi, ta thấy nếu nàng không đi, chắc ngươi sẽ từ chối ta mất!

Hoàng Minh cười cười gật đầu, lập tức cảm tạ:

- Viện trưởng mắt sáng như đuốc, đúng là như vậy!

Yên Hàn cười, nàng cũng đâu còn nhỏ, ở tuổi này của nàng,tìm một người nam nhân để dựa vào rất khó. Nhất là địa vị cùng tu vi của nàng quá siêu việt, thật sự người có thể đáp ứng với các yêu cầu của nàng có hay không đây.

- Kiếm Thánh học viện chúng ta đi bao nhiêu người?

Hoàng Minh bất giác lên tiếng mà hỏi.

- Mười người!

- Mười sao?

Hoàng Minh tự nói ra rồi suy nghĩ một hồi.

- Đúng vậy, mỗi thế lực sẽ cử ra mười người. Toàn bộ đều là lớp thanh niên cường giả xuất sắc nhất. Bảy thế lực sẽ là bảy mươi người đấy!

Hoàng Minh gật đầu, hắn cũng không quan trọng lắm về việc chiến đấu này. Hắn lúc này đã xác định bản thân có mối quan hệ nào đó với Trần gia rồi. Hiện tại nếu tiến vào Xích địa chi cảnh, tốt nhất là tìm vị Trần Thái Sư kia mà hỏi.

- Ngươi đã biết thông tin nào về các thanh niên cao thủ thế lực khác chưa?

Hoàng Minh mờ mịt lắc đầu. Yên Hàn cười khổ một tiếng, rất bất mãn nhìn về Hoàng Minh một lúc khiến hắn phải rụt cổ lại. Yên Hàn lườm Hoàng Minh một chút, sau đó lấy ra từ dưới bàn một sấp giấy có ghi rõ chi tiết các tuyển thủ của các thế lực.

- Hồ sơ thanh niên cường giả thi đấu của Tam Viện, Nhị Phái, Nhất Trại, Nhất Sơn Trang!

Hoàng Minh lập tức cảm thấy hứng thú, mở từng trang sách ra coi thử. Lan Hương thì chỉ nhẹ nhàng chống hai tay xuống bàn mà nhìn Hoàng Minh có chút si mê. Phải công nhận, nam nhân khi chăm chú làm một việc gì đó thì chính là lúc hắn đẹp trai nhất.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện