Long Hoàng đứng dậy, nâng chén tươi cười mà nói:
- Ta phải thừa nhận ngươi quả thực là Thiên Kiêu trong nhân loại. Tuổi tác còn quá trẻ nhưng thực lực lại mạnh mẽ đến không thể ngờ được. Ly này ta cũng tạ lỗi với ngươi cùng đám huynh đệ của ngươi!
Long Hoàng vốn dĩ cũng là một người hào sảng. Chuyện này coi như đến đây là xong đi. Hải tộc hắn chết mấy vạn chiến sĩ, thế nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Hải tộc sinh sôi rất nhanh, quần tộc phát triển rất tốt.
Hoàng Minh cùng Long Hoàng một hơi hết chén rượu, vui vẻ ngồi xuống.
Ly Nam Đế lúc này mới mỉm cười, ánh mắt hướng về Át Long, hai mắt nhíu lại. Nếu không phải do tên tiểu bối này thì chuyện hôm nay đâu có chỉ dừng lại ở đây. Cũng may vào lúc tối hậu, Ly Nam Đế hắn từ trong lĩnh ngộ công pháp mà bừng tỉnh, kịp thời ngăn cản một kích cuối cùng của Hoàng Minh. Nếu lúc đó mà Ly Nam Đế hắn không xuất hiện ngăn cản, chỉ sợ Long Hoàng đời thứ tám sẽ tử mạng rồi.
- Át Long!
Ly Nam Đế lên tiếng gọi. Át Long còn đang trong trạng thái ngây ngốc bất giác bừng tỉnh. Phát hiện ra người gọi hắn là Ly Nam Đế thì kinh hãi đứng bật dậy, cung kính mà cúi đầu chờ đợi. Lúc này đám người Hoàng Minh, Chu Du, Kiều Phong, Việt Anh mới nhận ra tên thanh niên này là Át Long. Lửa giận trong mắt toàn bộ bọn hắn bừng lên. Lệnh Hồ Xung còn nóng giận đến bóp nát ly rượu trong tay, không khí lâm vào quái dị.
Ly Nam Đế thu hết những biểu hiện của đám người Hoàng Minh vào trong mắt, khẽ thở dài một hơi. Đám thanh niên này hắn chỉ dùng một tay là có thể giết chết, thế nhưng hắn lại không thể làm vậy. Ly Nam Đế hắn còn nhớ rõ đại ca hắn trước khi phi thăng lên tiên giới đã nói lại:
- Đệ trước khi phi thăng thành công, nếu gặp Kẻ được chọn trong lời tiên tri vạn năm trước nhất định không được làm tổn thương hắn!
Ly Nam Đế lúc đó vô cùng kinh ngạc lập tức hỏi vì sao? Câu trả lời mà đại ca hắn đáp lại chỉ có mấy chữ:
- Hắn là cứu tinh của Hải tộc!
Ly Nam Đế còn nhớ rõ câu nói này của đại ca hắn. Cho nên khi chứng kiến Hoàng Minh chính là kẻ được chọn trong lời tiên tri kia thì lập tức có ý muốn giao hảo tốt đẹp.
- Át Long, chuyện hôm nay ra cớ sự này, hoàn toàn là do ngươi. Hiện tại đi tới xin lỗi khách nhân của chúng ta, sau đó tiến vào diện bích điện bốn trăm năm đi!
Át Long nghe đến đây toàn thân cứng đơ lại, không tin vào tai của mình được nữa. Không thể ngờ vị Nhị gia này của hắn lại có thể bắt hắn diện bích bốn trăm năm a. Mặc dù không gian diện bích trong bí điện của hải tộc một trăm năm chỉ
bằng một năm bên ngoài, thế nhưng ở bên trong đó bốn trăm năm thì Át Long cảm giác như đầu óc mình muốn nổ tung. Nếu mà bên trong bí địa đó còn có thể tu luyện thì cũng thôi, thời gian có thể không để ý a, thế nhưng mặc dù bên trong thời gian gấp bên ngoài một trăm lần, nhưng lại không hề có linh khí, không thể tu luyện hấp thu a. Bốn trăm năm diện bích, Át Long hắn chỉ thấy tai mình như ù đi. Nhưng hắn có thể phản kháng sao? Đến cả phụ thân hắn là Ly Nam Vân còn đang ở bên cạnh không dám mở miệng ra đây.
- Vâng!
Át Long chỉ có thể cúi đầu nhận mệnh. Hắn từng bước hướng về phía mấy bàn tiệc nhỏ phía đối diện, nơi có đám người Hoàng Minh đang dùng tiệc. Thật không may ánh mắt hắn lại rơi vào trên người của A Trang. Át Long trong mắt lại hiện lẻn vẻ say mê, ngây ngốc mà đứng sững ở đó. Lúc đầu tiến tới Cung điện, Át Long đã bị vẻ đẹp của A Trang hấp dẫn đến ngây ngốc rồi. Đến khi ngồi vào bàn tiệc cũng là như vậy. Nếu không phải Ly Nam Đế gọi hắn, chỉ sợ tên này vẫn đang không thoát ra nổi.
A Trang vốn dĩ được mô phỏng theo khí chấy của nữ nhân tại địa cầu. Hiện tại nàng đang mặc đó chính là trường bào thon gọn, một bộ y phục cổ trang. Khi chất hiện đại cùng Cổ trang hòa vào nhau khiến bản thân nàng đã có khí chất kì lạ làm người ta ngây ngần không thoát ra được. Thân thể nàng lại được tạo từ thiên địa linh khí do Rồng thần ban cho, sự cao quý cùng vẻ đẹp mĩ miều chính là mang theo sát thương cực mạnh với Át Long.
Đối với đám người Kiều Phong, Chu Du thì A Trang chỉ có chút thần bí mà thôi. Thế nhưng bọn hắn đều cho rằng nàng là nữ nhân của Lão đại, không một ai có ý nghĩ bất kính nào cả, trong mắt hoàn toàn vô cùng bình thường.
Át Long lúc này nhìn A Trang không chớp mắt, thân hình cứ như trời trồng vậy.
- Hừ!
Tiếng hừ lạnh vang lên, người phát ra chính là Hoàng Minh. Hắn cảm thấy vô cùng khó chịu. Nếu không phải có Ly Nam Đế tại đây, chỉ sợ Hoàng Minh hắn một kiếm đã chém đôi Át Long thành hai mảnh rồi.
- Dám nhìn đại tẩu của ta như vậy sao?
- Muốn chết?
Lệnh Hồ Xung cùng Lôi Ân chính là hai tên không biết sợ, lập tức đứng dậy hét lớn. Cảnh này làm không khí một lần nữa rơi vào căng thẳng.