Yêu Băng Phong Huyết Mẫu nhẩm tính lại, đây đã là lần thứ tư tên nhân loại kia biến đổi rồi. Lúc này hắn đã có thể đánh ngang tay với nàng, thậm chí còn đánh nàng thương tổn không nhẹ. Quả thực chuyện này vô cùng khốn nạn cùng không chấp nhận được.
- Ha ha ha, Thượng vị thần đại viên mãn sao, đỡ lấy một đòn của bổn công tử!
Hoàng Minh cười lớn, một quyền đánh ra. Quyền này có xu thế phá không cực kì mạnh mẽ. Tiếng gió rít còn mang theo một tiếng hổ gầm cực kì cuồng bạo.
- Cuồng vọng!
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu lúc này cũng triệt để nổi giận. Lúc này nàng cũng bỏ qua tính toán nữa. Nhân loại này triệt để muốn cùng nàng không chết không thôi. Nếu vậy, triệt để khiến hắn chết đi.
- Phật Nộ Băng Liên!
Từ cánh tay ngọc của Yêu Băng Phong Huyết Mẫu. Một đoá hoa sen màu trắng cực kì tinh mĩ lập tức được kết xuất được nàng đẩy ra. Mặc dù không có ba động mạnh mẽ như một quyền kia của Hoàng Minh. Thế nhưng đoá hoa này lại mang đến cho người ta cảm giác áp bức đến doạ người.
Hoàng Minh lúc này cũng một mặt ngưng trọng, quyền này đã không thể thu về, khoảng cách của cả hai đã vô cùng ngắn.
- Liều mạng!
Hoàn Minh nghiến răng thúc dục linh lực triệt để cường hãn đối đầu một chiêu này.
Oanh long long!
Tiếng nổ kinh thiên động địa lại vang lên. Mấy ngọn núi khổng lồ xung quanh đều bị vụ nổ này chấn cho rung chuyển liên tục sụp đổ. Cả Hoàng Minh lẫn Yêu Băng Phong Huyết Mẫu đều bị kình khí của vụ nổ đánh tới liền bắn sang hai bên không rõ sống chết.
Băng tuyết sụp đổ ầm ầm khiến không gian chấn động hồi lâu, dưới chân núi đã hoàn toàn được nấp đầy.
Ầm!
Một thân ảnh khó khăn từ phía dưới bay lên, người này chính là Yêu Băng Phong Huyết Mẫu. Lúc này nàng đã trọng thương rất nặng. Nguyên cánh tay phải từ bả vai đã bị chấn nát. Thán thể không ít vết thương khủng bố, máu tươi từn giọt chảy ra, khuôn mặt tái nhợt. Vội vàng thúc dục yêu nguyên còn sót lại của mình, nàng cố gắng khôi phục lại cánh tay cùng thương thế trên người.
- Hừ, nhân loại đáng chết. Rốt cuộc nhà ngươi cũng chết trong tay ta. Không nghĩ lại khiến ta trọng thương khủng bố thế này.
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu cắn chặt răng không ngừng nguyền rủa tên nhân loại kia. Vừa rồi một chiêu đối đầu cực mạnh. Nàng tin chắc một chiêu kia, nhân loại ti tiện này khẳng định đã chết. Nếu không phải vì hắn, nàng đã có thể lúc này trở thành chủ thần rồi. Hiện tại thương thế rất lớn, không có ba đến năm năm dưỡng thương thì khó lòng khôi phục. Chờ đến lúc khôi phục đỉnh phong thì nàng mới có thể tiếp tục luyện hoá thần cách để đột phá thành chủ thần cao cao tại thượng. Không nghĩ tới một trận chiến khiến nàng phải lùi lại kế hoạch của mình thêm ba đến năm năm.
- Nhân loại ti tiện, cái chết chính là kết cục của ngươi!
Buồn ra lời nói nguyền rủa độc ác, Yêu Băng Phong Huyết Mẫu liền muốn rời đi.
Chính vào lúc này, mặt tuyết
bên dưới lại có chấn động. Một tiếng nổ vang trời khiến mặt tuyết rung động thật mạnh.
Vút!
Một thân hình từ bên dưới mặt tuyết liền lao lên. Thân ảnh này cũng chật vật không thôi, thế nhưng khí tức vẫn mạnh mẽ sát phạt như vậy. Người này không phải Hoàng Minh thì là ai. Hắn lúc này cánh tay phải cũng đang được khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Mái tóc của hắn trở thành màu đỏ như máu, thân thể rắn chắc. Trên người hắn, dấu vết đồ án hoa văn kia từ lúc nào cũng trở thành màu đỏ cực kì chói mắt. Hiện tại hắn đang dừng lại ở cấp độ tám. Hoàng Minh vô cùng rõ ràng, biến hoá tại thân thể hắn lúc này đã thoát li khỏi những gì hắn nhận biết về huyết mạch siêu xayda. Biến chuyển này Hoàng Minh nghi ngờ chính là tác động của huyết kế giới hạn của tộc Uchiha cùng tộc Hyuga. Hiện tại huyết mạch siêu xayda của hắn biến đổi đã vô cùng kì lạ cùng mạnh mẽ hơn. Điều này không biết tốt hay xấu, thế nhưng hiện tại Hoàng Minh rõ ràng một điều. Hắn đang trong trạng thái rất tốt.
- Ngươi chưa chết!
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu cực kì sợ hãi. Một đòn đối đầu vừa rồi chính là lực lượng một kích mạnh nhất của nàng. Vậy mà đối phương lúc này vẫn còn sống. Yêu Băng Phong Huyết Mẫu lúc này đã rất hối hận. Thực lực của nàng lúc này chỉ còn hai phần, không thể nào cùng hắn đối đầu được nữa.
Nghĩ như vậy, trong đầu nàng đã có ý định cuối cùng, chạy trốn. Mặc dù đây chính là sỉ nhục lớn nhất của cuộc đời nàng, thế nhưng nàng vứt bỏ tất cả. Nàng không muốn vì một chút tôn nghiêm kia mà bỏ lại mạng sống của mình, bỏ lại cố gắng mấy vạn năm tích luỹ của mình. Nghĩ là làm, Yêu Băng Phong Huyết Mẫu phất cánh tay. Một chiếc tổ ong lớn bằng cái chum xuất hiện. Ngay sau đó lập tức lại có vô số tiếng ong ong vang lên. Từ bên trong tổ ong kia vô số Yêu Băng Phong Huyết xuất hiện lao ra hướng Hoàn Minh mà công kích tới. Bản thân Yêu Băng Phong Huyết Mẫu liền manh theo tổ ong kia mà rời đi. Vừa đi nàng vừa thả vô số ong thợ lao ra. Hàm ý muốn dùng bọn chúng để ngăn cản Hoàng Minh.
- Muốn rời đi, nghĩ cũng đừng nghĩ. Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!