Hoàng Minh sau khi dịch chuyển tức thời ra phạm vi hai trăm mét liền thi triển Quang ảnh thân pháp chạy trốn. Trên đường đi không biết gặp phải bao nhiêu loài khủng long, thậm chí còn có không ít loài đã tuyệt chủng như Thái Tượng, Xà Viêm. Chỉ là Hoàng Minh quá coi thường một đoàn khủng long phía sau. Bọn chúng vẫn bảo trì khoảng cách di chuyển với hắn, phía trên không ít khủng long phi hành cũng lấy hắn làm mục tiêu đuổi theo. Một khoảng rừng trở nên hỗn loạn.
- Kì quái, tại sao bọn nó lại sống chết đuổi theo không bỏ vậy! Còn đám khủng long bay kia nữa, hắn làm gì có trêu chọ đến bọn nó a, chẳng lẽ quay lại đánh một trận!
Hoàng Minh có chút tức tối lẩm bẩm, thân hình vẫn nhanh chóng di chuyển. Trước mắt lại là một rừng trúc liên miên rậm rạp. Mỗi cây trúc này đều lớn gấp mấy lần loại ở bên ngoài, làm cho người ta cảm giác kinh thán. Đám khủng long kia đuổi theo liên tục xô gẫy không ít. Cũng may đám trúc này rậm rạo cản lại bọn chúng không ít. Chính vào lúc Hoàng Minh đang cảm thán thì một tiếng quát lớn không biết từ đâu vang lên:
- Dám xâm nhập Vân Trúc Sâm lâm, toàn bộ để mạng lại!
Tiếng quát vừa vang lên, từ trên trờilao xuống hai thân ảnh. Hai kẻ này thân cao hai mét, toàn thân hai hai màu đen trắng. Trên người không ngờ lại mặc y phục. Hoàng Minh kinh ngạc nhìn hai kẻ này, một dùng quyền một dùng gậy trúc điên cuồng tả xung hữu đột. Đám khủng long bị đánh cho không kịp trở tay. Liên tục bị đánh cho máu me đầm đìa. Thế nhưng nhân số của bọn nó cũng không ít. Nhất thời đại chiến nổ ra.
- Mịa nó, lại là gấu trúc?
Hoàng Minh sau phút giây ngơ ngác thì chỉ có thể thốt lên chấn kinh. Chỉ thấy hai thân hình kia rõ ràng là hai con gấu trúc. Thân thể bọn hắn mập mạp thế nhưng voi cùng linh hoạt. Một tên dùng quyền cước, mỗi quyền đánh ra đều có hơn mười đạo quyền khí xuất hiện. Quyền cước tung ra, đạo đạo chí mạng, đoàn khủng long nằm xuống không ít. Bên kia tên gấu trúc còn lại tay cầm gậy trúc liên tục quật xuống tới tấp. Không biết gậy trúc này làm sao có thể cứng cáp như vậy, mỗi gậy đánh ra mấy chục đạo ánh sáng mạnh mẽ. Đám khủng long kia có hơn năm mươi đầu hiện tại chết hơn phân nửa. Bọn chúng đã bắt đầu sợ hãi, hai tên này thực lực cũng chỉ ngang bằng với bọn chúng nhưng sức mạnh thật khủng bố.
- Gào!
Rất nhanh có con khủng long cảm thấy sợ hãi quay đầu bỏ chạy. Có một con bỏ chạy, lập tức cả đàn đều quay đầu chạy trốn. Đàn khủng long bay kia càng là không dám lao xuống tranh đấu liền biến mất sau những đám mây.
- Hừ, lần sau còn dám tới Vân Trúc Sâm lâm lão tử nướng chín các ngươi!
Tên gấu trúc dùng quyền cước kia chống nạnh hừ một cái, để lại một cái ngoan thoại sau đó cười ha ha vô cùng đắc chí.
Tên còn lại thì đã thu về gậy trúc, ánh mắt hướng về Hoàng Minh nhíu nhíu mày đánh giá.
- Xin
chào hai vị!
Hoàng Minh dưới ánh nhìn của bọn hắn cũng không khỏi có chút mất tự nhiên. Mịa nó hai con gấu trúc không khác gì nhân loại đang nhìn chằm chằm hắn, hắn há có thể không mất tự nhiên đây.
- Ngươi là nhân loại?
Con gấu trúc mặc y phục màu trắng sử dụng gậy trúc lên tiếng dò hỏi. Ánh mắt của nó cũng tràn ngập hiếu kì cùng đề phòng nhìn Hoàng Minh.
- Nhân loại, nhân loại là thế này hả đại ca?
Tên gấu trúc mặc đồ đen kia càng là trợn mắt lên, hắn chắp tay đi một vòng quanh người Hoàng Minh điệu bộ vô cùng buồn cười.
- Hai vị tốt a, ta tên Hoàng Minh, ân, chính là nhân loại!
Hoàng Minh không còn cách nào khác lại một lần nữa lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh. Hai con gấu trúc này tu vi đều là thượng vị thần, vừa rồi thực lực thi triển không khác gì thượng vị thần đại viên mãn. Hoàng Minh trước cũng không muốn cùng bọn hắn gây phiên phức. Hơn nữa, gặp hai tên này có thể nói tiếng nhân loại, quả thực như gặp được cứu tinh.
- Nhân loại ngươi cũng thật bé a, lại có chút kì quái, không giống đám nhân loại ở bên kia Thung lũng!
Tên gấu trúc mặc t phục màu đen kia cười cười, vỗ vỗ cái bụng tròn lẳn của mình.
- Ngươi là ai? Từ đâu đến?
Tên gấu trúc mặc y phục trắng kia cũng không giảm bớt sự đề phòng, lên tiếng hỏi.
Hoàng Minh cũng không muốn giấu giếm, hơn nữa hắn còn muốn từ hai vị gấu trúc này mà tìm hiểu thế giới ở đây. Nhất là hắn muốn tìm cách rời khỏi nơi này.
Nghe được Hoàng Minh kể lại, hai tên gấu trúc này kinh ngạc, bốn mắt nhìn nhau đều vẻ sợ hãi. Bọn hắn đã ở đây mấy ngàn năm rồi, thế nhưng không nghĩ lại xuất hiện nhân loại từ nơi khác tiến vào. Hơn nữa, nơi này của bọn hắn không ngờ lại là cổ xưa trong lời nói của Hoàng Minh. Hoàng Minh đưa đám người Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chu cùng Lập Phi đi ra, hai bên làm quen một chút.
- Ta gọi Du Ca!
- Ta là Phan Da!
Hai con gấu trúc lên tiếng tự nói ra danh tự của bản thân. Nơi này chính là Vân Trúc sâm lâm, là nơi mà tộc nhân gấu trúc sinh sống. Du Ca cùng Phan Da đưa bốn người Hoàng Minh tiến vào sâu hơn bên trong, rốt cuộc cũng nhìn thấy không ít dân cư gấu trúc ở bên trong.