Edit: Min
"Ngươi, ngươi là......." Quốc vương trừng lớn đôi mắt nhìn Cảnh Dương.
"Ta chính là người cá thuần huyết đến liên hôn với vương tử điện hạ, cha của Abby đã cướp Ngọc Người Cá của ta, hơn nữa còn để Abby giả mạo ta kết hôn với vương tử điện hạ." Cảnh Dương bình tĩnh nói.
"Không phải!" Abby ngồi dưới đất lớn tiếng giải thích nói "Hắn đang nói dối! Ta không có cướp Ngọc Người Cá của hắn, Ngọc Người Cá kia vốn dĩ chính là của ta, là hắn nuốt mất Ngọc Người Cá của ta vì thế mới trở nên có pháp lực."
Quốc vương nhìn Abby xong lại nhìn Cảnh Dương, tuy rằng sự thật đã bày ra trước mắt, nhưng trong lòng hắn vẫn do dự xem phải tin tưởng ai.
Abby bò đến bên cạnh chân của Coley, ôm chân anh ta vừa lắc vừa khóc nói "Coley, ngươi tin ta đi, ta mới là người cá thuần huyết thật sự, ta mới là thật!"
Coley bị Abby lắc lư cũng không hề liếc mắt nhìn cậu ta một cái, mà chỉ nhìn chằm chằm vào Cảnh Dương, giống như hồn phách đã bị hút đi.
"Ngọc Người Cá là một phần của cơ thể người cá thuần huyết, chỉ khi ở trong cơ thể của người cá thuần huyết thì mới có thể phát huy hết pháp lực. Ngươi cướp Ngọc Người Cá của ta ta, cho rằng chỉ cần dùng máu của ta cùng ý niệm của mình là có thể khống chế Ngọc Người Cá, nhưng ngươi không hề biết cách làm này không có khả năng sẽ luôn hữu hiệu, một ngày nào đó, ngươi sẽ tạo ra tai hoạ lớn hơn nữa." Cảnh Dương nhìn Abby nói xong, lại nhìn quốc vương nói "Ta có thể dùng pháp lực chữa trị đá quý, đến tột cùng hai người bọn ta ai mới là thật, quốc vương bệ hạ có thể tự mình đi hỏi quốc vương của Hải Quốc Người Cá."
Sắc mặt của Abby tái nhợt đến khó coi, thân thể cũng hoàn toàn xụi lơ ngồi bệt xuống đất, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Quốc vương run rẩy chỉ vào Abby muốn nói cái gì đó, nhưng một chữ cũng chưa nói được liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Bệ hạ!"
"Bệ hạ!"
Người hầu nhanh chân tiến lên đỡ, người thì đi kêu bác sĩ, đại điện loạn thành một đoàn.
Coley nghe được tiếng kêu cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, chạy đến chỗ quốc vương đang ngất xỉu "Phụ vương!"
Quốc vương bị nâng về tẩm điện, bọn quan viên hai mặt nhìn nhau, không biết tiếp theo nên làm gì.
Reber nhìn Abby, nói với vệ binh "Trước bắt người này giam giữ lại, chờ khi nào vương huynh tỉnh thì xử trí sau."
Abby bị vệ binh kéo xuống, không giãy giụa cũng không thèm chống cự, chỉ luôn nhìn về phía Coley và quốc vương rời khỏi đại điện. Trong lòng cậu ta vẫn ôm một tia hy vọng, hy vọng Coley có thể nể tình bọn họ yêu nhau bấy lâu nay, nể tình cậu ta làm tất cả những chuyện này đều là vì anh ta, có thể giữ cậu ta lại.
Reber biết quốc vương là tức đến khó thở nên mới hôn mê bất tỉnh, hẳn là rất nhanh sẽ tỉnh lại, mà sau khi tỉnh lại khẳng định hắn sẽ muốn gặp y và Cảnh Dương, cho nên trực tiếp mang theo bọn quan viên đến bên ngoài tẩm điện của quốc vương chờ.
Reber nắm tay Cảnh Dương đứng ở cửa tẩm điện, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, Reber nhéo nhéo tay của Cảnh Dương, dùng ánh mắt trấn an hắn.
Sau khi quốc vương tỉnh lại quả nhiên câu đầu tiên nói chính là muốn gặp Cảnh Dương cùng Reber.
"Ngươi, mới là người cá thuần huyết, chân chính?" Quốc vương nằm ở trên giường, thoạt nhìn rất suy yếu, nhưng vẫn kiên trì muốn lập tức thấy bọn họ.
"Đúng vậy thưa bệ hạ, ta vốn là người cá thuần huyết được đến liên hôn với vương tử điện hạ, nhưng lúc ở trên biển, ta bị một đám hải tặc chặn lại, mà thủ lĩnh của đám hải tặc kia chính là cha của Abby. Cha Abby cướp Ngọc Người Cá của ta, còn lấy một lượng lớn máu của ta, Abby là bởi vì dùng Ngọc Người Cá và máu của ta, nên trước đó mới có thể thành công gọi mưa xuống."
"Nếu, ngươi còn sống, tại sao, không sớm, xuất hiện, chứng minh tất cả." Quốc vương nói xong lời này liền nhìn Reber, hắn cho rằng là Reber cố ý không cho Cảnh Dương nói ra tình hình thực tế sớm một chút, hơn nữa trước đây còn nói Cảnh Dương là người mà y muốn kết hôn.
"Ta trải qua trăm cay ngàn đắng, vất vả lắm mới đến được thủ đô, lúc muốn tiến vào vương cung lại bị binh lính trông coi cổng thành đuổi đi. Sau này ta ở vùng ngoại ô gặp được vương tử điện hạ và Abby, ta xông lên nói với vương tử điện hạ rằng ta mới là người cá thuần huyết chân chính, nếu ngài ấy không tin, có thể tìm quốc vương của Hải Quốc Người Cá nghiệm chứng. Nhưng mà vương tử điện hạ chẳng những không tin lời ta nói, còn dựa theo yêu cầu của Abby, đem ta đưa đến phòng đấu giá người cá nhân tạo." Cảnh Dương nhìn Reber, thâm tình nói "Ta may mắn được vương tước mua, hơn nữa còn mang ta về lâu đài, giúp ta trị liệu cơ thể, nếu không, ta không biết mình sẽ phải trải qua cái gì."
"Người kia là ngươi?!" Coley khó tin nói "Không có khả năng! Gương mặt của hai người các ngươi một chút tương tự cũng không có, người kia sao có thể sẽ là ngươi?!"
"Bởi vì cha Abby đã cướp Ngọc Người Cá của ta, lại rót kịch độc vào cơ thể ta, cho nên diện mạo của ta mới xảy ra biến hóa lớn. Sau khi được vương tước mua về, vương tước đã cho người giúp ta điều chế thuốc giải để giải trừ độc tố, diện mạo của ta liền khôi phục được năm sáu phần. Bây giờ đã lấy lại được Ngọc Người Cá, diện mạo của ta cũng liền hoàn toàn khôi phục, ta đã nói rồi, bởi vì Ngọc Người Cá là một phần cơ thể của người cá thuần huyết."
"Sao......, sao có thể?!" Coley vẫn khó có thể tiếp thu người trước kia thật sự chính là người ở trước mắt này, hơn nữa thế mà anh ta lại tự tay đuổi đi người cá thuần huyết chân chính đến liên hôn với mình.
"Ngươi, các ngươi...... Khụ khụ khụ......" Quốc vương nhìn Reber và Cảnh Dương muốn nói chuyện, nhưng ho khan kịch liệt lại làm hắn cái gì cũng không nói ra được, quốc vương phun ra một búng máu, lại hôn mê bất tỉnh.
"Phụ vương!" Coley quay đầu kêu to với bên ngoài "Bác sĩ! Bác sĩ!"
Bác sĩ mới đi ra ngoài không bao lâu, lại phải chạy vào chữa trị cho quốc vương.
Reber thấy thế, cảm thấy chỉ sợ lúc này quốc vương không thể tỉnh nhanh như vậy, liền mang theo Cảnh Dương rời khỏi tẩm điện.
Coley nhìn bóng dáng hai người nắm tay nhau rời đi, lại nghĩ đến Abby, trong lòng nói không rõ là cái cảm giác gì.
Bọn quan viên thấy Reber đi rồi, những người khác cũng liền chậm rãi rời đi, chỉ là biểu tình trên mặt những quan viên đó không ai giống ai, lại còn thường xuyên trao đổi ánh mắt, tốp năm tốp ba đi thành một nhóm, nhìn bộ dáng liền biết là chuẩn bị chờ sau khi ra vương cung muốn tụ lại thương lượng cái gì đó.
Abby bị nhốt một ngày một đêm ở nhà giam, cậu ta rút vào một góc, ôm chặt cơ thể của mình. Cậu ta không biết kết cục mà mình phải đối diện là cái gì, chỉ không ngừng khẩn cầu ở trong lòng, hy vọng Coley vẫn còn tình cảm với cậu ta, cho dù anh ta có trách cậu ta chỉ trích cậu ta, cậu ta đều có thể chấp nhận.
Nghe được tiếng cửa nhà tù mở ra, Abby