Edit: Min
Cảnh Dương là tỉnh lại ở trong xe, mở mắt liền thấy được đèn đường xẹt qua ngoài cửa sổ xe, còn có ánh sáng loé lên từ các cao ốc, hắn theo bản năng xoa xoa mi tâm, cơ thể này vô cùng mỏi mệt, hiển nhiên là không có nghỉ ngơi tốt.
Hắn nhìn tài xế đang lái xe, tuy không biết bây giờ hắn phải đi chỗ nào, nhưng vẫn nghĩ có phải nên đơn giản hiểu biết một chút về tình huống của thế giới này hay không, nếu không thì tiếp theo mặc kệ xảy ra chuyện gì mình cũng không ứng đối tốt, cho nên ít nhất là phải hiểu rõ ràng thân phận hiện tại.
Cảnh Dương nhắm mắt lại lần nữa, không mở công năng tiếp nhận ký ức, mà là đơn giản hiểu biết về thân phận.
Cơ thể này tên là Tịch Lặc, mặc dù còn chưa đến 30 tuổi nhưng đã là tổng giám đốc của một công ty game cỡ lớn. Bây giờ Tịch Lặc muốn đi tham gia một yến tiệc, sở dĩ sẽ cảm thấy mệt như vậy, là bởi vì nguyên chủ vì game mới nên đã liên tục hơn một tháng không có nghỉ ngơi tốt.
Mặc dù ở trạng thái cực kỳ mỏi mệt, Tịch Lặc vẫn muốn đi tham gia yến tiệc quan trọng lần này, nguyên nhân thì phải đợi sau khi tìm hiểu kỹ càng tỉ mỉ mới biết được.
Nếu là muốn đi tham gia yến tiệc, tất nhiên là phải hiểu biết đơn giản một chút xem hắn ở trong yến tiệc nên làm cái gì, lại phải tìm hiểu xem sẽ có những người quan trọng nào đi tham gia yến tiệc, mình hẳn là nên chào hỏi với những người đó.
Lúc xe tới bên ngoài khách sạn cao ốc, Cảnh Dương vừa vặn tìm hiểu xong nội dung đại khái, tóm lại tin tức cần biết hắn đều biết rồi, có thể đảm bảo lát nữa sẽ không phạm sai lầm là được.
Cảnh Dương xuống xe đi vào khách sạn, vừa muốn tiến vào thang máy liền thấy được một người quen mắt, người này, hắn vừa mới tìm hiểu một chút ở trên xe, là nhân vật quan trọng nhất tham gia trong yến tiệc lần này, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của công ty nguyên chủ. Thật ra nói là đối thủ cạnh tranh cũng không hoàn toàn chính xác, thực lực của công ty người ta lớn hơn nhiều, hơn nữa công ty game chỉ là một trong những sản nghiệp dưới trướng của bọn họ mà thôi, vẫn có chỗ khác biệt với công ty chỉ làm game của nguyên chủ.
“Hạ chủ tịch.” sau khi Cảnh Dương tiến vào thang máy, lập tức đưa tay chào hỏi với y.
“Tịch tổng.” Hạ Lãng không một biểu tình đánh giá Cảnh Dương, đưa tay bắt tay với hắn, nhưng trong khoảnh khắc tay hai người chạm nhau kia, Hạ Lãng cảm thấy giống như có lực điện từ hút lấy tay của y, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Cảnh Dương.
Cảnh Dương cũng giống như bị một dòng điện yếu ớt giật một cái, tay hơi run lên, cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hạ Lãng.
Hạ Lãng nhìn chằm chằm vào Cảnh Dương, trong lòng thầm nghĩ, đây không phải là lần đầu tiên y gặp Tịch Lặc, tại sao hôm nay lại cảm thấy người này có chút không giống?
Cảnh Dương muốn rút tay của mình lại, nhưng mà Hạ Lãng vẫn luôn nhìn hắn, hình như không có ý định muốn buông tay, hắn chỉ có thể dùng sức rút tay về.
Cảnh Dương bị ánh mắt chăm chú của y nhìn có chút xấu hổ, vừa vặn thang máy đã tới tầng lầu mà bọn họ muốn tới, Cảnh Dương làm tư thế mời nói “Hạ chủ tịch, mời.”
Rốt cuộc Hạ Lãng cũng thu hồi ánh mắt, đi ra ngoài trước Cảnh Dương một bước, Cảnh Dương yên lặng thở hắt ra, chờ tim đập hơi ổn định lại, duy trì một khoảng cách với Hạ Lãng đi vào đại sảnh yến tiệc.
Yến tiệc là một nơi tốt để giao lưu, nhưng cũng là một nơi cực kỳ dối trá, ngẫu nhiên còn sẽ có chút chém gϊếŧ khốc kiệt vô hình ở trong đó, ở nơi hỗn tạp như cá gặp nước này, hoặc là bối cảnh thực lực của ngươi đặc biệt mạnh, sẽ có rất nhiều người chủ động tiến lên tìm cách chào hỏi với ngươi, ví dụ chính là Hà Lãng vừa tiến vào đại sảnh liền có người tiến lên chào hỏi. Hoặc là năng lực giao tiếp của ngươi đặc biệt cao, hiểu được nhìn mặt đoán ý, lưu lại ấn tượng tốt với người muốn hợp tác, cơ hội hợp tác sau này sẽ lớn hơn nữa. Hoặc là ngươi cứ thành thật đợi, tâm sự với người quen, đừng đi lung tung khắp nơi.
Cảnh Dương dựa theo kế hoạch ban đầu, chào hỏi với người nên chào hỏi, nhưng mục đích chính của nguyên chủ tới yến tiệc lần này hắn lại không muốn làm. Tuy còn chưa tìm hiểu kỹ càng tỉ mỉ về toàn bộ tình huống, nhưng tiềm thức nói với hắn, tốt nhất là đừng có làm.
Cảnh Dương vốn muốn ở lại một lát liền rời đi, Hạ Lãng đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, vừa nhìn liền biết là tới tìm hắn nói chuyện.
“Hình như sắc mặt của Tịch tổng không tốt lắm, là không có nghỉ ngơi tốt sao?” Hạ Lãng nhìn mặt Cảnh Dương nói.
“Đúng là gần đây không có nghỉ ngơi tốt, cảm ơn Hạ chủ tịch quan tâm.” Cảnh Dương vừa nãy cảm nhận được cảm giác điện giật, trong lòng rất rõ là tuyệt đối không phải khi không lại xảy ra, khẳng định là có nguyên nhân, mà nguyên nhân có khả năng nhất chính là cái người cao lớn đẹp trai trước mắt này, còn vô cùng có khí thế chính là người yêu luôn đi theo mình.
“Một mình Tịch tổng chống đỡ cả một công ty, người coi như có thể hỗ trợ và bàn bạc đều không có, ngay cả một người ngoài như tôi cũng cảm thấy Tịch tổng quá vất vả.” trong giọng nói của Hạ Lãng mang theo chút châm chọc, chẳng qua không phải y châm chọc nguyên chủ Tịch Lặc, càng không phải là Cảnh Dương hiện tại.
“Công ty chúng tôi có rất nhiều người, người có thể giúp tôi cũng không ít, cho nên cũng không phải là một mình tôi chống đỡ công ty, không phiền đến Hạ chủ tịch lo lắng cho tôi.” Lúc này Cảnh Dương vẫn chưa hiểu tiền căn hậu quả, cũng chỉ có thể nói dựa theo tính cách của nguyên chủ.
Hạ Lãng nhìn đôi mắt xinh đẹp của Cảnh Dương, không cầm lòng được cảm thấy hình như mình muốn lún sâu vào, chẳng qua từ trước đến nay tự chủ của y rất mạnh, cho nên không hề có biểu hiện không thích hợp nào, vẫn như cũ mỉm cười châm chọc nói “Dựa theo lời của Tịch tổng, đúng là có không ít người hỗ trợ, nhân viên xác thật đều đang giúp công ty làm việc. Nhưng mà theo tôi được biết, thì người muốn kéo chân sau Tịch tổng còn nhiều hơn số người hỗ trợ cho Tịch tổng.”
Ý Cảnh Dương nói là nhân viên giúp đỡ hắn, mà ý của Hạ Lãng lại nói là nhân viên đều giúp công ty làm việc, không có bao nhiêu người là thật lòng giúp đỡ hắn. Hơn nữa so với người chân chính có thể giúp đỡ hắn, thì càng có nhiều người muốn kéo hắn xuống khỏi vị trí hiện tại hơn.
Từ khi Cảnh Dương bắt đầu gặp gỡ người yêu cho đến nay, mỗi đời đều được cưng chiều và che chở, người