Edit: Min
Lúc tiệc rượu sắp kết thúc, Kurd định mang Cảnh Dương cùng nhau về nhà, vừa lúc mượn cơ hội này để bắt chuyện với Hewaxi. Nhưng ông ta còn chưa tìm được cơ hội thích hợp để tiến lên, Hewaxi đã mang theo Cảnh Dương rời đi.
Người Mooney gia về đến nhà, Susan rửa mặt từ trong phòng tắm bước ra, mới vừa nằm xuống giường, Kurd liền nói “Còn không đến một năm nữa Ivey sẽ đủ mười chín tuổi, giờ nhanh chóng định ra ngày kết hôn cho Ivey và Frith đi, đợi thêm mấy tháng thì có thể bắt đầu chuẩn bị được rồi.”
Susan trầm mặc trong chốc lát nói “Nhưng……, Firth thích Kerika rất rõ ràng, nó cũng nói với em rất nhiều lần, nó không muốn kết hôn với Ivey.”
“Chuyện này nó có thể quyết định sao?” Kurd không vui nói "Nếu nó không kết hôn với Ivey, chờ Ivey lấy lại tất cả tài sản, cái nhà này liền phá sản, nó lấy cái gì cho Kerika tiếp tục học đàn?”
“Nếu Firth kiên quyết không chịu thì sao? Chúng ta cũng không thể mạnh mẽ ép nó cử hành hôn lễ, ra thể thống gì chứ.”
“Nếu nó không muốn, tôi sẽ đuổi Kerika đi, làm nó cả đời này cũng không gặp được Kerika.” trên mặt Kurd xuất hiện biểu cảm tàn nhẫn.
“Nhưng……, nhà của chúng ta bồi dưỡng Kerika nhiều năm như vậy, tốn biết bao nhiêu tiền của, chẳng phải đều uổng phí hay sao.” Susan nói.
“Ở bữa tiệc tối nay, biểu hiện của Ivey em cũng thấy rồi đó, nó hiện tại là học sinh của Hewaxi, về sau còn có thể quen biết càng nhiều người có thân phận địa vị. Đối với Mooney gia chúng ta mà nói sẽ là trợ lực rất lớn, mà chúng ta đợi Kerika mang về trợ lực cho cái nhà này, không biết phải đợi đến năm nào. Nếu nó có thể đạt nhiều thành tựu trong âm nhạc đương nhiên là chuyện tốt, không uổng công nhà chúng ta bỏ tiền nuôi dưỡng nó. Nhưng bây giờ có xét ở phương diện nào, nó đều không có giá trị bằng Ivey, nhà chúng ta không có khả năng chỉ vì nó mà sụp đổ được.”
Susan trầm mặc, bà cảm thấy chồng mình nói rất có đạo lý, nhưng vẫn lo lắng con trai sẽ khổ sở.
“Nếu Frith chịu nghe theo lời chúng ta, giữ Kerika lại cũng không phải không được, mặc dù không cho nó được một danh phận, hai đứa nó lui tới, chúng ta cứ nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần không gây ra chuyện lớn làm mất mặt Mooney gia là được.” Kurd nói.
Buổi chiều ngày hôm sau, Cảnh Dương lại bị đón trở về Mooney gia.
“Ivey về rồi hả con.” Cảnh Dương vừa vào cửa, Susan liền đi tới, vui vẻ lôi kéo tay hắn vào nhà ăn “Bữa tối đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ con về thôi đó, mau đến nhìn xem, đều là món con thích cả.”
Chờ Cảnh Dương ngồi xuống, người một nhà bọn họ mới bắt đầu động đũa, trước kia cho dù Ivey có ở trong cái nhà này, bọn họ cũng chưa bao giờ sẽ chờ cậu ngồi vào bàn mới bắt đầu ăn.
Bữa tối mới vừa ăn không bao lâu, Susan và Kurd liền trao đổi ánh mắt, nhìn Cảnh Dương nói “Ivey, sang năm con cũng đủ mười chín rồi, bác và bác trai con đã bàn với nhau, định ngày kết hôn của con và Frith trùng với ngày sinh nhật của con, con thấy thế nào?”
Nĩa trong tay Kerika rơi xuống đĩa phát ra tiếng vang thanh thúy, tất cả mọi người đều nhìn về phía cậu ta, cậu ta vội vàng cúi đầu che giấu biểu cảm của mình.
Firth không vui khi nghe lời của mẹ mình nói, cau mày đang muốn nói chuyện, Cảnh Dương đã buông dao nĩa mở miệng nói trước anh ta “Bác trai, bác gái, có một chuyện xem ra hôm nay tôi cần phải nói cho rõ ràng, hôn ước giữa tôi và Frith không tính, tôi cũng sẽ không kết hôn với anh ta.”
Người nhà Mooney đều ngây ngẩn cả người, bao gồm Firth và Kerika, bọn họ đều không nghĩ đến hắn sẽ nói ra lời như vậy. Tuy Firth căn bản không muốn kết hôn với hắn, nhưng nghe được lời này do chính miệng hắn nói, anh ta lại cảm thấy không thoải mái.
“Này…….” Susan cay mày nhìn Kurd, mặt có chút hoảng loạn nhìn Cảnh Dương nói “Hôn ước của hai đứa là do ông nội cả hai định ra, sao có thể nói bỏ liền bỏ?”
“Không sai, hôn ước của tôi và Frith là do hai người ông ước định bằng miệng.” Cảnh Dương nghiêm túc nói “Nhưng cũng chỉ là ước định bằng miệng mà thôi, chúng tôi cũng không có ký giấy hôn ước, cho nên có thể hủy bỏ bằng miệng bất cứ lúc nào.”
“Ivey.” Kurd nghiêm túc nhìn Cảnh Dương nói “ Việc mà các trưởng bối định ra sao lại có thể tùy tiện hủy bỏ, việc kết hôn của con và Frith là di nguyện của ông nội con, con muốn phụ tâm nguyện của ông nội con sao?”
“Bác trai, bác sai rồi.” Cảnh Dương nói “Tôi và Firth kết hôn, không phải là di nguyện của ông nội tôi, trước khi ông qua đời đã nói với tôi rồi, nếu sau khi lớn lên tôi đổi ý, không muốn kết hôn với Frith nữa thì tôi không cần phải miễn cưỡng. Ông còn nói, nếu tôi không muốn kết hôn với Firth, ngoại trừ phí sinh hoạt hằng ngày của tôi, Dil gia còn chi trả cho Mooney một khoản tiền xem như là cảm ơn nhà các người đã chăm sóc tôi mấy năm nay, nhưng các người không thể ép buộc tôi kết hôn với Frith. Những điều này đều có ghi trên giấy ủy quyền giám hộ, bên trên còn có chữ ký của tôi và ông nội Frith, có công chứng của toà án và có hiệu quả pháp luật.”
Kurd và Susan hoàn toàn hoảng loạn, vậy mà Ivey không muốn cùng Firth kết hôn, điều này nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Dựa theo biểu hiện trước đây của Ivey, hẳn là thích Firth, muốn cùng Firth kết hôn mới đúng. Trên giấy ủy quyền xác thật có ghi nếu Ivey không muốn kết hôn với Firth, Dil gia sẽ chi trả cho Mooney gia một khoản tiền, chính là số tiền kia so sánh với toàn bộ tài sản của Dil gia, căn bản không tính là gì hết.
Vợ chồng Mooney luôn cho rằng cho dù thế nào thì Ivey cũng sẽ muốn kết hôn với Firth, là Firth không muốn kết hôn với Ivey, cho nên quyền chủ động là ở phía bọn họ, chỉ cần bọn họ quyết định nói ra cho Ivey và Frith kết hôn, Ivey nhất định sẽ rất vui mừng cảm kích bọn họ. Cho nên mấy năm nay, bọn họ vẫn luôn biểu hiện thái độ lập lờ nước đôi, không khẳng định Ivey và Frith sẽ kết hôn, bọn họ còn cho Kerika hy vọng sẽ có cơ hội kết hôn với Frith, hơn nữa còn thể hiện sự yêu thích Kerika hơn Ivey.
Tâm trạng của Firth và Kerika cũng rất phức tạp, Ivey chủ động mở miệng hủy bỏ hôn ước, Firth cho rằng mình sẽ rất vui mới đúng, chính là anh ta một chút cũng vui không nổi, thì ra cảm giác bị người ta chán ghét lại làm mình không thoải mái như vậy.
Kerika cũng cho rằng Ivey chủ động hủy bỏ hôn ước với Firth, cậu ta sẽ rất vui, vì như vậy cậu ta sẽ có hy vọng được kết hôn với Frith. Nhưng kết quả của bây giờ không phải là cậu ta dựa vào năng lực của bản thân tự mình giành lấy, cũng không phải cậu ta có giá trị hơn Ivey. Thứ mà cậu ta cố gắng tranh đoạt, lại là thứ mà Ivey chướng mắt, không cần tới.
Vợ chồng Mooney không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, Ivey không muốn kết hôn với Firth, dựa theo ủy quyền giám hộ, nếu Mooney gia không trả lại tất cả tài sản của Dil gia cho Ivey khi cậu đủ mười chín tuổi, toà án sẽ đóng băng tất cả tài sản của Mooney gia sau đó tiến hành cưỡng chế chuyển nhượng cho Ivey.
Nói cách khác, chỉ cần thời gian vừa đến, Mooney gia phá sản là chuyện đã chú định. Điều này làm cho vợ chồng Mooney rất sầu lo, nhưng bây giờ bọn họ chả suy nghĩ được biện pháp nào cả, chỉ có thể trước khi Ivey đủ mười chín tuổi, thuyết phục Ivey kết hôn với Frith thôi. Cái này còn cần Firth phối hợp mới được, nhưng người Firth thích là Kerika, tất nhiên sẽ không cam tâm tình nguyện phối hợp. Việc này đúng là rất phiền toái.
Sáng sớm hôm sau, Cảnh Dương đã được tài xế của Hewaxi đón đi rồi, bữa sáng cũng không thèm ăn. Vợ chồng Mooney một đêm không ngủ suy nghĩ một bụng lời nói,