Edit: Min
Đau! Cảnh Dương cảm giác được đầu vừa choáng vừa đau, hắn mở to mắt, tầm mắt còn rất mơ hồ đành phải nhắm lại. Chờ cảm giác choáng váng đi qua lại mở mắt, hắn nhìn thấy một đám người đang vây quanh đánh nhau với một con quái vật nhìn không ra là thứ gì.
Một người nam mặc áo trắng tóc đen đột nhiên quay đầu lại nhìn hắn, gương mặt kia thật sự rất tinh xảo tuấn tú, đẹp tựa thần tiên vậy. Chẳng qua Cảnh Dương thấy được trào phúng cùng khinh thường trong mắt gã rất rõ ràng. Cảnh Dương liền theo bản năng không thích người kia, cảm thấy gã không xứng với khuôn mặt đó.
Cảnh Dương từ trên mặt đất đứng lên, nhìn quá trình những người đó đối phó quái vật, cùng vũ khí có năng lực vượt qua khoa học kỹ thuật hiện nay trong tay bọn họ, chẳng lẽ đây là thế giới huyền huyễn? Nhưng nhìn cách ăn mặc của bọn họ rất hiện đại, chắc chắn không phải thế giới cổ đại huyền huyễn.
Quái vật giống như mảnh vỡ thủy tinh rơi đầy mặt đất, đồng thời còn rớt ra rất nhiều thứ, những người đó sôi nổi tiến lên nhặt những thứ đó. Cảnh Dương nhìn vật trong tay bọn họ biến mất giữa không trung, càng xác định đây là thế giới huyền huyễn, những vật kia khẳng định là được bỏ vào túi trữ vật.
Những người đó cùng nhau đi về hướng nào đó, Cảnh Dương tạm thời còn không biết mình có phải thuộc đám người đó hay không, sợ tùy tiện theo sau sẽ làm người khác cảm thấy kỳ quái, liền đứng yên không nhúc nhích.
Một người nam nhân vóc dáng cao lớn cường tráng, tóc vàng, diện mạo vô cùng đẹp trai quay đầu lại nhìn hắn nói "Nặc Dương? Sao lại không đi?"
"À, đến đây." Xem ra mình đi chung với đám người bọn họ, vậy cứ đi theo bọn họ trước, lại tìm cơ hội ở một mình rồi kế thừa ký ức của thế giới này sau.
"Vừa rồi em bị đánh trúng, có phải chưa hồi phục đúng không?" Nam tóc vàng hỏi.
"...... Có một chút." Cảnh Dương cẩn thận trả lời, hắn dùng hệ thống lấy ra một đoạn ký ức ngắn, biết được người đang nói chuyện với hắn có nickname trong trò chơi là Diễm Minh, tên thật là Triệu Siêu. Nickname? Tại sao nickname là tin tức quan trọng, còn xếp trước tên thật?
Người nam mặc áo trắng đi phía trước quay đầu lại nhìn bọn họ, Cảnh Dương bắt được tia sắc bén cùng âm u thoáng hiện lên trong mắt gã, xem ra thân thể nguyên chủ cùng người này không hợp nhau, chỉ là không biết nguyên nhân là cái gì, hắn nhất định phải tìm hiểu một chút mới được.
Cảnh Dương phát hiện dáng vẻ của những người này tuy rằng có khác nhau, nhưng đều rất đẹp, hơn nữa dáng người cũng rất không tồi, nhìn qua giống như là mô hình được tỉ mỉ đắp nặn tạo ra, làm hắn có cảm giác rất kỳ quái. Chẳng lẽ......, Cảnh Dương nhéo nhéo cánh tay mình, xúc cảm này là cơ thể con người không có sai.
Cảnh Dương theo chân bọn họ trở lại một căn nhà hai tầng, căn nhà này có một cái sân rất lớn, nhưng kỳ quái chính là xung quanh không hề có căn nhà nào khác.
"Nặc Dương, nếu em còn khó chịu thì nghỉ ngơi một chút đi." Diễm Minh quan tâm hắn nói.
"Ừm." Cảnh Dương ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Người nam mặc áo trắng cũng ngồi xuống đối diện với Cảnh Dương, gã bắt chéo chân, dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Cảnh Dương một cái.
"Hôm nay thật là may mắn, gặp được Quái Vật Sáu Chân ở trước cửa nhà, còn rơi không ít bảo vật."
"Đúng vậy, quả thực chính là tới nộp bảo vật cho chúng ta."
Đám người kia thảo luận về chuyện gϊếŧ quái vừa rồi, còn lấy ra bảo vật mình nhặt được cho người khác xem.
Một cái người nam tóc đỏ cầm trong tay một loại vũ khí giống như ống pháo cỡ nhỏ đi tới, nói với người nam mặc áo trắng "Giản, hôm nay cũng làm phiền cậu."
Người nam mặc áo trắng nâng nâng cằm "Để ở đó đi, đợi chút nữa tôi giúp cậu tu sửa."
Nam tóc đỏ để vũ khí xuống, nói cảm ơn xong liền đi tới nói chuyện với đám người kia.
Người nam mặc áo trắng lạnh lùng nói "Cậu thật đúng là yếu có trình độ, lần nào cũng chỉ biết cản trở người khác, trong lòng cậu không thấy hổ thẹn một chút nào sao?"
Bị châm chọc lại không đánh trả không phải là phong cách của Cảnh Dương, nhưng hiện tại hắn còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện như thế nào, không thể tùy tiện mở miệng, lỡ như nói sai sẽ làm người khác nghi ngờ. Gương mặt trước mắt tuy rằng rất đẹp, nhưng hắn càng nhìn càng thấy ghét, hắn đứng lên, muốn đi về phòng tìm hiểu thế giới này một chút.
"Nếu tôi là cậu, căn bản sẽ không có mặt mũi mà sống, quả thực là lãng phí cơ hội sống của người khác."
Bước chân của Cảnh Dương hơi dừng lại, hắn cảm thấy người này là cố ý muốn chọc giận hắn, đương nhiên hắn sẽ không cho gã được toại nguyện. Trực giác nói cho hắn biết người này chính là kẻ thù của nguyên chủ, chờ sau khi hắn hiểu rõ mọi chuyện đã xảy ra, hắn tuyệt đối sẽ để cho người này sống được tốt.
Cảnh Dương dựa theo ký ức tìm được phòng của nguyên chủ.
Mở cửa ra, là một căn phòng rất nhỏ, ngoại trừ đặt một cái giường thì không còn cái gì khác nữa.
Cảnh Dương cởϊ áσ khoác ra, nằm lên giường, mở công năng kế thừa ký ức của hệ thống.
Nơi hắn đang ở là thế giới trong game, không phải ở thế giới thực bên ngoài, khó trách hắn luôn có cảm giác không hài hoà.
Ở thế giới thực, khoa học kỹ thuật đã phát triển rất nhanh, chơi game online đã không còn cách màn hình dùng chuột điều khiển nữa. Mà thế giới này đã phát minh ra cabin* trò chơi, làm cho con người có thể hoàn toàn trải nghiệm sự chân thật khi chơi game.
* Cabin thì mọi người cứ hình dung nó như thế này, nếu tìm được từ thích hợp hơn thì tui sẽ sửa lại ngay....
Cảnh Dương lúc này đang thay thế cho người tên là Đinh Nặc Dương, gia đình có một công ty thiết kế đồ hoạ, rất giàu có. Sau khi tốt nghiệp đại học, Nặc Dương liền tiếp nhận chuyện làm ăn của công ty, bản thân Nặc Dương rất có đầu óc kinh doanh, lại có thiên phú về thiết kế đồ họa, nên công ty càng ngày càng phát triển, kiếm được càng nhiều tiền.
Thế giới này đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính rất nhiều năm rồi, chuyện Đinh Nặc Dương thích đàn ông cũng không phải bí mật gì, người nhà và bạn bè của Nặc Dương đều biết. Cha mẹ của Nặc Dương cũng không phản đối cậu thích nam nhân, nhưng cũng nói rõ với cậu, mặc kệ là cậu yêu con trai hay con gái đều phải tìm một người thật đứng đắn, không được yêu đương lung tung, sinh hoạt hỗn loạn.
Đinh Nặc Dương có tâm lý thích sạch sẽ, cho dù cha mẹ không dặn dò thì cậu cũng sẽ không dính dáng với đám người có ăn chơi tɦác ɭoạи đó.
Nặc Dương có một người bạn học luôn theo đuổi cậu, chính là người có nickname Diễm Minh, tên thật là Triệu Siêu kia.
Đinh Nặc Dương không có cảm giác gì với Triệu siêu cả, nhưng Triệu Siêu kiên trì theo đuổi cậu bảy tám năm, rất cẩn thận hỏi han và ân cần chăm sóc cậu.
Đinh Nặc Dương mấy năm nay vẫn không gặp được người thích hợp, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cô đơn tịch mịch, thỉnh thoảng nhìn thấy người khác có đôi có cặp cũng hy vọng bên cạnh mình có một người làm bạn. Có không ít người theo đuổi cậu, nhưng có thể làm cậu động lòng lại chẳng có ai. Nếu nhất định phải chọn một người trong số những người đó thì cậu sẽ chọn Triệu Siêu, Triệu Siêu theo đuổi cậu nhiều năm như vậy, cho dù ý chí có sắt đá đến đâu thì cũng sẽ mềm lòng.
Bọn họ quyết định trước lấy quan hệ trên bạn bè tìm hiểu nhau một đoạn thời gian trước. Triệu Siêu vô cùng vui mừng, càng ân cần với Nặc Dương hơn.
Đinh Nặc Dương cảm thấy nếu cậu đã quyết định thử ở chung với Triệu Siêu, thì nên tìm hiểu về nhau nhiều hơn mới đúng. Nặc Dương nhớ lại, mặc dù cậu và Triệu Siêu đã quen biết nhau gần tám năm, nhưng hiểu biết của cậu về anh ta không tính là nhiều. Ngày thường đều là Triệu Siêu hẹn cậu hoặc là trực tiếp đến tìm cậu, khi cậu không rảnh hay không muốn đi ra ngoài thì sẽ từ chối thẳng, thỉnh thoảng cậu muốn ra ngoài thì sẽ đồng ý nhưng cũng chỉ là đi ăn cơm linh tinh.
Triệu siêu có nghề nghiệp là một game thủ, bảy tám tuổi anh ta đã bắt đầu chơi game, sau khi tốt nghiệp đại học liền trở thành game thủ. Anh ta chơi game thời gian dài, kỹ thuật cũng không tệ lắm, tiền kiếm được tuy rằng không thể so sánh với Nặc Dương, nhưng so với người thường đã coi như là rất nhiều.
Đinh Nặc Dương muốn hiểu về Triệu Siêu nhiều hơn, quyết định bắt đầu từ nghề nghiệp của anh ta trước, như vậy ít nhất hai người sẽ có nhiều chủ đề chung hơn. Nhưng bình thường cậu ngoại trừ làm việc, thời gian rảnh không phải đọc sách thì cũng đi tập gym, cậu chưa bao giờ chơi game. Sau khi Nặc Dương nói với Triệu Siêu cậu muốn chơi game, anh ta rất vui mừng nói muốn dẫn cậu chơi chung với anh ta. Thế là cậu liền mua một cabin game rất đắt tiền, bắt đầu trải nghiệm thế giới trong game từ sơ cấp.
Triệu Siêu giới thiệu Đinh Nặc Dương với các đồng đội của anh ta, trong đội ngũ đều là game thủ chuyên nghiệp dựa vào chơi game để kiếm tiền nuôi gia đình, tất nhiên Triệu Siêu sẽ không để Nặc Dương gia nhập vào đội ngũ, chỉ là lợi dụng thời rảnh rỗi dẫn Nặc Dương đi làm một số nhiệm vụ của người mới, dạy các phương pháp cơ bản để chơi game mà thôi.
Triệu Siêu và đội ngũ của anh ta rất nổi tiếng ở trong game, xếp hạng của đội ngũ trong bảng tổng xếp hạng rất cao, xếp hạng của mỗi thành viên trong đội cũng đều rất cao. Triệu Siêu là đội trưởng đương nhiên danh tiếng lại cao hơn nữa, anh ta mang theo Nặc Dương làm nhiệm vụ của người mới bị nhiều người thấy được, rất nhiều người đều biết bọn họ là quan hệ người yêu. Những game thủ quen biết với Triệu Siêu thỉnh thoảng còn trêu chọc anh ta.
Khi Đinh Nặc Dương cho rằng chơi game chỉ chiếm rất ít thời gian để tiêu khiển thì đột nhiên xảy ra chuyện lớn. Hệ thống chủ của công ty game xảy ra trục trặc, tất cả người chơi đều không thể rời khỏi thế giới trong game.
Công ty game lập tức nghĩ cách sửa chữa, nhưng thử rất nhiều phương pháp đều không thành công. Bọn họ muốn dứt khoát tiêu hủy trò chơi, đem người chơi