( Chuẩn bị xô hứng máu chó chưa!? :))) )
Edit: Min
Cảnh Dương cảm thấy toàn thân đau như muốn rời ra từng mảnh, hô hấp cũng rất khó khăn, hắn mở mắt, dưới ánh đèn mỏng manh, hình ảnh trùng điệp lên nhau, mơ hồ như cách một tầng sương mù.
Xem ra cơ thể này bị thương không nhẹ, cho dù có mở hệ thống thì cũng không có khả năng lập tức khôi phục thương thế. Tuy tầm mắt mơ hồ, nhưng hắn có thể cảm giác được bây giờ mình đang ở trong một không gian nhỏ hẹp. Vì xác định xem có biện pháp thoát khỏi nơi này hay không, Cảnh Dương chỉ có thể mở đoạn ký ức gần nhất trước, dựa theo hình ảnh trong trí nhớ, ấn xuống một cái nút nào đó.
Ánh sáng đột nhiên sáng lên, Cảnh Dương bị ánh sáng làm chói mắt, hắn phải nhắm hai mắt lại thích ứng hồi lâu mới mở mắt ra lần nữa.
Cơ thể hắn hiện tại không thể động đậy, chỉ có phần đầu có thể chuyển động một chút, tầm mắt cũng hơi rõ ràng. Hắn cúi đầu nhìn thấy mình đang nằm trong một cơ giáp bị tàn phá, bốn phía một mảnh hoang vu, ngoại trừ nham thạch và đất cát, thì không nhìn thấy cây cối thực vật.
Xương sọ của hắn như muốn vỡ vụn, còn có thể cảm giác được máu trên mặt đã bị xử lý, dưới tình huống toàn thân không thể nhúc nhích, nếu không có người tới cứu hắn, hắn cũng không có cách nào tự cứu mình cả.
Cảnh Dương tự hỏi bây giờ phải làm sao mới tốt, đột nhiên nhìn thấy trên không trung có mấy điểm đen, hắn còn tưởng là mình hoa mắt, nhưng theo điểm đen chậm rãi phóng đại, hắn thấy rõ những cái đó chính là cơ giáp đang nhanh chóng hạ xuống.
Cảnh Dương đột nhiên có chút khẩn trương, bởi vì hắn còn chưa biết người tới là địch hay là bạn. Nếu là địch, hắn sợ sẽ chịu chút tra tấn, có thể sống sót hay không còn không nhất định.
Tại sao cố tình hắn phải trọng sinh ngay lúc này? Sớm một chút hoặc là chậm một chút, cũng không đến mức giống như bây giờ không có sức chống trả.
Nhìn cơ giáp đã hạ xuống gần hắn, Cảnh Dương đột nhiên sinh ra dũng khí không thèm đếm xỉa, chết thì chết thôi! Cùng lắm thì lại đổi sang thế giới khác.
Sau khi những cơ giáp đó đến gần hắn, từ trên cao nhìn xuống hắn, hồi lâu không có động tác. Cảnh Dương biết, bọn họ khẳng định là đang thương lượng gì đó, xem ra tỉ lệ những người này là bạn liền rất nhỏ.
Cảnh Dương cảm thấy giờ phút này mình giống như một miếng thịt nằm trên thớt, bị người vây xem kén cá chọn canh, hắn tự giễu cười cười.
Chiếc cơ giáp ở chính giữa, cũng là cơ giáp thoạt nhìn uy vũ khí phách nhất, cửa cabin của nó đột nhiên mở ra, có một người từ bên trong nhảy ra.
Khi người nọ đi đến bên cạnh cabin của Cảnh Dương nhìn hắn, trong nháy mắt hai người đối diện kia, Cảnh Dương dường như cảm nhận được trời đất đều đang chuyển động. Vốn dĩ hắn đã hít thở không thông, bởi vì tim đập nhanh mà hít thở càng khó khăn hơn. Người trước mắt này mặt mày tuấn lãng, hình dáng thâm thúy, dáng người cao lớn cùng khí thế làm người ta có cảm giác áp bách, cõng hào quang đứng ở nơi đó giống như một vị thần vừa giáng xuống.
Người đẹp trai Cảnh Dương đã thấy nhiều rồi, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp một người đẹp như vậy, tim đập nhanh như đang đánh trống, chẳng lẽ đến từ cảm nhận của nguyên chủ?
Dunan Fry vốn đang tuần tra ở không trung, phát hiện trên tinh cầu này có sinh mệnh sống, cảm thấy kỳ quái liền hạ xuống xuống xem thử. Sau khi hạ xuống, y thấy bên trong cơ giáp bị tàn phá có một nhân loại đang bị thương nghiêm trọng, sau khi phân biệt người này không phải người của bọn họ, y cũng không có ý định xem vào việc của người khác. Nhưng khi y nhìn thấy người này cười trào phúng, trong lòng không thể hiểu được liền đau đớn, trong nháy mắt kia, y xuất hiện một cảm giác, nếu y bỏ mặc người này không màng, y tuyệt đối sẽ hối hận.
Dunan Fry ngồi xổm xuống, nghiêm túc nhìn gương mặt của người này, vết thương trên trán rất nặng, trên mặt toàn là vết máu cùng dấu vết xanh tím, nhưng vẫn có thể nhìn ra là làn da vốn rất trắng mịn, như một con búp bê tinh xảo bị chà đạp. Người này ngoại trừ ngũ quan xinh đẹp, y nhìn không ra bất cứ chỗ đặc biệt gì khác.
Cảnh Dương dùng hệ thống nhanh chóng tìm tòi thân phận của người trước mặt, sau khi xác nhận y không phải bạn, nhưng cũng không phải là kẻ địch của mình, hắn suy yếu mở miệng nói "Cứu tôi."
Cảnh Dương không thể xác định y có cứu mình hay không, nhưng hắn có một loại dự cảm, bây giờ y chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của hắn.
Cảm giác đau đớn trong lòng lại lần nữa xuất hiện, Dunan Fry cứ như vậy gần gũi nhìn đôi mắt kia, y rất chân thật cảm nhận được, bên trong đôi mắt kia dường như có thứ gì đó đang tác động đến linh hồn của y. Y không tự chủ được hai tay, thật cẩn thận bế người lên.
Dunan Fry đặt Cảnh Dương ở chỗ ngồi phía sau, khởi động cơ giáp bay lên, cũng mở kênh liên lạc với phi thuyền "Ta nơi này có người bị thương, kêu nơi chữa bệnh chuẩn bị cấp cứu."
"Nhận được, lập tức bắt đầu chuẩn bị."
Cơ giáp bay vào cửa mở sẵn ở trên phi thuyền, sau khi lướt một đoạn liền ngừng ở trong khoang thuyền cơ giáp.
Dunan Fry bế Cảnh Dương ra ngoài cơ giáp, phía dưới đã có bác sĩ và hộ lý đang chờ, y đặt Cảnh Dương lên xe đẩy cấp cứu, sau khi thấy được đẩy đi mới xoay người đi về hướng khác.
"Tướng quân, người này thân phận không rõ, tùy tiện mang về phi thuyền như vậy, có thể xảy ra vấn đề gì hay không?" Diles là phó tướng của Dunan Fry, hiện tại là thời kỳ mấu chốt, mang về một người hoàn toàn không biết thân phận, trong lòng hắn có chút lo lắng.
"Người này bị thương nặng như vậy, tạm thời cũng không làm được chuyện gì bất lợi, chờ cậu ta tốt hơn một chút, ta sẽ tự mình đi hỏi thân phận của cậu ta." bước chân của Dunan Fry hơi ngừng "Trước đó, phái người giám sát chặt chẽ một chút, nếu cậu ta có bất cứ chỗ nào không thích hợp, lập tức báo cho ta."
"Vâng, tướng quân." Diles đáp.
Cảnh Dương mở nửa con mắt, hắn nhìn thấy mình đang bị đẩy mạnh vào phòng cấp cứu, sau khi bác sĩ tiêm thuốc vào người hắn, hắn lập tức chìm vào hôn mê.
Lại lần nữa tỉnh lại, Cảnh Dương nhìn quanh bốn phía, xem bố trí, nơi này hẳn là phòng điều trị đơn ở trên phi thuyền. Hắn mới vừa tỉnh lại còn chưa đến một phút, cửa tự động liền mở ra, một bác sĩ cùng hai hộ lý đi vào.
"Cậu cảm thấy thế nào?" Bác sĩ hỏi.
"Tạm thời không có cảm giác đau đớn, nhưng hoàn toàn không có sức lực." Cảnh Dương đúng sự thật trả lời.
"Thương thế của cậu rất nghiêm trọng, cần thời gian rất dài mới có thể khỏi hẳn, chúng tôi giúp cậu tiêm thuốc giảm đau, cho nên tạm thời cậu không cảm thấy đau đớn, nhưng dùng nhiều thuốc giảm đau không tốt cho sức khỏe, hơn hai ngày chúng tôi sẽ ngưng dùng thuốc giảm đau, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt." Bác sĩ nói.
"Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ." Cảnh Dương nói
"Cơ thể của cậu có nhiều chỗ xương cốt vỡ vụn bị sai vị trí, đặc biệt là hai chân, cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục, cũng có khả năng là vĩnh viễn không thể nào khôi phục. Chúng tôi đã giúp cậu giải phẫu, mấy ngày nay là thời kỳ mấu chốt để xương cốt sinh trưởng, cậu nhất định phải chịu đựng, không được động đậy. Nếu cậu nhịn không được nhất định phải nói cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ giúp cậu cố định cơ thể. Nhưng loại cố định này, thời gian dài sẽ không tốt với cơ thể, có khả năng cơ bắp sẽ hoại tử." Bác sĩ nói chuyện đâu ra đấy, không mang theo chút tình cảm nào.
"Tôi có thể nhịn được, nếu nhịn không được, tôi nhất định sẽ nói." Cảnh Dương dùng hệ thống rà quét thương thế trên cơ thể một chút, kết quả là dưới sự trợ giúp của hệ thống, chân của hắn vẫn có thể khôi phục, chẳng qua bị thương quá nặng, nên thời gian không nhanh mà thôi. Chỉ cần có thể khôi phục mà không phải là tàn phế, hắn liền thỏa mãn. Còn may đây là thế giới tinh tế, nếu là thế giới hiện đại bình thường, có khả năng bây giờ hắn đã bị cắt chân rồi.
Sau khi bác sĩ và hộ lý dùng máy tính ghi lại các trị số trên dụng cụ bên cạnh, liền rời đi lưu lại một mình Cảnh Dương.
Cảnh Dương nhìn tấm kính ở bên trái, biết bên ngoài nhất định có người đang giám thị hắn, nhưng không sao cả, bây giờ hắn còn không thể động đậy, muốn làm gì cũng không được.
Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu đọc tin tức liên quan đến thế giới và nguyên chủ của cơ thể này.
Đây là một tinh tế có thể nói mới vừa phát triển, mỗi quốc gia đang có cuộc tranh đoạt tinh cầu, là thời kỳ phát triển thực lực của mình trong vũ trụ.
Trong vũ trụ còn rất nhiều tinh cầu chưa được biết đến và bị chiếm đóng, quốc gia nào có thể giành trước chiếm đóng, hơn nữa có thể thủ được, tinh cầu liền thuộc về quốc gia đó. Giai đoạn đầu, vì tranh đoạt tinh cầu mà đã qua trải qua mấy trăm năm hỗn chiến, nhân loại thương vong thảm thiết. Hơn nữa còn có Trùng tộc cùng các loại thiên tai vũ trụ xâm nhập, nếu nhân loại còn tiếp tục gϊếŧ hại lẫn nhau, rất có khả năng sẽ gặp nguy cơ bị diệt vong.
Vì thế có mấy cái quốc gia dẫn đầu đạt thành hiệp nghị hoà bình, liên hợp lại đối kháng với mấy quốc gia khác, bọn họ đem tinh cầu đoạt được cùng khoáng sản, phân chia dựa theo nội dung hiệp nghị. Liên hợp quốc gia tất nhiên lợi hơn quốc gia chiến đấu một mình, mắt thấy thực lực của bọn họ càng lúc càng lớn, các quốc gia khác cũng nhìn đến đỏ mắt, sôi nổi cầu xin gia nhập, vì thế liền có vũ trụ Liên Bang.
Người lúc này mà Cảnh Dương xuyên vào tên là Shean Koza, sinh ra ở đế quốc Fertari thuộc vũ trụ Liên Bang.
Ông nội của Shean là tả tướng của đế quốc Fertari, cha cậu là hạm trưởng hạng ba, cho nên có thể nói là cậu ngậm thìa vàng* sinh ra, thân phận chỉ thấp hơn hoàng tử một chút.
*ám chỉ những đứa trẻ sinh ra trong gia đình giàu có, quyền lực, được tạo điều kiện tối đa về ăn học, đời sống và có bệ phóng để phát triển sự nghiệp bản thân trong tương lai.
Lẽ ra một người sinh ra giống như cậu thì cho dù có là đứa ngốc, cũng có thể thuận buồm xuôi gió sống hết một đời. Huống chi cậu chẳng những lớn lên đẹp, còn thông minh lanh lợi từ nhỏ, anh hai là cháu đích tôn được coi trọng nhất, mà cậu cũng là cháu trai được tả tướng yêu thương nhất. Khi cậu còn chưa thành niên đã đính hôn với Tony Beerus con trai của bộ trưởng bộ tài chính, hai người chẳng những môn đăng hộ đối, hơn nữa còn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm từ nhỏ đã rất tốt.
Nhưng mà vận mệnh chính là thứ không thể đoán trước được, lại không thể nào khống chế, khi nó muốn bạn tốt, bạn muốn không tốt cũng rất khó, nhưng khi nó muốn bạn không tốt, bạn có trốn cũng trốn không được.
Cha của Shean trong một lần chiến đấu bị thương nặng, cũng trong trận chiến đấu này mà cha cậu đã bỏ mạng.
Con trai trưởng qua đời, làm ông nội của Shean chịu đả kích rất lớn, lập tức liền già đi rất nhiều, sau khi ốm đau trên giường hồi lâu, ông quyết định chậm rãi từ chức vị tả tướng này lùi xuống.
Vốn dĩ nhà bọn họ có một tả tướng và một hạm trưởng, quyền thế đã ngập trời, vì không bị hoàng đế kiêng kị, cũng không muốn làm cây to đón gió, ông nội của Shean để mấy chú của cậu đều đảm nhiệm mấy chức vị không thực quyền lại nhàn tản. Cha Shean đã chết, ông nội lại dần dần ẩn lui, có người lại thừa dịp cơ hội này muốn đưa một nhà bọn họ vào chỗ chết, mà nguyên nhân chủ yếu là bởi vì hôn ước của Shean và Tony.
Ở thời đại này, quốc gia nào có máy móc kỹ thuật càng tiên tiến, là có thể cường quốc trong vũ trụ, cho nên máy móc sư ưu tú, là nhân tài được mỗi quốc gia coi trọng nhất.
Shean bắt đầu từ mười tuổi liền đi học ở hệ máy móc ở trường quân đội đế quốc, nội dung học tập chính là chuyên môn nghiên cứu phát minh chế tạo cơ giáp cùng các loại máy móc. Khi cậu mười lăm tuổi, trường của cậu tuyển được một thiên tài tên là Aikeli Dotley.
Aikeli đặc biệt có thiên phú về chế tạo máy móc, thậm chí khiến cho hoàng thất coi trọng, cậu ta có một người anh trai tên là Johan, vừa lúc chính là quân nhân của hạm đội hạng ba, bởi vì gã có một em trai xuất sắc, nên gã cũng nước lên thì thuyền lên.
Vốn dĩ không có quan hệ gì với Shean và người nhà của cậu, mặc dù Johan