Ba người Quất Tử, Kha Kha và Hoắc Vũ Hạo ăn xong thì chuẩn bị xuất phát đi lịch luyện tại Cảnh Dương Sơn Mạch.
Quất Tử bắt đầu cho Hoắc Vũ Hạo giảng thuật một chút chú ý hạng mục công việc.
- Cảnh Dương Sơn Mạch toàn thân hình dáng giống như là một con nhện lớn, trung ương Sơn Mạch chiếm diện tích rộng lớn tám con nhánh núi giống như là tám chân dọc theo người hướng bất đồng phương vị.
Nhánh núi quay quanh, đem trung ương Sơn Mạch che ở trong đó.(Quất Tử)
- Nhánh núi bên trong Hồn Thú số lượng tương đối hơi ít đổi lại khoáng sản phong phú mà trung ương sơn mạch Hồn Thú số lượng cũng rất nhiều, trong đó không thiếu cường giả tồn tại.
Hơn nữa lấy ngọn núi cao nhất Cảnh Dương Phong vì cấm địa.(Quất Tử)
- Lấy Nhật Nguyệt Đế Quốc thực lực cùng Hồn Đạo Khí phát triển muốn khai phá Cảnh Dương Phong khoáng sản nằm trong Cảnh Dương Sơn Mạch tựa hồ không tính là khó khăn?(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi không nên xem thường Cảnh Dương Phong.(Quất Tử)
- Ở đại lục các ngươi thì Tinh Đấu Đại Sâm Lâm không thể nghi ngờ là Đệ nhất Hồn Thú tụ cư mà Cảnh Dương Sơn Mạch cũng có thể xếp vào Top 5.
Muốn đem nơi này toàn diện khai phá, trừ phi là dùng sức mạnh Viễn Trình Hồn Đạo Khí đem Cảnh Dương Sơn Mạch bao trùm oanh tạc, nếu không sẽ phải thừa nhận bên trong Hồn Thú điên cuồng trả thù hình thành quy mô Thú Triều.(Quất Tử)
- Mặc dù Cảnh Dương Sơn Mạch nhất định có đại lượng trân quý tài nguyên khoáng sán chứa đựng nhưng nơi này Hồn Thú đối với chúng ta Nhật Nguyệt Đế Quốc mà nói, vốn là cực kỳ trọng yếu tư nguyên.
Tự nhiên là không thể tát ao bắt cá, vốn là ở Hồn Thú tài nguyên phương diện, chúng ta Nhật Nguyệt Đế Quốc tựu xa không bằng nguyên chúc Đấu La Đại Lục tam quốc.(Quất Tử)
- Cảnh Dương Sơn Mạch đã là chúng ta lớn nhất Hồn Thú tụ cư bảo vệ còn không còn kịp nữa, huống chi là đem hủy diệt.
Cho nên, cho dù biết rõ có trân quý tài nguyên khoáng sán, tối đa cũng chẳng qua là khai phá nhánh núi dọc theo mà thôi.
Tuyệt sẽ không hướng vào phía trong thôi động.
Bất quá, ở Cảnh Dương Sơn Mạch phụ cận, chúng ta cũng đồn trú đại quân đề phòng có bất trắc xảy ra.(Quất Tử)
- Nhiều hơn nữa thông tin không thể nói cho ngươi biết đó là quân sự cơ mật.(Quất Tử)
- Quận sự và những thứ liên quan thì ta không muốn biết cũng như cùng ta một chút liên quan đều không có.(Hoắc Vũ Hạo)
- Chúng ta nói cho ngươi biết nhiều như vậy, ngươi có phải hay không cũng nên nói về mình rồi? Ngươi bất quá chỉ là Tam hoàn Hồn Tôn mà thôi, vì sao mà cận chiến năng lực mạnh như vậy? Ngày đó, ngươi thi triển là năng lực gì?(Kha Kha)
- Cận chiến năng lực mạnh như vậy thì ta được sư phụ thường xuyên đúc luyện, hơn nữa ta là Song Sinh Võ Hồn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Thì ra ngươi là Song Sinh Võ Hồn, chả trách ngươi lại lợi hại như vậy.(Kha Kha)
Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy biểu tình của Quất Tử và Kha Kha khiếp sợ khá là kỳ quái.
- Chẳng lẽ Nhật Nguyệt Đế Quốc chưa từng xuất hiện qua người sở hữu Song Sinh Võ Hồn?(Hoắc Vũ Hạo)
- Không có.
Ở Nhật Nguyệt Đế Quốc trong lịch sử đến nay chưa từng xuất hiện qua Hồn Sư sở hữu Song Sinh Võ Hồn.
Trong dù là ở nguyên chúc Đấu La Đại Lục là ít thấy.(Quất Tử)
- Song Sinh Võ Hồn có gì bất đồng? Ngươi hai cái Võ Hồn là cái gì?(Kha Kha)
Hoắc Vũ Hạo nhìn Quất Tử và Kha Kha biểu tình khoa trương liền câm lặng, dù sao hắn từng tiếp xúc với ba người có Song Sinh Võ Hồn.
- Của ta chủ Võ Hồn là Tinh Thần hệ, phó Võ Hồn là Băng hệ.
Hồn Lực 40 cấp, chỉ vì không có tìm được thích hợp Tinh Thần hệ Hồn Thú, cho nên mới không có phụ gia Hồn Hoàn.(Hoắc Vũ Hạo)
Quất Tử và Kha Kha giờ mới biết vì sao Hoắc Vũ Hạo chỉ mới có Hồn Tôn mà thực lực lại mạnh như vậy.
Làm Tây Phương phía chân trời dâng lên xinh đẹp ánh nắng chiều, bọn họ cuối cùng đã tới mục đích của chuyến này phụ cận.
Từ xa, trên không trung nhìn xuống, Cảnh Dương sơn mạch giống như một con cự đại con nhện, hoặc là nói là một con cự hình Chương Ngư một loại bò lổm ngổm ở cả vùng đất.
Âm trầm mà hùng vĩ, tráng lệ.
Đồng dạng đều là Hồn Thú tụ cư nhưng Cảnh Dương Sơn Mạch cho Hoắc Vũ Hạo cảm giác khác xa với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm là thâm thúy Vô Nhai nhưng Cảnh Dương Sơn Mạch là một loại cuồng dã hung hãn mùi vị, Cảnh Dương Sơn Mạch nội tình còn lâu mới có thể cùng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm so sánh với nhưng muốn hơn cụ tính công kích.
- Chúng ta tối nay đang ở phụ cận nghỉ ngơi đi.
Ngày mai nữa vào núi thí nghiệm Hồn Đạo Khí đồng thời cũng thử thời vận, cho ngươi tìm kiếm thích hợp Hồn Thú.(Quất Tử)
Ba người ở khoảng cách Cảnh Dương Sơn Mạch ngoài trăm dặm hạ xuống, tìm một chỗ địa thế tương đối cao vừa bằng phẳng địa phương đâm xuống doanh trướng.
Có Trữ Vật Hồn Đạo Khí tồn tại, làm Hồn Sư có thể mang đồ tương đối đầy đủ, ba người ba tòa doanh trướng, ở Hoắc Vũ Hạo chiếu cố bận rộn, rất nhanh tựu bố trí xong tất.
- Ta nhớ được có người nói tối nay muốn thi thố tài năng cũng đừng khiến chúng ta thất vọng.(Kha Kha)
- Biết rồi, ta đây tựa chuẩn bị.
Các ngươi chờ một chút, ta xem nhìn bên này có cái gì không thích hợp nguyên liệu nấu ăn, càng mới mẻ thức ăn pha chế cũng là càng tốt.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo rời đi tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn mà Quất Tử và Kha Kha tại chỗ thu xếp đồ đạc.
Trong khi hai người đang bận rộn thì Hoắc Vũ Hạo đã trở về mà trong tay cậu cầm thứ gì đó nhưng do sắc trời nên nhìn không thấy rõ sau đó hắn ở một bên bận rộn.
Hoắc Vũ Hạo lưu loát chế biến cũng như nấu nướng, một lát thì hương khí bóc lên.
- Đến đây đi, hai vị học tỷ.
Chuẩn bị ăn cơm.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta làm thịt nướng nhất định phải trước tiên ăn, mùi vị mới tốt nhất.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo làm ra thịt nướng mà hắn từng làm để bán ở Sử Lai Khắc Thành.
Quất Tử một mực chú ý Hoắc Vũ Hạo động tác, từ cái kia thành thạo cuốn là có thể nhìn ra không là lần đầu tiên thịt nướng.
Cúi đầu nhìn lên, nhìn qua là mạo hiểm váng dầu thịt nướng, tựa hồ còn hơi màu hồng cũng không phải là toàn bộ quen thuộc.
Quất Tử và Kha Kha dưới sự thúc dục của Hoắc Vũ Hạo đã cắn thử sau đó các nàng lang thôn hổ yến ăn hết thịt nướng.
- Ngon quá.(Kha Kha)
- Có cần đổi thứ khác sao?(Hoắc Vũ Hạo)
- Mùi vị quá tuyệt vời, đối với ngươi thật sự là ăn không vô.(Kha Kha)
- Vũ Hạo, ngươi làm thịt nướng khiến ta cảm nhận được baba mùi vị.(Quất Tử)
Quất Tử lời nói làm cho Hoắc Vũ Hạo giật mình không thôi, Kha Kha cũng giật mình không kém nhìn Quất Tử.
Quất Tử đơn giản giảng thuật lại chuyện của mình một chút, nàng cha vì mạnh mẽ động viên đi lính tiền tuyến cùng Tinh La Đế Quốc trong chiến tranh chết trận, mẹ nàng vì bi thương quá độ cũng tạ thế rời đi.
- Thời gian không còn sớm, sớm một chút nghỉ ngơi đi.
Dưỡng đủ tinh thần, sáng mai liền đi tốt vào núi.(Quất Tử)
Sáng sớm, làm Quất Tử cùng Kha Kha lúc thức dậy, Hoắc Vũ Hạo đã làm tốt điểm tâm, mỗi ngày tu luyện Tử Cực Ma Đồng làm hắn so với bình thường người muốn dậy sớm rất nhiều, tất cả mọi người là Hồn Sư, một đêm nghỉ ngơi đủ để khiến tinh thần của bọn hắn khôi phục tới đỉnh phong.
Hoắc Vũ Hạo làm chút đồ ăn nhẹ để cho ba người cùng ăn, ăn xong thì ba người tiếp tục lên đường mà ba người đều không dùng Phi Hành Hồn Đạo Khí vì phàm là Hồn Thú tụ cư thì không trung là cấm khu.
Trừ phi là muốn trở thành mục tiêu, hoặc là đối với thực lực của mình có tuyệt đối lòng tin, nếu không là tuyệt sẽ không lên trên mặt nếm thử phi hành.
Vào lúc này, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy được lần này thí nghiệm Hồn Đạo Khí.
Toàn thân là một đường kính ước chừng chừng hai thước địa cầu hình dạng.
Bên trong có ba chỗ ngồi, một cái phía trước, hai cái ở phía sau.
Hình tròn toàn thân là phong kín nhưng ở trước sau trái phải toàn bộ đều hữu dụng thủy tinh tách ra cửa sổ, có thể xuyên thấu qua cửa sổ nhìn đi ra bên ngoài.
Hình cầu phía dưới, lục căn kim khí chế luyện chân dài.
Mỗi một cái cũng chia làm tam tiết, phần đuôi hết sức phong duệ, có thể dễ dàng cắm vào trong đất bùn.
Sáu con chân dài tiết thứ hai đội lên, tiết thứ ba liên tiếp ở hình cầu phía dưới.
Nhìn qua hết sức kỳ dị.
- Đây là vật gì?(Hoắc Vũ Hạo)
- Tên là Toàn Bộ Địa Hình Dò Xét Hồn Đạo Khí.(Quất Tử)
- Nhìn thấy sáu cái chân đi? Chúng ta là muốn ngồi vào hình cầu đà bên trong, thông qua bên trong Hồn Đạo Khí trọng yếu pháp trận đối với nó toàn thân tiến hành khống chế, hình cầu bản thân là dùng mật độ cao hợp kim chế luyện mà thành, có thể chống đở Cấp 6 Hồn Đạo Sư trở xuống cấp bậc công kích đồng thời hình cầu bản thân còn có thể tùy chúng ta thả ra Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ.(Quất Tử)
- Trước mắt phía trên phụ gia Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ trọng yếu pháp trận là Cấp 5, ta cùng Kha Kha đều có thể thao túng.(Quất Tử)
- Không chỉ có như thế, nó còn có ngăn cách hơi thở tác dụng.
Chúng ta chỉ cần ngồi ở bên trong, sẽ không sợ bị Hồn Thú dò xét đến khí tức của chúng ta.
Nó có thể linh hoạt ở các loại địa hình hành động.
Nếu như trên chân