- Tình huống coi như đã ổn định.
Triệu Dương chết đi cũng tuyên bố quân phản loạn hoàn toàn tan tác.
Nhật Nguyệt Đế Quốc đại quân tựa như gió cuốn mây tan một loại ám sát mà lên.
Hoàn toàn không chấp nhận đầu hàng, một tên cũng không để lại, toàn bộ giết chết.
Đường Vũ Đồng đối với tình huống này không đành lòng nhưng phải nhắm mắt bỏ qua, nàng biết đây là chiến tranh quy mô nhỏ mà thôi.
- Long ca, huynh không sao chứ?(Đường Vũ Đồng)
- Không thành vấn đề, chỉ là hao chút Hồn Lực mà thôi.
- Không sao là tốt, huynh ở lại cùng dùng bữa với chúng ta rồi đi.(Quất Tử)
- Cũng được.
Đường Long dùng bữa cùng với tam nữ xong thu nhập hành lý chuẩn bị xuất phát nhưng vì trời đã khuynh nên hắn quyết định để sáng sớm mai lên đường.
Đường Long không có vào trong lều bạt ngủ mà ngồi ở ngoài minh tưởng.
Sáng sớm
- Đây là bữa sáng mà ta chuẩn bị.(Quất Tử)
- Cảm tạ.
Đường Long dùng bữa xong liền đứng người lên, chuẩn bị cùng Đường Vũ Đồng hướng về phía Hạo Thiên Tông.
- Phải đi rồi sao?(Kha Kha)
- Ừ, dù sao không thể chậm trễ thời gian.
Gần sắp đến Đấu Hồn Đại Tái rồi, ta phải có mặt để tọa trấn.
- Quất Tử, Kha Kha lần sau đừng có cạy mạnh.
Lấy thực lực của các ngươi hiện giờ đối phó với Hồn Đế trở xuống là đủ rồi, gặp Hồn Thánh tận lực tránh thì tránh đi.
- Cái này cho hai người.
Đường Long phân biệt đưa cho Quất Tử và Kha Kha một khối lệnh bài, phía trên điêu khắc một cự long và thanh kiếm.
- Đây là…(Quất Tử)
- Kiếm Long Lệnh.
Thời khắc nguy hiểm, đem Hồn Lực quán thâu vào trong đó sẽ có người xuất hiện bảo hộ hai người chu toàn.
Quất Tử và Kha Kha nghe vậy đem Kiếm Long Lệnh mà Đường Long cho thu cất vào Trữ Vật Hồn Đạo Khí.
- Ta đi đây.
Đường Long hướng Đường Vũ Đồng gật đầu, Đường Vũ Đồng liền hiểu ý được Đường Long giúp đỡ bay lên cao sau đó dùng Phi Hành Hồn Đạo Khí di chuyển.
Đường Long gọi ra Long Dực cũng phi thân lên.
Lần này, Đường Long và Đường Vũ Đồng hướng phía Đông mà đi, chạy thẳng tới biên giới Nhật Nguyệt Đế Quốc và Thiên Hồn Đế Quốc giáp giới.
- Vũ Đồng, nhà muội hẵn là nằm ở Thiên Đấu Thành không xa đi.
- Ừ.(Đường Vũ Đồng)
- Để ta đoán nhé.
Muội nói nhà mình cách Thiên Đấu Thành không xa mà Võ Hồn thứ hai của muội là Hạo Thiên Chùy, kết hợp với đi tới nơi có địa hình hiểm trở, hẵn là Hạo Thiên Tông.
- Làm sao huynh biết?(Đường Vũ Đồng)
- Hạo Thiên Tông là một trong Tam Đại Thế lực cường đại nhất ở Đấu La Đại Lục, có Hạo Thiên Chùy danh xưng Đệ nhất Thiên hạ Khí Võ Hồn.
Đừng quên ta là người ở vạn năm trước nên không khó mà suy đoán.
- Huynh đoán không sai, nơi muội muốn đến là Hạo Thiên Tông.
Lần trước, ta có dịp về Hạo Thiên Tông một chuyến có nhắc đến huynh.
Đoán chừng, bọn họ sẽ đối với huynh có chút khảo sát.(Đường Vũ Đồng)
- Haha, lấy bọn họ cao nhất là Siêu Cấp Đấu La 97 cấp thì có thể làm khó được ta sao?
Đường Long là biết Hạo Thiên Tông dấu ở địa phương nào nhưng không có nói ra mà để Đường Vũ Đồng dẫn đường.
Hạo Thiên Tông lựa chọn nơi đặt Tông môn khá hiểm trở, cách Thiên Hồn Đế Quốc thủ đô Thiên Đấu Thành không quá xa.
Đường Long đặt chân vào phạm vi của Hạo Thiên Tông liền bén nhạy phát giác được có mấy đạo ánh mắt đang nhìn mình.
Cậu ngẩng đầu nhìn thấy được ngọn núi, ngọn núi chẳng những nguy nga, hơn nữa nhìn đi tới thế núi cực kỳ hiểm trở, dõi mắt nhìn lại, cả tòa núi cơ hồ có ba mặt vách núi cũng là dọc theo đứng vững, tựa như đao gọt một loại.
Chỉ có vừa tương đối bằng phẳng nhưng cũng là đối với khác ba mặt mà nói thì người bình thường muốn leo thật sự là khó khăn.
Cũng chỉ có thế núi tương đối nhẹ nhàng một ít bên, sinh trưởng một chút thảm thực vật.
- Hạo Thiên Tông vạn năm đến nay vẫn không hề thay đổi chút nào.
- Đi thôi, chúng ta bay lên.
Huynh Hồn cốt có thể phi cao được hay không?(Đường Vũ Đồng)
- Không thành vấn đề.
Hai người Hồn Lực toàn bộ khai hỏa, chạy thẳng tới kia thế núi nhất bất ngờ ngọn núi bay đi.
Quả nhiên là nhìn núi làm ngựa chết, nơi xa nhìn lên đã cảm thấy rất gần, thật là bay lên, rồi lại bay chừng một khắc đồng hồ thời gian mới đã tới.
Hai người Đường Long và Đường Vũ Đồng bay một đoạn thì hạ xuống một đoạn dốc thoải, xung quanh vân hải phiêu đãng ở trên đỉnh đầu của mình, phảng phất khoát tay là có thể mò tới dường như.
- Tới thật đúng là nhanh.
Đường Long vừa dứt lời thì xung quanh từng đạo màu xám tro thân ảnh lặng yên không một tiếng động từ trong mây mù chui ra.
Những người này nhìn qua từng cái cũng là tinh thần ôm trọn, số tuổi ở hai mươi lăm đến ba mươi lăm tuổi trong lúc, khí huyết tràn đầy.
Từng cái từng cái ánh mắt lấp lánh hữu thần, tổng cộng hai mươi mấy người, rất nhanh tựu hoàn thành một cái nghiêm chỉnh trận hình.
- Các ngươi làm gì vậy? Hắn là ta mang đến khách nhân.(Đường Vũ Đồng)
Nghe thấy Đường Vũ Đồng tức giận giọng nói, những xám tro thân ảnh đều dừng lại động tác của mình nhưng vẫn cảnh giác nhìn lấy Đường Long.
- Quả nhiên, ta đoán không sai.
Hạo Thiên Tông đặt ở đây, có điều càng ngày càng xa sút nha.
- Trước đây, trấn thủ bên ngoại tối cao là Hồn Đế mà giờ đổi thành Hồn Vương trở lên.
- Được rồi, huynh bớt nói một chút đi.
Cùng ta đi gặp đại cha cùng nhị cha thôi.(Đường Vũ Đồng)
- Ok.
Đường Long theo Đường Vũ Đồng đi sâu vào trong.
- Ở đây, huynh hẵn không cần chỉ đường đâu nhỉ? Huynh hiểu rõ Hạo Thiên Tông nằm ở đâu cũng biết phòng tuyến thế nào?(Đường Vũ Đồng)
- Ta thắc mắc là đại cha cùng nhị cha là ai? Ta nhớ được ngươi lão cha là Đường Tam.
- Ta cũng không biết, cách đây không lâu thì người Hạo Thiên Tông đột nhiên tới Sử Lai Khắc Học viện đưa ta đi tới đây.(Đường Vũ Đồng)
Đi thêm một đoạn thì vượt qua vân hải, xuất hiện trong tầm mắt là một tòa thành.
Kia màu xám tro tòa thành tràn đầy phong cách cổ xưa hơi thở, đại có một loại có làm lăng tuyệt đỉnh xu thế.
Tòa thành hình vòm đại môn có ba chữ to: Hạo Thiên Bảo.
- Ngươi chính là người mà Vũ Đồng nhắc đến muốn dẫn tới đây?(Thần bí nhân)
Đang lúc này, một cái vang dội hùng hậu thanh âm từ phía trong tòa thành vang lên.
Một thân ảnh cao lớn đã từ phía trong tòa thành ra đón, vóc người cực kỳ hùng tráng trung niên tráng hán, hắn có một đầu giống như cương châm bàn tinh mịn tóc ngắn.
Tướng mạo đường đường, cương nghị trước mặt bàng giống như đao gọt rìu đục một loại.
Một đôi mắt cũng là tông hoàng sắc, mơ hồ có kim quang nhanh chóng lộ.
Một thân trường bào màu xám căn bản không cách nào hoàn toàn che lại cái kia văn lên cường tráng da thịt.
Trung niên tráng hán ánh mắt đã ở trước tiên tựu rơi vào Đường Long trên người, hắn mang đến không chỉ là khí thế phía trên áp lực đồng thời cũng kèm theo kinh khủng tinh thần uy áp.
Đường Long chỉ cảm thấy khổng lồ kia lực lượng hoàn toàn là muốn từ trên người mình bóp áp đi qua, tự thân Tinh Thần Hải trong khoảnh khắc nhấc lên ngập trời cuộn sóng.
Đường Long khóe miệng nhất câu, Tinh Thần Lực cùng Haki Bá Vương bộc phát ra cùng trung niên tráng hán giao phong.
Trung niên tráng hán cảm nhận được có một cỗ Tinh Thần Lực cùng mình giao phong liền nhíu mày, hắn ngưng thần nhìn Đường Long một cái sau đó đứng tại chỗ.
- Nhị cha, ngươi làm gì? Chúng ta mới trở về, ngươi tựu khi dễ hắn?(Đường Vũ Đồng)
- Ai bảo hắn mới vừa nói chúng ta không có khách nhân.
Tiểu tử, chúng ta nơi này không phải là không có khách nhân mà là có tư cách tiến vào chúng ta này Hạo Thiên Bảo người không nhiều lắm mà thôi.(Trung niên)
- Ừ, lấy tuổi của ngươi, bực này Tinh Thần Lực tuyệt đối có tư cách này.
Nhớ ngày đó… khụ khụ… lão phu có ngươi bực này Tinh Thần Lực lúc đã là… khụ khụ… Tốt lắm, không dài dòng, vào đi.(Trung niên)
- Bá phụ, ngài khỏe.
- Long ca, đây là ta nhị cha, có thể gọi hắn Nhị bá.(Đường Vũ Đồng)
- Gọi Nhị bá vẫn còn sớm lắm.
Lão phu họ Thái, ngươi vẫn xưng hô là bá phụ sao?(Trung niên)
Đường Long từ trên người trung niên họ Thái không có cảm nhận địch ý mà chỉ có cao ngạo.
- Bọn họ cứ như vậy mà không tin ánh mắt của ta, hừ.(Đường Vũ Đồng)
- Mang ta vào