Sau Sử Lai Khắc Học viện chiến đội thi đấu thì những trận đấu kế tiếp mấy trận đều liều đích dị thường thảm thiết, vì có thể tại đấu loại thượng tranh thủ đến một ra tuyến danh ngạch, mỗi một chi chiến đội đều đem hết toàn lực, người bị thương ùn ùn xuất hiện.
Trên sân đấu huyết tinh vị đạo cũng càng lúc càng nồng nặc.
- Chúng ta trở về thôi.(Hoắc Vũ Hạo)
- Không nhìn tiếp sao?(Từ Tam Thạch)
- Chúng ta muốn nhìn đồ vật cũng đã nhìn còn lại đều không có gì để xem.
Vô luận đối thủ là ai, chúng ta đều tất nhiên yếu toàn lực ứng phó đi đối mặt, không phải sao? Chúng ta đi về nghỉ ngơi trước đi.(Hoắc Vũ Hạo)
Đường Môn ngày mai tiến hành một trận đấu, đối thủ là một chi không có danh tiếng gì chiến đội cũng là thuộc loại nhất cái tông môn.
Đối với cái này cái tông môn, bọn họ không có bất kỳ tài liệu.
Vòng thứ nhất trong trận đấu cũng không có chú ý tới quá này cái tông môn tồn tại nhưng không chú ý tới, không có nghĩ là đối thủ liền dễ đối phó.
Trở lại Minh Duyệt tửu điểm, Hoắc Vũ Hạo kêu mọi người tập hợp lại trong phòng mình.
- Ta nói một chút ngày mai an bài chiến thuật.(Hoắc Vũ Hạo)
- Sẽ không phải ngươi tính toán ngày mai người thứ nhất xuất chiến là ngươi?(Từ Tam Thạch)
- Cùng lần trước bất đồng, dự thi đội ngũ rất nhiều, chúng ta có sung túc thời gian nghỉ ngơi mà từ nơi này một vòng bắt đầu, trận đấu gián đoạn hội giảm bớt, chúng ta mỗi người đều chỉ có thể là bảo trì sức chiến đấu.
Dù sao, chúng ta không có quá nhiều dự bị.(Hoắc Vũ Hạo)
- Kỳ thật hôm nay Sử Lai Khắc học viện phương thức chiến đấu rất đáng được chúng ta học tập, mỗi người đều chẳng qua là quá độ tiêu hao nhưng đều làm cho mình bảo trì tại tốt nhất thân thể trạng thái, dĩ đối mặt sau trận đấu.
Ngày mai, chúng ta liền hiện học hiện tại cũng chiếu phương thức của bọn hắn.
Tam sư huynh, ngày mai ngươi liền đánh trận đầu đi.
Như thế nào đây?(Hoắc Vũ Hạo)
- Tốt, ngươi không có ý định để chúng ta ẩn dấu thực lực?(Từ Tam Thạch)
- Ngươi chỉ có hai cái danh ngạch, đánh bại hai cái đối thủ sẽ xuống đài, chẳng lẽ nói, như vậy ngươi đều cũng bại lộ bản thân chân chính lá bài tẩy hay sao?(Hoắc Vũ Hạo)
- Na Na, ta cho ngươi tra tình huống thế nào?(Hoắc Vũ Hạo)
Na Na sắc mặt hơi hoảng sợ một chút, nàng bình tĩnh tâm tình của mình mới nói chuyện.
- Đúng vậy, chính là bọn họ.
Ta có thể khẳng định.
Kia chủng khí tức, ta là hóa thành tro cũng không quên được.
Chính là bọn họ, nhất định là.(Na Na)
- Ngươi khẳng định suy đoán của ta.
Này Thánh Linh Tông không thể nghi ngờ chính là Thánh Linh Giáo.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo để Na Na đi không chỉ là xác nhận Thánh Linh Tông có phải là Thánh Linh Giáo hay không mà nàng đi các thương hội để mời chào Gia Cát Thần Nỏ Pháo, kết quả cũng khá khả quan.
- Ngươi cũng đi về nghỉ ngơi đi.
Buổi tối đi ra ngoài thời điểm chú ý an toàn, không được thì kêu Tuyệt Trần đi theo.
Dù sao, hắn là chịu không nổi tịch mịch.(Hoắc Vũ Hạo)
Vòng thứ hai! Ngày thứ hai!
Đường Môn so đấu cuộc thi được an bài ở xế chiều.
Buổi sáng bọn họ căn bản là không có đi nơi so tài, an tâm ở lại tửu điếm nghỉ ngơi.
Ăn xong cơm trưa, nghỉ ngơi một lát thì Đường Môn mọi người mới lên đường tới nơi thi đấu.
Khu nghỉ ngơi rõ ràng trở nên vắng lạnh rất nhiều, không nữa chật chội cảm giác.
Vây xem người xem số lượng cũng là có tăng không có giảm.
Sử Lai Khắc Học viện chiến đội đều tới, toàn bộ ngồi ở khách quý khu nghỉ ngơi xem chiến.
Không nghi ngờ chút nào, bọn họ chính là vì Đường Môn mà đến.
- Đường Môn vs Thiết Kiếm Môn, hai bên đội viên tiến vào đợi chiến khu.
Người cuộc thi trận đầu dự thi đội viên lên đài.(Trọng tài)
Kèm theo người trọng tài một tiếng kêu gọi, Đường Môn mọi người rối rít đứng dậy đi tới đợi chiến khu.
Từ Tam Thạch một nhảy dựng lên, lên kim khí phô tựu so đấu cuộc thi thai.
Bước đi đến tranh tài giữa đài.
Thiết Kiếm Môn bên kia đi lên chính là một cô thiếu nữ, vóc người thon dài, tướng mạo thanh tú, một đầu tóc dài màu đen xõa ở sau ót, ôn nhu trung không mất anh tư táp sảng.
Thấy đối thủ của mình là muội tử, Từ Tam Thạch ánh mắt nhất thời trợn tròn, theo bản năng nuốt xuống một nước miếng.
- Hừ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.(Giang Nam Nam)
Giang Nam Nam nhìn thấy Từ Tam Thạch đưa ra vẻ mặt trư ca liền hừ lạnh một tiếng.
Nàng trong lòng may mắn là chọn Đường Long mà không phải Từ Tam Thạch, nếu không hành vi của Từ Tam Thạch sẽ làm cho nàng khó chịu không thôi.
Từ Tam Thạch ở ngắn ngủi nhìn chăm chú sau, sắc mặt đã khôi phục bình thường, sải bước đi tới tranh tài giữa đài.
Không đợi người trọng tài lên tiếng đã chủ động đưa tay qua.
- Mỹ nữ ngươi mạnh khỏe, ta là Đường Môn Từ Tam Thạch.
Không biết mỹ nữ gọi là gì?(Từ Tam Thạch)
- Ta là Thiết Kiếm Môn Vương Trình Tích.
Kính xin sư huynh hạ thủ lưu tình.(Vương Trình Tích)
- Ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình.(Từ Tam Thạch)
- Hai người các ngươi vẫn còn muốn bắt đầu cuộc thi?(Trọng tài)
Hoàn toàn bị hai người không nhìn người trọng tài rốt cục không nhịn được phát ra thấp giọng gầm thét.
Một bước tiến lên đem hai cái giống như là nói chuyện yêu đương người ngăn ra sau đó ngay cả lệ cũ những lời đó cũng không nói, hai tay chia ra chỉ hướng tranh tài thai hai bên.
Từ Tam Thạch lạnh lùng xoay người, hắn lập tức thấy người trọng tài giơ lên cao tay phải rơi xuống.
Lúc này, hắn bước nhanh về phía Vương Trình Tích phóng đi mà Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn xuất hiện cùng với 2 Hoàng 2 Tử 2 Hắc dâng lên.
Những chiến đội vẫn trụ được đến bây giờ nhìn thấy Từ Tam Thạch trên người xoay tròn Lục hoàn liền kinh hô lên.
Ai có thể nghĩ đến, không có danh tiếng gì Đường Môn, lại còn có Lục hoàn Hồn Đế cấp cường giả.
Lúc trước, Đường Long biểu lộ ra Lục hoàn tu vi cùng với Hồn Hoàn phối trí làm chấn kinh mọi người.
Bây giờ, Từ Tam Thạch thả ra Lục hoàn tu vi khiến cho người ta khó thể tin.
Vương Trình Tích hiển nhiên cũng không có nghĩ đến cái này ở tranh tài trên đài cùng mình đến gần người lại là Hồn Đế nhưng trên mặt nàng mỉm cười nhưng thủy chung không thay đổi quá, nện bước mảnh vụn bước hướng Từ Tam Thạch phương hướng tiến lên đón.
Chỉ là không có người thấy, ở nàng đáy mắt chỗ sâu cũng là tràn đầy lạnh lẻo lạnh như băng.
- Từ Tam Thạch bản tính vẫn không thay đổi, lát nữa hắn sẽ có khổ ăn.
Vương Trình Tích tay phải giơ lên, một thanh đen nhánh Thiết Kiếm đã trống rỗng xuất hiện, từng vòng hào quang cũng tùy theo ra hiện tại kia Thiết Kiếm, 2 Hoàng 3 Tử.
Ở bình thường Hồn Sư trung coi như là tương đối khá Hồn Hoàn phối hợp nhưng ở cường giả chân chính trong mắt, dĩ nhiên là không coi vào đâu.
Từ Tam Thạch cầm Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn hướng Vương Trình Tích trùng tới, Vương Trình Tích khẽ mỉm cười, dưới chân một chút dừng lại, hướng mặt bên một cái nhảy bước, trong tay Thiết Kiếm thượng tia sáng chợt lóe, nhất thời mang theo một đạo hắc sắc kiếm quang, hướng Từ Tam Thạch nơi bả vai chém tới.
Từ Tam Thạch không hề để ý, cước bộ đạp Quỷ Ảnh Mê Tung dễ dàng né tránh Thiết Kiếm trong tay Vương Trình Tích bổ về phía mình đồng thời Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn đẩy về trước.
Vương Trình Tích lập tức biến chiêu của mình.
Coong
Kiếm cùng thuẫn va chạm sinh ra âm vang.
Hai người Từ Tam Thạch với Vương Trình Tích bị dư lực cú va chạm đẩy lùi về sau.
Từ Tam Thạch chân phải nhanh chóng tiến tới một bước, tấm chắn đột nhiên trước áp cũng không thi triển Hồn kỹ tựu bằng vào mình hùng hậu Hồn Lực cùng thân thể lực lượng, bay thẳng đến Vương Trình Tích đánh tới, hắn phát lực rất đột nhiên nên Vương Trình Tích tựa hồ có chút chuẩn bị chưa đầy, trong tay Thiết Kiếm dẫn đầu được tôn sùng giương lên, mắt thấy Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn sẽ phải đụng vào trên người nàng thì Vương Trình Tích tay trái về phía trước tìm tòi, một tay cầm kiếm sửa thành hai tay.
Vương Trình Tích mũi chân điểm trên mặt đất phi thân lên cao né được công kích của Từ Tam Thạch đồng thời từ trên cao bổ xuống.
- Nàng kiếm đạo không bằng ta nhưng thắng ở tốc độ phản ứng.(Quý Tuyệt Trần)
Quý Tuyệt Trần thân là Kiếm Si đối với những người dùng kiếm hoặc có Kiếm loại Võ Hồn đều liếc mắt nhìn ra được trình độ kiếm thuật đối phương.
Từ Tam Thạch một chút liền từ chủ động biến thành bị động nhưng hắn thân kinh bách chiến liền có ứng phó biện pháp.
Không hốt hoảng chút nào, Vương Trình Tích chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Từ Tam Thạch trong tay này mặt tấm chắn cũng đã như kỳ tích chắn phía sau hắn, đem sở hữu kiếm quang toàn bộ ngăn trở.
Kiếm quang lần nữa thất bại, Vương Trình Tích nụ cười trên mặt lại tựa hồ như trở nên càng thêm nồng nặc.
Trong tay Thiết Kiếm đột nhiên hào quang tỏa sáng, một tầng băng lam sắc quang ngất chợt hướng Từ Tam Thạch bao phủ đi qua.
Băng màu lam khí lưu một chút đã Từ Tam Thạch bao phủ trong đó.
Nhưng là đang ở cùng một thời gian, hắc sắc quang ngất trong nháy mắt đột nhiên từ Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn thượng khuếch tán ra, giống như là một cái cự đại khí tráo hướng ra phía ngoài đính ra.
Chẳng những trong nháy mắt đem kia băng màu lam khí lưu toàn bộ bị xua tan, hơn nữa cũng đem Vương Trình Tích bao phủ trong đó.
Vương Trình Tích thất kinh, nàng đối mặt với Từ Tam Thạch có loại bó tay bó chân cảm giác, vốn là hết sức ưu tú kinh nghiệm chiến đấu ở Từ Tam Thạch trước mặt tựa hồ không hề có tác dụng.
Tựu ngay cả mình vẫn lấy làm hào chiến đấu kỷ xảo tựa hồ hoàn tất cả đều bị đối thủ xem thấu mà Từ Tam Thạch Hồn kỹ mới một thích phóng đi ra, lập tức tựu mang cho nàng áp lực cực lớn.
- Đau quá.(Vương Trình Tích)
Vương Trình Tích hai tay cầm kiếm, thân thể chợt chập chờn, trong miệng còn duyên dáng gọi to một tiếng.
Có điều, Từ Tam Thạch không thèm để tâm đến mà tiếp tục công kích tới.
- Hừ, đã vậy thì ta cùng ngươi đồng quy vu tận.(Vương Trình Tích)
Từ Tam Thạch không có vọt tới trước ngược lại là lui về phía sau một bước, bày ra một cái cung bộ tư thế mang trên mặt mỉm cười thản nhiên.
Vương Trình Tích ở khoảng cách Từ Tam Thạch còn có không tới năm thước địa phương đột nhiên nhảy lên, thân thể mềm mại trên không trung xoay tròn, hai tay cầm kiếm chạy thẳng tới Từ Tam Thạch đâm tới, tung bay tóc dài trên không trung nương theo thân thể nàng chuyển động tựa như một vòng màu đen mãn nguyệt.
Từ Tam Thạch không lùi không vào, tựu đứng tại nguyên chỗ, ánh mắt vững vàng nhìn chăm chú ở Vương Trình Tích trên người.
Khi hắn thấy Vương Trình Tích chuẩn bị thả ra Hồn kỹ của mình mới có động tác, có điều khi hắn chuẩn bị động thủ thì Vương Trình Tích đột nhiên từ bỏ thả ra Hồn kỹ của mình vọt thẳng tới trước mặt Từ Tam Thạch, chân phải nhắm chuẩn háng Từ Tam Thạch đá tới.
- AAAAAA.(Từ Tam Thạch)
Từ Tam Thạch tiếng thét thê thảm vang lên, nơi thi đấu những nam nhân đều nhịn không được hít vào ngụm khí lạnh, tiểu đệ của mình bị đá không phế cũng tàn.
- Ngươi… dám… đá lão tử… nơi đó.(Từ Tam Thạch)
- Hừ, đó là ngươi đáng đời.(Vương Trình Tích)
Vương Trình Tích nhân cơ hội mà lấn người mà lên, trước đó ôn nhu động lòng người cô nương, lúc này lại biến được sắc mặt tái nhợt, hai cái nanh từ miệng thần nơi xông ra, một đôi mắt hơn trở nên một mảnh tái nhợt, hai đạo Thương Mang bạch quang cũng là ở trong nháy mắt bắn về phía Từ Tam Thạch.
Ở đây vô số tóc rắn che dấu, phía ngoài xem chiến người thì không cách nào thấy điều này.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy Từ Tam Thạch thân thể sẽ bị kia đông đảo tóc rắn sở cắn nuốt.
- Song Sinh Võ Hồn?(Từ Tam Thạch)
Từ Tam Thạch dưới thân thể ngồi chồm hổm, dùng tấm chắn đem của mình cả người hoàn toàn bảo vệ, tùy ý kia hai đạo bạch quang chiếu xạ ở tấm chắn của mình.
Nhất thời, hắn chỉ cảm thấy tấm chắn trầm xuống, thế nhưng hoàn toàn biến thành dầy cộm nặng nề tảng đá.
Ngay sau đó, kia hàng vạn hàng nghìn tóc rắn cũng đã từ bốn phương tám hướng tịch quyển tới, nhanh như tia chớp kiếm quang cũng đã đến trước mặt.
Đang ở tất cả mọi người cảm thấy Từ Tam Thạch đại sự không ổn thời điểm, kỳ dị một màn xảy ra.
Không trung phảng phất có đồ vật gì đó bóp méo một chút sau đó Từ Tam Thạch xuất hiện tại ngoài vòng tròn mà kia đầu đầy tóc rắn Vương Trình Tích nhưng cùng hắn đổi vị trí, rơi trên mặt đất, sở