- Đường Long, người vừa nãy là ca ca ngươi sao?(Tạ Giải)
- Ừ, ca ca là thành danh đã lâu cường giả Phong Hào Đấu La.
Hắn đã bước vào Phong Hào Đấu La từ 50 năm trước rồi.
Tạ Giải giật mình không thôi, thành danh từ 50 năm trước là cùng thời với Kình Thiên Đấu La – Vân Minh.
- Ta sao chưa từng nghe nhắc tới một Phong Hào Đấu La mạnh như vậy?(Đường Vũ Lân)
- Ca ca không thích những thứ hư danh nên luôn mai danh ẩn tích, ít hiện thân.
Đường Vũ Lân không biết vì sao khi chứng kiến trường thương trong tay ca ca Đường Long thì cơ thể một lúc nóng ranh, khi hắn về phòng liền hôn mê rơi vào giấc mông, ở bên trong hắn biết được nguyên nhân cơ thể bản thân khác biệt so với bạn cùng lứa đồng thời muốn phá bỏ phong ấn cần ba thứ đồ.
- Trăm năm Băng Tinh Quả, Trăm năm Xích Viêm Quả và 10 giọt huyết của Trăm năm Hồn Thú có Long huyết mạch?(Đường Vũ Lân)
- Những thứ này biết đi đâu kiếm đây?(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân xoắn xuýt rất lâu không biết đi đâu tìm, hắn nghĩ tới Hiệp Hội Công Tượng nhờ Mộ Thần hỗ trợ để ý vì trước đây vì giao hảo mà Mộ Thần từng cam đoan sẽ hỗ trợ cho Đường Vũ Lân nếu cần món đồ gì.
Tạ Giải vào phòng tính gọi Đường Vũ Lân đi ăn.
- Tạ Giải, ta hỏi ngươi chút.
Ngươi có biết hai thứ gọi là Băng Tinh Quả cùng Xích Viêm Quả không?
- Băng Tinh Quả? Xích Viêm Quả? Có nghe! Chả phải linh quả bình thường à? Cửa hàng nào chả bán, có tác dụng tẩm bổ rất tốt với những ai có Võ Hồn thuộc tính Băng và Hỏa nhưng mà Võ Hồn ngươi đâu dùng được?(Tạ Giải)
- Cái đó nói sau, hai thứ đó có quý không?(Đường Vũ Lân)
- Tùy vào niên hạn mà ngươi muốn mà có giá khác nhau.(Tạ Giải)
- Băng Tinh Quả và Xích Viêm Quả có niên hạn Trăm năm giá cả thế nào?(Đường Vũ Lân)
- Móa, ngươi có kiến thức xã hội một chút được hông? Băng Tinh Quả và Xích Viêm Quả niên hạn Trăm năm rất thông thường ở đâu cũng có nên giá cả không mắc, ở Đấu Giá Hội chắc là từ 80 vạn ~ 100 vạn một quả.(Tạ Giải)
Đường Vũ Lân dần bình phục tâm tình của mình, vì Tinh huyết Kim Long Vương trong người hắn từ lâu đã bị Đường Long áp chế lực lượng nên hắn không cần vội vàng tìm kiếm nhưng vì hắn biết thực lực của mình kém hơn so với bạn cùng lứa nên tính đi vào con đường tắt.
Khi trận đấu với Nhị ban bắt đầu thì chỉ cần Đường Long ra trận đủ để đánh bẹp người của Nhị ban.
Căn bản là người của Nhị ban chỉ có một người có Hồn hoàn Hoàng sắc.
Cả ba trận mà Ngũ ban chiến đấu đều giành chiến thắng cả ba, cộng thêm việc náo kịch tại cổng Học Viện trước đó nên Ngũ ban trở thành tiêu điểm sự chú ý của mọi người.
Đường Long cùng Cổ Nguyệt Na đi bộ ở trong Học Viện tới Hiệp Hội Công Tượng phát hiện ở trước mặt mình cách đó không xa có vài đường đứng chắn lối đi.
- Bọn họ tựa hồ lai giả bất thiện.(Cổ Nguyệt Na)
- Ta biết, tình dáng vẻ hẵn là tới khiêu khích thăm dò thực hư vì bọn họ chả có bao nhiêu thông tin về chúng ta.
Đường Long dẫn Cổ Nguyệt Na lách sang đám người bước tới trước nhưng đám người không bỏ qua mà đứng chắn trước mặt.
- Xin hỏi các ngươi làm gì chặn đường của ta chúng ta?
- Các ngươi chính là học viên của Ngũ ban?(Vi Tiểu Phong)
- Phiền các ngươi tránh đường được không? Ta có việc cần phải đi làm.
- Haha, ngươi đúng là phách lối đấy.
Nghe nói ngươi và Mộ Hi quan hệ rất tốt?(Vi Tiểu Phong)
- Thì tính sao? Có liên quan gì đến ngươi?(Vi Tiểu Phong)
Vi Tiểu Phong thấy Đường Long không ngó tới mình liền nhíu lông mày.
- Ngươi sẽ vì thái độ của mình mà trả giá đắt.
Ta nhất định sẽ để cho Mộ Hi thấy được dáng vẻ thất bại của ngươi.(Vi Tiểu Phong)
- Nói xong? Nếu đã xong thì nhường đường.
Đường Long chả muốn nói nhảm với Vi Tiểu Phong mà trực tiếp bước tới húc vai vào người hắn làm hắn ngã về sau.
Vi Tiểu Phong hung ác xoay đầu nhìn Đường Long nhưng không có ý định ra tay ngay bây giờ vì hắn e ngại ca ca của Đường Long xuất thủ.
Nguyên bản, buổi chiều ngày mai tan học sẽ tiến hành Lên Lớp Thi đấu giữa Năm nhất Ngũ ban vs Nhất ban nhưng vì nhận được tin báo từ khí tượng sẽ có bão nhiệt đới xuất hiện và rất mạnh, dự tính kéo dài hơn 1 tuần.
Tất cả học viên không được rời khỏi Học Viện, các chương trình học tạm dừng và Lên Lớp Thi Đấu tạm ngừng cho đến khi bão qua đi.
Đường Long đi tới gian phòng của Đường Vũ Lân gặp mặt.
- Đường Long, có chuyện gì kiếm ta sao?(Đường Vũ Lân)
- Hôm qua, ta nghe nói ngươi tìm Băng Tinh Quả cùng Xích Viêm Quả mỗi loại có niên hạn Trăm năm?
- Đúng vậy, chỉ tiết quá mắc hoặc đang ở Đấu Giá Hội mà thôi.(Đường Vũ Lân)
Đường Long mỉm cười, Trữ Vật Hồn Đạo Khí ở trên ngón tay sáng lên và có hai thứ nằm trong tay.
Đường Long không nhiều lới nhét hai thứ vào trong tay Đường Vũ Lân.
- Đây là…(Đường Vũ Lân)
- Băng Tinh Quả cùng Xích Viêm Quả mỗi loại có niên hạn Trăm năm.
Ta trước đây vô tình có được bọn chúng nhưng Võ Hồn của ta không thích đồ chơi này, ta vẫn tồn cho tới bây giờ.
Biết ngươi cần thì cho ngươi.
- Không được, mỗi thứ đều có giá trị 80 vạn ~ 100 vạn.
Ta không thể lấy không của ngươi được.(Đường Vũ Lân)
- Như vậy đi, hai chúng ta làm ước định.
Mai sau ngươi đẳng cấp Đoán Tạo Sư có tăng lên mà ta cần linh kiện thì ngươi cho ta 2 món làm đồng giá trao đổi.
Đường Vũ Lân nghe vậy thì gật đầu đồng ý, hắn trong lòng liền có chủ ý mà không chào hỏi vọt ra ngoài, Băng Tinh Quả cùng Xích Viêm Quả niên hạn Trăm năm đã tới tay, chỉ thiếu mỗi 10 giọt Tinh huyết của Hồn Thú có Long Huyết mạch là hắn có thể thành công đột phá phong ấn thứ nhất.
Khi Đường Vũ Lân tới khu vực bán Hồn Thú con non, kỳ lạ là hắn muốn xin tý siro từ Hồn Thú con non mà bọn chúng rất ngoan ngoãn phối hợp.
Đường Vũ Lân không biết ở cách đó không xa Cổ Nguyệt Na tản ra Ngân Long Vương khí tức dọa sợ đám Hồn Thú con nón, thế là hắn thành công lấy được siro từ 10 con Hồn Thú con non có Long Huyết mạch.
Đường Vũ Lân tập hợp đủ mọi thứ mà Sinh vật ở trong Thức Hải yêu cầu liền vội vàng chạy về, hắn dựa vào Sinh vật trong Thức Hải dùng Băng Tinh Quả cùng Xích Viêm Quả và 10 giọt Tinh huyết để đột phá Phong Ấn Thứ Nhất.
Đường Vũ Lân trải qua chỉ dẫn của Sinh Vật bắt đầu dùng với hỗn hợp dược vật, ban đầu vì mùi quá tang hôi làm cho Đường Vũ Lân không dám đụng nhưng vì đề cao thực lực mà hắn nhắm mắt uống hết chén dược vật.
Nháy mắt, Đường Vũ Lân cảm giác mình cơ thể như rơi vào hầm băng hoặc ở trung dung nham, hai loại trạng thái luân phiên đảo quang ở trong người làm Đường Vũ Lân khổ không thể tả.
1 tuần trôi qua, Vũ Trường Không cùng Tạ Giải và Cổ Nguyệt Na không có đạt được Đường Vũ Lân hồi âm, Đường Long đứng ở một bên nhắm mắt dưỡng thần nhưng hắn biết hiện tại Đường Vũ Lân đang ở thời khắc then chốt.
- Vũ lão sư, Ngũ ban lấy ba người tham gia đi.
Dù sao, ta có tự tin thắng được Nhất ban.
- Đối phương có người là Song Hoàn Đại Hồn Sư đấy.(Vũ Trường Không)
- Haha, ta cũng là Song Hoàn cộng thêm ta có ách chủ bài chưa xuất ra nên thua đối phương là không thể.
Vũ Trường Không thấy Đường Long tự tin liền không nói gì thêm, hắn dẫn Ngũ ban học viên tới sân thi đấu.
Nhất ban dưới sự dẫn dắt của Diệp Anh Ngọc cũng là tỷ tỷ của Diệp Anh Dung chủ nhiệm Tam ban, Diệp Anh Ngọc từng vì vẻ đẹp cùng lãnh ngạo của Vũ Trường Không mà hướng hắn tỏ tình, có điều đáp lại nàng là sự từ chối cùng lãnh ngạo.
Diệp Anh Ngọc nhìn Vũ Trường Không mà ánh mắt lóe lên vẻ ngoan sắc.
- Vũ Trường Không, ngươi đợi đó cho ta.
Hôm nay, ta sẽ cho ngươi mất mặt và dẫm nát sự cao ngạo của ngươi.(Diệp Anh Ngọc)
Diệp Anh Ngọc xoay đầu lại nhìn Nhất ban học viên được nàng lựa chọn ra ứng chiến.
- Dương Tử, dạy dỗ bọn chúng ra hồn cho ta.(Diệp Anh Ngọc)
- Vâng, lão sư.(Dương Tử)
Mắt Dương Tử lóe sáng nhưng nhanh chóng trở lại trạng thái trầm ổn.
Long Hằng Húc đi tới sâu đấu hướng chủ nhiệm hai lớp gật đầu mới cất giọng.
- Do bão, Lên Lớp Thi Đấu tạm hoãn.
Hôm nay, diễn ra Lên Lớp Thi Đấu thứ tư giữa Ngũ ban vs Nhất ban.
Vũ lão sư, hôm nay các ngươi bao nhiêu người ra sân?(Long Hằng Húc)
- Lớp chúng ta xuất chiến 3 người.(Vũ Trường Không)
Nguyên bản, Ngũ ban xuất chiến là ba người Tạ Giải cùng Đường Long và Đường Vũ Lân nhưng giữa đường Đường Vũ Lân chơi mất tích nên Vũ Trường Không quyết định để Tạ Giải cùng Đường Long và Đường Long xuất chiến.
- Nhất ban mời ra 3 người xuất chiến.(Long Hằng Húc)
Diệp Anh Ngọc nhìn về phía 3 học viên của mình khẽ gật đầu để bọn họ bước tới.
- Ta là Trương Dương Tử.(Trương Dương Tử)
- Vi Tiểu Phong, chúng ta đã biết nhau từ trước.(Vi Tiểu Phong)
Vi Tiểu Phong đưa tay phải ra, giơ ngón cái lên, sau đó từ từ xoay ngón tay chúc xuống dưới, làm dấu hiệu khiêu khích.
- Ngươi…(Tạ Giải)
Tạ Giải muốn nhào lên bị Đường Long dùng tay cản lại.
Tạ Giải hừ lạnh báo ra tính danh của mình, Cổ Nguyệt Na cũng báo ra tính danh, Đường Long ánh mắt đầy sự uy hiếp nhàn nhạt liếc Vi Tiểu Phong làm hắn rùng mình.
- Đường Long, ngươi ta dám cá cược hay không?(Vi Tiểu Phong)
- Ồ, cá cược? Ngươi muốn cá cược cái gì?
Long Hằng Húc tính tuyên bố trận đấu bắt đầu nhưng Vi Tiểu Phong lên tiếng làm hắn phải ngậm miệng.
- Chỉ cần hôm nay, ta thắng ngươi thì ngươi lập tức rời xa Mộ Hi cho ta.
Nếu ngươi thắng thì ngược lại ta cách xa Mộ Hi.(Vi Tiểu Phong)
Vi Tiểu Phong nói lên cá cược dự tính bằng vào bản lĩnh của mình có thể chiến thắng nhưng không biết Mộ Hi ở trong đám người nghe được lời của Vi Tiểu Phng liền tức giận không thôi.
- Ta từ chối.
- Làm sao? Chả lẽ, ngươi là nhát gan nhận túng không dám cá cược?(Vi Tiểu Phong)
- Ta từ chối không phải nhát gan mà là vì ta khinh thường dùng một nữ nhân coi thành vật phẩm đem ra làm vật đặt cược.
Ngươi làm như vậy không sợ Mộ Hi biết sẽ cử ngươi thu nhập ngươi một trận sao?
- Chỉ cần nàng không biết vụ cá cược thì ta không sợ.(Vi Tiểu Phong)
- E là nàng đã biết.
Đường Long ngoại vị nở nụ cười mà ánh mắt nhìn sang một hướng, Vi Tiểu Phong nhìn sang liền biến sắc vì hắn thấy Mộ Hi đứng trong đám người khoang tay trừng mắt nhìn hắn.
- Vi Tiểu Phong, ta đã sớm hướng ngươi bày tỏ là không ưu kẻ như ngươi mà vẫn bám dai như đĩa.
Giờ coi ta thành vật phẩm để cá cược, ngươi càng là ở trong mắt ta chỉ là cặn bã.(Mộ Hi)
- Đường Long.(Mộ Hi)
- Hử?
- Thay ta giáo huấn tử tế hắn, để hắn biết chọc giận nữ nhân là thế nào hạ tràng.(Mộ Hi)
Đường Long mỉm cười gật đầu coi như đồng ý, chỉ thấy Hồn Lực trên người dũng động kèm theo sau lưng băng vải tán loạn lộ ra chuôi kiếm làm mọi người chứng kiến giật mình.
- Bắt đầu!(Long Hằng Húc)
Vi Tiểu Phong liền xông ra ngoài trước tiên, Đường Long ánh mắt dần hiện lên lãnh ý, đôi tay đưa về sau lưng rút ra Hiên Viên Kiếm cùng Đế Long Kiếm trực tiếp hất lên đánh ra hai trảm kích lao thẳng về phía Vi Tiểu Phong.
Dưới chân Vi Tiểu Phong hiện ra hai cái Hoàng sắc Hồn Hoàn, trên người có một luồng thanh quang lập loè, trên bờ vai xuất hiện một con rắn nhỏ màu xanh.
Đường Long tay phải cầm Hiên Viên Kiếm liền có hai cái Tử sắc Hồn Hoàn xuất hiện xoay tròn ở cánh tay.
- Làm sao có thể?(Vi Tiểu Phong)
Vi Tiểu Phong nháy mặt sửng sờ tạo cơ hội cho Đường Long đột kích, chỉ thấy mũi chân khẽ động liền lướt tới trước mặt Vi Tiểu Phong chém xuống một kiếm, Vi Tiểu Phong thân hình hiểm trong hiểm né được một kiếm của Đường Long đồng thời kéo dài khoảng cách.
Vi Tiểu Phong lợi dụng tốc độ cực cao của mình tạo cảm giác hư ảo, Vi Tiểu Phong là Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư.
Ngang
Đường Long điều động Hồn Linh – Thanh Long rít gào tạo áp bách lên Hồn Linh – Thanh Ảnh Xà của Vi Tiểu Phong làm hắn tốc độ giảm tốc, thân hình Đường Long tức thì hóa thành hắc ảnh lướt tới mà Hiên Viên Kiếm và Đế Long Kiếm bắt chéo mạnh mẽ chém ra ngoài.
Tạ Giải lấy tốc độ cực nhanh phóng mạnh về phía trung ương tọa trấn Trương Dương Tử, Cổ Nguyệt Na thân hình tựa u linh duy trì một khoảng cách nhất định với Tạ Giải.
Trương Dương Tử đứng im, không buồn để mắt nhưng Vương Kim Tỷ lại động đậy.
Hai cái Hoàng sắc Hồn Hoàn xuất hiện dưới chân, cơ thể Vương Kim Tỷ to ra, thứ phình ra không phải da thịt mà là xương cốt khiến hắn chẳng khác gì một bộ xương lớn, hai tay và nâng lên, một vòng khí tức màu đen nhàn nhạt từ trên người hắn hiện ra.
- Ám hệ Võ Hồn?(Tạ Giải)
Vương Kim Tỷ sải bước nghênh đón Tạ Giải, hai tay nâng lên, đáy mắt xuất hiện hai đốm lửa đen cháy rừng rực, không ai