Ngày thứ hai, mọi người dưới sự dẫn dắt của Vũ Trường Không leo lên Hồn Đạo Hỏa Xa xuất phát từ Đông Hải Thành tiến tới Sử Lai Khắc Thành
‘Sử Lai Khắc Thành sao? Cũng lâu rồi không có trở về, thời gian chuyển dời, những cố nhân trước kia đều đã an dưỡng cả rồi’
Đường Long nhớ tới thời của Hoắc Vũ Hạo những vị Phong Hào Đấu La trước kia cùng mình vào sinh ra tử chống lại Nhật Nguyệt Đế Quốc xâm lược, cuối cùng chỉ có vài người đủ tư cách phi thăng thành Thần tiến vào Thần Giới.
Đường Long có để lại chút thủ đoạn trợ giúp cường giả Phong Hào Đấu La của Sử Lai Khắc Học Viện tiến vào Thần Giới nhưng điều kiện mà cậu đặt ra cực kỳ hà khắc, thời gian vạn năm trôi qua không một ai vượt qua được cửa ải cuối cùng nhưng hoàn thành các cửa ải trước đạt được ban thưởng cũng trợ giúp bọn họ một phần.
Đường Vũ Lân tuy rằng cũng đang nhìn ra ngoài cửa sổ nhưng ánh mắt của hắn lại có chút trống vắng.
Đường Vũ Lân trong đầu vang vọng những lời trước khi đi mà Mộ Thần căn dặn.
Ba năm trôi qua, Đường Vũ Lân bằng thiên phú ở Đoán Tạo Thuật đã đạt tới mức Thiên Đoán Nhất Phẩm 100%, chỉ cần hắn thành công bước vào Tam Hoàn có thể tiến vào Linh Đoán Tạo.
Khi đoàn tàu tiến vào phạm vi của Sử Lai Khắc Thành, tốc độ rõ ràng chậm lại.
Các vị bằng hữu lữ khách tôn kính, chúng ta hiện tại đã tiến vào thành thị lớn nhất Đấu La Đại Lục – Sử Lai Khắc Thành.
Đường Long ánh mắt nhìn ra bên ngoài thấy được tòa tháp chọc trời, hắn biết đó là Truyền Linh Tháp, một nơi mà vạn năm trước Linh Băng Đấu La – Hoắc Vũ Hạo làm được việc điều hòa tình hình giữa Nhân Loại và Hồn Thú nhưng tới thời gian hiện tại thì Thiên Cổ gia tộc dã tâm bừng bừng đang từng bước khống chế Truyền Linh Tháp và có âm mưu loại bỏ Sử Lai Khắc Học Viện để trở thành bá chủ của Đại Lục.
Sau khi tiến vào Sử Lai Khắc Thành, Hồn Đạo Hỏa Xa Cao Tốc lại tăng tốc liên tục một canh giờ, mới tiến vào được nhà ga.
- Vũ lão sư, chúng ta bây giờ đi đâu bên trong ạ? Trực tiếp đi đến Sử Lai Khắc Học Viện?(Tạ Giải)
- Trước tiên tìm khách sạn trụ rồi tính sau.(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không kiếm khách sạn thuê 3 gian phòng.
Đường Vũ Lân cùng Tạ Giải một gian, Hứa Tiểu Ngôn cùng Cổ Nguyệt một gian, Vũ Trường Không cùng Đường Long một gian.
Buổi tối, Vũ Trường Không dẫn Đường Vũ Lân tới Sử Lai Khắc Phòng Đấu Giá để mua Thiên niên Thanh Cân Đằng, Đường Long nhàn chán cũng đi theo, đối với hắn mà nói thì việc đề thăng Hồn Lực cũng không vội, kể từ khi có Hồn Linh – Thanh Long thì dù sinh hoạt hằng ngày vẫn được cung cấp Linh Lực nhưng Đường Long không có dùng để thăng cấp mà để cô đọng Hồn Lực để nó càng có chất lượng.
Đường Vũ Lân như nguyện mua được Thiên niên Thanh Cân Đằng cộng thêm 4 Dược Vật khác đã có từ trước nên hắn vội vàng về phòng chuẩn bị đột phá Đạo Phong Ấn Thứ Hai, Vũ Trường Không ở ngay bên cạnh hộ pháp để tránh hắn xảy ra ngoài ý muốn.
Đường Vũ Lân bắt đầu đột phá Phong Ấn, hắn làm theo chỉ dẫn của Lão Đường ở trong Tinh Thần Hải của mình, Đường Long khi nghe Đường Vũ Lân nói ra cách dùng 4 loại Dược Vật để đột phá càng là lắc đầu.
- Đúng là lãng phí không ít tiền.
Khóe miệng Đường Vũ Lân co giật khi nghe Đường Long cảm thán.
- Vũ Lân, ngươi có từng nghĩ tới việc mời Luyện Dược Sư đem Dược Vật để luyện đan chưa? Như vậy, tránh việc dược lực trôi đi và xác xuất cũng cao.
Đường Vũ Lân nghe Đường Long đề cập tới Luyện Dược Sư liền sửng sờ, Lão Đường ở trong Tinh Thần Hải nghe Đường Long nói chuyện liền gấp gáp.
Lão Đường: Vũ Lân, ngươi nhanh hỏi hắn có phải quen biết Luyện Dược Sư không? Nếu 4 loại Dược Vật qua tay Luyện Dược Sư tạo thành Đan dược càng tăng cao việc ngươi hấp thu dược liệu.
Đường Vũ Lân: Biết rồi.
- Ngươi có quen biết với Luyện Dược Sư?(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không từ điển tịch Đường Môn và Sử Lai Khắc Học Viện mới biết ở Vạn năm trước có một nghề nghiệp có thể sánh vai với Truyền Linh Sư là Luyện Dược Sư nhưng chỉ có mình Long Thần Đấu La là biết cách Luyện Dược, không có để ý truyền thừa nào cả.
- Nói thật với hai người thì ta là một Luyện Dược Sư, chính xác hơn là hậu nhân của Long Thần Đấu La.
Đường Long biết tại Đấu La Đại Lục, người biết cách Luyện Dược chỉ có mình hắn mới làm được.
Đường Vũ Lân không có hàm hồ, hắn lấy ra toàn bộ 4 loại Dược Vật đặt lên bàn, hắn nhìn Đường Long đầy mong chờ.
- Chờ chút đi, thoáng chốc sẽ xong ngay.
Đường Long đưa tay phải mình ra, Thiên niên Long Lân Quả như bị ai nắm lấy bay tới trước mặt hắn sau đó có Hỏa diễm xuất hiện bao phủ Long Lân Quả, theo nhiệt độ càng cao thì Long Lân Quả dần hòa tan hóa thành chất lỏng, 3 loại Dược Vật khác được Đường Long bào chế đúng cách.
Cuối cùng, theo hai tay Đường Long hợp lại với nhau thì cả 4 chất lỏng dần dung hợp lại với nhau.
Ở bên ngoài, dần có Lôi Vân hội tụ lại.
Đường Long biết Đan dược từ Lục phẩm trở nên xuất thế sẽ gây nên Thiên Địa giáng xuống Đan Kiếp, Đan dược vượt qua Đan Kiếp mới tính là thành đan.
Đường Long ngẩng đầu lên, Thần Lực tuân ra hóa thành Thần Lực Thủ tát vỡ Lôi Kiếp đưa năng lượng vào trong Đan dược.
- Lục phẩm Đan dược – Long Lân Đan.
Nhanh đi phụng dùng đi.
Đường Vũ Lân cầm lấy Long Lân Đan cởi hết quần áo nhảy vào trong bồn tắm sau đó đem Đan dược nuốt xuống, thoáng chốc cơ thể Đường Vũ Lân đỏ ửng lên vì dược lực bắt đầu phát tác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vũ Trường Không cau mày, hắn chưa từng nghe nói tới có ai dùng 4 loại Dược Vật để đề thăng Huyết thống, phương pháp thì Đường Vũ Lân chưa từng tiết lộ.
Tay phải Vũ Trường Không giơ lên, Võ Hồn – Thiên Sương Kiếm xuất hiện, với Băng thuộc tính Võ Hồn, muốn cho Đường Vũ Lân hạ nhiệt độ cũng là một sự tình hết sức dễ dàng.
- Vũ lão sư, giây phút hiện tại không thể can thiệp được.
Vũ Trường Không chậm rãi đứng nhìn Đường Vũ Lân, hắn thình lình nhìn thấy, ở trên trán của Đường Vũ Lân sáng lên một vệt màu vàng kim nhàn nhạt.
Tuy rằng cũng không nổi bật, nhưng với nhãn lực của hắn vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy.
Đó là một phù văn màu vàng như ẩn như hiện, nhìn qua như được tạo thành bởi ba đạo kim văn dựng thẳng lên.
Bởi vì cũng không rõ ràng nên Vũ Trường Không rất khó phân biệt được.
‘Hải Thần Ấn Ký? Tam ca quả nhiên là nhọc lòng’
Người khác không biết phù văn ở mi tâm Đường Vũ Lân nhưng Đường Long tinh tường phù văn tại mi tâm Đường Vũ Lân là cái gì.
Thời gian trôi qua 4 ngày, Thẩm Dập có tới tìm Vũ Trường Không.
- 3 ngày nữa sẽ là thời gian cuộc thi diễn ra, các học viên của ngươi chuẩn bị thế nào rồi?(Thẩm Dập)
- Ta mời ngươi tới, chính là vì muốn làm phiền ngươi chuyện này.
Những học sinh khác cũng còn tốt mà có một tên học sinh tiến vào minh tưởng sâu, còn chưa biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.
Vì đề phòng hắn chưa thức tỉnh khi thời gian tới nên chúng ta không biết có thể tham gia dự tuyển muộn một chút hay không?(Vũ Trường Không)
- Cái này e rằng không được! Quy củ của học viện ngươi cũng biết.
Chế độ điều lệ của học viện luôn luôn nghiêm ngặt, hơn nữa, nhiều người như vậy đến đây ghi danh, vốn tuyển chọn hà khắc, trăm người thi chưa đến một người đậu, phân đoạn kiểm tra lại nhiều.
Không thể vì một học viên ghi danh muộn mà dời lại thời gian dự thi được.(Thẩm Dập)
- Là học viên nào rơi vào minh tưởng sâu?(Thẩm Dập)
- Đội trưởng, Đường Vũ Lân.(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không đợi tới ngày thứ 5 vẫn không thấy Đường Vũ Lân có dấu hiệu tỉnh lại liền quyết định một sự tình, hắn quả quyết từ bỏ tôn nghiêm của mình mà hướng về phía lão sư của mình trước đây cầu cho những đệ tử của mình một tương lai, vì lấy thực lực của hắn nghe được nếu Đường Vũ Lân không thi vào Sử Lai Khắc Học Viện thì bọn hắn toàn bộ đều không thi vào.
‘Thời gian dài hơn so với nguyên tác.
Có lẽ, do Vũ Lân dùng Đan dược mà không phải theo cách dùng trong nguyên tác dẫn tới việc đột phá lâu hơn’
Mãi cho đến khi quá thời gian báo danh thì Đường Vũ Lân mới dần tỉnh lại, hắn bước ra khỏi bồn tắm lớn, xoa xoa thân thể sau đó mau chóng mặc vào y phục của chính mình.
Hắn hiện tại chỉ muốn mau mau tìm ít đồ ăn, thực sự là đã đói gần chết.
Thời điểm Đường Vũ Lân đẩy cửa ra khỏi phòng tắm, không khỏi sợ hết hồn.
- Rốt cuộc hắn cũng chịu tỉnh lại.
- Như thế nào, tỉnh đúng lúc đúng không?(Đường Vũ Lân)
- Đúng cái con khỉ! Chúng ta đã chậm mất rồi.(Tạ Giải)
- Nếu hắn đã tỉnh thì chúng ta đi thôi.(Thẩm Dập)
Đường Vũ Lân kỳ quái nhìn Thẩm Dập mà nhỏ giọng hỏi thăm Tạ Giải, Đường Vũ Lân khi biết đối phương là người của Sử Lai Khắc Học Viện đồng thời là bạn của Vũ Trường Không, hắn cũng biết được vì lo cho tương lai bọn hắn mà Vũ Trường Không bỏ xuống tôn nghiêm đi khơi thông quan hệ.
- Xin lỗi, đều là do ta không tốt.(Đường Vũ Lân)
- Vũ Lân, ngươi không cần phải áy náy trong lòng.
Mỗi khi gặp nguy hiểm đều là ta và ngươi xung phong đi đầu, chút chuyện này không cần phải canh cánh trong lòng.
Thẩm Dập tự mình lái xe đưa đám người tới nơi Sử Lai Khắc Học Viện báo danh, vì thời giấn khẩn cấp nên Hồn Đạo Xa chỉ đủ chỗ cho 4 người, Đường Long chủ động ngồi ở trên nóc xe.
Thẩm Dập không có đi qua cửa chính, mà lại lái Hồn Đạo Xa đi vào một lối đi nhỏ bên cạnh, cũng không biết nàng làm sao tiến lên, chỉ là sau 7 ~ 8 lần chuyển hướng đã đến phía trước mặt tường thành, một cánh cửa nhỏ hiện ra bên trong tầm mắt mọi người.
Thẩm Dập ấn mở công tắc liền có con đường hiện ra và nàng lái xe đi vào.
- Bởi vì các ngươi đến muộn, sát hạch của bọn ngươi sẽ khó khăn hơn những thí sinh thông thường rất nhiều.
Sát hạch của bọn họ các ngươi cũng phải trải qua, thế nhưng thời gian cho phép cũng sẽ giảm, trong toàn bộ quá trình các ngươi sẽ hầu như không có khả năng nghỉ ngơi.
Đồng thời, bởi vì các ngươi đến muộn, dù các ngươi cuối cùng có thể thi đậu vào học viện, cũng chỉ có thể lấy Công Đọc Sinh thân phận ở học viện học tập.(Thẩm Dập)
- Ý gì?(Đường Vũ Lân)
- Vừa học vừa làm, chi phí phát sinh đều tự gánh chịu.
Đường Vũ Lân là một tiểu tham tài đồng thời cũng keo kiệt, khi nghe phải bỏ tiền, nhất thời cảm thấy toàn thân không dễ chịu.
- Không sao, đội trưởng của chúng ta kiếm tiền rất lợi hại, hắn sẽ thanh toán toàn bộ giúp chúng ta.(Tạ Giải)
- Không phải dùng tiền mà là vì học viện làm công.
Dùng công tác để trả cho học phí của các ngươi.
Các ngươi cho rằng, Sử Lai Khắc sẽ thiếu tiền sao? Học viên chính thức, tất cả đều được học miễn phí.(Thẩm Dập)
Trong khi nói chuyện, Thẩm Dập giảm tốc độ, xa xa, một quảng trường khổng lồ hiện ra ở trước mặt bọn họ.
Chung quanh quảng trường, là những kiến trúc mái vòm đầy cổ điển.
Những kiến trúc này tạo thành một hình bán nguyệt, dùng ánh mắt để ước tính, hình bán nguyệt này có đường kính tuyệt đối vượt quá 1.000 mét, hoàn toàn được lợp bằng đá.
- Toà quảng trường này gọi là Linh Băng Quảng Trường.
Vào vạn năm trước, khi Sử Lai Khắc ngoại thành bắt đầu kiến tạo, nội thành được bàn giao lại cho học viện xây dựng và quản lý, vì vậy mới có nơi này.
Hiện tại nơi này chính là chủ giáo học lâu của Sử Lai Khắc học viện ngoại viện.
Đi thôi, theo ta tiến vào lớp học.(Thẩm Dập)
Khi Thẩm Dập dẫn vào trong có một bức họa Hắc Long tràn đầy uy thế, khi ngẩng đầu nhìn lên liền có một áp lực vô hình xuất hiện, phản ứng bình thường chỉ có Đường Long cùng Cổ Nguyệt Na và Đường Vũ Lân, vì bọn họ sở hữu Huyết thống hoặc Võ Hồn cao hơn Hắc Long.
Đường Long từng có Võ Hồn – Long Thần, tuy bị phong ấn nhưng Long Uy vẫn còn đó, Cổ Nguyệt Na và Đường Vũ Lân có Huyết thống Ngân Long Vương và Kim Long Vương từ trong xương càng sẽ không cúi đầu trước bất kỳ Hồn Thú nào.
Hứa Tiểu Ngôn thân thể run lên, suýt nữa ngã sấp xuống, khắp khuôn mặt đều là vẻ hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Đường Long nhận ra Hứa Tiểu Ngôn không chịu nổi uy áp của Đế Thiên điêu khắc tản ra, hắn đặt tay lên vai Hứa Tiểu Ngôn trợ giúp nàng hóa giải uy áp đang đè lên người.
Tình huống của Tạ Giải lại càng thêm không thể tả, thân thể hắn loáng một cái liền trực tiếp muốn ngã sấp xuống mặt đất, may là được Đường Vũ Lân kéo lại, lúc này mới không thực sự ngã sấp xuống.
Hơn nữa, nói cũng kỳ quái, trong nháy mắt khi hắn bị Đường Vũ Lân kéo, hắn cũng cảm nhận được thân thể mình được khí tức của Đường Vũ Lân bao phủ lấy.
Cảm giác sợ hãi đến cực điểm cũng yếu bớt đi rất nhiều, cuối cùng cũng coi như có thể miễn cưỡng đứng vững.
- Ta nghĩ khảo nghiệm của Học Viện chân chính đã bất đầu khi chúng ta bước vào đây.
Tạ Giải cùng Tiểu Ngôn bước tới mặt sau của ta.
Hứa Tiểu Ngôn và Tạ Giải được Cổ Nguyệt Na với Đường Vũ Lân trợ giúp đứng ở phía sau lưng Đường Long, trên người Đường Long nhất thời bạo phát ra càng mạnh hơn Long Uy trực tiếp áp bách ngược lại.
- Trò con mèo.
Dưới Long Uy của Đường Long thì uy áp của Hắc Long Vương đột nhiên bị suy yếu.
Dưới sự che chở của Đường Long, Tạ Giải cũng theo đó khôi phục lại bình thường.
- Ồ.(Lão nhân)
Một tiếng khẽ ồ vang lên.
Thẩm Dập từ một trụ đá bên cạnh đi ra, cùng nàng đi ra còn có một ông lão khác.
Ông lão trên người mặc trường bào màu xanh sẫm, trên mặt biểu lộ vẻ kinh ngạc, nhìn Đường Vũ Lân và Đường Long chằm chằm.
- Không sai, có tiềm lực tiểu quái vật.
Qua nhiều năm như vậy, ta vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy, có thể dùng uy thế của bản thân đứng vững vàng dưới uy áp của Hắc Long Vương.
- Chỉ là