Đường Long thấy mọi người đã lên xe lập tức nhảy lên trên nóc xe quan sát tình hình phát hiện ra lấy xe buýt làm trung tâm có tận gần 20 Cự Nhãn Tinh Thử.
- Chúng ta bị bao vây rồi, bọn Cự Nhãn Tinh Thử nhìn sơ qua có tới 20 con.
Những người trong xe buýt nghe Đường Long bọn họ bị bao vây bởi tận 20 con Cự Nhãn Tinh Thử lập tức âm tình trầm xuống.
- Bọn chúng ý đồ muốn bao vây chúng ta rồi lần lượt giết chết.
Rất là giản hoạt nhưng không có trứng dùng đối với ta.
Đường Long tay xòe ra thành chưởng rồi chập vào nhau, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của 20 con Cự Nhãn Tinh Thử bắt đầu thi triển chiêu của mình.
- Lôi Phạt.
Tiếng nói của Đường Long vang vọng truyền vào tai của mỗi người, mọi người có thể nhìn thấy trên bầu trời từng đạo tử sắc lôi điện hạ xuống, oanh tạc vào người của 20 con Cự Nhãn Tinh Thử.
Toàn bộ Cự Nhãn Tinh Thử đều chết hết dưới một chiêu này nhưng có một con Cự Nhãn Tinh Thử trên người có một đạo huyết văn mờ nhạt đã nhanh chóng độn thổ tránh được một kiếp, nó trồi lên gần ngay chỗ Trương Tiều Hầu đang đứng trong xe.
Năng lực của con Cự Nhãn Tinh Thử cũng không phải chỉ có gặm cắn và cào xé mà năng lực kinh khủng nhất của nó chính là phóng ra một tia sáng đỏ từ trong con mắt khổng lồ.
Tia sáng đó có lực lượng rất là đáng sợ, nó đủ mạnh để xuyên qua thân thể con người.
Vào lúc này, ánh mắt con Cự Nhãn Tinh Chuột kia đang khóa chặt lấy Trương Tiểu Hầu.
- Quanh Diệu – Thất Minh.(Tiết Mộc Sinh)
Ánh sáng này phi thường mãnh liệt.
Cái biển quảng cáo sơn Dulux dường như muốn bị tan chảy ra dưới sức nóng của ánh sáng.
Mọi người ở trên xe buýt liền vội vàng nhắm hai mắt lại.
Tuy nhiên bọn họ vẫn có thể cảm nhận được sức nóng mãnh liệt từ ánh sáng phóng ra.
Ánh sáng đó nổ tung trước mắt con Cự Nhãn Tinh Thử kia.
Sức nóng mãnh liệt từ ánh sáng như một thanh kiếm nhọn hoắt đâm vào con mắt to đùng giữa đầu con Cự Nhãn Tinh Thử.
Có thể nhìn thấy khóe mắt con Cự Nhãn Tinh Thử bị đốt cháy hơn nữa chỗ đốt cháy đó nhanh chóng lan tràn sang hốc mắt của con Cự nhãn tinh chuột!!
Con Cự Nhãn Tinh Thử đang định phóng thích ra tia sáng đỏ.
Dưới sức nóng của đoàn ánh sáng kia, con mắt của nó hoàn toàn bị đốt đến nỗi mù mắt.
Nó kêu lên liên tiếp mấy tiếng ” lủ lủ” rồi chạy loạn hết cả lên.
- Hỏa Tư – Chước Thiêu.(Chu Mẫn)
- Hỏa Tư – Phần Cốt.
Chu Mẫn và Đường Long bắt lấy cơ hội tấn công, hai đòn Hỏa hệ Ma pháp mệnh trung Cự Nhãn Tinh Thử nhưng chỉ là đánh trọng thương nó chưa giết được nó ngay, con Cự Nhãn Tinh Thử này cũng là một con Yêu ma lên cấp kỳ giống với Độc Nhãn Ma Lang lên cấp kỳ lần trước mà Đường Long nên sức sống vẫn dai lắm.
- Lôi Ấn – Cuồng Sách.
Đường Long thả ra một đạo Lôi hệ Ma pháp phách vào người con Cự Nhãn Tinh Thử này và nó cũng bị cậu đánh chết, từ trên người nó một quang cầu bay ra hướng về Nê Thu trụy mà đi, trên đường từ lúc giết chết Huyết Văn Cự Ma Thử thoát ra khỏi nơi để Địa Thánh Tuyền cho tới bây giờ đã không biết giết chết bao nhiêu con Yêu mà, những tàn phách và tinh phách đều được Nê Thu trụy trên cổ hút lấy không thôi.
- Những con Cự Nhãn Tinh Thử này có năng lực đạo động dưới mặt đất rồi bất thình lình xuất hiện công kích, công kích gần dùng tay và răng nang của mình và công kích xa là mắt ra đạo tia sáng đỏ từ mắt của nó nên đại gia cẩn thận một chút.
- Đường Long, ngươi giống như đối với thói quen của Yêu ma hiểu biết khá là sâu.
Ngươi làm chỉ huy đội ngũ này đi.
Ta và học sinh Hạ Vũ chịu trách nhiệm bảo vệ, Hạ vũ….Mặc dù trong tình trạng này, ta nói những lời như thế này là vô cùng quá đáng.
Nhưng Trương Lộ Oánh bị giết như thế nào, người cũng đã nhìn thấy rồi đấy.(Tiếc Mộc Sinh)
- Bây giờ không phải là lúc ngồi ở đấy mà khóc lóc,run sợ.
Bất luận là như thế nào, nếu như bọn yêu ma công kích bất cứ người nào trong chúng ta ở đây.
Thì người phải phóng thích ra Thủy Hệ Ma pháp Thủy Ngự - Thủ Hộ.
Nếu không thì 9 người còn sót lại của chúng ta chưa chắc đã đến được kết giới an toàn đâu mà phía sau hơn 4000 người đi theo chúng ta vào lúc đó cũng sẽ bị mất phương hướng.(Tiết Mộc Sinh)
Đường Long nhìn thoáng qua Hạ Vũ đã khóc đến nghẹn ngào, không khỏi thở dài.
Tiểu Khả cũng là Thủy hệ Ma pháp sư.
Cả hai nàng có điểm giống nhau là đều nắm giữ Thủy Ngự cấp 2.
Nhưng khi chân chính đối mặt với Yêu ma thì Hạ Vũ không khác gì một người thiếu nữ bình thường.
Nàng căn bản không thể hoàn thành được bất kỳ một cái Ma pháp gì.
Nếu trong đội ngũ ai cũng như nàng, tới lúc Yêu ma tấn công lần nữa, tất sẽ có người tử vong tiếp.
Hiện tại, Mạc Đường Long cũng không biết đã có bao nhiêu người bỏ mạng tới lúc này rồi.
Hắn chỉ có thể căng da đầu tiến về phía trước mà thôi.
- Vì Tiết lão sư để cho ta dẫn đầu đội ngũ này.
Chính vì vậy, tôi hy vọng tất cả mọi người ở đây có thể nhớ kỹ những điều ta nói sau đây.
Tôi không thể nói trước được, chúng ta có thuận lợi tới được kết giới an toàn hay không.
Nhưng chí ít thì tôi cũng có thể tránh cho chúng ta không phải chết vô ích.
Hầu hết mọi người trong tiểu đội tiên phong này đều nghĩ đối phó với Yêu ma thì cũng đơn giản mà thôi.
Điều đó là hoàn toàn sai lầm, rèn luyện kia cũng chỉ là rèn luyện mà thôi.
Trước khi U Lang Thú phát cuồng thì nó cũng chưa hề nổi lên sát tâm với bất kỳ ai cả nhưng những con Yêu ma chân chính thì tuyệt đối không có như vậy.
Chúng nó sẽ tìm hết mọi cách để có thể giết chết con người.
Cho dù chúng nó biết mình chắc chắn sẽ chết thì chúng nó cũng sẽ dùng hết sức lực cuối cùng của mình, kéo theo một người chết cùng nữa.
Yêu ma trời sinh đã sinh tồn trong hoàn cảnh giết chóc lẫn nhau.
Cho nên, chúng nó biết cách một kích giết người là như thế nào.
- Bây giờ tôi sẽ nói vài đặc điểm của Yêu ma cho mọi người nghe.
- Tại sao Tiết lão sư lại giao quyền chỉ huy cho hắn? Chẳng phải ngài làm lãnh đạo tốt hơn sao?(Triệu Khôn Ba)
Đường Long nhíu mày lại, bây giờ là tình hình nào rồi mà Triệu Khôn Ba nhảy ra làm loạn, cậu rút ra thanh kiếm bên eo mình chĩa thẳng vào mặt của Triệu Khôn Ba.
- Ngươi không muốn ta làm lãnh đạo do Tiết lão sư đề xuất có thể ly khai đội ngũ nhưng khi ngươi gặp nguy hiểm đừng có tìm bọn ta.
Triệu Khôn Ba bị lời nói của Đường Long cho dọa sợ, thức thời im miệng, hắn bây giờ mới lên tiếng là vì theo hắn nghĩ cái chức đoàn đội trưởng nào phải giao cho Mục Bạch mới đúng không phải giao cho Đường Long.
- Yêu ma chúng ta đối mặt chủ yếu có hai loại.
Đó chính là Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang.
Thật ra thì con Cự Nhãn Tinh Thử còn dễ đối phó nhưng con Độc Nhãn Ma Lang thì không có như vậy.
Chúng nó hung tàn và giảo hoạt gấp nhiều lần so với con Cự Nhãn Tinh Thử.
- Nếu chúng ta gặp 3 con Độc Nhãn Ma Lang trở lên không cần do dự, chúng ta chia nhau ra chạy trốn.
Nếu vận khí tốt chỉ chết có 3 người.
Nếu như không chạy, toàn bộ đều chết hết.
Đường Long không phải là nói chuyện giật gân, trước đây hắn cùng Liệt Yêu đội thành thị từng gặp hai con Độc Nhãn Ma Lang suýt chút nữa là đoàn diệt rồi, Liệt Yêu đội thành thị trong đó có Từ Đại Hoang sở hữu Hỏa Tư cấp 3 và những người khác Ma pháp cấp 2 gần như muốn đoàn diệt rồi chứ nói gì về cái tiểu đội xung phong toàn là những kẻ vắt mũi chưa sạch thôi.
Hứa Chiêu Đình, Vương Tam Bàn, Chu Mẫn, Mục Bạch, Triệu Khôn Tam, Trương Tiểu Hầu, Hạ Vũ, Trương Thụ Hoa, Tiết Mộc Sinh.
Tất cả mọi người ở đây đều chăm chú lắng nghe Đường Long nói.
Cũng may nhờ có Đường Long nhiều lần lên tiếng nhắc nhở.
Cho nên mọi người mới tránh được tình trạng thương vong thảm trọng trong lần chạm trán đầu tiên.
Bọn họ nghiêm túc lắng nghe Mạc Phàm nói.
Đồng thời cũng âm thầm kinh ngạc: Vì sao đều là học sinh cấp 3, Đường Long lại có thể nhạy bén hơn mọi người ở đây nhiều tới như vậy.
Mọi người không biết nhưng Chu Mẫn lại biết rõ ràng.
- Trước khi mà đấu với Vũ Ngang thì ngoài trừ tu luyện ra toàn bộ đều tham gia vào Liệt Yêu Đội thành thị đi săn Yêu ma nên biết rõ ràng về bọn chúng.
Đường Long nói xong cũng bắt đầu phân phối nhiệm vụ cho từng người.
- Tiểu Hầu, người phụ trách đi trước dò đường.
Hành động nên cẩn thận một chút.
Trương Tiểu Hầu gật đầu thật mạnh.
Hiện tại tất cả mọi lời nói của Mạc Phàm.
Hắn đều nghe lời răm rắp.
- Mục Bạch! Băng Man của người phải luôn nắm giữ trên tay.
Nhớ kỹ, Băng Man của người chỉ dùng để bảo hộ mọi người mà thôi.
Ngươi đừng có vọng tưởng mình sẽ đông cứng được những con yêu ma có tốc độ siêu nhanh kia.
Mục Bạch nhíu một chút mày.
Hắn định cãi lại nhưng rồi lại thôi, đành phải nuốt những lời định nói kia vào trong bụng.
Hắn đối với Đường Long có thành kiến rất lớn.
Nhưng nếu như so sánh giữa tính mạng của tất cả mọi người ở đây trong đó bao gồm có cả hắn nữa.
Đối với thành kiến của hắn nhưng trong tình trạng này thì những thành kiến này thật sự bé nhỏ không đáng kể.
Hắn gật gật đầu, ý bảo đã hiểu cách sử dụng Băng Man của hắn như thế nào rồi.
Đường Long dùng tốc độ nhanh nhất nói rõ cho mọi người hiểu.
Sau đó, hắn không khỏi hít sâu vào một hơi.
Thật ra thì đến ngay cả bản thân hắn cũng không thể nào xác định được, tiểu đội của bọn họ có thể bình yên vượt qua được 3km con đường tử vong này hay không.
Hắn chỉ hy vọng vận khí của tất cả mọi người ở đây tốt một chút, với thực lực hiện tại của hắn chỉ bảo đảm được 2 người sống sót cùng với hắn mà thôi.
Hắn hi vọng đừng có gặp 3 con Độc Nhãn Ma Lang là được.
Đội ngũ lại tiếp tục đi về phía trước, 1km con đường tiếp theo, bọn họ không gặp bất kỳ con Yêu ma nào.
Nhưng bọn họ lại gặp được một ít lão nhân còn chưa kịp tới kết giới an toàn đang ở trên lầu các ngôi nhà.
Tiểu đội tiên phong bọn họ cũng không có hộ tống bất kỳ một cư dân nào mà họ gặp phải.
Tiết Mộc Sinh cũng chỉ có thể nói cho những lão nhân này biết rằng.
Quần thể sắp đi ngang qua đây, tới lúc đó mọi người hãy ra nhập vào nhóm người trên.
Còn nếu gia nhập vào tiểu đội bọn họ lúc này thì rất là nguy hiểm.
Hầu hết tất cả con đường đều bị tắc đường.
Thỉnh thoảng, bọn họ còn thấy một số người dân lái xe ô tô với vọng tưởng chạy xe tới được kết giới an toàn.
Kết quả là bị những chiếc xe bỏ lại gây ách tắc giao thông nên bọn họ cũng không thể nào vượt qua được.
Thấy trên đường có người, Tiết Mộc Sinh và Chu Mẫn nói với bọn họ nên tìm một chỗ mà núp đi.
Chờ quần thể đi ngang qua đây thì hãy gia nhập vào đội ngũ trên.
Xuyên qua con đường này, bọn họ sẽ tới được khu đô thị Minh Viên.
Đô thị Minh Viên là một khu dân cư tương đối giàu có của Bắc Thành.
Hầu hết mọi người đều ở trong chung cư có thang máy.
Trang trí trong khu đô thị này không khác gì một công viên thu nhỏ.
Khu đô thị này có diện tích khá là lớn.
Muốn đi hết cả khu này thì có lẽ cũng phải đi hết 1km.
Từng cái chung cư mọc lên san sát nhau.
Ở trong đó có rất nhiều hộ dân còn chưa rút lui được tới khu vực an toàn.
Bọn họ đều nghĩ rằng, ở trên cao như thế này mới là an toàn, mới là thiết thực nhất.
Bên ngoài khu đô thị Minh Viên, rào chắn có cũng như không.
Đường Long hắn nhìn thấy có vài chỗ rào chắn bị đâm thủng.
Điều này có nghĩa là trong khu đô thị này nhất định đã có Yêu ma xâm lấn vào rồi.
Mọi người đi vào khu đô thị từ phía cửa hông.
Đập vào mắt bọn họ là một cái ao nước.
Bên cạnh ao nước là một cái thi thể của người bảo vệ, vì vậy mà ao nước bị nhuộm một màu đỏ.
- Đường Long, anh có nghe thấy gì không? Hình như trên lầu có người nào đó kêu gọi.(Chu Mẫn)
Đường Long liền nhìn lên mấy tầng lầu trên cao kia.
Hắn nhìn xuyên qua cửa kính thì mơ hồ thấy được một bóng dáng không phải là con người đi ngang qua cửa sổ.
- Chúng ta nhanh tiến về phía trước.
Chu Mẫn gật đầu không nói gì thêm, nàng cũng nhìn thấy được chỗ cửa sổ không phải bóng dáng con người.
Mọi người về phía trước mấy bước thì Trương Tiểu Hầu phía trước dò đường đã trở về.
- Phía trước có hơn 5 con Cự Nhãn Tinh Thử.
Chúng ta có thể vượt qua.(Trương Tiều Hầu)
- Vượt qua.
Đoàn người nhờ có Trương Tiểu Hầu phía trước dò đường mà trách được giao tranh với Yêu ma không cần thiết.
Khi đi tới gần một hồ bơi thì Trương Tiểu Hầu báo là ở đó có một con Cự Nhãn Tinh Thử đang uống nước nhưng Đường Long lại lựa chọn bỏ qua.
- Chúng ta rõ ràng có thể đem con Cự Nhãn Tinh Thử này giết chết, tại sao lại chọn đi xuyên qua.(Trương Thụ Hoa)
- Giết nó thì có ý nghĩa gì đâu cơ chứ.
Trước mắt chúng ta nên bảo tồn Ma năng của mình thì tốt hơn.
Ma năng vào giây phút này rất là quan trọng.
Một nhóm gồm có 9 người cuối cùng cũng an toàn vượt qua khu đô thị Minh Viên.
Đường Long cũng đã nghĩ tới quần thể mọi người đi theo đằng sau cho nên cậu chọn lộ tuyến khá là rộng rãi và quen thuộc.
Nếu như một quần thể to lớn như vậy đi trên một con đường nhỏ hẹp cùng chật trội.
Đến khi gặp phải Yêu ma tập kích thì sẽ rất là nguy hiểm.
- Rất tốt.
Chỉ còn lại 1 km nữa là chúng ta tới được khu an toàn rồi.(Tiết Mộc Sinh)
Tiết Mộc Sinh thấy trước mắt mình chỉ còn 1km nữa thôi là tới kết giới an toàn thở ra một ngụm trọc khí.
Hắn để cho Đường Long dẫn dắt đội ngũ này là một quyết định sáng suốt.
Đường Long so với một lão sư như hắn thì có kinh nghiệm hơn rất là nhiều.
Hắn lợi dụng Tầm Yêu Phấn để phán đoán, lợi dụng chiến thuật giương đông kích tây để đi, lợi dụng phương thức đánh lẻ tẻ từng con một, để có thể giết chết con Yêu ma đang ở trong đô thị Minh Viên kia trong nháy mắt.
Số lượng Yêu ma trong khu đô thị Minh Viên nhiều hơn rất là nhiều so với con đường chính mà họ vừa đi qua kia.
Bọn họ có thể bình yên vô sự đi qua được đô thị Minh Viên quả thật rất là siêu.
- Có lẽ bên ngoài khu vực kết giới an toàn sẽ có nhiều yêu ma hơn và đẳng cấp của bọn nó cũng cao hơn.
Mọi người nghỉ ngơi một chút đi.
Chỉ còn lại 1 km nữa là tới đích, 1km còn lại này chính là một khu dân cư buôn bán bình thường.
Khu dân cư này cư dân rất là hỗn tạp.
Con đường chính cũng không có được rõ ràng cho lắm.
Đường ở đây toàn là hẻm nhỏ, nó còn rất là rắc rối và phức tạp.
Đây là nơi để tránh né Yêu ma rất là thích hợp nhưng cũng là nơi dễ bị Yêu ma đánh lén nhất.
Tổ đội 9 người bọn họ hành động rất là linh hoạt.
Không giống như quần thể đằng sau kia, muốn chuyển sang hướng khác cũng là một công việc vô cùng khó khăn.
- Hình như ở đây có ma pháp sư khác đang chiến đấu.
Chúng ta có cần hội hợp với bọn họ hay không?(Trương Tiểu Hầu)
- Không để ý tới bọn họ làm gì, họ không chú ý tới chúng ta thì chúng ta cũng không để ý tới họ.
Trương Tiểu Hầu đang định nhảy từ trên cao xuống.
Bỗng nhiên hắn thấy một con Sói hung dữ to lớn bằng một tòa nhà đang chậm rãi duỗi 2 chân ra.
Trên đầu nó có từng cái xương nhọn hoắt dữ tợn, trông rất là bắt mắt Trương Tiểu Hầu mở to hai mắt ra nhìn, hô hấp của hắn lúc này cũng muốn ngưng lại.
“Trời ạ! Cái tòa nhà kia cũng phải cao 3 tầng trở lên.
Thế mà con sói còn cao hơn mấy phần so với tòa nhà kia.
Thế thì hình thể chân chính của nó phải to lớn tới cỡ nào chứ? Đây có còn là yêu ma bình thường nữa không vậy?” Trương Tiểu Hầu nghĩ
- Trương Tiểu Hầu, ngươi đâu rồi? Đang làm cái gì thế? Nhanh xuống đây…(Vương Tam Bàn)
Vương Tam Bàn gọi to Trương Tiểu Hầu.
Cả người Trương Tiểu Hầu liền trở nên căng thẳng.
Thân thể của hắn từ từ núp sau góc tường.
Ánh mắt vô cùng hoảng sợ.
Hắn lấy tay ra hiệu cho mọi người biết.
Vương Tam Bàn đang định gọi to thêm mấy câu nữa.
Mạc Phàm thấy Tiểu Hầu ra hiệu, liền nhanh tay lẹ mắt bịt kín miệng tên mập mạp chết bầm này lại.
Tiết Mộc Sinh giống như cũng ý thức được chuyện gì.
Hắn vội vàng bắt chéo hai tay rồi chỉ vào góc tường.Ý hắn bảo là mọi người im lặng, nhanh chóng trốn vào trong góc tường.
Tám người nhanh chóng trốn vào trong góc tường.
Bọn họ không ai dám thở mạnh ra.
Trên mặt bọn họ tràn đầy sự kinh hãi.
Hô
Một ngụm hơi thở từ cách đó không xa phun ra.
Nhất thời liền có một cơn gió hỗn loạn quanh quẩn trên mặt đất.
Đông Đông
Tiếng bước chân nặng nề truyền đi.
Mỗi một lần nó bước lên phía trước một bước thì mọi người cũng có thể thấy được mấy ngôi nhà bên cạnh cũng chấn động rung lên.
Trương Tiểu Hầu núp vào góc của một ngôi nhà.
Vào lúc này hắn không khác gì một khúc gỗ dán chặt vào góc tường.
Hắn ở trên cao thật.
Nhưng hắn cũng chỉ cao ngang bằng với cái đầu to lớn của con sói kia mà thôi.
Thậm chí hắn còn cảm giác hình như con quái vật 3 mắt kia đang ngửi ngửi về chỗ hắn thì phải!
“Cái mẹ cha nó chứ! Nếu như mà nó đớp một cái thì có lẽ cả gian phòng và mọi người đều chui vào miệng nó luôn.” Trương Tiểu Hầu nghĩ.
May mà, mùi ôi thiu từ thức ăn đã che dấu mùi hộ mọi người.
Chứ không thì với cái hình thể to lớn của con quái vật kia.
Chỉ cần nó đánh xuống 1 cái thì có lẽ mọi người hoặc là chết hoặc là trọng thương.
Đông Đông
Tiếng bước chân chấn động quảng trường từ từ xa dần.
Mọi người rốt cũng thả lỏng người ra thở phào nhẹ nhõm.
Trái tim bọn họ lúc này đập loạn hết cả lên, đến nỗi không tài nào dừng lại được.
Cũng không biết con quái vật kia đã đi xa thật chưa.
Trong lòng mọi người vào lúc này rất là sợ hãi.
Bọn họ đứng im bất động, không dám nhúc nhích nửa phân.
- Ai, Ai có thể… Mẹ cha nó chứ, ai có thể nói cho ta biết, Con kia….
Con kia rốt cuộc là con gì không.(Vương Tam Bàn)
- Tam Nhãn Ma Lang cấp bậc Chiến Tướng.
Trên một cấp với Độc Nhãn Ma Lang cấp Nô Bộc.
- Đúng như Đường Long nói vậy.
Tam Nhãn Ma Lang còn được gọi là Cốt Trứ Tranh Lang.
Ba con mắt của nó còn thể nhìn được 270 độ.
Thân thể của nó cường tráng, cứng như sắt thép.
Cốt trứ sắc bén như dao cạo.
Đối với chúng ta mà nói thì con yêu ma này chính là một cơn ác mộng.(Tiết Mộc Sinh)
- Chúng ta không thể nào đối phó được với con quái vật như thế này.(Hứa Chiêu Đình)
- Ngay đến cả Trung cấp Ma Pháp Sư, nếu như bọn họ không phòng bị kịp thời thì cũng bị một kích mất mạng.
Chúng ta phải thông báo tin tức này cho quần thể đằng sau biết.
Ở đây có một con quái vật cấp Chiến Tướng.
Nếu không nó sẽ tạo thành một thương vong khổng lồ.
- Không phải chỉ có một con Tam Nhãn Ma Lang thôi đâu, ở đằng kìa sau tòa nhà đó có thêm một con nữa, cuối cùng là bên kia nhìn không rõ cứ tưởng là không có gì nhưng bên trong ẩn nấp con Tam Nhãn Ma Lang thứ ba.
Mọi người nghe Đường Long nói vậy khuôn mặt trở nên trắng xám, ba con Tam Nhãn Ma Lang hơn nữa là cấp Chiến Tướng, dù có một tiểu đội Trung giai Ma pháp sư ở đây cũng không nắm chắc được tiêu diệt ba con Tam Nhãn Ma Lang nữa là.
- Muốn tiêu diệt nó cần một Cao giai Ma pháp sư mà ở Bắc Thành này chỉ có Trảm Không vị kia mới có thể tiêu diệt được bọn chúng nhưng Trảm Không chắc chắn không thể phân thần được.(Chu Mẫn)
- Bây giờ chúng ta phải làm gì, Đường Long?(Chu Mẫn)
Chu Mẫn muốn hỏi ý kiến của Đường Long nhưng nàng vừa xoay người lại nhìn thấy trên mặt Đường Long nở nụ cười hưng phấn lên.
- Chẳng lẽ anh định…(Chu Mẫn)
Chu Mẫn chưa nói xong đã thấy Đường Long biến mất trước mặt mình rồi, nàng vừa xoay người thấy được Đường Long đã hướng vị trí bóng tối nơi một con Tam Nhãn Ma Lang đang ẩn núp mà đi.
Nàng hoảng sợ mà hai tay bưng lấy miệng của mình.
Đường Long khi cách Tam Nhãn Ma Lang đang ẩn núp 50m thì cậu đã bị phát hiện, từ trong bóng tối hào quang lóe lên, một lang trảo từ trong đó vồ ra hướng hắn chụp xuống.
Thấy vậy Đường Long song kiếm bên eo ra khỏi vỏ.
- Diệt Thế Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.
Kiếm quang lóe lên chém vào lang trảo đang hạ xuống kia, lang trảo cách đỉnh đầu của Đường Long chỉ có 1cm thì dừng lại.
Mọi người nhìn thấy một màn này không biết chuyện gì đang xảy ra sau đó bọn họ thấy được một màn khó tin, đó là thân thể vô cùng cứng rắn của Tam Nhãn Ma Lang lại bị cắt ra làm đôi.
- Không thể nào, hắn làm sao mà có thể một kiếm giết chết Tam Nhãn Ma Lang?(Mục Bạch)
- Hai con Tam Nhãn Ma Lang kia cũng chạy tới rồi.(Hứa Chiêu Đình)
Nghe lời nhắc của Hứa Chiêu Đình, mọi người thấy được từ xa nghe tiếng động hai con Tam Nhãn Ma Lang đang hướng vị trí của Đường Long chạy lại.
- Long ca mau chạy đi.(Chu Mẫn)
Đường Long liếc mắt thấy được hai con Tam Nhãn Ma Lang hướng về phía mình chạy đi.
- Hai con đều tới mà đi rất gần, vừa vặn đỡ ta tìm kiếm từng con.
Lôi Hỏa Quyền – Oanh Thiên Diệt Địa.
Trước mặt mọi người, Đường Long nâng lên cánh tay trái của mình mà trên đó Lôi hệ và Hỏa hệ vờn quanh theo động tác của Đường Long bay về phía trước tạo nên hư ảnh quả đấm oanh tạc trên người hai con Tam Nhãn Ma Lang.
- Vẫn chưa chết sao? Nếu vậy ăn thêm ta một quyền.
Diệt Thế Long Quyền – Nhất Quyền – Định Thiên Hạ.
Lại một quyền đi ra ngoài, lần này Tam Nhãn Ma Lang không có cơ hội né tránh nào cả, trên người bọn chúng trước ngực hằn rõ một quyền ấn.
Hai con Tam Nhãn Ma Lang thân thể ngã xuống đất, ba tinh phách từ trên người ba con Tam Nhãn Ma Lang bay ra được hấp thụ vào trong Nê Thu trụy.
Khi Nê Thu trụy hấp thụ xong ba tinh phách của Tam Nhãn Ma Lang, Đường Long có thể cảm nhận được Nê Thu trụy dần phát sinh biến hóa nhưng cần thêm nhiều năng lượng nữa.
Ở một nơi khác, tuy mưa đã tạnh nhưng sương mù vẫn tràn ngập bên trong thành thị này.
Cách khu kết giới an toàn 1km về phía nam.
Lâm Vũ Hân mặc đồng phục màu trắng đã bị máu nhuộm đen đang chạy trốn vào một ngõ hẻm nhỏ, mồ hôi nàng chảy ra như suối.
Ở phía sau nàng, có hai con quái vật mặt người, toàn thân đen thui đang hung ác truy kích.
Bọn nó giống như muốn đem cô gái có vóc người xinh đẹp này xé thành mảnh nhỏ vậy.
- Haiz cũng may là có vật này bảo hộ ta.
Đắng tiết là đã dùng hết chức năng của nó.(Lâm Vũ Hân)
Lâm Vũ Hân cúi đầu nhìn lấy giới chỉ đang đeo trên ngón trỏ của nàng, ban đầu khi nàng nhận nó từ Đường Long thì nó sáng lấp lánh đẹp vô cùng nhưng trải qua hai trận chiến phải nói là lấy mạng của nàng thời điểm nó đã không sáng lấp lánh được nữa.
Nàng bây giờ đã chạy hết nổi rồi mà sau nàng vẫn con tới hai con Yêu ma đuổi theo.
- Phong Bàn – Long Quyền.(Dương Tác Hà)
Áp suất không khí đột nhiên giảm xuống.
Mọi thứ xung quanh bắt đầu chuyển động xoay tròn
Tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh.
Rất nhanh một cơn Cuồng Phong khổng lồ phóng lên tận trời được hình thành.
Đèn đường cũng bị bật hết cả gốc bay lên trời theo.
Hai con quái vật mặt người xấu xí vô cùng đang còn truy kích cô gái kia, đột nhiên phát ra từng tiếng kêu la thảm thiết.
Bọn nó bị cơn Cuồng Phong ném từ trên trời xuống mặt đất.
Bọn quái vật này không khác gì những cọng cỏ trong Cơn Cuồng Phong đang quay tròn tốc độ cao kia.
Băng Băng Băng
Xe hơi nặng nề rơi xuống.
Những mảnh vụn từ chiếc xe văng tung tóe khắp nơi.
Hai con quái vật kia từ trên cao rơi xuống biến thành một đống huyết nhục mơ hồ.
Dưới cơn mưa nó lại càng thêm đỏ lòm.
Bọn nó chết rất là thê thảm.
Thấy một màn như vậy, gương mặt Lâm Vũ Hân liền nở ra một nụ cười tiều tụy.
Ánh mắt mang vài phần cảm kích nhìn chăm chú về phía nam pháp sư đang chạy tới kịp thời.
- Dương tiên sinh, cảm ơn ngài.(Lâm Vũ Hân)
- Ta đúng là không có nhìn lầm, đó là bọn Hắc Súc Yêu mà Hắc Giáo Đình thích sử dụng nhất.(Dương Tác Hà)
- Đúng vậy, tai họa này là do bọn họ gây ra.(Lâm Vũ Hân)
- Chúng ta cũng đoán được như vậy.
Đáng tiếc do chúng ta không có một chút đề phòng.
Cho