Bệnh dịch khu cách ly, màu trắng lều vải dưới sắp xếp từng cái từng cái giường bệnh, người bệnh nằm trên giường trên người tất cả đều là lở loét phân bố ở cánh tay cùng trên gương mặt, lít nha lít nhít.
Sắc mặt của bọn họ hiện ra nghiêm trọng ám ban, da thịt khô ráo cực kỳ không ngừng mà yêu cầu thủy.
Thế nhưng bất luận bọn họ uống xong bao nhiêu đều không thể giảm bớt thân thể bọn họ ốm đau, trái lại làm cho lở loét bên trong tràn ra không tên chất lỏng càng thêm tràn lan.
Bi thương tiếng kêu ở này toàn bộ khu cách ly liên tiếp, có lão nhân có phụ nữ, có đại nhân có đứa nhỏ.
Người trưởng thành môn chìm đắm ở ốm đau ở trong ánh mắt tràn ngập đối với loại này không biết bệnh dịch sợ hãi.
Bọn họ thỉnh thoảng nhìn đi tới đi lui chữa trị hệ pháp sư, hi vọng mình có thể được bọn họ trị liệu, nhưng là những này tinh thông y thuật thuốc người, bọn họ lúc này cũng không thể ra sức.
Mà bọn nhỏ ngược lại thiên chân vô tà, ở khu cách ly giường bệnh trong lúc đó nhảy nhót lung tung, bọn họ cũng không biết sắp đến chính là cái gì.
Khu cách ly ở ngoài, mấy vị chữa trị hệ ngôi sao sáng ngồi vây quanh ở một cái lâm thời dựng lều vải bên trong phòng họp, bọn họ có thể làm cũng không phải là dùng phương thức gì đi trị liệu bọn họ, mà là ở cho người lây làm sinh mệnh đếm ngược, bọn họ chưa bao giờ giống như bây giờ bó tay toàn tập.
- Lộc tiên sinh, cho cùng thời gian của chúng ta chỉ còn dư lại ba ngày, sau ba ngày nhóm đầu tiên người lây toàn bộ biến thành chúng ta lần trước nhìn thấy cái kia thi thể, tổng số người là…(Y tá)
Y tá một bên tính báo cáo kết quả cho Lộc tiên sinh biết nhưng mà bị Lộc tiên sinh giơ tay lên, ra hiệu hắn không cần báo cáo, hắn so với ai khác đều rõ ràng nhóm đầu tiên người lây nhân số là bao nhiêu.
Này còn không là làm hắn cảm thấy bất an, thật đang cảm giác tận thế sắp tới chính là nhóm thứ hai người lây cùng nhóm thứ ba người lây số lượng chính đang gấp mấy lần gấp mấy lần tăng cường.
Số người này đã không thể hoàn toàn thống kê nhưng cũng phân bố ở Hàng Châu thị mỗi một góc.
- Lộc tiên sinh, nếu như có thể tìm tới bệnh dịch đầu nguồn, chúng ta liền có thể thông qua nó đến nghiên cứu chế tạo ra chống lại thuốc.
Nếu mọi người đều biết lần này bệnh dịch bắt nguồn từ với đầu kia đã từng xuất hiện ở phố xá sầm uất bên trong đại xà, tại sao không lập tức lấy hành động.(Y tá)
Câu này vừa mới dứt lời, chính án Đường Trung vừa vặn đi vào lều vải hội nghị.
Lộc tiên sinh liếc mắt nhìn hắn nhưng không có lên tiếng.
Bởi vì Lộc tiên sinh cũng biết cái kia không phải Yêu ma đó là bọn họ bảo vệ thần.
Hộ tống chính án Đường Trung đồng thời vào còn có nghị viên Chúc Mông, vẻ mặt hắn so với trước càng thêm nghiêm nghị.
Ánh mắt của hắn mang theo một ít tức giận nghĩ đến là vừa cùng chính án Đường Trung tranh chấp quá.
- Đường Trung, ngươi thật sự muốn nhìn đến toàn bộ Hàng Châu thây chất đầy đồng à! Chỉ cần ngươi như hiện đang tiếp tục ngồi yên không để ý đến, nguyện vọng của ngươi là có thể thực hiện rồi.
Đến thời điểm ngươi chính là toàn bộ Hàng Châu tội nhân.
Ta hiện tại không muốn quản cái gì mầm họa chiến lược, ta cũng không lại lấy thân phận nghị viên đến áp đặt ngươi cái gì, ta chỉ muốn mau sớm giải quyết lần này bệnh dịch sự kiện.(Chúc Mông)
Đường Trung nhìn qua cũng không thoải mái, hắn cũng muốn đem chuyện này mau chóng giải quyết, nội tâm của hắn cũng ở dao động.
Chúc Mông nghị viên mới vừa muốn nói chuyện, Vũ Bình Cảnh Cung đình thị vệ trưởng bước nhanh đến, nhẹ giọng ở nghị viên bên tai nói ra vài câu.
- Đồ Đằng Châu có amng về hay không?(Chúc Mông)
- Là có mang về nhưng mà chúng ta cũng tổn thất thảm trọng đại giới, hai người Đường Long và Đường Nguyệt là tự nguyện trở về cũng không có bị ai bắt giữ cả, toàn bộ tập sự Thẩm Phán viên và dự bị Thẩm Phán viên trọng thương nghiêm trọng phải dưỡng thương mấy tháng mới khỏi, Cung đình thị vệ cũng đồng dạng là nghiêm trọng trọng thương.(Vũ Bình Cảnh)
- Làm sao có thể, Đường Nguyệt cùng lắm là bước vào Cao giai pháp sư không lâu mà bên cạnh chỉ có học sinh chưa tốt nghiệp thực lực Trung giai mà thôi.
Sao có thể để cho toàn bộ tập sự Thẩm Phán viên và dự bị Thẩm Phán viên trọng thương nghiêm trọng cùng với thành viên Cung đình Ma pháp trọng thương?(Chúc Mông)
- Hắn thực lực vẫn luôn tại ẩn nhẫn lấy, theo như thuộc hạ đoán thì tên Đường Long này là Cao giai pháp sư.
Cả Băng Sát và Hỏa Sát đều chết dưới tay của hắn.(Vũ Bình Cảnh)
Chúc Mông nghe Vũ Bình Cảnh nói vậy thì đôi mắt co rụt lại không thể tin vào những gì mà mình nghe được, hắn nguyên bản nghĩ rằng Đường Long thực lực chỉ là Trung giai pháp sư nên phái Băng Sát và Hỏa Sát đi giết chết Đường Long bắt về Đường Nguyệt nhưng không ngờ bị phản sát lại chết mất hai thành viên chủ lực của Cung đình Ma pháp, điều này làm cho hắn khó lòng ăn nói với cấp trên của Cunh đình Ma pháp.
- Mang hai người bọn chúng tới đây gặp ta.(Chúc Mông)
Chúc Mông dù khiếp sợ thực lực của Đường Lng nhưng hắn một hồi suy nghĩ tới mình ở Cung đình Ma pháp cũng có nhất định quyền lực nếu Đường Long và Đường Nguyệt không theo khuôn phép hành xử thì hắn không tiết vận dụng sức mạnh của Cung đình Ma pháp đối phó.
Cũng không lâu lắm nhàn nhãn đi tới Đường Nguyệt cùng Đường Long liền bị mang đến khu cách ly cùng nhau đi tới Đường Nguyệt với Đường Long nhìn thấy quá nhiều khó có thể tin.
Lưu vong mấy ngày qua, không nghĩ tới bệnh dịch đã nghiêm trọng đến trình độ như thế này.
- Hai người các ngươi thực sự là khá lắm, nếu như có thể ta hiện tại đã nghĩ đem các ngươi xử quyết rồi! Có cần hay không ta mang bọn ngươi nhìn này toàn bộ khu cách ly địa ngục giữa trần gian giống như cảnh tượng mới sẽ làm các ngươi tỉnh ngộ phạm vào tội lỗi nghiêm trọng đến mức nào.(Chúc Mông)
- Tội lỗi có hay không thì ta không biết nhưng ta chỉ biết có người vì trục lợi đem chủ ý đánh lên trên người của Ma Thiên Xà.
Không nói không rằng chưa điều tra ngọn nguồn đã tự ý phán xét Ma Thiên Xà, đây là cách hành xử của Cung đình Ma pháp sao?
Đường Long cũng cười lạnh lấy, hắn cũng không có dễ tính gì, Ma Thiên Xà là người nhìn Đường Nguyệt từ bé tới lớn nên tính ở một mức độ nào đó cũng xem như là trưởng bối của Đường Nguyệt bây giờ có người nhắm vào Ma Thiên Xà trưởng bối của Đường Nguyệt mà hắn làm nam nhân của Đường Nguyệt nên chuyện này hắn quản định rồi.
Đường Nguyệt khẩn cắn môi dưới hết thảy đều quá đột nhiên, chuyển biến xấu cũng quá cấp tốc đem Ma Thiên Xà mang đi lại trở về toàn bộ Hàng Châu đã bao phủ ở bệnh dịch bên trong, người người tự nguy.
Chưa bao giờ từng thấy có loại kia ôn dịch có thể khuếch tán đến cấp tốc có thể mang một toà an bình phồn vinh thành thị trong nháy mắt biến thành một mảnh đầy rẫy bệnh khuẩn khủng bố khu vực.
Nàng đưa tay ra đem một bình lớn Ma Thiên Xà dòng máu đưa cho Chúc Mông nghị viên.
- Đây là huyết dịch của Ma Thiên Xà, nếu như ôn dịch do nó gây nên thì huyết dịch này có thể điều chế huyết thanh kháng ôn dịch.(Đường Nguyệt)
Chúc Mông nghị viên thấy Đường Nguyệt đưa ra huyết dịch của Ma Thiên Xà có chút do dự có nên hay không nhận lấy, ngay lúc hắn tính mở miệng từ chối liền cảm nhận được có một luồng sát khí kèm theo bén nhọn kiếm khí nhìn chằm chằm mình.
Chúc Mông nghị viên định thần lại thấy được sát khí cùng kiếm khí nhắm vào mình là Đường Long thời điểm liền đem những lời vừa định thốt ra từ miệng nuốt trở lại bụng của mình.
Lúc mà trong doanh địa này không khí trầm mặc nặng nề thì một tên ăn mặc quân thống chế phục bước vào trong doanh địa, nhìn qua là biết đó là Quân pháp sư, quân thống chế phục bước nhanh đi tới, hắn hướng về nghị viên Chúc Mông được rồi một cái lễ cũng ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng truyền đạt một cái tin.
- Ngươi nói cái gì?(Chúc Mông)
Chúc Mông nghe được nam tử ăn mặc quân thống truyền đạt tin tức nhịn không được tại chỗ kinh hổ lên vì tin tức nói cho hắn biết quá mức chấn kinh.
Mọi người thấy Chúc Mông đột nhiên như vậy, ánh mắt dồn dập chuyển hướng hắn, không biết phát sinh cái gì để Chúc Mông nghị viên như vậy khiếp sợ sự tình.
- Cứ điểm bên kia vừa được biết tin tức, tình huống khẩn cấp, xin mời nghị viên lập tức tổ chức hội nghị, hiệp trợ lần này tập kích.(Nam tử quân pháp sư)
- Được, ta đây truyền đạt chỉ lệnh.(Chúc Mông)
- Nghị viên đại nhân đã xảy ra chuyện gì?(Vũ Bình Cảnh)
- Họa vô đơn chí.(Chúc Mông)
Chúc Mông nghị viên chỉ nói lên những câu đó xong thì im bặt đi.
Tên kia quân thống thấy chung quanh là chính án cùng một ít chức vị hơi cao người, lúc này cũng đem vừa được làm cả Hàng Châu thị khiếp sợ tin tức nói ra.
- Hàng Châu phía tây cứ điểm Tây lĩnh bên trong tuôn ra một đoàn Bạch Ma Ưng, chúng nó đói bụng, điên cuồng, không kiêng dè gì bất luận chúng ta phát động thế nào Ma pháp oanh tạc, chúng nó đều không có về tổ ý tứ.
Lúc này chúng nó chính tập thể hướng về thành phố này bay tới.(Nam tử quân pháp sư)
Một bên Đường Trung trên mặt che kín khiếp sợ.
Cư hắn biết, ở Tây lĩnh nghỉ lại một mạch Bạch Ma Ưng đại tộc quần có thể chúng nó cũng coi như an phận thủ thường ở chúng nó chính mình Yêu ma lãnh địa cũng không có cái khác Yêu ma như vậy sinh động.
Đường Trung không hiểu tại sao mạch này Bạch Ma Ưng sẽ không có dấu hiệu nào tập kích Hàng Châu địa giới.
Yêu ma tập thành chuyện như vậy cũng không phải là nhiều lần bạo phát, đặc biệt là phòng giữ nghiêm ngặt Hàng Châu thị.
- Chúng ta gặp phải phiền toái lớn.(Chúc Mông)
Chúc Mông nghị viên có chút hồn bay phách lạc.
Đường Trung cau mày gật gật đầu, bệnh dịch đã để thành phố này rơi vào khủng hoảng, lần này yêu ma tập thành càng là chó cắn áo rách.
- Tình huống này coi chừng giống như ở Bắc Thành bị Yêu ma tập kích thành thị từ bên trong.
Rất có khả năng là do Hắc Giáo Đình làm ra, bọn chúng có thể từ tên phản đồ kia trong miệng biết được thụ hộ Đồ Đằng Ma Thiên Xa đang lâm vào thời kỳ suy yếu do Lột da kỳ tới nên muốn đánh hạ Hàng Châu.
Đường Trung nghe vậy liền nhíu máy lại, chuyện này không phải là ngẫu nhiên được, Ma Thiên Xà vừa mới rời khỏi Hàng Châu là tộc quần Bạch Ma Ưng lại tới tấn công Hàng Châu.
Bạch Sơn mạch càng về phía tây chính là liên miên Tây lĩnh toàn bộ liên tiếp dãy núi hiện ra nguyên thủy dáng vẻ, núi lớn nguy nga, cổ mộc che trời.
Lâu dài tới nay, Tây lĩnh đều là một mảnh tuyệt đối cấm chỉ phi hành khu vực, thậm chí ngay cả máy bay đường hàng không đều muốn tránh khỏi nơi này, chính là bởi vì nơi này nghỉ lại một đoàn Bạch Ma Ưng.
Bạch Ma Ưng tính tình hung hăng có cực cường hãn tự vệ lĩnh vực chi tâm, liền Yêu ma cấp Thống Lĩnh hay Yêu ma cấp Quân Chủ nếu là từ chúng nó lĩnh vực không trung bay qua sẽ lập tức hợp nhau tấn công bất tử không bỏ qua.
Nhỏ đến một con Yêu Tước lạc đường con đường như thế sẽ gặp đến căm thù.
Chúng nó hung hãn, đoàn kết là Hàng Châu thị phía tây to lớn nhất một cái mầm họa.
Chỉ là chúng nó ở lại cách nhân loại địa giới gần quy gần, mấy chục năm qua đều chưa từng gặp chúng nó có bất kỳ xâm phạm ý tứ tựa hồ không xúc phạm đến chúng nó lãnh địa, chúng nó liền đặc biệt an phận thủ thường.
Những năm gần đây, Tây cứ điểm từ từ đối với này quần Bạch Ma Ưng đã thả lỏng một chút cảnh giác đều suýt chút nữa lầm tưởng chúng nó là một đám lương dân, ai biết Hàng Châu thị ôn dịch bạo phát thời gian tộc quần Bạch Ma Ưng dĩ nhiên thừa dịp cháy nhà hôi của.
Tây cứ điểm nơi, Quân pháp sư môn xếp một cái lại một cái phương đội, bọn họ đứng ở lâm thời đứng vững lên chiến đấu trên thạch tháp, nhìn chân trời cái kia dường như bạch vân như thế dày đặc bay lượn tới được Bạch Ma Ưng.
Một quân thống ý đình dẫn theo vài người đánh chặn Bạch Ma Ưng nhưng dị biến xảy ra là Thiên Ưng không chút phản ứng nào cả, Thiên Ưng đều đứng tại chỗ căn bản không thấy chúng nó vỗ cánh.
Theo lý thuyết mệnh lệnh ra đạt sau khi, Thiên Ưng nhất định sẽ đập cánh mà bay, chúng nó đều là bị Tâm Linh hệ các pháp sư thuần hóa thời gian rất lâu ngoại trừ chính diện chiến đấu ở ngoài là tuyệt đối phục tùng Tuần Thú sư.
Vị quân thống kia không hiểu sao nên gọi Tuần Thú Sư tới quan sát và nói ra tình huống, khi Tuần Thú Sư tới quan sát lấy đoàn này Thiên Ưng liền đưa ra tin tức khiến cho những Quân pháp sư có mặt tại đây sửng sốt.
Tin tức mà vị Tuần Thú Sư đưa ra là Thiên Ưng cùng Bạch Ma Ưng cùng thuộc về với Ưng yêu bộ tộc, chúng nó tuy rằng bị Tuần Thú Sư thuần hóa qua nhưng trong xương giữ lại vẫn là Ưng yêu huyết mạch, Bạch Ma Ưng bộ tộc bức bách khiến cho Thiên Ưng không cách nào bay lên một điểm chống lại tâm ý.
Nói trắng ra là giai vị áp chế nên Thiên Ưng dù bị thuần hóa lâu dài nhưng Bạch Ma Ưng bức bách khiến cho chúng không có năng lực chiến đấu.
Đó chỉ là một trong số tin tức mà thôi, để lòng người tuyệt vọng chính là Tuần Thú Sư nhận biết được Thiên Ưng nội tâm dâng lên đáng sợ tâm tình, cặp mắt kia lại không dám tin tưởng nhìn chân trời cái kia một đám hướng về nơi này bay tới Bạch Ma Ưng quân đoàn.
- Chỉ cần xuất hiện một con Thống Lĩnh cấp Tứ Trảo Ma Ưng, chúng ta toàn bộ quân đội không trung sức chiến đấu sẽ tan vỡ, Thiên Ưng môn là không dám cùng Tứ Trảo Ma Ưng là địch.(Tuần Thú Sư)
- Không cần ngươi phí lời, chúng ta không trung đội ngũ bại liệt liền mang ý nghĩa chúng nó có thể trực tiếp phóng qua phòng tuyến của chúng ta tiến vào thành thị.(Quân thống)
Quân thống gào thét lên với Tuần Thú Sư đột nhiên Thiên Ưng đồng loạt phát ra tiếng kêu không nhìn những quân pháp sư mệnh lệnh mà vỗ cánh bay về phía chân trời mà phương hướng chính là Bạch Ma Ưng tộc quần mà đi.
- Tình huống gì xảy ra?(Quân thống)
- Ta vừa nãy nói với ngài, nếu xuất hiện một con Thống Lĩnh cấp Tứ Trảo Ma Ưng như vậy cùng loại đồng thời huyết thống thấp hơn Bạch Ma Ưng là Thiên Ưng sẽ đối với nó sản sinh sợ hãi, không dám vị trí là địch nhưng nếu xuất hiện một con Quân Chủ cấp Ưng tộc như vậy chúng nó sẽ ở Quân Chủ đáng sợ khí tràng dưới trực tiếp làm phản.(Tuần Thú Sư)
Tuàn Thú Sư nói ra những lời này xong thì sắc mặt trắng bệch đi, tình huống vừa rời chứng tỏ trong đàn Bạch Ma Ưng đang tiến tới kia có một con Quân Chủ cấp Ưng tộc xuất hiện mới dẫn tới Thiên Ưng trực tiếp làm phản.
Biết tình hình không ổn nên vị kia quân thống tuổi trẻ quả quyết làm ra hành động mệnh lệnh cho mọi người giết chết những Thiên Ưng này.
Những Thiên Ưng này giai vị quá thấp chêch lệch cực lớn khiến cho Thiên Ưng căn bản chống lại không được một cái Quân Chủ uy thế.
Linh ẩn Thẩm Phán Hội phòng họp, Tây cứ điểm tin tức trước tiên truyền vào đến nơi này, toàn bộ trên bàn hội nghị chúng chính án, nghị viên biểu hiện nghiêm nghị, duy trì nghiêm túc trầm mặc.
Ai cũng không nghĩ tới tình thế sẽ nghiêm trọng như vậy, bất kể là đột nhiên xuất hiện ôn dịch, vẫn là vô duyên vô cớ quy mô lớn tập kích Hàng Châu địa giới Bạch Ma Ưng quân đoàn.
- Bạch Ma Ưng hẳn là quân đội tối không muốn đối mặt kẻ địch, Thiên Ưng hệ thống đâu chỉ là bại liệt, thành toàn bộ cứ điểm mầm họa, may là thủ tịch Tuần Thú sư trước tiên truyền đạt đánh chết lệnh, không phải vậy hậu quả khó mà lường được.(Lê Thiên)
- Hiện tại chúng ta là nội ưu ngoại hoạn a.
Lộc tiên sinh có hay không đã nghiên cứu chế tạo ra chống lại bệnh dịch thuốc?(Chúc Mông)
- Thuốc là có nhưng là chúng ta thông qua đồ đằng Ma Thiên Xà huyết nghiên cứu chế tạo ra thuốc chỉ là có chống lại tác dụng, không được triệt để trị tận gốc.
Chúng ta cần muốn chiếm được đồ đằng Ma Thiên Xà mật hoặc là nhiều thứ hơn.(Lộc tiên sinh)
Đường Trung nhíu mày, quay đầu lại liếc mắt nhìn bị hai tên Cung Đình thị vệ nhìn chăm chú Đường Nguyệt và Đường Long.
- Ngươi mau chóng đi Bạch Sơn một chuyến từ thần nơi đó đạt được mật hoặc thứ đồ vật tốt hơn chống lại ôn dịch.(Đường Trung)
- Nếu máu của hắn có thể nghiên cứu chế tạo ra chống lại thuốc, lần này ôn dịch sự kiện tất nhiên là nó gây nên.
Lẽ nào ngươi không biết hiện tại tình thế à.
Đến tột cùng muốn ở các ngươi cái gọi là cổ lão truyền thừa trên lãng phí bao nhiêu thời gian, để cho các ngươi này cổ hủ cùng ngu muội hại chết bao nhiêu người.(Chúc Mông)
Chúc Mông nghị viên đi ra chính mình ngồi vào, hắn tức giận mười phần đi tới Đường Nguyệt phía trước.
Đường Trung vội vàng đứng lên cho rằng Chúc Mông nghị viên phải đem tức giận rơi tại Đường Nguyệt trên người.
Chúc Mông nghị viên chỉ là đứng ở nơi đó, nhìn chăm chú Đường Nguyệt.
Quá hồi lâu, hắn đột nhiên cúi thấp đầu, dĩ nhiên trong nháy mắt giải trừ mình ra uy nghiêm cao cao tại thượng.
- Ta lý giải các ngươi bảo vệ chi tâm có thể hiện tại Hàng Châu rơi vào một hồi nguy cơ lớn lao.
Bạch Ma Ưng quân đoàn tập kích đều sẽ là một hồi ác chiến, giả như chúng ta không lại trong vòng một ngày giải quyết trận này bệnh dịch, toàn bộ Hàng Châu đem thây chất đầy đồng.
Vì lẽ đó…(Chúc Mông)
Chúc Mông nghị viên đem đầu thấp càng sâu, quả thực là ở hướng về Đường Nguyệt cúi xuống chín mươi độ thân thể.
- Ta khẩn cầu ngươi, khẩn cầu ngươi hiện tại liền hoán về đồ đằng Huyền xà.
Ta có thể đáp ứng ngươi, nếu là tìm tới giải cứu phương thức, chắc chắn sẽ không đưa nó giết chết.(Chúc Mông)
Đường Nguyệt có chút không tin nhìn Chúc Mông, Đường Long đứng ở một bên hơi kinh ngạc nhìn Chúc Mông nghị viên, cậu không nghĩ tới Chúc Mông nghị viên lại hạ thấp mình đi cầu người khác.
Từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần lại thời gian, Đường Nguyệt liếc mắt nhìn Đường Trung.
Đường Trung không thể nại có thể gật gật đầu.
Hắn làm sao không tâm hệ Hàng Châu đây, hắn làm sao muốn làm cái này tội nhân, nếu Chúc Mông nghị viên đồng ý thỏa hiệp, thả đồ