Buổi huấn luyện tiếp theo mà năm vị lão sư đưa ra cho từng người phải nói là cực hình, mỗi người đều nhận lấy nhiệm vụ mà nam vị lão sư căn cứ vào thực lực từng người mà định ra, trong năm vị lão sư thì có Tùng Hạc viện trưởng là biết được thực lực chân chính của Đường Long nên an bài cho hắn là làm đối thủ của Tưởng Thiếu Nhứ và Nam Vinh Nghê, những người khác cũng được an bài trường hợp tương tự.
Trong buổi rèn luyện ở Nhật Bản này thì mọi người không ngờ tới là bọn họ gặp được hai người được mệnh danh là mạnh nhất của đất nước Nhật Bản là Kanami và Gabriel, hai cô nàng này khi Đường Long đặt chân lên đất nước Nhật Bản là đã cảm nhận được và chạy tới.
Ngày hôm nay cũng là ngày huấn luyện cuối cùng của buổi rèn luyện trước khi đi tham gia Venice thế giới học phủ chi tranh.
- Tên này quá biến thái chúng ta không đánh lại nổi hắn.(Tưởng Thiếu Nhứ)
- Từ đầu tới cuối hắn vẫn không nghiêm túc đối đãi chúng ta.(Nam Vinh Nghê)
- Ngày hôm nay là ngày cuối rồi đấy, cố gắng lên đi.
Tưởng Thiếu Nhứ và Nam Vinh Nghê nhìn nhau gật đầu một cái rồi tay đưa lên trên nút áo của mình, Đường Long nhìn thấy hành động của hai người thì cảm giác có gì đó không ổn.
Nhiệm vụ của Tưởng Thiếu Nhứ và Nam Vinh Nghê chính là dùng mọi cách để cho Đường Long bước chân ra khỏi vòng tròn dưới chân.
Mặt của hai người Tưởng Thiếu Nhứ và Nam Vinh Nghê đỏ lên khi các nàng quyết định dùng tới chiêu này vì khi dùng chiêu này xong thì các nàng bộ phận nhạy cảm đều bị Đường Long thấy hết nhưng các nàng hết cách rồi, Đường Long sức chiến đấu quá mạnh mà hai nàng không làm gì được nên mới dùng tới cách này.
Đường Long nhìn chăm chú vào Tưởng Thiếu Nhứ và Nam Vinh Nghê thì thấy được các nàng đã giải khai mấy nút áo để lộ bạch nhũ được che đậy bởi nội y, tình cảnh này khiến cho khí huyết xông lên mũi và Đường Long xịt máu mũi ngã ngửa ra sao té ra khỏi vòng.
Nam Vinh Nghê và Tưởng Thiếu Nhứ thấy Đường Long vì phun máu mũi mà ngã ra sau thành công bước ra khỏi vòng thì thở phào một hơi cài lại nút áo rời đi tìm Tùng Hạc viện trưởng báo cáo kết quả.
- Không ngờ tới anh lại dùng cách này để cho các nàng thắng.(Kanami)
- Hai nàng đi hết chưa?
- Đi hết rồi không cần phải giả bộ nữa đâu.(Gabriel)
Nghe vậy, Đường Long ban đầu vẫn đang nằm trên đất bất tỉnh bổng nhiên bật dậy, hắn biết nhiệm vụ của mình tới ngày cuối vẫn hoàn thành rồi nên mới cố ý phối hợp với hai người Tưởng Thiếu Nhứ và Nam Vinh Nghê.
Những người khác được giao cho nhiệm vụ là tự bằng sức mình đột phá Trung giai pháp sư và Cao giai pháp sư rào cản, Đường Long cũng không ngoại lệ nhưng khi biết được thực lực của cậu là Siêu giai pháp sư thì năm vị lão sư cũng không để ý tới tùy ý Đường Long hành động vì theo bọn hắn nghỉ tại Venice thế giới học phủ chi tranh cùng lắm thì các học phủ chỉ cử ra Cao giai pháp sư không có Siêu giai pháp sư, nếu có thì một mình Đường Long cũng đủ để cho bọn họ loại mất đội viên bên trong nắm giữ Siêu giai pháp sư.
- Xem ra chỉ có Mục Ninh Tuyết là chưa thể đạt tới Cao giai pháp sư.(Phong Ly)
Những người khác cũng biết được Mục Ninh Tuyết chắc chắn là sẽ không thể có mặt tại Venice thế giới học phủ chi tranh vì năm vị đạo sư đặt ra mục tiêu là mỗi người có mặt tại đây đều phải đạt được Cao giai pháp sư mà trong những lần rèn luyện mục tiêu trước đó ai biểu thị xuất xắc sẽ được một phần Tinh Hà Chi Mạch mà Mục Ninh Tuyết lại không may mắn không có vật này nên không tấn cấp được Cao giai pháp sư.
- Đạo sư, kỳ thực ta cảm thấy Mục Ninh Tuyết xác thực ở trong đội ngũ rất trọng yếu, nàng tuy rằng còn chưa đạt tới Cao giai pháp sư nhưng ta cảm thấy có thể đem cái kia phân khen thưởng cho đội ngũ chúng ta tài nguyên cho nàng, nàng cũng có thể là Cao giai pháp sư, dù sao nàng là biểu hiện xuất sắc nhất người.(Tưởng Thiếu Nhứ)
Mục Đình Dĩnh vừa nghe, mi đều khóa lại.
‘Cái này Tương Thiểu Nhứ có bệnh sao, một phần Tinh Hà Chi Mạch cũng là cực kì trọng yếu, mọi người hiện tại đều là ba cái hệ pháp sư, đều cần đến cao cấp, cần tài nguyên nhiều chỗ, tại sao phải giúp Mục Ninh Tuyết nói chuyện’ Mục Đình Dĩnh nghĩ trong đầu
- Ta biết, bất quá quy củ chính là quy củ, các ngươi tân đội viên đã bay đi Nhật Bản, ngày mai sẽ sẽ đến, Mục Ninh Tuyết ngươi có thể thu thập một thoáng đồ vật, cùng chúng ta đồng thời về nước.(Phong Ly)
- Khoang đã, ta cũng có mấy phần Tinh Hà Chi Mạch đúng không?
- Xác thật là ngươi có mấy phần, bây giờ muốn lấy nó sao? Ngươi xác định là bây giờ dùng nó để đột phá còn kịp không?(Phong Ly)
- Ta muốn không phải là cho ta dùng vì dù sao tình huống của ta chính bản thân mình tự hiểu lấy, muốn đột phá lên Siêu giai Ma pháp cấp bậc thứ ba cần năng lượng xa hơn Tinh Hà Chi Mạch cung cấp nên những phần Tinh Hà Chi Mạch mà ta có được toàn bộ đưa hết cho Mục Ninh Tuyết đi.
- Đường Long, ngươi điên rồi một phần Tinh Hà Chi Mạch rất chân quý giữ lại cho bản thân mình xài không được sao mà phải cho nàng.(Mục Đĩnh Dĩnh)
- Ngươi câm mồm.
Đường Long ánh mắt phát lạnh nhìn lấy Mục Đĩnh Dĩnh, hắn biết Mục Đĩnh Dĩnh vì sao ngăn cản mình giao Tinh Hà Chi Mạch cho Mục Ninh Tuyết.
Mục Đĩnh Dĩnh là người của Mục gia cùng một gia tộc với Mục Ninh Tuyết, từ khi Bác Thành xảy ra sự kiện Huyết sắc cảnh giới sau đó thì Mục Ninh Tuyết trở về Mục gia và biểu thị ra thiên phú của mình và được người trong Mục gia coi trọng cực kì mà Mục Đĩnh Dĩnh thiên phú kém Mục Ninh Tuyết một chút cộng thêm trong lòng mong muốn quyền lực cùng ganh đua cùng cực với Mục Ninh Tuyết nên điều này là nàng không cho phép.
- Quyết định của ta không tới phiên người chen vào, ngươi là cái thá gì mà quản chuyện của ta.
Tinh Hà Chi Mạch cua ta thì muốn cho ai thì cho.
- Ngươi một người nữ nhân ước muốn quyền lực trọng như vậy thì sao không về Mục gia mà biểu thị mà ở đây từ mọi mặt đả kích Ninh Tuyết.
- Đủ rồi, Đường Long.(Mục Ninh Tuyết)
Mục Ninh Tuyết nhìn thấy Đường Long chỉ thẳng mặt Mục Đình Dĩnh mắng thì đứng ra can ngăn, mặt ngoài nàng không có biểu thị cái gì vẫn giữ khuôn mặt băng lãnh của mình nhưng trong lòng lại cảm kích lấy Đường Long.
- Đồ vật ta đã thu thập xong, bất quá có chuyện chính muốn hỏi một chút mấy vị đạo sư.(Mục Ninh Tuyết)
- Còn có cái gì tốt hỏi, vốn là sẽ làm ngươi tiến vào đội ngũ liền rất cố hết sức, nào có người không tư cách, không phải liếm chó ở tại trong đội ngũ?(Mục Đĩnh Dĩnh)
- Mục Đĩnh Dĩnh, ngươi nếu nói thêm một câu nữa xúc phạm Ninh Tuyết có tin hay không ta đánh trọng thương ngươi khiến cho ngươi không có cơ hội tham gia Venice thế giới học phủ chi tranh.
- Ngươi dám…(Mục Đĩnh Dĩnh)
Đường Long dùng hành động trả lời Mục Đĩnh Dĩnh, tay phải dấy lên ngọn lửa đỏ rực và tay trái lôi điện lập lòe, dưới chân cái bóng thoăt ẩn thoắt hiện một cự đinh, trên thân hàn khí tỏa ra, mặt đất rung chuyển.
Nhìn tình huống này nếu Mục Đĩnh Dĩnh thật sự là nói thêm một câu xúc phạm Mục Ninh Tuyết thì Đường Long chắc chắn tại trước mặt năm vị lão sư phế Mục Đĩnh Dĩnh.
Mục Ninh Tuyết đưa cánh tay lên chắn trước người Đường Long đồng thời tầm mắt liếc nhìn hắn và lắc đầu, Đường Long thấy vậy thu hồi khí thế của mình, trong những nữ nhân của Đường Long tại thế giới này thì chỉ có Mục Ninh Tuyết và Đường Nguyệt cùng Diệp Tâm Hạ đứng ra nói chuyện thì Đường Long mới dừng tay hoặc thu tay lại thôi.
- Quốc quán bên trong thể hiện xuất sắc giả có cơ hội lên cấp đến quốc phủ chi tranh trong đội, ta nghĩ biết ta rời đi quốc phủ chi đội có thể trở thành thủ quán người sao?(Mục Ninh Tuyết)
Cái vấn đề này để mấy vị đạo sư đều không khỏi sửng sốt.
Thông thường mà nói bị đào thải tuyển thủ trên căn bản liền rời đi, dù sao đây cũng không phải là là một cái như vậy hào quang sự tình.
- Cái này…(Phong Ly)
Phong Ly vẫn đúng là bị nạn ở, nhiều như vậy giới quốc phủ chi tranh liền chưa từng nghe nói cái nào tuyển thủ nửa đường bị đào thải sau đi làm thủ quán người.
Thủ quán người, kỳ thực chính là quốc phủ hai đội, nói khó nghe điểm chính là bọn họ trong đám người này thay thế bổ sung bị đào thải, bản thân thiết trí chính là vì ở Venice quyết đấu trước từ các quốc gia học phủ và học phủ trong lúc đó có một ít Ma pháp giao lưu, thế nhưng quốc phủ đội và quốc phủ đội tự nhiên không thể sớm giao thủ, như vậy liền mất đi Venice quyết chiến ý nghĩa.
Nhật Bản có thủ quán người, Hoa Hạ đương nhiên cũng có thủ quán người, một khi có những quốc gia khác quốc phủ chi đội rèn luyện đến Hoa Hạ, chúng nó nhất định phải đến Hoa Hạ quốc quán con dấu, nếu là con dấu thất bại, một mặt sẽ cướp đoạt bọn họ vứt tại kim cầu bồn bên trong tài nguyên, mặt khác có đủ nhiều quốc quán chương mới có tư cách Venice quyết chiến trên thấy.
Vì lẽ đó quốc quán này một khối, trên căn bản sẽ đào thải rất nhiều quốc gia.
Đáng tiếc đây là rèn luyện giai đoạn sự tình đồng thời đều không công khai, điều này sẽ đưa đến thủ quán người kỳ thực đối với những thế lực kia mà nói không có bất kỳ giá trị gì.
Mục Ninh Tuyết muốn đi làm thủ quán người, đây là mọi người hoàn toàn không nghĩ tới.
- Xem ra ngươi quyết tâm không nhỏ.(Phong Ly)
- Như vậy có thể không?(Mục Ninh Tuyết)
- Đương nhiên có thể, thực lực của ngươi làm thủ quán người xoa xoa có thừa, chỉ là ngươi nên rõ ràng hiện tại quốc phủ đội trên căn bản đến Cao giai pháp sư, ngươi trước sau không cách nào vượt qua bậc cửa này vẫn như cũ hi vọng xa vời, mỗi cái đội ngũ mỗi thực lực cá nhân đều đang không ngừng tiến bộ, đặc biệt là quốc phủ đội thành viên, thực lực tiến bộ biết bay nhanh, ngươi thật sự cảm giác mình có thể giết trở về sao?(Phong Ly)
Mục Ninh Tuyết không hề trả lời.
Có thể hay không giết trở về, nàng làm sao có khả năng biết được nhưng nàng biết nếu như mình liền như vậy rời đi, vậy thì hoàn toàn bị người khác vượt qua.
Trên thực tế nàng có thể kiêu ngạo một điểm rời đi, lấy nàng tu vi bây giờ cũng không đến nỗi ở trong xã hội là cái bình thường pháp sư, thậm chí vứt bỏ tất cả những thứ này nàng có thể trải qua càng thêm tự tại, thư thích, biến trở về tất cả tùy tâm mà an chính mình nhưng nàng tin tưởng không mấy năm, chính mình liền sẽ hối hận đồng thời bị cái này hối hận quấn quanh tiếp theo một đời.
Cái kia đã không phải nàng chân chính muốn, nàng chân chính muốn là không ngừng vượt qua, đứng ở Ma pháp đỉnh cao, không vì mình cũng phải vì cái kia từ từ suy yếu vụn vặt tiểu gia tộc nhỏ.
- Được, hi vọng ngươi ở quốc quán sẽ có không sai biểu hiện.(Phong Ly)
Mọi người xem Mục Ninh Tuyết, đa số trong lòng người vẫn cảm thấy mấy phần bất đắc dĩ.
Kỳ thực bọn họ đều rõ ràng, Mục Ninh Tuyết ở trong đội ngũ tác dụng rất lớn, bất kể là trước tiêu diệt xích yêu, vẫn là này sau khi cứu Tương Thiểu Nhứ và Nam Vinh Nghê, nàng cái kia phân thẳng thắn, mọi người rõ như ban ngày, mà nếu như không phải là bởi vì nàng là thay thế bổ sung, cái kia phân đạo sư phân phát tài nguyên cũng tuyệt đối nên thuộc về nàng.
Chỉ là có thể nói nàng vận may không hay lắm chứ.
Mục Ninh Tuyết đồ vật đã thu thập xong, đạo sư muốn bàn giao chuyện còn lại cũng không phải nàng cần nghe, bản thân nàng trước về đến gian phòng, chờ đợi cùng các đạo sư đồng thời về nước.
- Phong Ly đạo sư sau này tài nguyên phân phối cho ta thì không cần toàn bộ đều được đưa Ninh Tuyết đi.
- Mục Ninh Tuyết đừng để ta thất vọng, hi vọng đến lúc Venice thế giới học phủ chi tranh khai màn ta có thể thấy được ngươi đứng trên lôi đài cùng mọi người.
Đường Long nói xong cũng không nói gì thêm mà xoay người bước về phòng của mình.
Những người còn lại đều hít vào ngụm khí lạnh, bọn họ không ngờ tới Đường Long lại đưa hết tài nguyên của mình cho Mục Ninh Tuyết, phải biết Hoa Hạ vì lần này Venice thế giới học phủ chi tranh mà đầu tư tài nguyên vào quốc phủ đội thành viên là rất nhiều, đủ để một vị Trung giai pháp sư đưa hai loại Ma pháp vào cấp bậc thứ ba hoặc tấn thăng lên Cao giai pháp sư.
Đường Long đi ngang qua gian phòng của Mục Ninh Tuyết nghe được nàng nói chuyện điện thoại mà nghe giọng điện là Mục Trác Vân, Đường Long đứng khoang tay trước ngực nhắm mắt lại tựa lưng vào từng lắng nghe cuộc nói chuyện, khi nghe được Mục gia vậy mà vạch tên Mục thị đứng đầu Mục Trác Vân xuống tới bên dưới liêm đới lấy Mục Ninh Tuyết từ nay về sau sẽ không thể mang họ Mục nữa thì ánh mắt phát lạnh lấy.
- Cao tầng Mục gia vì sợ phiền phức và những thế lực khác coi chừng là vì trong bọn họ ra hai tên phản đồ nên mới đem Mục Trác Vân một mạch từ trên xuống dưới khai trừ ra khỏi Mục gia.(Triệu Mãn Duyên)
- Bọn họ nhất định sẽ vì quyết định này mà hối hận.
Triệu Mãn Duyên nghe thấy Đường Long nói vậy thì thở dài lấy, hắn biết Đường Long tính tình và Mục Ninh Tuyết làm thủ quán chắc chắn là những học phủ học viên khác tới chỉ có nước chạy về chứ không lấy được con dấu chắc chắn là sẽ được quay trở lại quốc đội thành viên.
Đường Long ở Đông Hải cùng với những người khác chờ đợi thầy hướng dẩn tiếp theo tới dẫn họ đi nhưng Mục Ninh Tuyết tại thủ quán lại gặp được học phủ đầu tiên tới đả quán là Ai Cấp học phủ.
Chính như Phong Ly đạo sư nói thực lực của Mục Ninh Tuyết đủ để thủ quán là dư dài thủ quán rồi.
Đường Long ở Đông Hải quá nhàn chán mà hắn đối với tu luyện vẫn không bỏ nên là hướng Ngải Giang Đồ mình muốn ra ngoài rồi chạy đi, đi dạo một hồi thì Đường Long gặp được Linh Linh cùng Mục Ninh Tuyết, khi biết được hai người đi truy tìm dấu vết của Hắc Giáo Đình tại Sàng Minh đảo được đến không ít thông tin tính vây bắt lại thì Đường Long chỉ thẳng mặt mắng cho một trận.
- Hành động lần này ta tham gia vào, các ngươi căn bản là không biết người Hắc Giáo Đình âm hiểm cỡ nào.
Có Đường Long tham gia vào thì mọi chuyện dễ giải quyết hơn rất nhiều, trải qua một loạt điều tra cùng xâm nhập cũng xác định được phân bộ Hắc Giáo Đình ngụy trang thành một khách sạn mà nơi này là do Triệu Phẩm Lâm cầm đầu, Đường Long cùng Mục Ninh Tuyết trực tiếp xông vào âm thầm trong bóng tối ám toán Triệu Phẩm Lâm nhưng vì Mục Ninh Tuyết để ra một chút sơ sót nên bị Triệu Phẩm Lâm biết được vào giăng bẫy bắt hai người họ lại.
- Các ngươi thức thời thì thúc thủ chịu trói tránh bị đau đớn thể xác.(Triệu Phẩm Lâm)
Mục Ninh Tuyết thấy Triệu Phẩm Lâm nhìn mình với ánh mắt tà ý cùng với dã thú khát vọng liền nhíu mày.
- Triệu Phẩm Lâm, ngươi tưởng rằng bọn ta tới đây mà không có chuẩn bị sao? Xung quanh chúng ta cách vách những căn phòng đều là người của Hắc Giáo Đình đi? Vậy ta cũng không cần sợ có cá lọt lướt.
- Táng Thiên Yển Nguyệt Trảm.
Đường Long đột nhiên phát khởi phản kích làm cho Triệu Phẩm Lâm không ngờ tới, hắn chỉ kịp cúi người xuống tránh mình bị thương nhưng những tên Hắc Giáo Đình khác không được may mắn như vậy, toàn bộ bọn họ đều bị đao khí xẹt qua người rồi thân một nơi người một nẻo chết không nhắm mắt.Triệu Phẩm Lâm chấn kinh cùng kinh hãi phát hiện một màn này.
- Ngươi ra tay cũng thật tàn độc.(Triệu Phẩm Lâm)
- Đối với các ngươi đám này con chuột Hắc Giáo Đình thì không cần nương tay ý nghĩa, sớm muộn gì ta cũng sẽ tới tổng bộ của các ngươi đem toàn bộ cho bưng.
- Ngươi không có sức lực đó, tổng bộ là…(Triệu Phẩm Lâm)
- Nói nhiều quá.
Chấn Động Chi Quyền.
Đường Long xuất hiện ngay trước mặt Triệu Phẩm Lâm và tay bóp chặt lấy đầu của hắn rồi khí ép bọc xuất hiện bao phủ toàn bộ tay và đầu của Triệu Phẩm Lâm sau đó ấn xuống sàn nhà.
Triệu Phẩm Lâm miệng thổ huyết hiển nhiên là bị thương không nhẹ, Đường Long cũng không tính buông tha cho Triệu Phẩm Lâm vì hắn dám dùng ánh mắt thèm khát nhìn lấy Mục Ninh Tuyết, Đường Long tay nắm lấy chân của Triệu Phẩm Lâm ra sức hướng mặt đất đập liên hồi, trải qua một trận đập dã man thì Triệu Phẩm Lâm tại chỗ ợ ra rắm.
Đường Long cùng Mục Ninh Tuyết bước ra ngoài khách sạn nhìn thấy trước mặt mình chắn đường nhiều người ăn mặc đấu bồng màu đen, không cần nghĩ cũng biết là giáo đồ của Hắc Giáo Đình tới chặn đánh bọn họ.
- Hừ số lượng nhiều cũng không tránh được các ngươi bị diệt kết cục.
Đường Long tay phải hóa chưởng hướng lên trời một vỗ, tại chỗ mọi người không hiểu Đường Long làm gì lúc thì từ trên bầu trời một đạo chưởng ấn kim sắc rơi xuống, tại chỗ nguyên một đám giáo đồ Hắc Giáo Đình thân hình hóa thành huyết nhục văng tung tóe khắp nơi.
Mục Ninh Tuyết thấy cảnh này thì lông mày nhíu lại nhưng sau đó dãn ra sau đó nàng cảm nhận được cơ thể nhẹ bổng hẵn đi định thần lại thấy được Đường Long đang bế mình phi cách xa tòa khách sạn.
- Bãi chăn nuôi trang viên đó ngươi tính làm gì?(Mục Ninh Tuyết)
- Đương nhiên là đem nó xóa sổ rồi, bên trong không có người vô tội chỉ có những giáo đồ Hắc Giáo Đình ẩn núp thôi.
Đường Long tay trái đưa lên và trong không khí đại lượng nguyên tố tụ tập tại phía trên hình thành quả cầu.
- Đại Nguyên Đế - Endon.
BÙM
Một chiêu đi xuống toàn bộ khách sạn cùng giáo đồ Hắc Giáo Đình bên trong hóa thành hư vô, phủi tay một cái Đường Long dắt tay Mục Ninh Tuyết tới gặp Linh Linh báo cáo công việc rồi chạy về Đông Hải vì hắn nhận được tin tức từ Ngải Giang Đồ là đạo sư đi cùng bọn hắn xuyên suốt giải Venice thế giới học phủ chi tranh đang trên đường tới nên kêu hắn về.
Vừa mới chạy về Đông Hải thì điện thoại vang lên liên hồi, lấy ra tra xét thấy được là thông báo tiền vào trong tài khoản, vì dùng ra chiêu kia đánh sập bãi chăn nuôi trang viên khiến cho vô số giáo đồ Hắc Giáo Đình trọng thương nghiêm trọng không thể di chuyển cộng thêm Hắc Giáo Đình Áo lam chấp sự Phương Thiểu Lệ ở dưới lòng đất bị đất đá đè cho kém chút chết đi nên khi Thẩm Phán Hội do Lãnh Thanh dẫn tới kiểm chứng ra thân phận của Phương Thiểu Lệ là Áo lam chấp sự trực tiếp đánh vào tài khoảng Đường Long một số tiền.
- Giang Đồ bao lâu đạo sư sẽ tới.
- Không biết nhưng ta từ Phong Ly đạo sư được tin tức là trong hai ngày này sẽ tới.(Ngải Giang Đồ)
- Đúng rồi, ta có tin tức từ Phong Ly và Tùng Hạc đạo sư đưa cho ngươi.(Ngải Giang Đồ)
Đường Long tò mò không biết hai vị đạo sư cho mình thông tin gì, Ngải Giang Đồ đưa điện thoại của mình cho Đường Long, Đường Long cúi đầu nhìn lấy thông tin trên điện thoại sau đó trả lại cho Ngải Giang Đồ rồi đứng dậy hơi cảm nhận một chút ấn ký Phi Lôi Thần Thuật trên người Mục Nô Kiều, hắn biết được tin tức Mục Nô Kiều là được chọn làm thủ quán nên chắc giờ nàng đang ở thủ quán.
- Sao tiểu tử này chưa tới nữa, nếu không chúng ta có nguy cơ vài người sẽ phải không được bước vào quốc phủ đội thành viên.(Phong Ly)
- Chờ chút đi, nếu như tính toán thì bây giờ chắc Đường Long đã nhận được tin rồi.(Tùng Hạc)
- Không cần chờ đâu, ta tới rồi.
Giọng của Đường Long vang lên bên cạnh Mục Nô Kiều dọa cho mọi người tại thủ quán giật mình.
- Ngươi làm sao xuất hiện bên cạnh ta mà không nhận ra.(Mục Nô Kiều)
- Nhờ vào cái đó đấy.
Đường Long chỉ vào trên cổ Mục Nô Kiều có đeo một sợi dây chuyền mà trên đó mặt dây chuyền là một thanh phi tiêu, nếu nhìn kỹ trên phi tiêu đó có những đường viềm đen mà những đường viềm đen này chính là ấn ký của Nhẫn thuật Phi Lôi Thần Thuật.
Mọi người tập trung nhìn vào trên cổ Mục Nô Kiều mặt dây chuyền hình phi tiêu, Phong Ly cùng Tùng Hạc đều là lão già trong lĩnh vực Ma pháp nên vừa liếc nhìn là biết đó là một dạng Ma khí có lưu lại một tọa độ không gian chỉ cần người chế tạo thoáng cảm nhận là sẽ xuất hiện dù cách xa bao nhiêu đi nữa.
Đường Long xuất hiện lên tiếng chào hỏi mọi người rồi nhìn về phía đội Anh quốc đang đứng chờ.
- Làm sao đấu pháp?
- 4 vs 4, tiêu chuẩn đoàn đội luận bàn phương thức.(Bạch Đông Uy)
- Bọn họ người thật giống như đã tuyển ra đến rồi, chúng ta bên này đây?
- Vẫn chưa quyết ra được mà do đội Anh quốc khá mạnh nên mới gửi thư kêu ngươi chạy tới.(Tùng Hạc)
- Như vậy đi, lần này ta xuất mã cần người am hiểu Mộc hệ cùng Băng hệ tới kiềm chế và một người hỗ trợ quấy phá và Thủy hệ hoặc Quang hệ hỗ trợ.
- Ta tới.(x2)
Hai giọng nói vang lên cùng một lúc, mọi người nhìn lại thấy được hai người Mục Nô Kiều và Mục Ninh Tuyết đều xung phong ra trận.
Đối với hai người muốn ra trận không ai có phản đối cả.
Một là Mục Nô Kiều chủ tu Mộc hệ phù hợp yêu cầu của Đường Long mà nàng từng đánh phối hợp với Đường Long tại trận chiến giữa Đế Đô vs Minh Châu.
Hai là Mục Ninh Tuyết trời sinh Băng hệ Hồn Chủng tự tạo ra lĩnh vực.
- Được hai người các em thêm vào đi, chỉ cần tìm thêm một người nữa là đủ.
- Vậy ta đến thử xem?(Lý Khuông)
Phong Ly cùng Tùng Hạc vừa lúc ở Ma pháp Hiệp hội bên trong, nghe nói lần này đả quán chính là Anh quốc đại biểu đội sau.
Liền tới xem một chút, tuy rằng bọn họ mấy vị này đạo sư là chủ yếu phụ trách quốc phủ tuyển thủ nhưng quốc quán bên này hay là muốn phối hợp một hai lần.
Quan trọng nhất là Anh quốc đội tới đả quán thực lực không phải đùa giỡn mà Mục Ninh Tuyết thủ quán cũng chưa chắc thắng được chưa kể tới đối phương yêu cầu là đấu đội nên Tùng Hạc mới gọi Đường Long chạy tới.
Trung Quốc thủ quán người bên này xuất chiến phân biệt là bốn người Đường Long, Mục Nô Kiều, Mục Ninh Tuyết, lý khuông.
Anh quốc đội bên kia, nhìn bọn họ tuyển người tình huống, có vẻ như là tùy cơ.
Thông thường mà nói, làm quốc phủ đội đội trưởng rất ít sẽ ở thủ quán tỷ thí bên trong ra tay, Đường Long hiện tại rất hy vọng Anh quốc đội phái ra là loại kia quá yêu nghiệt cấp bậc, nếu như thực lực cùng Ngải Giang Đồ một cấp độ càng tốt, hắn không quan tâm tới thắng thua của trận đấu mà là có đối thủ đánh ngang tay vì quá mạnh nên ít ai làm đối thủ được đồng thời rất tịch mịch.
Đường Long nhìn lấy bốn người của đội Anh quốc cử ra đấu với đội mình liền cảm giác lấy rồi thốt lên một câu.
- Tất cả đều là Cao giai pháp sư, mọi người cẩn thận đấy.
- Không có chuyện gì, chỉ cần không cho bọn họ dùng Cao giai Ma pháp, chúng ta lẽ ra có thể đánh một trận.(Lý Khuông)
- Ta cũng vào Cao giai pháp sư.(Mục Nô Kiều)
- Không tệ đâu, Mộc hệ Cao giai Ma pháp có thể xuất kỳ bất ý công kích đánh một cái trở tay không kịp.
Đường Long trước đây từng chứng kiến Mộc hệ Cao giai Ma pháp, nó dùng để đánh lén là hiệu quả nổi bật có khi dùng để âm người là có thể chuyển bại thành thắng trong một trận đấu.
Anh quốc một bên là ba nam một nữ tổ hợp, trong đó cô gái kia nhìn qua tương đối sáng mắt, mặc dù mặc trên người khá là thiên