Đường Long khóe miệng nhất câu khi thấy Mục Ninh Tuyết và Diệp Mộng ở trong phòng mình chủ động dâng cơ thể mình.
- Hai em đây là chủ động câu dẫn anh đấy.
- Dù sao, đi nữa cũng không trốn được chi bằng tự động tới thì hơn với lại em tới đây là để thực hiện ước định của chúng ta.(Diệp Mộng)
- Em cũng không có điều kiện gì nhiều nhưng chính cung phải là em nắm trong tay không để cho anh đi ra ngoài trêu hoa nghẹo nguyệt.(Mục Ninh Tuyết)
- Chính phu ý là muốn là các nàng hay những người khác?
Đường Long cũng không biết là Mục Ninh Tuyết muốn chính cung vị trí nào, nếu là ở thế giới này thì bằng vào thực lực của nàng cùng với Đường Long treo bên miệng ‘Đại lão bà’ danh xưng thì những người khác chắc chắn không có ý kiến mà nếu có thì cùng lắm Ma pháp quyết đấu thôi nhưng là đại hậu cung e là không được vì đại hậu cung hắn là không có dự định lập ai lên làm chính cung cả vì như vậy sẽ khiến cho những người khác trong lòng cảm thấy khó chịu.
Đường Long chủ trương chính là công bình đối xử chứ không phải là ai lớn ai nhỏ, chính vì điều này mà hậu cung của hắn một mãng hòa bình không có rùng ben lên, thỉnh thoảng có chút rối loạn nhưng có những người khác bãi bình nên cũng không có chuyện gì lớn.
Đường Long nhìn Mục Ninh Tuyết chờ đợi kết quả của nàng, Mục Ninh Tuyết trầm mặc không nói mà ánh mắt lấp lóe nhìn chăm chú vào Đường Long, Diệp Mộng ở một bên cũng chờ xem Mục Ninh Tuyết sẽ đưa ra đáp án gì.
- Anh cho tới bây giờ có bao nhiêu nữ nhân.
- Tính luôn các nàng?
Đường Long ý là muốn tính luôn những người xuất hiện tại Partheon thần miếu, vì lần đầu thảm khốc đại chiến thì Mục Ninh Tuyết cùng những người khác đều thấy được.
- Cả các nàng.(Mục Ninh Tuyết)
- Hàng trăm.
Đường Long nhàn nhạt duỗi ra hai ngón tay đồng thời thốt ra hai chữ rồi im lặng chờ đợi Mục Ninh Tuyết hồi âm, Mục Ninh Tuyết không nói gì mà ánh mắt chăm chú nhìn Đường Long mà Diệp Mộng cùng những người khác lại giật mình, các nàng không ngờ Đường Long có nhiều nữ nhân như vậy, trong lòng có chút phức tạp.
- Đại thiên thế giới không thiếu cái lạ mà ta chỉ là kẻ đi qua các nơi trải nghiệm nhân sinh của bản thân mà thôi.
Đường Long nói xong cũng không có nói gì thêm mà bước về phòng mình để lại không gian yên tĩnh cho Mục Ninh Tuyết và Diệp Mộng, hai người đều là nữ hài thông minh nên Đường Long chắc chắn vững tin các nàng sẽ hiểu hàm ý trong lời nói của mình.
Ban đêm, Đường Long đang nằm trên giường thì cửa phòng mở ra và Mục Ninh Tuyết đi vào trong, nàng hiện tại trên người chỉ mặc bộ đồ ngủ khuôn mặt có chút đỏ bừng nhìn lấy Đường Long.
Đường Long ngồi dậy mỉm cười nhìn lấy Mục Ninh Tuyết.
- Sao rồi đã có quyết định của mình?
- Đại hậu cung của ngươi chắc chắn là không thể nào có chính cung nên chỉ có thể làm chính cung của tiểu hậu cung.
Đoán chắc những người khác cũng là như vậy.(Mục Ninh Tuyết)
- Kỳ thật ta chủ trương bình đẵng đối đãi nên không có lập tức đồng ý mà để ngươi chậm rãi suy nghĩ, ta biết ngươi là người thông minh có thể suy nghĩ thấu đáo.
Mục Ninh Tuyết mặt đỏ lên, tay đưa lên vạt áo của mình từ từ giải khai nhưng bị người chặn lại, nàng nhìn thấy tay Đường Long đang bắt lấy tay mình không thể cử động.
- Những chuyện này để ta tới chứ, cứ yên tâm mà hưởng thụ đi.
Đường Long nói xong cũng không có cho Mục Ninh Tuyết nói thêm gì mà từ từ khải khai quần áo trên người nàng.
Thoáng chốc, cơ thể tuyệt mỹ của Mục Ninh Tuyết bại lộ trước mặt Đường Long, mặc dù là biết được Mục Ninh Tuyết vóc người rất tuyệt nhưng khi chính thức thấy rõ thì Đường Long sửng sốt không thôi.
- Làm nhanh đi, không phải vậy Diệp Mộng lại oán trách ta chiếm dụng nhiều thời gian.(Mục Ninh Tuyết)
Đường Long khóe miệng cong lên sau đó cúi đầu áp môi của mình vào đôi môi mềm mại của Mục Ninh Tuyết, lưỡi của hắn luồn vào trong không ngừng tìm tòi sau đó quấy quýt lấy, Mục Ninh Tuyết cũng tận tình đáp trả lại, một lát sau khuôn mặt Mục Ninh Tuyết đỏ bừng vì Đường Long hôn quá sâu khiến nàng có chút khó thở.
Đường Long chủ động tách ra khi mà hắn thấy Mục Ninh Tuyết có chút khó thở, hắn nở nụ cười khi thấy Mục Ninh Tuyết ngượng ngùng khi đối mặt mình.
Đường Long cũng bắt đầu kích tình Mục Ninh Tuyết, đầu tiên thì kề sát tai của nàng rồi thổi vào một ngụm khí, điều này làm cho cơ thể Mục Ninh Tuyết rung lên mà tay cũng không rãnh rõi không ngừng nhào nặn lấy bạch nhũ cao ngấc của Mục Ninh Tuyết.
Mục Ninh Tuyết trước giờ chưa từng trải qua kích thích này nên bị Đường Long dày vò một lúc đã thở hồng hộc rồi.
Nàng hai tay gắng gao ôm lấy cổ Đường Long không có ý định buông tha.
- Lão…Lão công bên dưới của em ngứa quá mà cơ thể em cũng cảm thấy nóng nữa.(Mục Ninh Tuyết)
- Yên tâm đi, bây giờ anh sẽ giải quyết giúp em.
Qua thêm 15 phút thì Mục Ninh Tuyết cảm thấy được cơ thể mình nóng rang và bên dưới của nàng ngứa ngáy vô cùng.
Đường Long cũng không có trêu chọc Mục Ninh Tuyết nữa mà cánh tay trái thò xuống dưới nắm lấy chân dài ngọc ngà của nàng giơ lên cao tiện thể thì đưa cự long của mình tới gần u cốc.
Mục Ninh Tuyết tuy là nai tơ trong chuyện nam nữ nhưng nàng cũng được phổ cập kiến thức cùng phương diện này từng được mẹ của nàng đề cập qua nên cũng biết sắp tới xảy ra chuyện gì đối với mình.
- Điểm nhẹ thôi.(Mục Ninh Tuyết)
- Tan tận lực.
Đường Long nói xong cũng đẩy cự long vào sâu bên trong u cốc, vì thành âm đạo của Mục Ninh Tuyết quá kít nên khi cự long chui vào trong cạ vào rất nhiều khiến cho huyết chảy ra cùng với Mục Ninh Tuyết lông mày nhíu lại.
Đường Long hơi tăng nhanh tốc độ di động của tiểu đệ mình mà khiến cho huyết chảy ra nhiều hơn và Mục Ninh Tuyết cảm nhận được hạ thân đau đớn dữ dội.
Mục Ninh Tuyết hung hăng trừng Đường Long một chút sau đó há miệng hướng bả vai của Đường Long cắn tới, Đường Long cũng hít vào hơi vì Mục Ninh Tuyết cắn lấy bả vai truyền tới đau đớn, đây cũng là Đường Long không có phòng thủ làn da nếu không dù có Cấm Chú Ma pháp hướng hắn oanh tạc cũng không trầy da bóc thịt, những lần trước đó bị thương do Ma pháp là vì Đường Long giả bộ bị thụ thương mà thôi.
Đường Long thể nội Long tính cũng bởi lực cắn này của Mục Ninh Tuyết hơi dị động rồi hắn cũng triệt để lâm vào khoát lạc bên trong cũng mặc cho Mục Ninh Tuyết cầu sinh ánh mắt mà không ngừng động hạ thân mình trùng kích sâu vào bên trong.
Mục Ninh Tuyết cũng không chịu nổi Đường Long điên cuồng nên hai tay đang ôm cổ Đường Long di chuyển xuống tại trên ngực hắn cào cấu lấy.
Qua một lúc thì Đường Long lẫn Mục Ninh Tuyết đều lên tới đỉnh điểm mà cùng lúc ra, hỗn hợp tinh hoa và dâm thủy chảy ra ngoài một chút mà nếu lưu ý sẽ thấy vài huyết sắc dịch cũng theo đó chảy ra.
Mục Ninh Tuyết mệt mỏi thở dốc lấy, đây cũng là lần đầu mà nàng mệt mỏi như vậy dù có vận dụng Băng Tinh Sát Cung cũng không mệt mỏi như vậy.
Nàng cùng Đường Long ân ái với nhau không phải là mệt mỏi về tinh thần mà về thể xác cũng đồng dạng mệt mỏi.
- Haiz, giờ em hiểu vì sao mà anh lại có nhiều nữ nhân rồi.
Với sức chiến đấu của anh thì một hoặc hai người căn bản là không định lại nổi anh cũng không thoảng mãn được nhu cầu.(Mục Ninh Tuyết)
- Em cũng mệt mỏi rồi nên ngủ đi, cùng anh đại chiến ba tiếng đồng hồ cũng mệt rồi.
Mục Ninh Tuyết cũng không nhiều lời mà trực tiếp nhắm mắt đi ngủ, nàng cũng cảm giác được trán mình được người hôn cùng với thân thể mình nhẹ bổng sau đó nằm trên đồ vật mềm mại, Mục Ninh Tuyết biết là do Đường Long bế nàng sang giường sạch sẽ để nàng nằm ngủ thoải thái hơn.
Đường Long đi ra khỏi phòng đóng cửa rất nhẹ không ảnh hưởng tới Mục Ninh Tuyết nghỉ ngơi sau đó mò sang phòng của Diệp Mộng, đẩy cửa vào trong cảnh tượng trước mặt khiến cho hắn chảy máu mũi cùng tiểu đệ chào cờ chuẩn bị xông trận.
Bởi vì, trong phòng Diệp Mộng trên người mặc lấy nội y nhưng đó là điều không đáng nói, đáng nói là ngoài nội y ra thì có thêm một tầng vải mỏng đủ để thấy được nội y bên trong cùng làn da của nàng.
- Em đang công khai quyết rũ anh đấy.
- Đương nhiên rồi, chứ anh nghĩ xem đối với người khác có phúc lợi này không?(Diệp Mộng)
Diệp Mộng ngẩng mặt lên cao cực kì vênh váo và hành động này của nàng cũng khiến cho bộ ngực bò sữa của mình nảy lên.
Đường Long đi tới bế ngang Diệp Mộng lên rồi hướng giường một ném, Diệp Mộng cả kinh định hô lên một tiếng nhưng miệng bị chặn lại bởi nụ hôn của Đường Long.
Diệp Mộng trợn tròn con mắt mình, nàng không ngờ tới nụ hôn đầu của mình bị mất đi vào khoảng khắc này nhưng sau đó dưới sự điêu luyện của cái lưỡi mà nàng cũng trầm luân vào trong.
- Ưm…anh cũng điêu luyện lắm đấy.(Diệp Mộng)
Đường Long mỉm cười không nói mà tay đặt lên nhũ phong mềm mại mà bóp hoặc ngắt lấy nhũ hoa khiến cho Diệp Mộng giống như điện xẹt vậy, cơ thể Diệp Mộng cũng theo đó mà uốn éo.
Đường Long thấy vậy liền thích thú mà chơi đùa với Diệp Mộng cũng vì vậy mà mảng chăn chải giường ước một vũng lớn.
- Anh nhìn xem đã khiến em ra bao nhiêu nước rồi, phải đền bù cho em.(Diệp Mộng)
- Ồ làm sao đền bù?
Đường Long hí hửng nhìn lấy Diệp Mộng đang đỏ mắt nhìn mình, Diệp Mộng trầm ngâm một lúc rồi từ từ xê dịch đôi chân của mình để lộ ra chiếc quần chíp vì không có cởi bỏ mà ước một mảng.
Đường Long thấy vậy cũng hiểu ý mà thân thủ cởi bỏ đi chiếc quần chíp vứt xuống đất rồi hóa thân thành lang nhào tới Diệp Mộng, Đường Long đè Diệp Mộng xuống giường mà hai tay bắt lấy tay của Diệp Mộng rồi đưa cự long của mình lại gần âm đạo ẩm ướt của Diệp Mộng.
Diệp Mộng khuôn mặt đỏ bừng một mảng mà thần sắc lại chờ mong vô cùng, cuối cùng hạ thân truyền tới đau đớn để nàng thời khắc này cũng mất hoàn bích chi thân, Diệp Mộng mi đầu nhăn lại nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.
Đường Long thấy Diệp Mộng vẫn cắn răng kiêu trì thì khẽ cười gia tăng tốc độ và kình lực, lúc này Diệp Mộng cũng không chịu được nữa mà theo từng cú nhấp của Đường Long rên lên một lần.
Theo thời gian dần trôi qua thì Diệp Mộng ban đầu bị Đường Long đè trên giường giờ tới phút cuối thì lại kỵ trên người Đường Long.
Diệp Mộng cũng tới cực hạn mà giải phóng dâm thủy của mình và Đường Long cũng đưa tinh hoa của mình vào bên trong của Diệp Mộng.
Đường Long cũng đưa Diệp Mộng sang một giường sạch sẽ rồi lẵng lặng rời đi căn phòng của nàng, hắn sau đó cũng ghé vào trong phòng của những người khác mà cùng các nàng đại chiến một trận.
Đường Long khóe miệng nở nụ cười thỏa mãn rồi trên tay xuất hiện một phong thư để lên bàn sau đó thân hình lóe lên biến mất tại trong nhà.
Sáng ngày hôm sau, chúng nữ đều thức tỉnh không thấy Đường Long trong nhà mà trên bàn chỉ có một phong thư thì trong lòng đều có cảm giác không lành, Mục Ninh Tuyết tiến lên cầm phong thư mở ra nhìn lấy nội dung bức thư.
[Khi các em tỉnh dậy không thấy ta đâu thì đừng có khỉ gấp đi truy tìm ta vì ta rời đi tìm kiếm cơ hội đột phá Cấm Chú pháp sư, thực lực của ta đã tới bình cảnh rồi mà cũng không thể suốt ngày ở ôn nhu hương trải qua được vì không giúp ích gì được cả.
Ta sẽ đi chu du khắp nơi trên thế giới tìm cơ duyên đột phá đồng thời cũng gửi về vài thiên địa kỳ vật trợ giúp các em đột phá tu vi của mình.
Cứ việc an tâm mà tu luyện cùng với làm việc muốn làm đi, cách một khoảng thời gian các em đều sẽ nhận được tin tức của anh.
Nhắn lại với bọn họ là không cần phí công tìm ta đâu vì ta muốn che dấu hành tung của mình thì không ai tìm được]
Chúng nữ trầm mặc khi nghe được Mục Ninh Tuyết đọc nội dung bức thư, các nàng tại chỗ nổi giận lên đòi truy tra Đường Long hạ lạc nhưng Mục Ninh Tuyết và Diệp mộng ngăn cản lại nhưng chúng nữ đều không có bỏ qua mà dùng năng lực của gia tộc mình cùng với mối quan hệ để tìm, kết quả là không có tung tích.
Tình trạng này là kéo dài mười năm ròng, nếu không phải là thỉnh thoảng khắp nơi trên thế giới truyền ra thông tin có người chiến đấu với Yêu ma mà toàn bộ đều là nghe tin mà sợ mất mật, những Yêu ma này đa phần đều là Quân Chủ cấp cả.
Mọi người đều biết Yêu ma đạt tới Quân Chủ cấp thì sẽ phân ra mấy cấp bậc là Á Quân Chủ => Tiểu Quân Chủ => Trung Quân Chủ => Đại Quân Chủ => Chí Tôn Quân Chủ.
Thậm chí có vài thông tin là Yêu ma cấp Đế Hoàng cũng chết vài con hoặc trọng thương, tin tức này khi bị người phát hiện đều chấn kinh không thôi và rất tò mò là thần nhân nào làm được, phải biết Đế Hoàng cấp Yêu ma là ngang với Cấm Chú pháp sư.
Những người khác tuy không nhận ra nhưng chúng nữ đều có thể nhận ra thông qua những tấm ảnh chụp mơ hồ bóng hình người chiến đấu với Yêu ma.
------10 năm------
Ma Đô Minh Châu học phủ
Trong học phủ, có ba nữ sinh quốc sắc thiên hương đi cùng với nhau, mỗi người mỗi vẻ mà ai nhìn vào cũng phải cảm thán không thôi.
Nữ sinh bên trái có mái tóc bạc phối hợp với khí chất lạnh như băng của nàng khiến cho ai nhìn vào cảm thấy được nàng là người cự tuyệt người xa vạn dặm.
Nữ sinh ở giữa mái tóc đen hơi ngã nâu cùng khí chất thanh thuần hoạt bát khiến ai nhìn vào đều có hảo cảm.
Nữ sinh bên phải tóc ngắn màu đỏ hơi nhu nhược khiến ai thấy được cũng muốn bảo hộ một phen.
Ba nữ sinh này nhìn qua không có gì thực lực nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, thật chất các nàng chính là trong miệng Ma pháp Thế gia tiểu ma nữ.
Nữ sinh bên trái tên là Mục Ninh con gái của Mục Ninh Tuyết và Đường Long, Mục Ninh Tuyết hạ sinh Mục Ninh vào hai năm trước khi mà Đường Long rời đi, Mục Ninh là thiên phú tuyệt luân không kém cạnh gì Đường Long cả, nàng thiên phú giống như Mục Ninh Tuyết là trời sinh nắm giữ Hồn chủng và Trời sinh Ma pháp uy lực tăng 1,5 lần.
Mục Ninh thực lực hiện tại là Cao giai pháp sư, chủ tu Băng Hệ lần tu Hỏa hệ phụ tu Lôi hệ.
Nữ sinh ở giữa tên là Mục Long Kiều con gái của Mục Nô Kiều và Đường Long, Mục Nô Kiều hạ sinh Mục Long Kiều vào nửa năm sau khi Mục Ninh Tuyết sinh Mục Ninh, Mục Long Kiều thiên phú của cũng không kém đại tỷ mình là bao nắm giữ Thuấn phát Ma pháp thiên phú.
Mục Long Kiều thực lực là Cao giai pháp sư, chủ tu Hỏa hệ lần tu Mộc hệ phụ tu Thổ hệ.
Nữ sinh bên phải tên là Diệp Vi con gái của Diệp Mộng và Đường Long, Diệp Mộng cùng lúc sinh với Mục Nô Kiều nhưng sinh sau, Diệp Vi thiên phú cực kì bá đạo thừa hưởng từ Đường Long là Trời sinh Song hệ cùng Ma pháp uy lực tăng 1,8 lần.
Diệp Vi thực lực là Siêu giai pháp sư chủ tu Không gian hệ và Hỗn độn hệ lần tu Quang hệ phụ tu Thủy hệ.
Cả ba người đều tham gia vào Venice thế giới học phủ chi tranh tổ chức vào 4 năm sau thời đại của Đường Long tham gia và tại Venice giải thi đấu biểu lộ xuất sắc nhất.
Mục Ninh được danh hiệu Bạo Lực pháp sư – Bạo Long Nữ thần, danh hiệu này được mệnh danh vì mỗi lần đối thủ của nàng đụng phải nàng đều là chịu thua thảm liệt hoặc trọng thương nghiêm trọng nhập viện.
Mục Ninh những chiêu thức đều kèm theo Long uy nên mới có danh hiệu này.
Mục Long Kiều được danh hiệu Chiến Đấu pháp sư – Thiên Cơ Nữ thần, danh hiệu này được mệnh danh vì trong chiến đấu đối thủ bị nàng dẫn dắt theo tiếu tất của nàng mà nàng cũng là bạo lực phần tử giống như Đường Long.
Diệp Vi được danh hiệu Phòng Ngự pháp sư – Huyền Vũ Nữ thần, danh hiệu này được mệnh danh vì một phần nhất hệ Ma pháp mà nàng nắm giữ đều thiên về phòng thủ cùng phản đòn, làm đối thủ của nàng rất là nan giải vì tầng tầng phòng thủ đều xuất hiện trên người nàng khiến cho ai gặp phải đều phải ngao ngán không muốn đối đầu.
- Ninh tỷ tỷ, chị nói xem lần này các vị mụ mụ gọi chúng ta về làm gì?(Diệp Vi)
- Không biết nữa mà trong giọng nói nghe được chư vị mụ mụ rất vui mừng đặc biệt là Tâm Hạ mụ mụ.(Mục Ninh)
- Nhắc tới mụ mụ thì chúng ta chưa bao giờ gặp mặt được cha của chúng ta.
Không biết là cha là hạng người gì và thực lực ra sao?(Mục Long Kiều)
Ba người đang đi tới trang viên Đường gia thời điểm ở trên cao ốc có một nam tử cùng hai nữ nhân đang đứng quan sát bọn họ, nam tử này chính là Đường Long người đã biến mất 10 năm trước không có chút tin tức nào.
- Con gái của ta đã trở thành tới mức độ có thể một mình đảm đương một phía rồi.
- Vậy đó là con gái của