Tiêu Ngưng Nhi khi được Đường Long dùng Đạo Dẫn Chi Thuật trị liệu cảm thấy đỡ hơn rất nhiều đồng thời nàng cũng rất tò mò nên có đến Đồ Thư Quán tìm hiểu cũng thấy được Đạo Dẫn Chi Thuật mà Đường Long đã đề cập qua, nàng tìm thấy được nơi xuất xứ Đạo Dẫn Chi Thuật nhưng nàng phát hiện Đồ Thư quán ghi chép về Đạo Dẫn Chi Thuật vô cùng thô sơ, chỉ ghi đó là bí kỹ của đế quốc Phong Tuyết lưu truyền xuống mà thôi.
Trừ cái đó ra thì Tiêu Ngưng Nhi thử tu luyện Công pháp mà Đường Long sửa chữa qua phát hiện tiến bộ nhanh hơn bình thường rất nhiều hơn nữa càng thâm ảo hơn.
Trước khi, Thẩm Tú bắt đầu giảng bài thì Tiêu Ngưng Nhi về chỗ ngồi của mình nhưng nàng cũng là dùng ánh mắt ra hiệu cho Đường Long, tối nay vị trí cũ gặp mặt, Đường Long cũng là gật đầu xem như đồng ý.
Thẩm Tú đi vào trong thấy được ba người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu trưng đôi mắt gấu trúc đến lúc cũng là nhíu mày lại không có nói thêm cái gì mà nàng cũng ra hiệu cho ba người về chỗ mình ngồi, hôm nay có nhân vật trọng yếu tới đây nghe nàng giảng bài cho đệ tử nên không dám lỗ mãng.
- Hôm nay ta sẽ dạy mọi người là Minh Văn, bất kể là Võ giả hay Yêu Linh sư, Minh văn đều vô cùng trọng yếu.
Minh văn chia làm 2 chủng loại, theo thứ tự là Khí văn cùng Chiến văn.(Thẩm Tú)
- Khí văn khắc trên chiến giáp mà người chiến binh hay mặc, nó giúp tăng cường uy lực chiến giáp cùng chiến binh trên phạm vi lớn mà nhất là với Yêu Linh Sư có thể điêu khắc ra Minh văn cao cấp khắc lên vũ khí hay chiến giáp thì sẽ phát huy được uy lực vượt xa thực lực của bản thân.(Thẩm Tú)
- Về phần Chiến văn, chính là dùng Minh văn khắc lên quyển trục để sử dụng, khi sử dụng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cường đại.(Thẩm Tú)
Hôm nay, Thẩm Tú giảng một ít nội dung thực chất hơn khiến cho các đệ tử trong lớp ngoài ý muốn, bình thường ở trong lớp học thì Thẩm Tú chỉ là giọng điệu khinh thường cùng với tự ngạo về thành tích của mình.
- Minh văn phi thường thâm sâu cùng huyền ảo, từ giai đoạn cuối của đế quốc Phong Tuyết đã bắt đầu truyền lưu, đã trải qua mấy nghìn năm không ngừng mà hoàn thiện nhưng ở thời đại hắc ám đại lục đã gặp phải Yêu thú săn giết điên cuồng.(Thẩm Tú)
- Quang Huy Chi Thành của chúng ta chỉ kế thừa một số Minh văn nhỏ, cùng sở hữu ba loại theo thứ tự là Phong Tuyết Minh văn, Thánh Hỏa Minh văn, Chiến Phong Minh văn.
Theo thứ tự sẽ là thuộc tính Phong Tuyết, thuộc tính Hỏa, cuối cùng là không có thuộc tính.(Thẩm Tú)
Trong quá trình giảng bài thì cuối lớp đột nhiên xuất hiện ba bóng người xuất hiện, Nhiếp Ly như cảm nhận được cái gì liếc mắt nhìn nhưng không thấy điều gì bất thường, hắn suy nghĩ có lẽ là người Phong Tuyết Thế gia và cao tầng Thánh Lan Học Viện tới lớp học nhưng vì chêch lệch về cảnh giới nên không cảm nhận được.
Ba lão già xuất hiện trong lớp học thân phận đều không đơn giản, ngồi bên trái ngoài cùng là Diệp Thắng Phó Viện trưởng Thánh Lan Học Viện, ngồi bên phải là Lữ Dã là một giáo sư Thánh Lan Học Viện mà vị lão giả mặc áo xám còn lại trong ba người, đến cả Lữ Dã cũng không biết thân phận ông ta.
Lão giả áo xám này chẳng qua là tùy tiện ngồi xuống thôi cũng đã có khí tức của một vị thượng vị giả không giận mà uy.
Vì vậy Lữ Dã luôn cẩn thận từng li từng tí trong cách nói chuyện, không dám có chút chủ quan nào.
- Đệ tử Thần Thánh thế gia, học thức cũng là tương đối uyên bác đấy, dạy bảo nhóm đệ tử này nhất định là đủ rồi.(Diệp Thắng)
- Trong lớp này cũng có mấy đệ tử không tệ lắm, bất kể là Diệp Tử Vân hay Thẩm Việt cùng Tiếu Ngưng Nhi hoặc Đường Long rất có thiên phú.(Lữ Dã)
- Người thấy thế nào?(Diệp Thắng)
- Ân.(Diệp Tu)
Diệp Tu từ chối cho ý kiến, đối với hắn mà nói để cho đệ tử Thần Thánh Thế gia dạy những bình dân và những đệ tử khác còn được chứ Diệp Tử Vân và Đường Long tìm một người kèm cặp là tốt nhất, ở đây không học được bao nhiêu thứ đồ hữu ích.
Những học viên trong phòng học không hề biết hôm nay có người ở ngoài nghe giảng bài, khó có được một hôm Thẩm Tú nói đến kiến thức thực tế, cả đám đều chăm chú lắng nghe.
Nói về thành tựu Thần Thánh Thế gia thì Thẩm Tú ưỡn ngực vẻ mặt vài phần ngạo mạn.
- Hôm nay chúng ta nói là Thánh Hỏa Minh văn.
Nói về mặt nghiên cứu Thánh Hỏa Minh văn thì Thần Thánh thế gia hoàn toàn là người dẫn đầu.(Thẩm Tú)
- Thánh Hỏa Minh văn sở hữu sáu mươi sáu Minh văn trụ cột, ví dụ như Minh Văn này.(Thẩm Tú)
Thẩm Tú dùng Hồn lực của mình vẽ lên trên không khí ra một Minh Văn rồi bắt đầu giới thiệu về nó.
- Đây là một cái Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo.
Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo này chính là do Đệ nhất đại gia chủ Thần Thánh thế gia sáng chế.
Là Thanh Đồng Minh văn có uy lực lớn nhất, đạo Minh văn này được cấu thành từ tổng cộng 36 cái Minh văn cơ sở cũng là Minh văn Thanh Đồng có cấu thành phức tạp nhất.
Tiếp theo chúng ta giảng giải một chút về 36 loại Minh văn trụ cột.(Thẩm Tú)
Mọi người trong lớp nghe say sưa, chỉ có mình Nhiếp Ly cóc thèm đếm xỉa nghe, hắn chẳng có hứng thú với mấy cái Minh văn cơ sở này, Đường Long cũng là chán ngán mà nằm gục trên bàn không thèm nghe Thẩm Tú giảng về Minh Văn, đối với Minh Văn hiểu rõ nhất có lẽ trong lớp chỉ có mỗi hắn cùng Nhiếp Ly mà thôi.
Đường Long liếc mắt nhìn Nhiếp Ly nằm dài trên bàn cũng bắt đầu tính kế, Nhiếp Ly chính là cậy dựa vào mình giỏi về Minh Văn hơn mà đánh mặt Thẩm Tú sau đó thành công thu hút sự hiếu kì của Diệp Tử Vân.
Đường Long vừa liếc mắt nhìn ra Minh Văn Xích Diễm Viêm Bạo đã bị người sửa đổi thông qua một Minh Văn cao cấp khác.
Thẩm Tú thao thao bất tuyệt mà giảng giải ba mươi sáu loại Minh văn trụ cột, Nhiếp Ly một chút hứng thú nghe cũng không có, dứt khoát hắn nằm xoài ra bàn ngáy O..O..
- Đây là lớp học đồ Võ giả sơ cấp, khó tránh khỏi tốt xấu lẫn lộn, sau khi trở về ta nhất định sẽ giáo huấn người học sinh này đến nơi đến chốn! Cha mẹ chúng phải bỏ ra nhiều tiền như vậy để đưa bọn nhóc chúng đến Thánh Lan Học Viện, không phải để cho bọn chúng chạy tới đây để ngủ.(Lữ Dã)
- Không ngoại trừ người học sinh này mà tên học sinh ngồi cạnh Diệp Tử Vân cũng phải giáo huấn một trận.(Lữ Dã)
Nghe được Lữ Dã nói muốn giáo huấn Đường Long thì Diệp Thắng và Diệp Tu khóe miệng nhịn không được mà co giật, ai chứ giáo huấn Đường Long là điều không thể, đối với những người khác không biết nhưng bọn hắn cùng Phong Tuyết Thế gia là rõ rành tạo nghệ của Đường Long về Minh Văn, Đường Long từng trổ tài về Minh Văn của mình nên tiết học dạy về Minh Văn hắn có quyền ngủ cũng được.
Thẩm Tú thấy Đường Long và Nhiếp Ly nằm ngủ trong lớp mình thì trong lòng cười lạnh không thôi, Nhiếp Ly trước đó từng làm nàng tức điên nhưng Đường Long là khiến nàng tức điên nhất.
- Đường Long!(Thẩm Tú)
- Chuyện gì?
- Ngươi ngủ trong lớp của ta hẵn là mọi thứ ta nói đều hiểu sao?(Thẩm Tú)
- Đúng vậy.
- Ngươi…(Thẩm Tú)
Thẩm Tú tức giận đến rung người sau đó bình phục tâm tình mình lại.
- Ngươi đều đã hiểu, vậy ngươi nói cho ta nghe một chút về cái Minh văn này.(Thẩm Tú)
- Đây là một cái Minh văn Hỏa hệ cấp thấp, miễn cưỡng xem như cấp bậc Thanh đồng, từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành, uy lực rất nhỏ, bất quá dùng để nấu nước hẳn không tệ.
Nghe lời Đường Long nói thì cả lớp học đều cười rộ lên không thôi, ban nãy Thẩm Tú chính miệng nói là Minh Văn Xích Diễm Viêm Bạo cấu tạo từ ba mươi sáu đạo Minh Văn mà Đường Long lại nói là từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành.
Đường Long mặt không đổi sắc đối với dám bạn học trong lớp cười nhạo, cậu không chấp nhặt với đám không biết gì.
Diệp Tử Vân và Tiêu Ngưng Nhi mỉm cười, Thẩm Việt thì có chút phẫn nộ, bởi vì Nhiếp Ly dám nói gia tổ Thần Thánh thế gia truyền xuống Thanh đồng Minh văn là dùng để nấu nước, quả thực là có thể chịu đựng nhưng không thể nhẫn nhục.
- Nhóc học sinh này thật sự là buồn cười, rõ ràng tự cho mình thông minh nói Xích Diễm Viêm Bạo là do ba mươi tám loại Minh văn trụ cột cấu thành, hơn nữa nói Xích Diễm Viêm Bạo chỉ dùng để đun nước đấy.(Lữ Giả)
- Có cái gì buồn cười, Xích Diễm Viêm Bạo đúng là từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành đấy.(Diệp Thắng)
Đối với những người nghiêm cứu Minh Văn lâu năm khi liếc nhìn Minh Văn Xích Diễm Viêm Bạo là nhìn ra được Minh Văn cấu thành từ ba mươi tám đạo mà không phải là ba mươi sáu đạo như Thẩm Tú nói.
- Đạo Minh văn này ban đầu được ghi chép ở quyển thứ 7 trong Lôi Hỏa Thánh Điển, trước vốn tên là Minh văn Lôi Hỏa Viêm Bạo, tổng cộng từ sáu mươi đạo Minh văn tạo thành, coi như cũng có chút phức tạp.
Cơ mà sau này không biết thằng ngu nào cắt giảm đi bộ phận lôi hệ, tùy tiện sửa lại vài nét bút liền biến thành cái Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo chẳng ra gì này.
Căn bản không có tính hiệu dụng trong chiến đấu cũng chỉ xứng làm thí nghiệm cho Thánh Hỏa Minh văn phục vụ việc học tập mà thôi.
Mọi người trong lớp học đều nghi hoặc không biết Lôi Hỏa Thánh Điển mà Đường Long đề cập tới là vật gì, Thẩm Tú lập tức nổi giận, Thẩm Tú căn bản không biết Lôi Hỏa Thánh Điển là vật gì, cũng không biết quyển thứ 7 trong Lôi Hỏa Thánh Điển ghi chép điều gì.
- Trên thế giới này căn bản không có Lôi Hỏa Thánh Điển quyển sách này.(Thẩm Tú)
- Đạo sư Thẩm Tú thật đúng là bác học, không có xem qua sách đã nói không tồn tại.
Chẳng lẽ đạo sư Thẩm Tú đã xem qua tất cả sách trên thế giới này hay sao?
- Lôi Hỏa Thánh Điển tại Đồ Thư Quán đấy thôi do không ai đi để ý đến nó cả.
Đường Long mặt không đổi sắc từ trong hành lý của mình lấy ra một quyển sách rồi dùng Hồn lực của mình khiến cho Lôi Hỏa Thánh Điển trôi nổi trước mặt Thẩm Tú, Thẩm Tú nhìn thấy quyển sách trôi nổi trước mặt mình mà phái trên ghi bốn chữ Lôi Hỏa Thánh Điển thì mặt đen lại.
Phó viện trưởng Diệp Thắng cùng Lữ Dã đều nhìn nhau kinh ngạc.
Bọn hắn là Phó viện trưởng cùng Giáo sư của Thánh Lan Học Viện, nhưng tàng thư trong Đồ Thư Quán ở Thánh Lan Học Viện có vài chục vạn bộ, trong đó có chín thành trở lên là điển tàng còn sót lại từ thời kỳ Thượng Cổ, bọn hắn cũng không dám nói có thể gọi ra tên mỗi một bộ sách.
Có rất nhiều sách, ngay cả bọn hắn đều không thể phiên dịch.
- Diệp Thắng, phái người đi Đồ Thư Quán cầm một bộ Lôi Hỏa Thánh Điển về đây.(Diệp Tu)
- Vâng.(Diệp Thắng)
Diệp Thắng nhìn thoáng qua Lữ Dã ở bên cạnh, Lữ Dã không dám lãnh đạm, chạy như điên.
Lôi Hỏa Thánh Điển theo Hồn lực Đường Long điều động lật tới quyển thứ bảy tại trang 30 bức hình thứ sáu.
Đường Long đứng lên dùng tay vẽ trong không khí ra Minh Văn Lôi Hỏa Viêm Bạo ở trên không khí rồi để nó ở cạnh bên Xích Diễm Viêm Bạo cho mọi người so sánh.
Thẩm Tú nhìn một màn này thì sắc mặt tái xanh, đây là một vết nhơ của Thần Thánh Thế gia.
Bởi vì Thần Thánh thế gia vẫn tuyên bố với bên ngoài rằng 16 cái chủng loại Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo đều là từ gia chủ Thần Thánh thế gia sáng chế, nhưng nếu như ngoại giới biết những Minh văn này là do Thần Thánh thế gia sao chép từ sách cổ, tất nhiên sẽ tổn hại đến danh vọng Thần Thánh thế gia.
Nhìn thần sắc của Thẩm Tú thì Đường Long cười lạnh không thôi, Thần Thánh thế gia mua danh chuộc tiếng, một mực ăn cắp Minh văn Thánh Hỏa của người ta, còn gia chủ tiền nhiệm các đời đều tiến hành tô điểm thêm đẹp.
- Cho dù là gia chủ nhiệm kỳ đầu tiên của Thần Thánh thế gia lấy từ bên trong Minh văn Lôi Hỏa đấy, vậy thì như thế nào?(Thẩm Tú)
- Đạo sư Thẩm Tú, xem ra ngươi đối với quy tắc Yêu Linh Sư không phải đặc biệt quen thuộc.
Muốn ta giảng giải cho ngươi một chút không?
- Yêu Linh Sư quy tắc đã truyền lưu hơn ba nghìn năm rồi, hầu như tất cả Yêu Linh Sư đều đã tuân thủ cái này quy tắc.
Yêu Linh Sư quy tắc dòng một trăm sáu mươi mốt, Yêu Linh Sư lấy Minh văn là sao chép Minh văn, nhất định ghi chú rõ xuất xứ, cũng không tuyên bố bên ngoài là tự sáng tạo.
Đây là đạo đức Yêu Linh Sư qui tắc chuẩn.
- Ngươi…Ngươi…(Thẩm Tú)
Thẩm Tú tức giận đến phát run, Đường Long lời này quả nhiên là tru tâm chi ngôn, trực tiếp nhận định Thần Thánh thế gia không tuân thủ đạo đức Yêu Linh Sư quy tắc chuẩn, nhưng mà hết lần này tới lần khác, nàng không cách nào phản bác.
Đường Long ngôn ngữ sắc bén đụng đến chỗ đau của Thần Thánh Thế gia mà hết lần này tới lần khác Thẩm Tú không nói lên lời, những đệ tử khác trong lớp bắt đầu xì xáo bàn tán.
Thẩm Tú và Thẩm Việt cắn răng nghiếng lợi nhìn Đường Long, bọn họ không dám dùng sức mạnh Thần Thánh Thế gia đi đối phó Đường Long, một phần là vì thân phận của cậu là cháu trai nuôi của Truyền Kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc, một phần là quan ngày hôm nay ai cũng biết Đường Long đắc tội Thần Thánh Thế gia nếu hắn có bất trắc thì Phong Tuyết Thế gia sẽ nhằm vào bọn họ.
Buổi tới, Đường Long đúng hẹn tới vị trí cũ gặp mặt Tiêu Ngưng Nhi, kế hoạch của cậu là chữa bệnh cho Ngưng Nhi trong vòng một tháng để tăng tiến cảm tình nhưng dựa vào biểu hiện hồi sáng của nàng cộng thêm cậu thấy quá lâu nên cậu trị dứt điểm bệnh của Ngưng Nhi luôn.
- Bệnh tình của muội gần như khỏi hẵn rồi.
- Do huynh hết cả đấy, huynh đúng là thần y.(Tiêu Ngưng Nhi)
Tiêu Ngưng Nhi hiện tại vẫn là ngồi trong lòng Đường Long, hai người trò chuyện một hồi cũng an tĩnh, giờ Ngưng Nhi cũng là