Phủ thành chủ, đã trải qua một cuộc đại chiến, khắp nơi đều là phế tích.
Lúc này các cư dân Quang Huy Chi Thành đều biết Thần Thánh thế gia phản bội Quang Huy Chi Thành, đầu nhập vào Hắc Ám Công Hội, nhao nhao phỉ nhổ Thần Thánh thế gia.
May mà Thần Thánh thế gia đã bị diệt, Hắc Ám Công Hội cũng đã bị đánh lui, nghe nói hai cao thủ Hắc Ám Công Hội cung bị trọng thương mà trốn chạy.
Cao tầng Thần Thánh Thế gia là nhận mệnh nhưng tuổi trẻ Thần Thánh Thế gia vẫn không chịu phục nhất là ba người Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt suốt ngày kêu gào.
- Đường Long, ngươi có gan so tài với chúng ta.
Ỷ vào Phong Tuyết Thế gia có gì tài ba.(Thẩm Phi)
- Chỉ là vì Tiêu Ngưng Nhi con tiện nhân kia mà chèn ép Thần Thánh Thế gia chúng ta.(Thẩm Tú)
- Đợi ta thoát phong ấn là ngày mà ngươi phải trả giá Đường Long.(Thẩm Việt)
Diệp Tông bất đắc dĩ nhìn Đường Long, hắn xem thử Đường Long sẽ dùng cách gì để trị ba người này.
Đoạn Kiếm nghe được những lời nói khó nghe của Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt nhiều lần muốn động thủ nhưng bị Đường Long cản lại.
- Xem ra ba người các ngươi là vẫn không nhận mệnh.
Vậy thì ta đành dùng chút thủ đoạn mới được.
- Đoạn Kiếm đem bọn hắn ba người ở Quang Huy Thành đi ba vòng để cho toàn bộ người dân Quang Huy Thành phỉ nhổ bọn hắn.
- Vâng.(Đoạn Kiếm)
Nghe được Đường Long căn dặn thì Đoạn Kiếm làm theo mà Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt sắc mặt tái xanh, bọn hắn hướng ánh mắt cầu cứu về phía Diệp Tông nhưng hắn là không nhìn.
Đoạn Kiếm không giống với người Phong Tuyết Thế gia đối đãi tù binh vẫn nương tay, hắn là thấy ba người Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt không di chuyển cũng dùng lực kéo lê bọn hắn hướng bên ngoài Phủ thành chủ bước đi.
Đoạn Kiếm kéo ba người Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt ở trong Quang Huy Thành đi dạo ba vòng thì người dân Quang Huy Thành lập tức phỉ nhổ thậm chí là cầm vật dụng ném về phía ba người, điều này làm cho Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt cảm thấy mất mặt không thôi, bọn hắn biết vậy cũng sẽ không kêu la mà im lặng.
Đối với trận chiến này, mọi người đều khẳng định không ai có thể qua được Đường Long người thúc giục Vạn Ma Yêu Linh Đại Trận có thể đánh lui Hắc Ám Công Hội, công trạng của Đường Long là rất lớn.
Trải qua Thú triều cùng lần đại chiến Hắc Ám Công Hội này, uy danh của Đường Long tại Quang Huy Thành, nghiễm nhiên đâu kém hơn Diệp Mặc, Diệp Tông.
Có rất nhiều người cho rằng, Đường Long là người kế tiếp do Diệp Mặc và Diệp Tông bồi dưỡng thành Thành chủ tương lai, coi như là nếu không tiếp nhiệm vị trí Thành chủ thì ít nhất cũng là con rể Diệp Tông.
Về phần Diệp Hàn, tức thì đã trở thành phản đồ bị phỉ nhổ bởi tất cả người Quang Huy Thành.
Tuy rằng thực lực Yêu Chủ, cứ như là dấu chấm hỏi âm u bao phủ trong lòng tất cả mọi người nhưng tâm tính của họ vẫn kiên định đợi Diệp Mặc đại nhân lúc trở về, nhất định sẽ có biện pháp đối phó Yêu Chủ.
Tương lai Quang Huy Thành vẫn còn hy vọng, bọn hắn sẽ không buông tha bất cứ hy vọng nào.
Giải quyết xong Thần Thánh thế gia, chỉ còn lại Hắc Ám Công Hội tiềm phục trong bóng tối, thêm tồn tại uy hiếp Quang Huy Chi Thành Yêu Chủ thần bí kia.
Nếu một ngày còn chưa giải quyết được hai mối nguy hại này thì Quang Huy Chi Thành cũng khó mà sống bình yên qua ngày.
- Xem ra ta phải đi một chuyến Thiên Vận Cao Nguyên gặp gỡ Vũ Diễm tỷ thỉnh giáo Pháp tắc chi lực rồi.
Đường Long quyết định chủ ý cũng là đi tìm Diệp Tông.
- Nhạc phụ đại nhân, ta dự tính ly khai Quang Huy Thành ra ngoài rèn luyện.
- Đường Long, ngươi dự tính đi nơi nào?(Diệp Tông)
- Thiên Vận Cao Nguyên, nơi đó có người sống sót cùng với cơ duyên mà ta muốn đạt được.
Nếu thuận lợi thì khi ta trở về đã là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh đỉnh phong thậm chí là mang về vài người.
- Địa phương ta đi cũng không xa, mặt khác ta còn muốn ngươi đi quan sát thế giới dưới lòng đất truy tìm thử vị trí Hắc Ám Công Hội, bằng không thì ta ngoài sáng, địch trong tối, vĩnh viễn cũng khó diệt được Hắc Ám Công Hội.
- Ngươi cẩn thận một chút.(Diệp Tông)
- Nhạc phụ đại nhân, ngài giúp ta đưa lại vài bức thư cho các nàng, ta mà đi nói với các nàng là ra ngoài Quang Huy Thành chắc chắn là sẽ đòi đi theo.
Hiện tại, nữ nhân của Đường Long có tiến bộ rất lớn trong cuộc đại chiến vừa rồi.
Hô Duyên Lan Nhược kẹp tại Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh một khoảng thời gian trải qua đại chiến cũng đạt đến Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh đỉnh phong, Tiêu Tuyết đạt Yêu Linh Sư Hoàng Kim Nhị tinh, Diệp Tử Vân và Tiêu Ngưng Nhi đạt Yêu Linh Sư Hoàng Kim Ngũ tinh đỉnh phong kém chút đột phá Hắc Kim cấp, Đoạn Vân Hồng là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh đỉnh phong.
Biệt viện Diệp Tử Vân
Ngũ nữ trải qua trận đại chiến cũng là nhiễm tiêu huyết quá nhiều cần thời gian bình phục tâm tình của mình, Ám Tuyết và Thanh Tuyết cũng dọn tới đây ở.
- Phu quân đâu rồi? Đáng lý là giờ anh ấy cũng phải trở về rồi chứ?(Tiêu Tuyết)
- Lão công nếu có việc với Diệp Tông thì cha sẽ cử người tới thông báo.(Diệp Tử Vân)
- Ta có cảm giác bất thường.
Không hiểu sao mà ta cảm giác hắn sẽ rời xa chúng ta một khoảng thời gian.(Tiêu Ngưng Nhi)
Linh cảm của nữ nhân luôn là thứ mà không ai đoán trước được, lúc này Diệp Tông đi vào thấy đám người Tiêu Ngưng Nhi trong biệt viện cũng thở dài.
- Cha, sao ngài tới đây?(Diệp Tử Vân)
- Ta đến chuyển vài thứ từ Đường Long.(Diệp Tông)
- Anh ấy thế nào?(Hô Duyên Lan Nhược)
Diệp Tông không có nhiều lời mà đưa thư cho nữ nhi mình cùng đám người Tiêu Ngưng Nhi, các nàng lập tức mở thư ra xem thì biết được Đường Long sẽ đi ra ngoài Quang Huy Thành để rèn luyện.
Các nàng muốn chạy theo nhưng bị Diệp Tông cản lại, Ám Tuyết và Thanh Tuyết bình chân như vại không di động vì các nàng tin tưởng Đường Long sẽ bình an vô sự.
- Chúng ta cũng đừng bi thương nữa, chúng ta nên chăm chỉ tu luyện để khi Đường Long trở về thấy được sự tiến bộ của chúng ta.
Quang Huy Thành không chỉ có mình Đường Long thủ hộ, chúng ta cũng có thể.(Tiêu Ngưng Nhi)
Diệp Tông cũng là nhìn vào trong giới chỉ trên tay cũng mỉm cười, Đường Long trước khi đi có để lại những thứ này đa phần đều là pháp quyết tu luyện thích hợp cho Phong Tuyết thế gia hắn, một phần là đồ dùng để thủ hộ Quang Huy Thành.
Hắn làm nhạc phụ được hưởng phúc thế này cũng không uổng.
Khi Đường Long ra khỏi Quang Huy Thành lập tức dung hợp Ảnh Yêu đồng thời tiến nhập Ám Ảnh Vương Giả, tốc độ của Đường Long cực kì nhanh khi dung hợp Ảnh Yêu cùng với tiến vào Ám Ảnh Vương Giả.
Trên đường đi tới Thiên Vận Cao Nguyên thì hắn tạo ngộ Yêu thú đều bị hắn kích sát, với thực lực Yêu Linh Sư Hắc Kim Tam tinh chỉ cần không gặp Yêu thú Hắc Kim cấp đỉnh phong hoặc Yêu thú Truyền Kỳ cấp thì ở Thánh Tổ Sơn Mạch là hắn đi ngang không gặp cản trở.
Tại thời đại hắc ám, Thú triều thật sự quá kinh khủng, nơi chúng đi qua máu chảy thành sông, không có bất ký nhân loại nào còn sống, vì vậy đối với đám người tại Quanh Huy Thành đều cho rằng mình là những nhân loại còn sống sót cuối cùng.
Bất quá kỳ thật ở cái thời đại đó vẫn có một số người sử dụng phương pháp đặc thù mà may mắn còn sống sót, bọn hắn phân tán khắp tư phía sinh sôi nảy nở mà trở thành một ít bộ lạc nhỏ.
Khả năng sinh tồn của nhân loại so với tưởng tượng còn muốn ương ngạch hơn.
Thiên Vận Cao Nguyên
Đây là nơi trong nguyên tác Nhiếp Ly hồi tưởng lại việc khi Quang Huy Thành bị Thú triều công phá, bọn hắn dẫn theo người sống sót chui vào Thánh Tổ Sơn Mạch chạy trốn thì tới được Thiên Vận Cao Nguyên.
Nhắc đến Nhiếp Ly thì hắn cùng đám người Lục Phiêu khi đi vào Hắc Ngục thế giới bị Đường Long chơi khăm, bọn hắn bị dịch chuyển tới nơi Xích Quỷ tập trung, bọn hắn phải tổn thao mấy ngày thu hoạch được Quang Diệu Chi Thạch trở về Quang Huy Thành, Nhiếp Ly cũng là tham dự vào việc loại bỏ Thần Thánh Thế gia nhưng bị vài tên đệ tử Thần Thánh Thế gia Hoàng Kim cấp đánh trọng thương, dù sao lúc đó biết mình phải chết nên đệ tử Thần Thánh Thế gia đều là dân liều mạng, dù Nhiếp Lu có kinh nghiệm chiến đấu kiếp trước cũng không đánh lại một đám người liều mạng.
Thiên Vận Cao Nguyên hạ lạc ở trên đỉnh một mảnh sơn địa, toàn bộ đỉnh núi giống như bị ai đó tước một kiếm san bằng nên xuất hiện một mảng lớn bình nguyên.
Chỉ có một con đường đi thông đến đỉnh núi xa xa, chỗ đó cư ngụ vài ngàn người tạo thành một cái bộ lạc.
Bởi vì địa thế tương đối cao, Thiên Vận Cao Nguyên có thể nói là rất ít khi thấy có yêu thú có thể đi qua, bất quá khuyết điểm lại là cực kỳ thiếu thốn lương thực, miễn cưỡng có thể nuôi sống vài ngàn người.
Bên dưới Thiên Vận Cao Nguyên, có một nơi hiểm địa vô cùng, Hắc Tuyền.
Hắc Tuyền này không biết từ nơi nào Thánh Tổ sơn mạch chảy xuôi xuống vực sâu đến vạn trượng, xung quanh luôn có yêu thú qua lại, hơn nữa phần lớn đều là Hắc Kim cấp yêu thú trở lên.
Truyền thuyết ở sâu bên trong vực kia có một đám Truyền Kỳ cấp yêu thú tồn tại.
Nhờ Hắc Tuyền với rãnh trời hiểm trở, Thiên Vận bộ lạc mới có thể sinh tồn được trên Thiên Vận Cao Nguyên.
Đường Long tốn không bao nhiêu thời gian đã tới được Thiên Vận Cao Nguyên, ở đây hắn thấy được có một quán nước liền bước vào, nơi này hắn nhớ không nhầm là chợ Thiên Vận Bộ Lạc.
Đường Long đi trong chợ cũng là dễ thu hút người khác nhất vì xung quanh người Thiên Vận Bộ Lạc quần áo có chút rách rới cũ kĩ, cùng so với quần áo Đường Long mặc gọn gàng sạch sẽ thì kém hơn nhiều.
Đám người trong chợ nhìn Đường Long, thấp giọng nghị luận.
Đã mấy trăm năm Thiên Vận bộ lạc chưa từng có người ngoài đến, bọn hắn cũng không có suy nghĩ nhiều.
- Xin hỏi công tử là người thuộc Thiên Vận bộ lạc chúng ta sao?(Vân Linh)
- Không phải, ta là từ bên ngoài tới.
Nghe được Đường Long nói, Vân Linh mở to miệng kinh hãi, trăm ngàn năm Thiên Vận bộ lạc hoàn toàn không có một người nào từ bên ngoài tới, bọn hắn hầu như đều cho rằng, thế giới bên ngoài đã không có bất kỳ nhân loại tồn tại nhưng mà không nghĩ tới, hôm nay vậy mà nghênh đón một vị khách nhân lạ lẫm.
- Ta là Vân Linh, không biết công tử tên gì?(Vân Linh)
- Ta là Đường Long, cho ta hai chén mộc phấn cháo.
- Có ngay.(Vân Linh)
Sau một lát Vân Linh bưng một cái khay gỗ tới, phía trên để hai chén cháo nóng hổi, thiếu nữ này mười lăm mười sáu tuổi, mặc áo màu xanh tơ trắng, tuy rằng may vá rất nhiều lần nhưng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng.
Mái tóc dài vàng xã trên vai, hàng lông mi nàng thon dài, mắt to, cái mũi thẳng tắp khảm trên khuôn mặt trắn nõn mà hồng nhuận phơi phớt.
Lúc nàng cười hai má hiện lúm đồng tiền, làm cho người ta có một loại cảm giác trong veo.
Vân Linh là lần đầu tiếp xúc với ngoại lai Thiên Vận bộ lạc nên vứt hết công việc sang bên mà ngồi cạnh Đường Long không ngừng hỏi về thế giới bên ngoài, Đường Long cũng là từng cái đáp trả lại nàng.
- Ta nghe nói thế giới bên ngoài khắp nơi đều là Yêu thú đáng sợ, coi như là Hắc Kim cấp cường giả cũng là nửa bước khó đi, chẳng lẽ công tử là Hắc Kim cấp cường giả?(Vân Linh)
- Không kém bao nhiêu đâu.
Đường Long đích thật là Hắc Kim cấp nhưng không phải là Võ giả mà là Yêu Linh Sư nhưng hắn ưa thích điệu thấp nên chỉ qua loa về vấn đề tu vi của mình.
- Ngươi tới từ đâu? Sao ngươi biết đến chỗ ở Thiên Vận bộ lạc ta?(Vân Linh)
- Ta tiến vào bên trong Thánh Tổ sơn mạch định rèn luyện, trong lúc vô tình tìm được nơi này.
Đường Long chứng kiến bộ dáng tò mò của Vân Linh khiến hắn cảm thấy nàng vô cùng đáng yêu.
Đúng lúc này, có vài khách nhân chờ cháo của mình vẫn chưa lên liền lên tiếng, Vân Linh vội vàng đứng dậy đi bưng cháo.
Làm xong lại chạy tới chỗ Đường Long ngồi tiếp.
- Ngươi định ở nơi nào?(Vân Linh)
- Bên cạnh có một tiệm khách điếm, ta định ở lại đó một thời gian, bất quá ta không có đồng tiền của bộ lạc để giao dịch, không biết có thể dùng một ít đồ vật để trao đổi với ngươi được hay không?
Vân Linh bất chợt hai mắt sáng lên, Đường Long từ thế giới bên ngoài đến đây, chắc hẳn có không ít đồ thần kỳ gì đó nàng chưa từng thấy qua.
- Ân, tốt lắm, ta trước phải đi bán cháo rồi, ngươi chờ ta một chút, ta lập tức trở lại.(Vân Linh)
Vân Linh lại chạy đi bưng cháo cho khách tiếp, Đường Long dự đoán nàng sẽ không trở lại một khoảng thời gian cũng là ngồi ăn mộc phấn cháo đồng thời quan sát xung quanh.
Vừa nhìn thì một ít là thương nhân buôn bán các loại đồ vật, còn có một số là tốp năm tốp ba thợ săn, những tên thợ săn này thường dáng người cao tráo rắn chắc, cầm trong tay các loại vũ khí.
Thiên Vận Cao Nguyên lương thực tương đối thiếu thốn, một ít người đi săn Yêu thú lấy thịt mới có thể miễn cưỡng nhét đầy bao tử nhưng việc này vô cùng nguy hiểm, cho nên chỉ có những người có thực lực tương đối cao mới trở thành thợ săn.
Những thợ săn này ngoài trừ săn giết Yêu thú ra, bọn hắn vẫn làm một làm một số việc như tiếp nhận những người khác thuê, hay làm các loại giống như dong binh.
Vân Linh bưng chén cháo đồng thời có thêm một chén thịt đưa lên.
Loại thịt này phi thường trân quý, chỉ một ít người có thân phận mới có tiền để ăn, đám thợ săn bên cạnh mặc dù thèm nhưng chỉ nhìn lướt qua, đều nhao nhao cúi đầu húp cháo ăn.
Thanh niên đầu lĩnh thấy vậy xuất ra đao của mình đem khối thịt kia ra mấy phần phân cho đám người.
Tại Thiên Vận bộ lạc, ngoại trừ thủ lĩnh ra, còn có trưởng lão hội chưởng quản toàn bộ quyết sách toàn bộ bộ lạc, trưởng lão hội có năm tên trưởng lão, phân biệt nắm giữ một thế lực.
- Đường Long, không biết ngươi có đồ vật gì cùng ta trao đổi.(Vân Linh)
Vân Linh đối với đồ vật thế giới bên ngoài tự nhiên cảm thấy hứng thú.
Đường Long suy tính một chút từ trong giới chỉ lấy ra một chút vải vóc để lên bàn, trong giới chỉ của hắn để rất nhiều quần áo vải vóc, đan dược, thức ăn tới mấy năm.
Vân Linh mở to hai mắt nhìn, ngay cả Không Gian Giới Chỉ cũng có, phải biết rằng Không Gian Giới Chỉ trong bộ lạc là cực kỳ hiếm có đấy, toàn bộ Thiên Vận bộ lạc cũng chỉ có thủ lĩnh mới có một cái mà thôi.
Ánh mắt của nàng lập tức bị vải vóc trên bàn hấp dẫn, nàng cầm từng thớ vải vuốt ve, những thớ vải này bóng loáng với nhiều hoa văn đẹp mắt.
Trong bộ lạc chỉ có vài thô vải bố làm gì có những loại vải tỉnh tế như thế nào, Vân Linh gần như mê muội vì những thớ vải này.
- Những vật này ngươi bán thế nào?(Vân Linh)
- Một cái 200 đồng.
- 200 đồng? Những thớ vải này coi như là đổi 5000 đồng cũng có rất nhiều người xếp hàng đổi.
- 200 đồng đủ cho ta ăn ở vài ngày là được rồi, những vải vóc này coi như là ta tặng cho Vân Linh cô nương, ta còn muốn nhờ Vân Linh cô nương giúp ta một chuyện.
- Không biết là chuyện gì?(Vân Linh)
- Vân Linh tỷ có biết nơi này có một Tảng Đá màu tím, hơn nữa có hình dạng là hình thoi.
Loại đá này dưới ánh mặt trời sẽ phát ra khói khí nhàn nhạt màu tím và trở nên vô cùng nóng.
- A, ngươi nói là Tử Yên Thạch loại Đá này chúng ta có rất nhiều, loại Đá này hoàn toàn không có tác dụng gì, hơn nữa có một chút độc tố.
Loại đá này chúng ta nơi đây chẳng ai muốn.
Trong miệng Vân Linh là Tử Yên Thạch nhưng thật ra là Tử Lăng thạch, là một loại khoáng thạch phi thường trân quý, thu thập lại sử dụng phương pháp đặc thù để xử lý có thể giúp tu luyện Linh hồn lực.
- Đúng, ta muốn Tử Yên Thạch, có bao nhiêu đều muốn, giá cả mà nói, có thể dùng lương thực trao đổi, mười khối Tử Yên Thạch đổi một túi gạo.
Tử Lăng Thạch đối với Võ giả hoặc Yêu Linh Sư Thanh Đồng cấp với Bạch Ngân cấp không có tác dụng nhưng Võ giả hoặc Yêu Linh Sư Hoàng Kim cấp dùng nó tu luyện sẽ làm ít công to.
Diệp Tử Vân, Tiêu Ngưng Nhi và Tiêu Tuyết đều là Yêu Linh Sư Hoàng Kim cấp, bọn họ nếu không có cơ duyên sẽ phải tích lũy thật lâu mới đột phá được nhất là Diệp Tử Vân và Tiêu Ngưng Nhi đạt đến Yêu Linh Sư Hoàng Kim Ngũ tinh đỉnh phong.
- Đây là thật hay sao?(Vân Linh)
- Đương nhiên là thật.
Đường Long sở dĩ dùng gạo để làm vật trao đổi, là vì chung quanh Thiên Vận bộ lạc đất đai quá cằn cỗi, lương thực phi thường hiếm.
- Ta đi thu lấy Tử Yên Thạch.(Vân Linh)
Vân Linh gấp gáp nói, tranh thủ thời gian đi thu thập Tử Yên Thạch, so sánh với những cây vải vóc tinh xảo này, gạo loại vật càng thêm trân quý, một túi gạo có thể giúp một người không chết đói.
Thiên Vận bộ lạc thật sự quá thiếu lương thực rồi.
Chớp mắt, Vân Linh lấy ra rồi hai mươi khối Tử Yên Thạch cùng hai trăm đồng, Đường Long cũng đúng hẹn đem lương