Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Thiên Vận Cao Nguyên


trước sau


Phủ thành chủ, đã trải qua một cuộc đại chiến, khắp nơi đều là phế tích.

Lúc này các cư dân Quang Huy Chi Thành đều biết Thần Thánh thế gia phản bội Quang Huy Chi Thành, đầu nhập vào Hắc Ám Công Hội, nhao nhao phỉ nhổ Thần Thánh thế gia.

May mà Thần Thánh thế gia đã bị diệt, Hắc Ám Công Hội cũng đã bị đánh lui, nghe nói hai cao thủ Hắc Ám Công Hội cung bị trọng thương mà trốn chạy.
Cao tầng Thần Thánh Thế gia là nhận mệnh nhưng tuổi trẻ Thần Thánh Thế gia vẫn không chịu phục nhất là ba người Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt suốt ngày kêu gào.
- Đường Long, ngươi có gan so tài với chúng ta.

Ỷ vào Phong Tuyết Thế gia có gì tài ba.(Thẩm Phi)
- Chỉ là vì Tiêu Ngưng Nhi con tiện nhân kia mà chèn ép Thần Thánh Thế gia chúng ta.(Thẩm Tú)
- Đợi ta thoát phong ấn là ngày mà ngươi phải trả giá Đường Long.(Thẩm Việt)
Diệp Tông bất đắc dĩ nhìn Đường Long, hắn xem thử Đường Long sẽ dùng cách gì để trị ba người này.

Đoạn Kiếm nghe được những lời nói khó nghe của Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt nhiều lần muốn động thủ nhưng bị Đường Long cản lại.
- Xem ra ba người các ngươi là vẫn không nhận mệnh.

Vậy thì ta đành dùng chút thủ đoạn mới được.
- Đoạn Kiếm đem bọn hắn ba người ở Quang Huy Thành đi ba vòng để cho toàn bộ người dân Quang Huy Thành phỉ nhổ bọn hắn.
- Vâng.(Đoạn Kiếm)
Nghe được Đường Long căn dặn thì Đoạn Kiếm làm theo mà Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt sắc mặt tái xanh, bọn hắn hướng ánh mắt cầu cứu về phía Diệp Tông nhưng hắn là không nhìn.

Đoạn Kiếm không giống với người Phong Tuyết Thế gia đối đãi tù binh vẫn nương tay, hắn là thấy ba người Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt không di chuyển cũng dùng lực kéo lê bọn hắn hướng bên ngoài Phủ thành chủ bước đi.
Đoạn Kiếm kéo ba người Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt ở trong Quang Huy Thành đi dạo ba vòng thì người dân Quang Huy Thành lập tức phỉ nhổ thậm chí là cầm vật dụng ném về phía ba người, điều này làm cho Thẩm Tú, Thẩm Phi và Thẩm Việt cảm thấy mất mặt không thôi, bọn hắn biết vậy cũng sẽ không kêu la mà im lặng.
Đối với trận chiến này, mọi người đều khẳng định không ai có thể qua được Đường Long người thúc giục Vạn Ma Yêu Linh Đại Trận có thể đánh lui Hắc Ám Công Hội, công trạng của Đường Long là rất lớn.

Trải qua Thú triều cùng lần đại chiến Hắc Ám Công Hội này, uy danh của Đường Long tại Quang Huy Thành, nghiễm nhiên đâu kém hơn Diệp Mặc, Diệp Tông.
Có rất nhiều người cho rằng, Đường Long là người kế tiếp do Diệp Mặc và Diệp Tông bồi dưỡng thành Thành chủ tương lai, coi như là nếu không tiếp nhiệm vị trí Thành chủ thì ít nhất cũng là con rể Diệp Tông.

Về phần Diệp Hàn, tức thì đã trở thành phản đồ bị phỉ nhổ bởi tất cả người Quang Huy Thành.
Tuy rằng thực lực Yêu Chủ, cứ như là dấu chấm hỏi âm u bao phủ trong lòng tất cả mọi người nhưng tâm tính của họ vẫn kiên định đợi Diệp Mặc đại nhân lúc trở về, nhất định sẽ có biện pháp đối phó Yêu Chủ.

Tương lai Quang Huy Thành vẫn còn hy vọng, bọn hắn sẽ không buông tha bất cứ hy vọng nào.
Giải quyết xong Thần Thánh thế gia, chỉ còn lại Hắc Ám Công Hội tiềm phục trong bóng tối, thêm tồn tại uy hiếp Quang Huy Chi Thành Yêu Chủ thần bí kia.

Nếu một ngày còn chưa giải quyết được hai mối nguy hại này thì Quang Huy Chi Thành cũng khó mà sống bình yên qua ngày.
- Xem ra ta phải đi một chuyến Thiên Vận Cao Nguyên gặp gỡ Vũ Diễm tỷ thỉnh giáo Pháp tắc chi lực rồi.
Đường Long quyết định chủ ý cũng là đi tìm Diệp Tông.
- Nhạc phụ đại nhân, ta dự tính ly khai Quang Huy Thành ra ngoài rèn luyện.
- Đường Long, ngươi dự tính đi nơi nào?(Diệp Tông)
- Thiên Vận Cao Nguyên, nơi đó có người sống sót cùng với cơ duyên mà ta muốn đạt được.

Nếu thuận lợi thì khi ta trở về đã là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh đỉnh phong thậm chí là mang về vài người.
- Địa phương ta đi cũng không xa, mặt khác ta còn muốn ngươi đi quan sát thế giới dưới lòng đất truy tìm thử vị trí Hắc Ám Công Hội, bằng không thì ta ngoài sáng, địch trong tối, vĩnh viễn cũng khó diệt được Hắc Ám Công Hội.
- Ngươi cẩn thận một chút.(Diệp Tông)
- Nhạc phụ đại nhân, ngài giúp ta đưa lại vài bức thư cho các nàng, ta mà đi nói với các nàng là ra ngoài Quang Huy Thành chắc chắn là sẽ đòi đi theo.
Hiện tại, nữ nhân của Đường Long có tiến bộ rất lớn trong cuộc đại chiến vừa rồi.

Hô Duyên Lan Nhược kẹp tại Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh một khoảng thời gian trải qua đại chiến cũng đạt đến Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh đỉnh phong, Tiêu Tuyết đạt Yêu Linh Sư Hoàng Kim Nhị tinh, Diệp Tử Vân và Tiêu Ngưng Nhi đạt Yêu Linh Sư Hoàng Kim Ngũ tinh đỉnh phong kém chút đột phá Hắc Kim cấp, Đoạn Vân Hồng là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh đỉnh phong.
Biệt viện Diệp Tử Vân
Ngũ nữ trải qua trận đại chiến cũng là nhiễm tiêu huyết quá nhiều cần thời gian bình phục tâm tình của mình, Ám Tuyết và Thanh Tuyết cũng dọn tới đây ở.
- Phu quân đâu rồi? Đáng lý là giờ anh ấy cũng phải trở về rồi chứ?(Tiêu Tuyết)
- Lão công nếu có việc với Diệp Tông thì cha sẽ cử người tới thông báo.(Diệp Tử Vân)
- Ta có cảm giác bất thường.


Không hiểu sao mà ta cảm giác hắn sẽ rời xa chúng ta một khoảng thời gian.(Tiêu Ngưng Nhi)
Linh cảm của nữ nhân luôn là thứ mà không ai đoán trước được, lúc này Diệp Tông đi vào thấy đám người Tiêu Ngưng Nhi trong biệt viện cũng thở dài.
- Cha, sao ngài tới đây?(Diệp Tử Vân)
- Ta đến chuyển vài thứ từ Đường Long.(Diệp Tông)
- Anh ấy thế nào?(Hô Duyên Lan Nhược)
Diệp Tông không có nhiều lời mà đưa thư cho nữ nhi mình cùng đám người Tiêu Ngưng Nhi, các nàng lập tức mở thư ra xem thì biết được Đường Long sẽ đi ra ngoài Quang Huy Thành để rèn luyện.

Các nàng muốn chạy theo nhưng bị Diệp Tông cản lại, Ám Tuyết và Thanh Tuyết bình chân như vại không di động vì các nàng tin tưởng Đường Long sẽ bình an vô sự.
- Chúng ta cũng đừng bi thương nữa, chúng ta nên chăm chỉ tu luyện để khi Đường Long trở về thấy được sự tiến bộ của chúng ta.

Quang Huy Thành không chỉ có mình Đường Long thủ hộ, chúng ta cũng có thể.(Tiêu Ngưng Nhi)
Diệp Tông cũng là nhìn vào trong giới chỉ trên tay cũng mỉm cười, Đường Long trước khi đi có để lại những thứ này đa phần đều là pháp quyết tu luyện thích hợp cho Phong Tuyết thế gia hắn, một phần là đồ dùng để thủ hộ Quang Huy Thành.

Hắn làm nhạc phụ được hưởng phúc thế này cũng không uổng.
Khi Đường Long ra khỏi Quang Huy Thành lập tức dung hợp Ảnh Yêu đồng thời tiến nhập Ám Ảnh Vương Giả, tốc độ của Đường Long cực kì nhanh khi dung hợp Ảnh Yêu cùng với tiến vào Ám Ảnh Vương Giả.
Trên đường đi tới Thiên Vận Cao Nguyên thì hắn tạo ngộ Yêu thú đều bị hắn kích sát, với thực lực Yêu Linh Sư Hắc Kim Tam tinh chỉ cần không gặp Yêu thú Hắc Kim cấp đỉnh phong hoặc Yêu thú Truyền Kỳ cấp thì ở Thánh Tổ Sơn Mạch là hắn đi ngang không gặp cản trở.
Tại thời đại hắc ám, Thú triều thật sự quá kinh khủng, nơi chúng đi qua máu chảy thành sông, không có bất ký nhân loại nào còn sống, vì vậy đối với đám người tại Quanh Huy Thành đều cho rằng mình là những nhân loại còn sống sót cuối cùng.

Bất quá kỳ thật ở cái thời đại đó vẫn có một số người sử dụng phương pháp đặc thù mà may mắn còn sống sót, bọn hắn phân tán khắp tư phía sinh sôi nảy nở mà trở thành một ít bộ lạc nhỏ.
Khả năng sinh tồn của nhân loại so với tưởng tượng còn muốn ương ngạch hơn.
Thiên Vận Cao Nguyên
Đây là nơi trong nguyên tác Nhiếp Ly hồi tưởng lại việc khi Quang Huy Thành bị Thú triều công phá, bọn hắn dẫn theo người sống sót chui vào Thánh Tổ Sơn Mạch chạy trốn thì tới được Thiên Vận Cao Nguyên.
Nhắc đến Nhiếp Ly thì hắn cùng đám người Lục Phiêu khi đi vào Hắc Ngục thế giới bị Đường Long chơi khăm, bọn hắn bị dịch chuyển tới nơi Xích Quỷ tập trung, bọn hắn phải tổn thao mấy ngày thu hoạch được Quang Diệu Chi Thạch trở về Quang Huy Thành, Nhiếp Ly cũng là tham dự vào việc loại bỏ Thần Thánh Thế gia nhưng bị vài tên đệ tử Thần Thánh Thế gia Hoàng Kim cấp đánh trọng thương, dù sao lúc đó biết mình phải chết nên đệ tử Thần Thánh Thế gia đều là dân liều mạng, dù Nhiếp Lu có kinh nghiệm chiến đấu kiếp trước cũng không đánh lại một đám người liều mạng.
Thiên Vận Cao Nguyên hạ lạc ở trên đỉnh một mảnh sơn địa, toàn bộ đỉnh núi giống như bị ai đó tước một kiếm san bằng nên xuất hiện một mảng lớn bình nguyên.

Chỉ có một con đường đi thông đến đỉnh núi xa xa, chỗ đó cư ngụ vài ngàn người tạo thành một cái bộ lạc.
Bởi vì địa thế tương đối cao, Thiên Vận Cao Nguyên có thể nói là rất ít khi thấy có yêu thú có thể đi qua, bất quá khuyết điểm lại là cực kỳ thiếu thốn lương thực, miễn cưỡng có thể nuôi sống vài ngàn người.

Bên dưới Thiên Vận Cao Nguyên, có một nơi hiểm địa vô cùng, Hắc Tuyền.
Hắc Tuyền này không biết từ nơi nào Thánh Tổ sơn mạch chảy xuôi xuống vực sâu đến vạn trượng, xung quanh luôn có yêu thú qua lại, hơn nữa phần lớn đều là Hắc Kim cấp yêu thú trở lên.

Truyền thuyết ở sâu bên trong vực kia có một đám Truyền Kỳ cấp yêu thú tồn tại.
Nhờ Hắc Tuyền với rãnh trời hiểm trở, Thiên Vận bộ lạc mới có thể sinh tồn được trên Thiên Vận Cao Nguyên.
Đường Long tốn không bao nhiêu thời gian đã tới được Thiên Vận Cao Nguyên, ở đây hắn thấy được có một quán nước liền bước vào, nơi này hắn nhớ không nhầm là chợ Thiên Vận Bộ Lạc.

Đường Long đi trong chợ cũng là dễ thu hút người khác nhất vì xung quanh người Thiên Vận Bộ Lạc quần áo có chút rách rới cũ kĩ, cùng so với quần áo Đường Long mặc gọn gàng sạch sẽ thì kém hơn nhiều.
Đám người trong chợ nhìn Đường Long, thấp giọng nghị luận.

Đã mấy trăm năm Thiên Vận bộ lạc chưa từng có người ngoài đến, bọn hắn cũng không có suy nghĩ nhiều.
- Xin hỏi công tử là người thuộc Thiên Vận bộ lạc chúng ta sao?(Vân Linh)
- Không phải, ta là từ bên ngoài tới.
Nghe được Đường Long nói, Vân Linh mở to miệng kinh hãi, trăm ngàn năm Thiên Vận bộ lạc hoàn toàn không có một người nào từ bên ngoài tới, bọn hắn hầu như đều cho rằng, thế giới bên ngoài đã không có bất kỳ nhân loại tồn tại nhưng mà không nghĩ tới, hôm nay vậy mà nghênh đón một vị khách nhân lạ lẫm.
- Ta là Vân Linh, không biết công tử tên gì?(Vân Linh)
- Ta là Đường Long, cho ta hai chén mộc phấn cháo.
- Có ngay.(Vân Linh)
Sau một lát Vân Linh bưng một cái khay gỗ tới, phía trên để hai chén cháo nóng hổi, thiếu nữ này mười lăm mười sáu tuổi, mặc áo màu xanh tơ trắng, tuy rằng may vá rất nhiều lần nhưng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng.

Mái tóc dài vàng xã trên vai, hàng lông mi nàng thon dài, mắt to, cái mũi thẳng tắp khảm trên khuôn mặt trắn nõn mà hồng nhuận phơi phớt.

Lúc nàng cười hai má hiện lúm đồng tiền, làm cho người ta có một loại cảm giác trong veo.
Vân Linh là lần đầu tiếp xúc với ngoại lai Thiên Vận bộ lạc nên vứt hết công việc sang bên mà ngồi cạnh Đường Long không ngừng hỏi về thế giới bên ngoài, Đường Long cũng là từng cái đáp trả lại nàng.
- Ta nghe nói thế giới bên ngoài khắp nơi đều là Yêu thú đáng sợ, coi như là Hắc Kim cấp cường giả cũng là nửa bước khó đi, chẳng lẽ công tử là Hắc Kim cấp cường giả?(Vân Linh)

- Không kém bao nhiêu đâu.
Đường Long đích thật là Hắc Kim cấp nhưng không phải là Võ giả mà là Yêu Linh Sư nhưng hắn ưa thích điệu thấp nên chỉ qua loa về vấn đề tu vi của mình.
- Ngươi tới từ đâu? Sao ngươi biết đến chỗ ở Thiên Vận bộ lạc ta?(Vân Linh)
- Ta tiến vào bên trong Thánh Tổ sơn mạch định rèn luyện, trong lúc vô tình tìm được nơi này.
Đường Long chứng kiến bộ dáng tò mò của Vân Linh khiến hắn cảm thấy nàng vô cùng đáng yêu.
Đúng lúc này, có vài khách nhân chờ cháo của mình vẫn chưa lên liền lên tiếng, Vân Linh vội vàng đứng dậy đi bưng cháo.

Làm xong lại chạy tới chỗ Đường Long ngồi tiếp.
- Ngươi định ở nơi nào?(Vân Linh)
- Bên cạnh có một tiệm khách điếm, ta định ở lại đó một thời gian, bất quá ta không có đồng tiền của bộ lạc để giao dịch, không biết có thể dùng một ít đồ vật để trao đổi với ngươi được hay không?
Vân Linh bất chợt hai mắt sáng lên, Đường Long từ thế giới bên ngoài đến đây, chắc hẳn có không ít đồ thần kỳ gì đó nàng chưa từng thấy qua.
- Ân, tốt lắm, ta trước phải đi bán cháo rồi, ngươi chờ ta một chút, ta lập tức trở lại.(Vân Linh)
Vân Linh lại chạy đi bưng cháo cho khách tiếp, Đường Long dự đoán nàng sẽ không trở lại một khoảng thời gian cũng là ngồi ăn mộc phấn cháo đồng thời quan sát xung quanh.

Vừa nhìn thì một ít là thương nhân buôn bán các loại đồ vật, còn có một số là tốp năm tốp ba thợ săn, những tên thợ săn này thường dáng người cao tráo rắn chắc, cầm trong tay các loại vũ khí.
Thiên Vận Cao Nguyên lương thực tương đối thiếu thốn, một ít người đi săn Yêu thú lấy thịt mới có thể miễn cưỡng nhét đầy bao tử nhưng việc này vô cùng nguy hiểm, cho nên chỉ có những người có thực lực tương đối cao mới trở thành thợ săn.
Những thợ săn này ngoài trừ săn giết Yêu thú ra, bọn hắn vẫn làm một làm một số việc như tiếp nhận những người khác thuê, hay làm các loại giống như dong binh.
Vân Linh bưng chén cháo đồng thời có thêm một chén thịt đưa lên.

Loại thịt này phi thường trân quý, chỉ một ít người có thân phận mới có tiền để ăn, đám thợ săn bên cạnh mặc dù thèm nhưng chỉ nhìn lướt qua, đều nhao nhao cúi đầu húp cháo ăn.

Thanh niên đầu lĩnh thấy vậy xuất ra đao của mình đem khối thịt kia ra mấy phần phân cho đám người.
Tại Thiên Vận bộ lạc, ngoại trừ thủ lĩnh ra, còn có trưởng lão hội chưởng quản toàn bộ quyết sách toàn bộ bộ lạc, trưởng lão hội có năm tên trưởng lão, phân biệt nắm giữ một thế lực.
- Đường Long, không biết ngươi có đồ vật gì cùng ta trao đổi.(Vân Linh)
Vân Linh đối với đồ vật thế giới bên ngoài tự nhiên cảm thấy hứng thú.

Đường Long suy tính một chút từ trong giới chỉ lấy ra một chút vải vóc để lên bàn, trong giới chỉ của hắn để rất nhiều quần áo vải vóc, đan dược, thức ăn tới mấy năm.
Vân Linh mở to hai mắt nhìn, ngay cả Không Gian Giới Chỉ cũng có, phải biết rằng Không Gian Giới Chỉ trong bộ lạc là cực kỳ hiếm có đấy, toàn bộ Thiên Vận bộ lạc cũng chỉ có thủ lĩnh mới có một cái mà thôi.

Ánh mắt của nàng lập tức bị vải vóc trên bàn hấp dẫn, nàng cầm từng thớ vải vuốt ve, những thớ vải này bóng loáng với nhiều hoa văn đẹp mắt.
Trong bộ lạc chỉ có vài thô vải bố làm gì có những loại vải tỉnh tế như thế nào, Vân Linh gần như mê muội vì những thớ vải này.
- Những vật này ngươi bán thế nào?(Vân Linh)
- Một cái 200 đồng.
- 200 đồng? Những thớ vải này coi như là đổi 5000 đồng cũng có rất nhiều người xếp hàng đổi.
- 200 đồng đủ cho ta ăn ở vài ngày là được rồi, những vải vóc này coi như là ta tặng cho Vân Linh cô nương, ta còn muốn nhờ Vân Linh cô nương giúp ta một chuyện.
- Không biết là chuyện gì?(Vân Linh)
- Vân Linh tỷ có biết nơi này có một Tảng Đá màu tím, hơn nữa có hình dạng là hình thoi.

Loại đá này dưới ánh mặt trời sẽ phát ra khói khí nhàn nhạt màu tím và trở nên vô cùng nóng.
- A, ngươi nói là Tử Yên Thạch loại Đá này chúng ta có rất nhiều, loại Đá này hoàn toàn không có tác dụng gì, hơn nữa có một chút độc tố.

Loại đá này chúng ta nơi đây chẳng ai muốn.
Trong miệng Vân Linh là Tử Yên Thạch nhưng thật ra là Tử Lăng thạch, là một loại khoáng thạch phi thường trân quý, thu thập lại sử dụng phương pháp đặc thù để xử lý có thể giúp tu luyện Linh hồn lực.
- Đúng, ta muốn Tử Yên Thạch, có bao nhiêu đều muốn, giá cả mà nói, có thể dùng lương thực trao đổi, mười khối Tử Yên Thạch đổi một túi gạo.
Tử Lăng Thạch đối với Võ giả hoặc Yêu Linh Sư Thanh Đồng cấp với Bạch Ngân cấp không có tác dụng nhưng Võ giả hoặc Yêu Linh Sư Hoàng Kim cấp dùng nó tu luyện sẽ làm ít công to.

Diệp Tử Vân, Tiêu Ngưng Nhi và Tiêu Tuyết đều là Yêu Linh Sư Hoàng Kim cấp, bọn họ nếu không có cơ duyên sẽ phải tích lũy thật lâu mới đột phá được nhất là Diệp Tử Vân và Tiêu Ngưng Nhi đạt đến Yêu Linh Sư Hoàng Kim Ngũ tinh đỉnh phong.
- Đây là thật hay sao?(Vân Linh)
- Đương nhiên là thật.
Đường Long sở dĩ dùng gạo để làm vật trao đổi, là vì chung quanh Thiên Vận bộ lạc đất đai quá cằn cỗi, lương thực phi thường hiếm.

- Ta đi thu lấy Tử Yên Thạch.(Vân Linh)
Vân Linh gấp gáp nói, tranh thủ thời gian đi thu thập Tử Yên Thạch, so sánh với những cây vải vóc tinh xảo này, gạo loại vật càng thêm trân quý, một túi gạo có thể giúp một người không chết đói.

Thiên Vận bộ lạc thật sự quá thiếu lương thực rồi.
Chớp mắt, Vân Linh lấy ra rồi hai mươi khối Tử Yên Thạch cùng hai trăm đồng, Đường Long cũng đúng hẹn đem lương

thực cùng vải vóc trao đổi cho Vân Linh.
Vân Linh bắt được hai túi gạo vẫn còn như đang trong mộng, các nàng ăn đều là mộc phấn là từ một loại cây gọi là Mục Dương Thụ, mà gạo thì cực kỳ vật trân quý, chỉ có số ít quý tộc mới có thể được ăn.

Một túi gạo thậm chí có thể đổi một cô nương xinh đẹp trong một hộ gia đình nghèo mà Vân Linh chỉ dùng mười khối Tử Lăng thạch liền đổi được.
- Đường Long giao dịch vẫn hữu hiệu sao?(Vân Linh)
- Đó là đương nhiên, bất quá số lượng gạo có hạn, mười khối Tử Lăng thạch cũng có thể đổi năm cân thịt.
- Tốt.

Ta lập tức đi thông tri cho mọi người.(Vân Linh)
Vân Linh vui mừng đứng lên, Tử Lăng thạch có thể đổi gạo cùng thịt, nàng đã không thể chờ đợi được mà muốn báo cho mọi người.
Nếu đổi lại những người khác, nhất định sẽ đem tin tức này giữ bí mật sau đó tích góp cho mình để làm giàu mà Vân Linh lại hoàn toàn không có cái tư tưởng này, nàng muốn tất cả mọi người đều đổi một ít lương thực, tất cả các gia đình sẽ có đời sống sinh hoạt tốt hơn nhiều.
Sau khi Vân Linh rời đi, người thanh niên kia hướng về Đường Long đi tới, ngồi phía trước Đường Long.
- Xin chào, ta là Tiêu Dương, nghe nói huynh đệ nguyện ý dùng một túi gạo hoặc là năm cân thịt, đổi mười khối Tử Yên Thạch.(Tiêu Dương)
Tiêu Dương nhìn về phía Đường Long dò hỏi, hắn qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên chứng kiến người ngoại lai, đối với Đường Long cũng là tràn ngập tò mò.
- Đúng vậy.
- Không biết Tử Yên Thạch, đến cùng có tác dụng gì?(Tiêu Dương)
Người khác đều chú ý tới việc đổi Tử Yên Thạch để có gạo hoặc là thịt, mà Tiêu Dương thì lại chú ý tới công dụng của Tử Yên Thạch.
- Tử Yên Thạch đối với việc tu luyện Linh hồn lực tại Hoàng Kim cấp có tác dụng lớn, dùng phương pháp đặc thù khu trừ độc tố có thể dùng để tu luyện.
Tiêu Dương nhẹ gật đầu, Đường Long nguyện ý dùng gạo cùng thịt để đổi Tử Yên Thạch, như vậy Tử Yên Thạch nhất định là có công dụng rất lớn nhưng hắn không ngờ tới Đường Long lại nói ra công dụng Tử Yên Thạch.

Đường Long cũng không sợ người Thiên Vận bộ lạc biết công dụng Tử Yên Thạch có trợ giúp việc tu luyện mà Đường Long lại biết được cách khu trừ độc tố bên trong Tử Yên Thạch nên rất dễ bị người để mắt tới có điều hắn không sợ vì Thiên Vận Cao Nguyên cao lắm là Võ giả Hắc Kim Nhất tinh.
Đường Long đối với Thẩm Hồng một vị Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh đỉnh phong đánh cho một thân chật vật cũng không ngại huống chi là một vị Võ giả Hắc Kim Nhất tinh.
Nguyên bản việc thu mua Tử Yên Thạch cũng không cần phải quá công khai, dù sao Đường Long cũng không định ở lâu dài trong Thiên Vận bộ lạc, mấy ngày nữa sẽ rời đi rồi, hơn nữa trong Thiên Vận bộ lạc mạnh nhất cũng chỉ là Võ giả Hắc kim Nhất tinh, không có người nào có thể uy hiếp được hắn, cho nên hắn cũng không có để ý.
Khi Tử Yên Thạch có thể đổi gạo cùng thịt được truyền đi, loại chuyện này rất nhiều người đều bán tín bán nghi nhưng Vân Linh đã nói nên vẫn có rất nhiều người tin tưởng, bọn họ thử một lần xem cầm một ít Tử Yên Thạch tới, rất nhiều người đều chỉ trao đổi nhặt một hoặc hai khối, mặc dù Tử Yên Thạch có rất nhiều nhưng mà không phải nơi nào cũng có có.
Một khối Tử Yên Thạch đổi nửa cân thịt, mười khối đổi một túi gạo, Đường Long rất nhanh đã đắt hàng.
Những người đổi được gạo cùng thịt từ Tử Yên Thạch vẫn như đang nằm mơ, có một cảm giác không chân thực, ngay lập tức bọn hắn lâm vào trạng thái cuồng hỉ.

Có rất nhiều người mang theo Tử Yên Thạch tới đổi cùng Đường Long, rồi số lượng người đi tìm kiếm Tử Yên Thạch, cũng thoáng cái trở nên nhiều hơn.
Không ngừng thu thập Tử Yên Thạch, số lượng rất nhanh đạt đến hơn mấy nghìn khối.

Số lượng người đến trao đổi Tử Yên Thạch càng ngày càng nhiều, đông đến mức gần như cửa ra vào của con phố đều bị chật cứng người và người.
Đám người Tiêu Dương không nghĩ tới, Đường Long lại có thể lấy ra nhiều lương thực cùng thịt như vậy, nhưng lại không có dấu hiệu muốn chấm dứt trao đổi, Đường Long quả thực là một đại phú hào.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
- Tránh ra, tất cả tránh ra cho ta.(Tiêu Cuồng)
- Là hắn, hắn là nhi tử Tộc trưởng đại nhân, Đường Long ngươi phải cẩn thận một chút.(Vân Linh)
- Đa tạ nhắc nhở.
Ngồi ở một bên Tiêu Dương cũng là nhíu mày, không nghĩ tới Tiêu Cuồng cũng đến.

Tiêu Cuồng con trai của nhị thủ lĩnh, tu vi đạt đến Võ giả Hoàng cấp Tam tinh, trong bộ lạc ngang ngược càn rỡ, đã làm không ít sự tình như đánh nhau và đả thương người.
Tiêu Dương nhìn Đường Long, không biết Đường Long sẽ giải quyết như thế nào, nếu như thật sự không được, hắn chỉ có thể từ đến tìm cách giải hòa.
- Này, người ngoại lai.

Có biết nơi đây là địa phương nào hay không? Ở chỗ này buôn bán, là phải nộp thuế đấy.(Tiêu Cuồng)
- Ồ, nộp thuế? Không biết ngươi muốn thu thuế gì?
- Thuế giao dịch, ngươi đổi nhiều Tử Yên Thạch như vậy, vậy thuế ta lấy trước năm trăm túi gạo rồi nói sau, bằng không ngươi có thể dẹp buôn bán cũng được rồi.(Tiêu Cuồng)
Tiêu Cuồng hừ lạnh một tiếng, trên người tản mát ra sát khí cuồng bạo, quanh năm cùng Yêu thú chém giết, trên người của hắn lộ ra sát khí máu tanh.

Đường Long đối với sát khí Tiêu Cuồng thả ra không sợ chút nào ngược lại trên người cậu sát khí nồng đậm cùng khí tức Hắc Kim cấp tỏa ra dọa sợ Tiêu Cuồng cùng Tiêu Dương.

Bọn hắn từ trên người Đường Long cảm nhận được áp lực khi đối mắt tộc trưởng Thiên Vận bộ lạc.
- Tiểu tử, ngươi tới từ nơi nào?(Tiêu Cuồng)
Tiêu cuồng có chút hoảng sợ hỏi thăm lai lịch của Đường Long, một người trẻ tuổi đạt đến Hắc Kim cấp không phải là nhân vật mà hắn có thể trêu chọc được, nếu chọc phải cường địch thì Thiên Vận bộ lạc sẽ vì hành động của hắn cho chôn cùng.
- Quang Huy Thành.
- Quang Huy Thành? Các ngươi có biết không?(Tiêu Cuồng)
Tiêu Cuồng nhìn một đám thủ hạ thì cả đám lắc đầu, bọn hắn đã ở Thiên Vận Cao Nguyên từ bé cũng chưa từng đi ra ngoài thì làm sao biết.
- Quang Huy Thành là địa phương nào?(Tiêu Cuồng)
- Quang Huy Thành là một tòa thành thị, chúng ta chống Yêu thú tập kích, tại trong một mảnh sơn cốc của Thánh Tổ sơn mạch mà thành lập nên một tòa thành trì.


Tuy rằng cách mỗi trăm năm, đều đã gặp Thú triều tập kích, Quang Huy Thành cũng có nhiều lần thiếu chút nữa bị triệt để hủy diệt, nhưng mấy ngàn năm qua, vô số tiền bối đã hi sinh tính mạng của mình, làm tòa thành trì này ương ngạnh mà sinh tồn.
- Bên trong Quang Huy Thành cường giả vô số đủ sức quét ngang các ngươi Thiên Vận bộ lạc.
- Nhân khẩu trăm vạn, cường giả mấy chục vạn, tu vi thấp nhất đấy, đều là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim cấp bậc, một phần trăm những cường giả ước chừng là Yêu Linh Sư, Hắc Kim cấp bậc cũng hơn trăm người, hơn nữa còn có hai vị Truyền Kỳ cấp cường giả.
Tiêu Cuồng nghe được lời Đường Long nói nhịn không được mà rùng mình, hắn không ngờ Đường Long lại có xuất thân cao như vậy cộng thêm lúc nãy Đường Long thả ra khí tức thì hắn cũng không dám lỗ mãng.
Tiêu Cuồng có chút lúng túng đem chân đang giẫm ở trên mặt ghế chậm rãi thu trở về, gãi gãi đầu, cười hắc hắc.
Những người khác cũng khiếp sợ không thôi, nguyên lai tại bên trong Thánh Tổ sơn mạch, còn có một tòa thành trì to lớn như vậy.

Tồn tại mấy chục vạn cường giả, thậm chí còn có Truyền Kỳ cấp đỉnh phong tồn tại.

Rất nhiều người cũng không khỏi chờ mong được thấy Quang Huy Chi Thành, sống trong Thiên Vận bộ lạc lương thực thiếu thốn, thường xuyên có người chết đói, một tòa thành với vô số cường giả như vậy, nhất định lương thực rất dồi dào.
- Aha, lúc nãy có chút hiểu lầm, vừa rồi ta còn tưởng rằng có người làm loạn, hiện tại hiểu lầm đã được cởi bỏ, công tử trao đổi nhiều lương thực như vậy cho bộ lạc chúng ta, chúng ta đương nhiên là phi thường hoan nghênh ngươi đến Thiên Vận bộ lạc chúng ta làm khách.

Tại trong Thiên Vận bộ lạc, có cái gì cần ngươi có thể tới tìm ta, ta Tiêu Cuồng nhất định sẽ đem hết khả năng giúp đỡ công tử làm được.(Tiêu Cuồng)
Thái độ của Tiêu Cuồng chuyển biến quá nhanh, làm cho Tiêu Dương và đám người Vân Linh không khỏi lộ ra thần sắc khinh bỉ, vừa nghe đến bối cảnh thâm hậu của đối phương, Tiêu Cuồng gần như thay đổi,chỉ thiếu mỗi việc hướng tới đối phương quỳ gối nữa là đủ.
Tiêu Cuồng mặc kệ những người xung quanh, trước tiên chăm sóc Đường Long cho tốt rồi rồi hãy nói, hắn rất muốn làm thiếu tộc trưởng, vạn nhất đối phương căm tức đem bộ lạc của hắn tiêu diệt, đây chẳng phải là sẽ không còn gì nữa sao.

Về phần khí phách, những thứ đó cơ bản không có cân đo đong đếm được không cần quan tâm.
- Không biết khoảng cách từ đây đến Quang Huy Chi Thành bao xa?(Tiêu Dương)
Tuy Tiêu Cuồng chuẩn động giản hòa nhưng không khí vẫn có chút căng thẳng nên Tiêu Dương chủ động lên tiếng trước.

Nghe Tiêu Dương hỏi thăm, người chung quanh cũng không khỏi oh lên mà thắc mắc, nghiêng tai lắng nghe.
- Ta đi từ Quang Huy Thành tới nơi này, đại khái mười ngày, nếu như đổi lại là các ngươi đi lộ tuyến an toàn nhất, khả năng cần hai tháng.
- Ta có thể vẽ cho các ngươi địa đồ, nếu có cơ hội các ngươi có thể qua xem một chút.

Sau khi các ngươi đi nơi đó chỉ cần báo danh của ta, nói là ta cho các ngươi đến đấy, vệ binh Phủ thành chủ sẽ đem bọn ngươi thu xếp thỏa đáng.
Tuy rằng Thiên Vận bộ lạc cao thủ không nhiều lắm nhưng vẫn là tồn tại một cường giả Hắc kim cấp còn có rất nhiều Hoàng Kim cấp, Bạch ngân cấp, nếu như dời đến Quang Huy Thành vẫn có thể tăng cường một ít thực lực cho Quang Huy Thành, mặt khác sở dĩ cường giả Thiên Vận bộ lạc không nhiều lắm là vì công pháp tu luyện quá ít rất nhiều người hay vẫn có thiên phú nhưng không có Công pháp.

Hơn nữa người của Thiên Vận bộ lạc, tuyệt đối không có khả năng uy hiếp được Quang Huy Thành.
Khoảng cách từ đây đến Quang Huy Thành rõ ràng gần như vậy, hơn nữa chỉ cần báo tên Đường Long ra người Phủ thành chủ sẽ an bài.

Tiêu Cuồng hơi thâm ý nhìn thoáng qua Dương Long, may là hắn không có đắc tội với Đường Long.
- Đây là địa đồ xung quanh Quang Huy Thành, ta cho các ngươi thêm một tờ khác là vẽ lộ tuyến từ nơi này đến Quang Huy Thành.
Quang Huy Chi Thành địa đồ
Tất cả mọi người không khỏi hướng nhìn trên mặt bàn, cái phạm vi mấy ngàn dặm đều là Quang Huy Thành.

Điều này không khỏi quá rộng lớn rồi, toàn bộ Thiên Vận Cao Nguyên cũng không bằng một phần mười Quang Huy Chi Thành Hơn nữa phụ cận Quang Huy Thành là những mảng đồng ruộng rộng lớn, làm cho người trông mà thèm.
- Ta dừng lại đây tầm hai ba ngày sẽ đi, ta còn muốn tiến về bên trong Thánh Tổ sơn mạch để rèn luyện.
Đường Long đưa Quang Huy Thành địa đồ cùng lộ tuyến an toàn từ Thiên Vận Cao Nguyên tới Quang Huy Thành cho Tiêu Dương.

Tiêu Dương cẩn thận tiếp nhận tấm bản đồ, bên cạnh Tiêu Cuồng cũng xoa xoa đôi bàn tay, hưng phấn không thôi.
Những người tuổi trẻ này đối Quang Huy Chi Thành đã sinh ra khát vọng tiến đến, nhưng đoán chừng trong bộ lạc các Trưởng lão sẽ không đồng ý, dù sao những người già kia đã sinh sống tại Thiên Vận Cao Nguyên quá lâu rồi.

Bất quá điều này cũng không nằm trong sự khống chế của Đường Long, Đường Long đưa cho bọn họ địa đồ, có đi hay không là do bọn họ lựa chọn.
Đường Long tiến hành trao đổi thêm một lúc Tử Yên thạch một lúc nữa cũng là tuyên bố không đổi nữa.

Điều này khiến cho vài người vì lượng thực và thịt có chút xao động nhưng trở ngại thân phận của Đường Long cùng với đó là hai người Tiêu Dương và Tiêu Cuồng đứng bên cạnh nhìn chằm chằm.
Đường Long đứng lên ly khai quán cháo của Vân Linh.

Đường Long đi rồi thì nơi này rơi vào trầm mặc.
- Tiêu Dương, ngươi nghĩ lời nói của tên Đường Long này là thật hay giả?(Tiêu Tiêu Cuồng)
Tiêu Dương nhìn thoáng qua Tiêu Cuồng, bình thường Tiêu Cuồng phô trương ương ngạnh, khó mà hạ xuống tư thái đến hỏi thăm hắn.
- Là thật là giả, Tiêu Cuồng Thiếu gia hẳn là có thể phân biệt, hắn hoàn toàn không cần phải gạt chúng ta, Thiên Vận bộ lạc chúng ta nghèo như vậy.

Nhiếp Ly coi như là dùng một túi gạo đổi một trăm khối Tử Yên Thạch, cũng sẽ có rất nhiều người liên tục không ngừng đem Tử Yên Thạch mà đưa cho hắn, hắn lại nguyện ý dùng một túi gạo đổi mười khối Tử Yên Thạch, là hắn đần sao? Rõ ràng không phải, chẳng qua hắn thấy người bộ lạc chúng ta đáng thương nên tiếp tế cho chúng ta mà thôi.(Tiêu Dương)
- Xem ra Quang Huy Chi Thành thật là một mảnh đất dồi dào rồi.(Tiêu Cuồng)
- Hẳn là không sai, bất quá Tiêu Cuồng Thiếu gia, nếu cả tộc chúng ta di chuyển, ngươi sẽ không còn là thiếu tộc trưởng của bộ lạc nữa rồi, đến cái chỗ kia, là phải ăn nhờ ở đậu đấy.(Tiêu Dương)
- Tiêu Cuồng ta đúng là một tên thô lỗ và ngang ngược, điểm ấy ta thừa nhận nhưng ngươi cho rằng ta sẽ tham cái vị trí thiếu tộc trưởng này sao? Thiên Vận bộ lạc nghèo như vậy, mỗi ngày đều có người chết đói, nếu như cả tộc có thể dời đến một địa phương dồi dào, được vậy cho dù ta phải quỳ xuống gọi họ làm gia gia, thì có làm sao? Ta sẽ tự mình dẫn người theo lộ tuyến này tuyến đi đến Quang Huy Chi Thành nhìn một cái, nếu quả thật có một chỗ như vậy, ta đây liều lĩnh thủ, thuyết phục cha ta dời đi, so với việc cả tộc chết đói tại nơi quỷ quái này vẫn tốt hơn.(Tiêu Cuồng)
Tiêu Dương bất khà tư nghị nhìn Tiêu Cuồng, lần đầu tiên hắn đối với tên thiếu tộc trưởng càn rỡ này sinh ra một tia kính nể.
- Muốn đi, thêm ta một người.(Tiêu Dương)


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện