Trong một biệt viện, Hồ Dũng sắc mặt cực kì âm trầm, hắn cũng nhận được tin tức Long Vũ Âm bị người đánh bại.
Hồ Dũng ở biệt viện Long Vũ Âm chờ đợi vẫn không thấy về khiến nội tâm hắn khó chịu vô cùng.
Long Vũ Âm tuy đã từng đem hắn hung hăng đánh bại khiến hắn mất sạch tôn nghiêm của nam nhân nhưng kể từ sau lần đó hắn mỗi mỗi đêm đều nằm mơ thấy Long Vũ Âm.
Hắn rất thích xem Long Vũ Âm mỗi ngày sẽ mặc trang phục nào, thích xem bóng lưng động lòng người kia.
Thậm chí dù Long Vũ Âm có nổi giận với hắn thì hắn vẫn vô cùng vui vẻ, bởi vì hắn cảm thấy Long Vũ Âm lúc nổi giận cũng vô cùng xinh đẹp như.
Hồ Dũng không ngờ tới nữ nhân trong lòng mình, vị hôn thể của hắn bị một tên vô danh tiểu tốt khi nhục.
Điều đó chẳng khác nào mạnh mẽ ở trên mặt hắn tát một cú cực đau, hắn đánh không lại Long Vũ Âm mà Long Vũ Âm lại thua bởi Đường Long, ngoại giới nếu biết sẽ nói hắn không bằng một thiên tài mới nổi tới từ Tiểu Linh Lung Thế giới.
Long Vũ Âm trở lại biệt viện của mình, trên người vẫn còn dính đầy tro bụi, dáng vẻ phi thường chật vật, trên gương mặt vẫn còn vẻ thất hồn lạc phách.
Tâm thần của nàng vẫn chìm đắm trong những lời nói trước đó của Đường Long nhưng nội tâm nàng có cảm xúc phức tạp xuất hiện.
Bổng nhiên xuất hiện một thiếu niên cùng tuổi bằng thực lực bản thân trực tiếp đánh bại nàng.
Vậy mà khiến nàng trong nội tâm vẫn không sinh ra một tia chán gét, ngược lại càng muốn tìm hiểu xem hắn đến tột cùng là hạng người gì.
Nàng muốn chính mình phải trở nên mạnh hơn, mạnh đến mức khiến Đường Long có thể chân chính coi nàng thành đối thủ.
Chứng kiến Long Vũ Âm đi tới, tuy vẫn vẻ còn mệt mỏi, nhưng gương mặt vẫn đẹp động lòng người.
Làm cho nội tâm Hồ Dũng không khỏi nóng thêm vài phần, hắn đi nhanh đến bên cạnh Long Vũ Âm.
- Âm nhi, ngươi đã về?Thương thế của ngươi như thế nào, ta từ nhà cầm đem ra không ít thuốc trị thương cho ngươi.(Hồ Dũng)
Nhìn thấy Hồ Dũng thì trên mặt Long Vũ Âm nổi lên vẻ chán ghét, nàng không tự chủ được mà đem Hồ Dũng so sánh với Đường Long thì hai người khác nhau một trời một vực, một kẻ thì chỉ biết nịnh nọt nàng cùng với dựa vào gia thế gia tộc cùng với bị nàng đánh cho không dám ngóng đầu lên được, một kẻ dù biết gia thế hiểm hách của nàng vẫn là đem nàng hai phương diện thiên phú tu luyện và thể chất đánh cho nàng hoài nghi nhân sinh.
- Hồ Dũng, từ này về sau cấm ngươi không được phép tới chỗ của ta, nếu như có lần sau đừng trách ta đem ngươi ném ra ngoài.(Long Vũ Âm)
- Âm nhi, ngươi đừng như vậy.
Âm nhi, chứng kiến bộ dáng này của ngươi khiến ta rất đau lòng, ngươi trước tiên cứ mau chóng xoa thuốc trị thương đi.
Về phần tên Đường Long kia cứ giao cho ta xử lý là được, ta nhất định sẽ thay ngươi trừng trị hắn.(Hồ Dũng)
- Trước khi hắn theo Thánh Linh Tiên Cảnh lúc đi ra.
Ta vốn là muốn giáo huấn hắn một chút, không nghĩ rằng lại bị hai lão đầu lĩnh Nam Môn Thiên Hải cùng Hoàng Vũ can thiệp nhưng mà ngươi yên tâm lần này Đường Long đừng mong chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta.(Hồ Dũng)
- Hồ Dũng ngươi ngoại trừ việc chỉ biết sử dụng lực lượng của gia tộc ra thì ngươi không khác gì một tên phế vật cả, ta cùng Đường Long đường đường chánh chánh đọ sức với nhau, ta Long Vũ Âm thua thì thua không có gì để nói còn ngươi, nếu có gan thì chính mình đi tìm Đường Long đánh một trận, nếu như ngươi thắng được, ta Long Vũ Âm liền phục ngươi nhưng biểu hiện của ngươi không khác gì một tên nhu nhược.
Về sau cánh xa ta ra một chút, đừng để cho ta gặp lại ngươi, nếu còn để cho ta nhìn thấy ngươi, ta liền đem ngươi phế bỏ.(Long Vũ Âm)
- Âm nhi, ngươi…(Hồ Dũng)
- Cút.(Long Vũ Âm)
- Long Vũ Âm, ngươi cho rằng ngươi rất đáng giá sao? Ngươi chẳng qua chỉ là một trong bảy người thừa kế của Long Ấn Thế gia mà thôi cùng ta kết hôn, ngươi mới có tư cách thành người thừa kế hợp pháp thứ nhất.
Đừng cho thể diện mà không cần.(Hồ Dũng)
Lời nói của Hồ Dũng giống như ngòi nổ châm ngòi lửa giận của Long Vũ Âm, nàng đem Hồ Dũng đè xuống hành hung một trận, Hồ Dũng bị Long Vũ Âm điên cuồng đánh cho mơ hồ.
- Đánh hắn cũng không có giải quyết được vấn đề gì đâu.
Thay vì trúc giận lên người hắn chi bằng ngẫm lại vì sao mình lại thất bại.(Ứng Nguyệt Như)
- Sao ngươi lại tới đây?(Long Vũ Âm)
- Sư muội, chúng ta đã lâu không gặp.(Ứng Nguyệt Như)
- Yêu nữ, ngươi hại chết sư phó, còn có mặt mũi đến đây, nếu không phải sư phó có di huấn, ta đã sớm ra tay giết ngươi rồi.(Long Vũ Âm)
- Ta đã nói rồi, sư phó không phải ta hại chết, người là vì Thiên Mệnh đã đến nên mới mượn tay của ta để kết thúc số mệnh của mình.(Ứng Nguyệt Như)
- Ngươi từ sư phó đã học được Thiên Diễn thuật? Ngươi sẽ chết.(Long Vũ Âm)
- Có lẽ đúng như ngươi nói nhưng thiên mệnh của ta sẽ có người cứu.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như từng dùng Thiên Dẫn Thuật thôi toán thiên mệnh của mình thì kinh ngạc phát hiện tương lai của nàng không giống như sư phụ mình và Vô Tưởng Tổ sư, nàng tương lai được người cứu nhưng bóng hình người đó rất mơ hồ.
Long Vũ Âm tuy căm hận Ứng Nguyệt Như nhưng nghe đến Ứng Nguyệt Như nói học được Thiên Diễn thuật, nàng đối Ứng Nguyệt Như niềm căn hậm dường như cũng không còn, bởi vì sự sống chết của Ứng Nguyệt Như đã bị nàng nắm trong tay.
Chỉ là nàng đem tin tức Ứng Nguyệt Như học được Thiên Diễn thuật nói cho người khác biết, Ứng Nguyệt Như nhất định sẽ chết nhưng Ứng Nguyệt Như vẫn y nguyên thừa nhận mình học được Thiên Dẫn Thuật, chứng tỏ nội tâm nàng hoàn toàn không sợ chết.
Long Vũ Âm đưa mắt nhìn Ứng Nguyệt Như đến lúc ly khai khỏi biệt viện, mới thu hồi ánh mắt lại, tuy nàng tạm thời sẽ không đem tin tức Ứng Nguyệt Như học được Thiên Diễn thuật nói cho ngoại nhân nhưng muốn nàng tha thứ Ứng Nguyệt Như là chuyện không thể nào.
Trở lại với ba người Đường Long, bọn họ khi rời khỏi là đi thẳng đến biệt viện của Cố Bối, vào bên trong thì Đường Long thấy được thân hình Cố Lam ngồi trên xe lăn ngắm nhìn khung cảnh.
Đường Long cũng là âm thầm đi đến sau lưng Cố Lam lặng im cảm thụ bầu không khí, Cố Bối và Vũ Diễm rất phối hợp tránh đi chỗ khác.
Đường Long cách một khoảng thời gian sẽ tới biệt viện thăm khám cho Cố Lam đồng thời hai người trò chuyện với nhau, Cố Bối cũng là phát giác được tỷ tỷ mình có vấn đề, hắn thử vài lần đề cập tới Đường Long thì tỷ tỷ hắn liền có phản ứng nhưng những sự vật là không quan tâm.
Cố Bối làm người phóng đãng cũng biết được tỷ tỷ mình đang yêu mà đối tượng không ai khác ngoài huynh đệ mình.
- Ngươi tới rồi sao?(Cố Lam)
- Ừ, tới rồi.
Có ta ở đây thì không cần phải giả vờ đâu.
Bất kể là ai có ý định làm hại ngươi đều sẽ bị ta vô tình trấn áp.
Cố Lam khóe miệng nở nụ cười, nàng nhìn chăm chú lấy Đường Long mà đôi mắt cực kì thâm tình.
Cố Lam hướng Đường Long vẩy ngón tay mình, cậu cũng hiếu kì không biết nàng gọi mình lại gần làm gì, khi Đường Long tới gần thì Cố Lam đột nhiên đứng dậy khỏi xe lăn nhào vào lòng ngực Đường Long.
Tuy là có chút ngạc nhiên nhưng Đường Long vẫn giang tay đỡ lấy nàng.
- Đường Long, em hỏi anh một câu?(Cố Lam)
- Chuyện gì Cố Lam?
- Nếu bây giờ có nữ tử trước mặt anh muốn anh cùng cô ấy phát sinh quan hệ thì ta tính làm gì?(Cố Lam)
- Phải tùy cô gái đó là ai đã, nếu là cô gái không quen biết thì dù có thoát y trước mặt ta thì cũng không đề nổi hứng thú của ta, nếu là cô gái mà ta quen biết cùng với song phương có hảo cảm thì là chuyện khác.
- Nếu vậy thì…(Cố Lam)
Cố Lam chưa nói hết câu thì đã chủ động dâng lên môi thơm của mình, nàng chủ động hôn lấy Đường Long, hắn cũng không phải hồ đồ khi mà nghe được những lời trước đó của Cố Lam cũng biết được ý của nàng rồi, tay vòng qua eo thon của Cố Lam kéo nàng vào lòng ngực mình cùng Cố Lam trao nhau lưỡi mình.
Cố Lam ánh mắt nhu tình nhìn lấy Đường Long, nàng không biết từ bao lâu mình đã có tình cảm với Đường Long, kể từ khi Đường Long chữa bệnh cho nàng đồng thời lâu lâu lẻn vào trong biệt viện cùng nàng trò chuyện mà trong lòng nàng dần dần xuất hiện tình cảm với Đường Long.
- Tỷ tỷ, ta có việc cần hỏi tỷ…(Cố Bối)
- Xin lỗi vì đã làm phiền.(Cố Bối)
Cố Bối đột nhiên xuất hiện và lên tiếng làm cho Đường Long và Cố Lam đang say đắm phải dừng lại dùng ánh mắt hung ác trừng hắn, Cố Bối cũng biết mình phá hỏng chuyện tốt của tỷ tỷ mình nên lặng lẽ thối lui.
Hắn là mừng thay cho tỷ tỷ mình, kể từ khi tỷ tỷ bị bệnh do người thảm hại thì nàng luôn luôn cô độc mà hắn cũng muốn tìm một người đến bồi tỷ tỷ mình nhưng trong Vũ Thần Tông không có ai là chân thành cả cho đến khi Đường Long xuất hiện.
- Chúng ta đi trong phòng thôi, ở ngoài đây dễ gây chú ý.
- Ừm.(Cố Lam)
Đường Long dùng tư thế ôm công chúa ôm Cố Lam chạy về phòng, Cố Lam sắc mặt đỏ chót vì nàng thừa biết chuyện sắp tới sẽ xảy ra với mình khi bước vào phòng.
Đường Long bế Cố Lam vào trong phòng thì nhẹ nhàng đặt nàng lên giường mà thay nàng giải khai từng kiện quần áo trên người.
Trước giờ do Cố Lam mặc quần áo mà Đường Long không có để ý rõ thân hình của Cố Lam nhưng theo quần áo bị giải khai thì thân hình đầy đặn cùng tuyệt mỹ của Cố Lam xuất hiện trước mặt.
Cố Lam sở hữu cho mình thân hình cân đối cùng làn da trắng mịn, trước người là cặp bạch nhỏ ngạo nghễ đạt đến D cup, cánh tay ngọc ngà cùng đôi chân thon dài, kết hợp với khí chất thanh nhã của mình.
Đường Long nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt khi chứng kiến giai nhân trước mặt mình.
Đường Long cũng là cởi hết đồ trên người chỉ trừ quần chip che tiểu đệ mình, Cố Lam sắc mặt ửng đỏ khi chứng kiến cơ thể của Đường Long.
Đường Long bò lên giường kéo Cố Lam ngồi vào lòng mình sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, lưỡi cạy ra hàm răng trắng mà luồn vào trong tìm kiếm.
Cố Lam cũng rất phối hợp mà dùng lưỡi của mình cuốn quýt lấy, hai người trao nhau cháo lưỡi một hồi mới tách ra.
Bàn tay Đường Long cũng bắt đầu tác quái trên người Cố Lam, đầu ngón tay xẹt qua nhũ hoa khiến cho Cố Lam nhịn không được mà rên nhẹ một tiếng, cơ thể rung lên bần bật, nàng cũng không ngừng thở dốc khi bàn tay tà ác của Đường Long nhào nặn bộ ngực của mình, tay Đường Long thỉnh thoảng nhào nặn bộ ngực thành nhiều hình dạng khác nhau hoặc nhéo nhũ hoa đã cương cứng.
Một loạt những hành động kích tình của Đường Long làm cho Cố Lam điên đảo đầu ốc, từ miệng nàng không ngừng phát ra những âm thanh khiêu ngợi động lòng người, ngón tay chơi đùa ngực Cố Lam đã rồi dần trượt xuống dưới chuẩn bị tìm hiểu cấm địa của nàng.
- Ư… không được… chỗ đó không… cho ngươi đụng.(Cố Lam)
- Ha hả, chuyện đó không phải nàng có thể quyết định.
Đường Long ma sát ngón tay mình bên ngoài thành âm đạo khiến cho Cố Lam rên rỉ không thôi cộng thêm đó là âm đạo cũng rỉ ra nước làm nước đầu ngón tay của hắn.
Đường Long thấy vậy mỉm cười không thôi, ngón tay khẽ búng lấy hòn le sau đó xâm nhập vào bên trong.
- Bên trong của em thính quá