Trong lúc những lão gia hỏa tại trước mặt những người khác thổi đệ tử của mình hoặc là người đại diện tham gia Luyện Dược Sư Đại hội có bao nhiêu ưu tú thì Đường long nhàn chán ngồi xếp bằng ở một góc hẻo lánh tu luyện, những người khác thấy vậy cũng là kéo dài khoảng cách với Đường Long cũng là thấp giọng xuống.
Dù sao, Đường Long là Thất phẩm Luyện Dược Sư cộng thêm Luyện Dược Sư tính tình cổ quái nên không ai dám đắc tội.
Dược Linh tại những người tham gia thi đấu cũng là tìm nơi vắng vẻ ngồi xuống nhưng nàng muốn an tĩnh cũng không được vì có nhiều người tới hỏi nàng rất nhiều thứ nhưng chủ yếu đều là tư nhân vấn đề cộng thêm bọn họ nhất là nam nhân đều là dùng ánh mắt lửa nóng nhìn mình khiến cho nàng khó chịu không thôi.
- Các ngươi là nam nhân mà nhìn cô gái lâu như vậy mà không biết xấu hổ sao?(Yêu Nguyệt)
- Yêu Nguyệt công chúa chứ có trách chúng ta.
Chúng ta chỉ là muốn làm quen mà thôi.(Liễu Linh)
- Nếu như là quen thì cảm phiền các ngươi thu liễu tâm tình của mình, đừng tưởng rằng ánh mắt của các ngươi đang nhìn ở đâu trên người ta mà ta không biết.(Dược Linh)
- Dược Linh tiểu thư bớt nóng, ta thay mặt bọn họ xin lỗi tiểu thư, hi vọng Dược Linh tiểu thư nể mặt.(Liễu Linh)
- Ngươi là ai? Chúng ta rất quen sao mà phải nể mặt nhau.(Dược Linh)
- Ngươi cảm thấy được nhiều ngươi nịnh nọt cùng tâng bóc rất đáng gờm? Chẳng qua là bọn họ biết ngươi là đệ tử thân truyền của Cổ Hà mới tới lấy lòng ngươi, nếu không thì cũng không ai phản ứng ngươi.
- Ngươi…(Liễu Linh)
- Ngươi tính nói là vì sao không nói Yêu Nguyệt Công chúa? Yêu Nguyệt Công chúa bản thân là Hoàng thất xuất thân cộng thêm là đệ tử của Phó hội trưởng Thiết Mễ Nhĩ nên những người kia mới tới cầu cạnh thôi.(Dược Linh)
Dược Linh bản thân đến từ Trung Châu bình thường đối với những người khác rất ôn hòa nhưng cũng là khinh thường cùng những người như Liễu Linh trò chuyện.
- Đường Long tiểu tử, đệ tử của ngươi nói chuyện cũng quá dọa người rồi.(Thiết Mễ nhĩ)
- Hết cách, đó là bọn hắn tự tìm.
Nếu như là ta thì đã trực tiếp chặt đứt chân chó của bọn họ, đừng tưởng rằng ỷ vào thân phận Luyện Dược Sư là ngon, những người ỷ vào thân phận Luyện Dược Sư làm bậy thì ta trực tiếp giết chết hắn không có chỗ thương lượng.
Trò chuyện thêm một lúc thì Thiết Mễ Nhĩ cũng đi ra đứng trên đài cao.
- Đã đến giờ, bắt đầu trắc nghiệm đi.(Thiết Mễ Nhĩ)
- Mỗi phía sau một cái rèm đều có một cái phòng nhỏ dành cho một người, đó là trường thi của các ngươi.
Mọi người đều biết, dược liệu đề luyện, là một bước rất quan trọng khi luyện chế đan dược, mà chúng ta lần này trắc nghiệm chính là khảo cứu đối với đề luyện dược liệu.(Thiết Mễ Nhĩ)
- Ở trên bàn phía trong mỗi phòng, dược liệu cần để trắc nghiệm đã chuẩn bị đầy đủ, việc các ngươi cần phải làm đó là tại thời gian nhất định ở bên trong, đem dược liệu đề luyện đến khả năng đạt đủ độ thuần cực hạn là có thể.(Thiết Mễ Nhĩ)
Thiết Mễ Nhĩ cũng chỉ đồng hồ cát trên bàn, liếc mắt nhìn những thanh niên bên dưới thản nhiên nói chuyện.
- Khi đồng hồ cát hoàn toàn chảy hết vẫn không hoàn thành đề luyện cũng sẽ thất bại, nếu thành công các lão gia hỏa chúng ta sẽ giám khảo, nếu như các ngươi đề luyện ra dược liệu vẫn chưa đạt tới yêu cầu của chúng ta đồng dạng là sẽ nhận thất bại mà kết cục thất bại đó là mất đi tư cách tham gia thi đấu.(Thiết Mễ Nhĩ)
Nghe trừng phạt khi thất bại nghiêm khắc như thế, phía dưới người tuổi trẻ tham gia hai mặt nhìn nhau, trừ bỏ số ít người ở ngoài sắc mặt đều hơi có chút biến hóa.
Dược Linh nhìn về phía Đường Long trưng cầu ý kiến của cậu có nên dùng Bí pháp hay không, nàng thấy được Đường Long đưa ra năm ngón tay thì cũng gật đầu.
Thiết Mễ Nhĩ cũng chú ý tới hành động này của Đường Long với Dược Linh nhưng hắn làm kẻ già đời cũng biết đây là đệ tử trưng cầu ý kiến của sư phụ vì có vài Bí pháp là có tính hạn chế nên thường bị nghiêm cấm sử dụng trừ trường hợp cần thiết.
‘Xem ra lần này tiểu công chúa có đối thủ rồi’ Thiết Mễ Nhĩ thầm nghĩ
- Tốt lắm, bắt đầu đi.
Nhớ chú ý thời gian.(Thiết Mễ Nhĩ)
Nghe vậy, trong đại sảnh mọi người đang túm năm tụm ba, mỗi người đều hướng về bên trái đi đến, sau đó vén bức màn che màu đen đi vào, Tiêu Viêm cũng là đi vào trong.
- Lần này trắc nghiệm đề tài không tồi, đề luyện dược tài không chỉ có là thi thố luyện dược còn là khảo cứu năng lực khống chế hỏa diễm, chỉ một cái khảo nghiệm này đã có thể đại khái khảo nghiệm ra một ít năng lực của bọn họ.
- Kế tiếp, cho chúng ta nhìn một chút ai có thể đề luyện dược tài giỏi nhất.(Thiết Mễ Nhĩ)
Tiến vào sau bức màn, một cái phòng nhỏ xuất hiện ở trong tầm mắt mỗi thí sinh, căn phòng cũng không rộng lớn bất quá được bài trí sạch sẽ, tại sát tường của căn phòng có một thạch bàn, phía trên bày đặt một cái đồng hồ cát, cùng với vài loại dược liệu chỉnh tề.
Dược Linh đi vào trong thấy được dược liệu màu đen cũng là khóe miệng co giật vì nàng nhận ra dược liệu này là gì.
- Đây là một gốc Hắc Thiết Linh Hiệp, cái đồ chơi này đề luyện phải tiêu hao rất nhiều khí lực.(Dược Linh)
- May là ta trước đây bị phu quân bắt dùng Hắc Thiết Linh Hiệp luyện tập đề luyện nó trong thời gian ngắn nên cũng là quen tay dễ làm.(Dược Linh)
Dược Linh ý niệm thả ra và Hắc Thiết Linh Hiệp trôi nổi trước mặt nàng, trên người nàng cũng có Đấu Khí xuất hiện và Dị Hỏa xuất hiện, theo Dị Hỏa bao bọc Hắc Thiết Linh Hiệp thì Dược Linh cũng bắt đầu đề luyện.
Bên ngoài những lão gia hỏa nghe được những thí sinh tham gia Luyện Dược Sư Đại hội ở trong rèm kêu rên cũng là khóe miệng nhất câu, bọn họ cũng là mới biết được dược liệu cần đề luyện là Hắc Thiết Linh Hiệp từ miệng của Thiết Mễ Nhĩ.
Tiêu Viêm cũng là nhíu mày khi mà biết được đề luyện dược liệu là Hắc Thiết Linh Hiệp, hắn đắn đo một lúc cũng là dùng tới Tử Tinh Hỏa đến đề luyện Hắc Thiết Linh Hiệp.
Những thí sinh cũng bắt đầu đề luyện mà theo bọn họ đề luyện Hắc Thiết Linh Hiệp thì đồng hồ cát trên bàn cũng bắt đầu tính giờ.
Bên trong đại sảnh yên lặng.
Trên đài cao Thiết Mễ Nhĩ đám người đang ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần trước mặt bàn, cát trong đồng hồ từ từ giảm xuống.
Bầu không khí yên lặng không biết giằng co sau bao lâu, Thiết Mễ Nhĩ dẫn đầu mở mắt ra, liếc mắt nhìn cát trong chiếc đồng hồ đã giảm đi gần hơn phân nửa, ho nhẹ một tiếng.
- Xem ra trắc nghiệm lần này rất khó khăn, thời gian trôi qua một nửa mà chưa có ai đi ra.(Áo Thác)
- Người có thực lực thì muốn tận khả năng đề cao đề luyện độ thuần mà thực lực kém một chút thì vẫn khổ não nghĩ như thế nào mới có thể đem tài liệu trong thời gian quy định đề luyện.
Cho nên trong khoảng thời gian ngắn tự nhiên là không có ai đi ra.(Thiết Mễ Nhĩ)
- Cậu nghĩ sao Đường Long tiểu hữu?(Thiết Mễ Nhĩ)
- Sẽ có người đi ra thôi.
Đường Long vừa dứt lời thì Dược Linh kéo rèm rồi đi ra ngoài, trên tay nàng là bình ngọc chứa Hắc Thiết Linh Hiệp đã đề luyện thành công.
- Mới có một nửa thời gian đã đi ra rồi sao? Đúng là sư phụ tốt dạy đồ đệ giỏi mà.(Thiết Mễ Nhĩ)
Dược Linh đưa bình ngọc vào giới chỉ rồi về vị trí của mình khôi phục Đấu Khí, Đường Long thấy vậy cũng từ trong giới chỉ lấy ra bình ngọc ném về phía Dược Linh.
Dược Linh cũng đưa tay bắt lấy bình ngọc.
- Đó là Lục phẩm Đan dược – Hồi Khí Đan, một viên là có thể khôi phục toàn bộ Đấu Khí.
Dược Linh gật đầu cũng là đổ ra một viên ăn vào, số còn lại thì thu cất.
Thiết Mễ Nhĩ cùng với những hội trưởng phân hội khác nghe Đường Long nói cũng là động dung nhìn về phía cậu, đáng tiếc là cậu không nói chuyện nên bọn họ cũng không mở miệng đòi hỏi.
Ngay khi cát trong đồng hồ chảy xuống còn sót lại một phần tư thì người thứ hai cũng kéo rèm bước ra, người này không ai khác ngoài Liễu Linh.
Liễu Linh bước ra cũng không có chú ý tới Dược Linh ngồi ở một bên khôi phục Đấu Khí mà mình tiêu hao khi luyện đan mà tự hào ngẩng đầu đi ra ngoài.
- Đúng là Cổ Hà dạy dỗ đệ tử không sai nhưng mà tâm tính không được.(Thiết Mễ Nhĩ)
Liễu Linh thấy không có động tĩnh cũng nhíu mày, khi hắn thấy được Dược Linh ngồi ở một góc khôi phục Đấu Khí thì sắc mặt hơi trầm xuống, hắn không ngờ tới mình là người thứ hai.
Ngay khi Liễu Linh đi ra không bao lâu thì một đạo bóng hình xinh đẹp nhẹ nhàng nhanh chóng từ bức màn đi ra.
Đến khi nàng nhìn thấy trong đại sảnh Liễu Linh đã đứng đó từ trước, trên dung nhan tinh sảo nhất thời lộ một nét thoáng thất vọng.
- Haha, tiểu công chúa cũng không chậm.(Liễu Linh)
- Đáng tiếc là ta hoàn thành sau ngươi.(Yêu Nguyệt)
Yêu Nguyệt nhìn về phía Dược Linh đang khôi phục Đấu Khí cũng không có nói gì mà đi tới ngồi bên cạnh ở một khoảng cách khôi phục Đấu Khí, Liễu Linh thấy vậy cũng là ngoan ngoãn khôi phục Đấu Khí.
Khi tiểu công chúa đi ra ngắn ngủi sau hai ba phút đồng hồ, các bức màn còn lại đang an tĩnh nhất thời giống như là nổi lên phản ứng dây chuyền.
Một cái nối tiếp một cái được vén ra.
Từng đạo bóng người từ sau đi ra, cuối cùng đứng sừng sững ở trong đại sảnh mà Tiêu Viêm cũng là nằm trong số những người này, đối với Tiêu Viêm là Nhị phẩm Luyện Dược Sư nhưng thông qua đề luyện cũng khiến cho những người khác chấn kinh không thôi.
Trước hết từ trong màn đi ra mười ba người.
Trên lồng ngực đều là