Ngày hôm sau, mọi người đều tụ tập tại gian phòng trống.
Tử Nghiên cực kì sốt sánh đi qua đi lại, tuy là nhiều năm nàng không gặp cha mình trong lòng có oán khí nhưng khi biết nguyên nhân cha không trở về thì nàng cũng bỏ xuống, với lại nàng cũng cần cha mình trở về chủ trì đại cục Thái Hư Cổ Long Tộc.
- Lão công, ngươi nói là Đà Xá Cổ Đế Động phủ ở bên dưới chúng ta.
Vậy làm sao để đi xuống?(Cổ Huân Nhi)
- Đơn giản thôi, cứ để đó cho anh.
- Lần đi xuống thì chỉ dẫn theo Thải Lân thôi vì anh có chút chuyện muốn nhờ Chúc Khôn tiền bối tiễn mình tới Thiên Yêu Hoàng Tộc lãnh địa một chuyến.
- Huynh tới Thiên Yêu Hoàng Tộc làm gì?(Thải Lân)
- Giải cứu một người.
Đường Long tới Thiên Yêu Hoàng Tộc là chui vào trong cấm địa giải cứu Lâm Linh Tú, mấy ngày nay hắn không ngừng trò chuyện với Lâm Linh Tú khi đi ngủ, Lâm Linh Tú tính cách cũng là khó chơi rất nhiều hiếm khi là đa nhân cách.
Hắn cũng phái phế rất nhiều miệng lưỡi mới khuyên giải được hai nhân cách của Lâm Linh Tú.
Dạo thời gian gần đây thì Lâm Linh Tú có hỏi hắn là khi nào tới Thiên Yêu Hoàng Tộc giải cứu nàng, nàng cũng lâu rồi không thấy mặt trời.
Đường Long và Lâm Linh Tú trao đổi thì biết nàng là tổ tông của Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng vì trong quá khứ vì thực lực quá mạnh mà bị cường giả Trung Châu liên hợp người trong Thiên Yêu Hoàng Tộc vây sát nàng, do thực lực cường hãn nên chỉ có thể phong ấn nàng mà thôi.
Lâm Linh Tú là người đã gần như đạp vào Đấu Đế cảnh giới rồi, có thể nói là nàng có thực lực Bán Đế.
Đường Long hướng Thải Lân và Tử Nghiên gật đầu sau đó trên người cậu có Không Gian Chi Lực ba động, một Không Gian Trùng Động xuất hiện dưới chân của cậu.
Thải Lân và Tử Nghiên nhảy vào trong Không Gian Trùng Động, Đường Long cũng theo sát phía sau.
Ba người ở trong bóng tối không bao lâu thì thấy được bên dưới mình là một cánh cửa lớn mà trung tâm cánh cửa có một lỗ khảm hình tròn.
- Đó là nơi để vào Đà Xá Cổ Đế mảng vỡ.
- Cha ta ở đâu?(Tử Nghiên)
Đường Long ngón tay chỉ bên dưới, Thải Lân và Tử Nghiên cúi đầu thì thấy bên dưới có một bóng hình long tộc to lớn nằm bên dưới, trên thân có những xiềng xích.
Đầu long đang nằm ngủ cảm nhận được có người xông vào thì long nhãn mở ra trừng mắt nhìn, một cổ khí thế dâng lên từ trên người.
- Nếu không muốn chết thì đi về đi, nơi này không phải là mấy tên tiểu tử các ngươi có thể tới.
Đây là lời khuyên chân thành đấy.(Chúc Khôn)
- Phụ thân, con cuối cũng tìm được người rồi.(Tử Nghiên)
- Hử, giọng nói này, khí tức này.
Ngươi là Tử Nghiên?(Chúc Khôn)
- Phụ thân.(Tử Nghiên)
- Sao con tìm được đường xuống đây?(Chúc Khôn)
Tử Nghiên cũng là giải thích với cha mình vì sao mình tới cũng như tình hình hiện tại của Thái Hư Cổ Long Tộc.
- Hừ, một đám vong ơn phụ nghĩa.
Nếu không phải ta bị vây ở đây thì đã chạy về chỉnh đốn rồi.(Chúc Khôn)
- Đáng tiếc, ta bị vây ở đây không thể thoát thân.
Muốn tháo bỏ phong ấn cần phải mở được cánh cửa kia.(Chúc Khôn)
- Chúc Khôn tiền bối, nếu ngài đáp ứng ta một yêu cầu thì có thể giải phong cho ngài.
- Hử, tiểu tử ngươi chỉ mới có Lục tinh Đấu Tôn.
Ngươi làm được không?(Chúc Khôn)
Chúc Khôn bản thân là Cửu tinh Đấu Thánh nên là phát hiện tu vi của Đường Long, hắn cũng không có khinh thường Đường Long mà chỉ là không tin tưởng Đường Long làm được mà thôi.
- Ta làm được hay không thì chỉ cần Chúc Khôn tiền bối một câu nói thôi.
- Được, chỉ cần ngươi có thể giải phong cho ta thì đáp ứng hay đưa nữ nhi đều được.(Chúc Khôn)
- Phụ thân, ta không để ý đến ngươi.(Tử Nghiên)
- Già mà không đúng đắn.(Thải Lân)
Chúc Khôn đối với nữ nhi mình sinh khí cũng không có bối rối, hắn có nhiều cách hống nữ nhi mình vui vẻ.
Đường Long gật đầu khi mà Chúc Khôn đồng ý cũng gật đầu, đôi mắt của cậu cũng chuyển sang Seinegan.
Ở đây, Chúc Khôn, Tử Nghiên và Thải Lân nhịn không được mà rùng mình khi mà Đường Long đôi mắt biến đổi.
- Đó là dạng gì đôi mắt, thật là đáng sợ.(Chúc Khôn)
- Phụ thân không biết nhãn thần của Đường Long là gì?(Tử Nghiên)
- Thải Lân tỷ, có biết đó là nhãn thần gì không?(Tử Nghiên)
- Ta cũng không biết, đây là lần đầu ta thấy đôi mắt của phu quân thay đổi.(Thải Lân)
Seinegan là có Chikushi no Magan dung hợp vào nên Đường Long có thể nhìn thấy tử điểm của vạn vật, chỉ là trừ vài thứ mới chống lại được Chikushi no Magan nhìn thấy tử điểm.
Đường Long ngón tay vươn ra sau đó có năng lượng hội tụ, năng lượng từ đầu ngón tay bắn ra tới vài điểm trên xiềng xích.
Leng Keng
Xiềng xích bị tác động cũng là vang lên tiếng va đập rồi không có chuyện gì xảy ra, khi mà mọi người nghĩ là thất bại thì xiềng xích bằng năng lượng trói lại Chúc Khôn đột nhiên tan rã đi.
Ba người đều là kinh dị nhìn lấy Đường Long, đột nhiên có dòng máu chảy từ khóe mắt chảy ra ngoài, Thải Lân và Tử Nghiên thấy vậy giật mình không thôi.
- Đường Long, ngươi không sao chứ?(Tử Nghiên)
- Phu quân, đừng cố gắng quá sức.(Thải Lân)
- Không sao chỉ là bất động sức mạnh mới dẫn đến việc này mà thôi.
Đường Long cũng không có nói sai, Dẫn Lực của hắn bị phong ấn nên khi dung Đấu Khí vận chuyển Seinegan thì sức mạnh bất động mới dẫn tới mắt hắn chảy máu.
- Haha, cuối cùng ta cũng được tự do rồi.(Chúc Khôn)
Chúc Khôn tiếng cười vang vọng hư không, hắn so sanh với bất kì người nào đều hưng phấn khi được tự do, bản thân hắn vì nghịch ngu nên bị giam cầm rời xa khỏi nữ nhi cùng gia tộc.
- Theo như điều kiện thì ta sẽ giúp cậu và sẽ gả nữ nhi của ta cho ngươi.(Chúc Khôn)
Đường Long khóe miệng co giật, hắn không ngờ Chúc Khôn lại muốn gả nữ nhi của mình cho mình có chấp niệm sâu như vậy.
Tử Nghiên đỏ mặt tới mang tai, nàng cũng không nói nổi cha của mình, nàng cũng từ trong tộc trưởng bối trung thành với cha nói rằng khi mà lão cha mình quyết định vụ gì là sẽ không thay đổi.
Tử Nghiên len lén liếc nhìn Đường Long sau đó đỏ mặt xoay đầu đi, Chúc Khôn thấy phản ứng của Tử Nghiên cũng là mỉm cười vuốt chòm râu của mình.
- Được rồi, nói cho ta biết nơi cậu muốn đến đi.
Bằng vào thực lực của cậu hẵn là không phá không được hoặc là không biết địa điểm nếu không đã tự mình chạy đi rồi.(Chúc Khôn)
- Đưa ta đến Thiên Yêu Hoàng Tộc lãnh địa.
- Ngươi tới Thiên Yêu Hoàng Tộc làm gì?(Chúc Khôn)
- Cứu một người mà thôi.
- Cứu ai mà để ngươi không tiết mạng xông vào Thiên Yêu Hoàng Tộc?(Chúc Khôn)
- Lâm Linh Tú.
Chúc Khôn giật mình khi mà Đường Long cứu người là Lâm Linh Tú, hắn cũng là nghe qua đại danh của Lâm Linh Tú, nàng chính là tổ tiên của Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng vì thực lực nghịch thiên bị người ghen ghét liên hợp với Viễn Cổ Bát Tộc chinh phạt nàng, lần đó rất khống liệt, toàn bộ người của Viễn Cổ Bát Tộc và Thiên Yêu Hoàng Tộc chết gần hết hoặc là trọng thương mới miễn cưỡng phong ấn nàng lại.
- Ngươi vì sao phải đi cứu nàng?(Chúc Khôn)
- Lâm Linh Tú không làm gì sai cả, nàng chỉ là muốn an ổn sinh hoạt nhưng vài người vì tư lợi của bản thân mà tính kế nàng.
Đường Long không biết lời nói của cậu bị một đạo nguyên thần mà Lâm Linh Tú để ở trên người cậu nghe được tất cả, lòng nàng chấn động không thôi.
- Chờ ta một chút.(Chúc Khôn)
Chúc Khôn cần chút thời gian để khôi phục Đấu Khí của mình, Đường Long cũng không có thời gian mà trực tiếp lấy ra Bát phẩm Đan dược – Hồi Khí Đan đưa cho Chúc Khôn, Chúc Khôn bằng vào tuổi đời của mình cũng nhìn ra đây là Đan dược bất phàm.
- Bát phẩm Đan dược – Hồi Khí Đan.
Ăn vào trong nháy mắt khôi phục Đấu Khí cũng như căn nguyên bị tổn thương của mình.
Chúc Khôn lấy nó bỏ vào trong miệng thì cảm giác được Đấu Khí và căn nguyên bị tiêu hao và tổn thương do bị giam cầm suốt mấy năm dần khôi phục.
- Chúng ta đi thôi.(Chúc Khôn)
Chúc Khôn hai tay hướng hai không khẽ vồ một cái, hư không bị xé rách thì Chúc Khôn chui vào trong củng cố đường đi.
Đường Long cùng với Thải Lân và Tử Nghiên cũng bước theo sau, hư không bị xé rách cũng dần kép lại.
Thải lân và Tử Nghiên chứng kiến được phương xa có hòn đảo trôi nổi mà ở đó có từng hư ảnh phượng hoàng bay lượn hoặc là có người đi trên mặt đất.
Chúc Khôn cũng lâu rồi không đánh một trận nên khi xuất hiện liền trực tiếp thả ra khí tức Cửu tinh Đấu Thánh của mình, khí tức của Chúc Khôn thả ra cũng làm kinh động tới cường giả Thiên Yêu Hoàng Tộc.
Từ lãnh địa Thiên Yêu Hoàng Tộc phóng ra mấy bóng người mà từng người đều có khí tức Đấu Thánh, trong đó có người đạt đến Bát tinh Đấu Thánh có hai vị mà Cửu tinh Đấu Thánh chỉ có một vị.
- Chúc Khôn, ngươi vẫn còn sống?(Phượng Minh)
- Ngươi chưa chết thì sao ta chết được.(Chúc Khôn)
- Ngươi tới Thiên Yêu Hoàng Tộc làm gì? Tính gây chiến giữa Thái Hư Cổ Long Tộc và Thiên Yêu Hoàng Tộc sao?(Phượng Minh)
- Nếu vậy thì như thế nào?(Chúc Khôn)
- Tốt nhất là ngươi nên suy nghĩ lại đi, Thái Hư Cổ Long Tộc không còn giống như xưa nữa, từ khi ngươi biến mất thì Thái Hư Cổ Long Tộc phân liệt thành Đông Long Vương – Nam Long Vương – Tây Long Vương – Bắc Long Vương.(Phượng Minh)
- Haiz, một lũ vì tranh đoạt quyền lợi mà tự nghĩ rằng tranh được chức Long Hoàng cho mình.
Dù bọn hắn có như thế nào thì chức vị Long Hoàng chỉ có thể là Tử Nghiên tới kế thừa.(Chúc Khôn)
- Nói một chút ngươi đến đây làm gì?(Phượng Minh)
Đường Long bén nhạy phát giác ra được Chúc Khôn và Phượng Minh lời nói, hai người nói chuyện với nhau rất là ôn nhu, hắn cũng nhịn cười.
Đoán chừng, cả hai có ý với nhau nhưng mà vì trở ngại hai tộc thành kiến mà không có đến với nhau, nếu không thì có thể sẽ có một màn long kỵ phượng chân chính.
- Không phải ta mà là hắn, ngươi hỏi hắn ấy.(Chúc Khôn)
Chúc Khôn lắc đầu né sang bên để Đường Long đứng đối diện với Phượng Minh.
- Ngươi là ai? Vì sao lại đến đây?(Phượng Minh)
- Ta là Đường Long, vì phần mục đích đến Thiên Yêu Hoàng Tộc chỉ có một đó là cứu ra Lâm Linh Tú.
Phượng Minh nghe được Đường Long muốn cứu ra Lâm Linh Tú thì sắc mặt đại biến, nàng là tộc trưởng Thiên Yêu Hoàng Tộc cũng biết được vài chuyện quá khứ trong tộc.
Phượng Minh cũng từ trên điển tịch thấy qua miên tả về Lâm Linh Tú.
- Không được.
Một khi thả nàng ra ngoài thì nàng sẽ tai họa nhân gian.(Phượng Minh)
- Haha, tai họa nhân gian? Đó chỉ là các ngươi đời trước ghi chép lại về lịch sử đen tối mà thôi.
- Lâm Linh Tú, ngươi gặp qua chưa mà phán định nàng khi ra ngoài sẽ tai họa nhân gian? Nàng trong quá khứ cũng không có làm gì sai cả, sai là tại các ngươi đời trước Thiên Yêu Hoàng Tộc vì ghen ghét thực lực của nàng mà tính kế nàng mà thôi.
- Dù ngươi có nói gì thì ta cũng không thể thả ngươi vào nơi giam giữ nàng được.(Phượng Minh)
Lệ
Phượng Minh cất cao giọng gọi một tiếng, những người theo sau nàng liền trận địa đón quân địch, bọn họ cảnh giác nhìn lấy Đường Long.
- Các ngươi không cho đúng không? Vậy thì ta sẽ xông vào cứu nàng ra.
- Nói trước cho các ngươi biết, một khi ta động thủ sẽ có người chết đấy nên hãy cẩn thận vào.
- Nói khoát mà không biết ngượng, ngươi cùng lắm là Lục tinh Đấu Tôn.
Ngươi không thể nào mà đả thương được cường giả Đấu Thánh.(Phượng Thanh Nhi)
- Phượng Thanh Nhi, mau lùi về.
Hắn không như vẻ bề ngoài như chúng ta nhìn thấy đâu.(Phượng Vũ)
Phượng Thanh Nhi bỏ ngoài tai lời nói của Phượng Vũ, trên mặt nàng hiện rõ sự kiêu ngạo cùng với tự tin của mình.
- Haha, để ta chứng minh cho các ngươi xem.
- Chúc Khôn tiền bối, cảm phiền ngài bảo vệ các nàng.
Ta cũng muốn động thủ rồi.
Đường Long tay phải siết lại co về eo của mình, Đấu Khí cửu sắc vận chuyển toàn bộ cơ thể cùng với đó là Dị Hỏa đủ lại sắc thái bao phủ cánh tay rót vào quả cầu đang bọc nấm đám của cậu.
- Toàn bộ mau phòng thủ.(Phượng Minh)
- Quá trễ rồi, Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Phượng Minh phát hiện điều dị thường từ Đấu Kỹ mà Đường Long dùng nên lập tức cho người lui lại nhưng mà nàng vẫn chậm một bước.
Đường Long nện nấm đấm của mình về phía trước, không gian trực tiếp xuất hiện vết rạch nứt sau đó cơn chấn động trùng kích về phía đám người Phượng Minh, toàn bộ người đứng trên đường đi của công kích bị chấn động chi lực tác động lên người thổi bay đi và cuồng phun máu tươi.
Phượng Thanh Nhi ban nãy sắc mắt tự tin và kiêu ngạo không thấy đâu mà giờ sắc mặt của nàng biến thành trắng xám cùng hoảng sợ.
- Thiên… Thiên giai Cao cấp Đấu Kỹ.(Phượng Thanh Nhi)
- Không phải, uy lực đó không phải là uy lực Thiên giai Cao cấp Đấu Kỹ nên có.(Phượng Minh)
- Chính xác, đây là kỹ năng mà ta tự sáng tạo ra được.
Uy lực của nó mạnh hơn Thiên giai Cao cấp Đấu Kỹ rất nhiều.
- Ngươi chiêu này rất mạnh nhưng mà không thể thi triển nhiều lần được.(Phượng Minh)
- Vậy sao?
Đường Long xoay người 1800 mà cánh tay cong thành 900 có khí ép bọc bao phủ, Phượng Minh thấy vậy cũng là rung động không thôi, theo nàng kiến giải thì uy lực chiêu thức càng lớn thì tiêu hao càng nhiều nhưng mà Đường Long lại dùng ra dễ dàng.
- Chấn Động Chi Quyền.
- Tịch Diệt Hỏa Diễm.(Phượng Minh)
Những cường giả Thiên Yêu Hoàng Tộc khác cũng nhao nhao dùng ra công kích của mình hòng triệt tiêu công kích mà Đường Long phát ra, Chúc Khôn đứng từ xa quan chiến cũng là lắc đầu.
- Đám người Thiên Yêu Hoàng Tộc không biết như vậy là vô dụng.
Chiêu vừa rồi của hắn dùng ra mang theo chấn động sức mạnh mà chấn động là có thể chấn vỡ hết thảy thứ gì tiếp xúc với nó.(Chúc Khôn)
- Đường Long tiểu hữu, thủ hạ lưu tình.(Chúc Khôn)
- Ta tận lực.
Thiên giai Cao Cấp – Như Lai Thần Chưởng.
Kim sắc chưởng ấn chộp về phía đám người Phượng Minh, Phượng Minh thấy vậy trong cơ thể Đấu Khí vận chuyển cùng với đó là Hỏa Linh Khí trong không gian xao động mãnh liệt.
- Liệt Hỏa Phần Thiên.(Phượng Minh)
Những cường giả Thiên Yêu Hoàng Tộc khác biết mình không phải đối thủ của Đường Long nên cũng rút lui, Phượng Minh ở lại đối đầu với Đường Long.
Hỏa Linh Khí tụ tập dưới chân Đường Long rồi dâng lên hỏa trụ nuốt chửng Đường Long vào trong.
- Công kích như vậy không hể tổn thương được phu quân.(Thải