- Vậy huynh muốn giao cho cô nàng Phượng Thanh Nhi đó thứ gì?(Diệp Hân Lam)
- Di thể tộc nhân cô ấy, dù sao Thiên Yêu Hoàng Tộc khi chết phải trở về tộc địa của mình nhưng không biết vì sao lại vẫn lạc bên ngoài.
Tiểu Y Tiên có thâm ý nhìn Đường Long, nàng biết nam nhân mình làm việc có mục đích cả.
- Đúng rồi, lão công.
Thiên Sơn Huyết Đàm mấy ngày nay truyền ra tin tức được mở ra.(Diệp Hân Lam)
- Thiên Sơn Huyết Đàm? Ở đó hẵn là sẽ có cơ duyên của Lân nhi với Điệp nhi.
- Hai muội ở đây chờ chút để huynh đi gọi các nàng.
Đường Long nói rồi biến mất ngay tại chỗ, Tiểu Y Tiên thấy vậy đứng dậy.
- Lam muội, chúng ta trở về thôi.
Đoán chừng tốn chút thời gian.(Tiểu Y Tiên)
- Muội biết rồi, Y Tiên tỷ.(Diệp Hân Lam)
Nhị nữ rời khỏi Dương Hỏa Cổ Đàm, khi các nàng tới Diệp gia Nghị sự đường thấy được một trung niên đang tỏa ra sát khí với đám người Diệp Trọng.
- Hôm nay, các ngươi Diệp gia không cho Hắc Hỏa Tông một công đạo đừng hòng nghĩ đến việc tại Đan Vực sống yên ổn.(Ma Quỳ)
- Hắn là ai?(Tiểu Y Tiên)
- Tông chủ Hắc Hỏa Tông – Ma Quỳ.(Diệp Hân Lam)
- Tất cả do chính các ngươi gieo gió gặp bão thôi.
Có trách được ai?(Diệp Hân Lam)
- Một tiểu nha đầu cũng dám xen mồm vào.(Ma Quỳ)
- Cho ngươi 30s cút khỏi Diệp gia, nếu không tự gánh lấy hậu quả.(Tiểu Y Tiên)
- Haha, cuộc đời Ma Quỳ ta chưa bao giờ thấy có tiểu bối càn rỡ trước mặt ta.(Ma Quỳ)
- Hết thời gian, ngươi biến mất khỏi thế gian này đi.(Tiểu Y Tiên)
Tiểu Y Tiên cánh tay mò về phía Ma Quỳ, khi Tiểu Y Tiên xuất thủ thì Ma Quỳ lông tơ dựng đứng muốn tránh thoát nhưng không thoát được.
Ma Quỳ tại chỗ hóa thành sương máu, chết không thể chết lại.
Một lúc sau, Đường Long trở về mang theo Thải Lân và Thải Điệp theo.
Khi vào trong đại sảng ngửi được mùi máu tươi hỏi ra mới biết là Tông chủ Hắc Hỏa Tông tới gây sự.
- Chúng ta xuất phát tới Thiên Sơn Huyết Đàm thôi.
Đường Long xé rách không gian liên thông tới Thiên Mục Sơn, tứ nữ đi vào trong.
Đập mắt là một vùng đất băng tuyết mà bên dưới có rất nhiều người đang cố gắng leo lên trên Thiên Mục Sơn nhưng trở ngại bởi bão tuyết cùng rừng rậm hình thành thiên nhiên huyễn trận khiến cho có ít người bị lạc đường hoặc bị Ma thú tập kích.
Đường Long cùng tứ nữ trực tiếp phi hành tới Thiên Mục Sơn Mạch phía trên, ở đây toàn bộ sơn mạch do một Gia tộc Ma thú khống chế là Phệ Kim Thử Tộc.
Tuy nói đại đa số đều là Nhị giai Ma thú cùng Tam giai Ma thú nhưng số lượng lại có chút khủng bố.
Đương nhiên, hạch tâm chân chính Phệ Kim Thử tộc vẫn là mấy thành viên có thể hóa thành hình người.
Bọn họ mới thật sự là người nắm giữ cả Thiên Mục sơn.
Nghe nói tộc trưởng của gia tộc này cũng đạt đến Thất giai, thực lực sánh ngang với cường giả Lục tinh Đấu tông.
- Có một cái Gia tộc Ma thú như vậy chiếm lấy Thiên Mục Sơn mà Thiên Sơn Huyết Đàm còn có thể đến lượt những người khác hưởng thụ? Thiên địa kỳ vật bực này, đối với Ma thú cũng có lực hấp dẫn rất lớn mới phải?(Tiểu Y Tiên)
- Ha ha, bọn họ muốn lưu lại để độc chiếm nhưng muội cho rằng đám người của thế lực khác sẽ đồng ý hay sao?
- Lúc trước vì việc Thiên Sơn Huyết Đàm này mà Thiên Mục Sơn Mạch cũng đã bùng nổ một hồi đại chiến.
Kết quả tự nhiên là Phệ Kim Thử Tộc thất bại, đâu còn dám tự mình chiếm giữ Thiên Sơn Huyết Đàm.
Mặc dù thất bại nhưng bởi vì địa thế của Thiên Mục Sơn Mạch quá đặc thù, cường giả thực lực mạnh mẽ quá không thể đi vào.
Vì lo lắng Phệ Kim Thử độc hạ độc thủ với đám người trẻ tuổi nên đã làm ra một cái ước định.
Mười danh ngạch của Thiên Sơn Huyết Đàm, Phệ Kim Thử tộc chiếm hai cái còn lại tám cái danh ngạch thì phải dựa vào bản lĩnh mà tranh đoạt được.
Đường Long dẫn đầu đi vào trong thì đụng phải mê trận mà cậu phát hiện có một đám người đang truy sát một con Ma thú hồ tộc.
- Ân, đó là Thông Linh Bạch Hồ.
Thông Linh Bạch Hồ đang bị truy sát cảm nhận được Huyết mạch của mình truyền đến sự kêu gọi mãnh liệt nhìn xung quanh rồi tập trung vào Đường Long, nàng không do dự mà chạy tới nhảy vào lòng Đường Long.
- Đúng là lựa chọn thông minh.
Đường Long biết Huyết mạch của mình có một nữa là Thiên Hồ là chủng tộc mạnh nhất trong Hồ tộc có sự hấp dẫn trí mạng với những Hồ tộc chi nhánh khác.
Thấy Thông Linh Bạch Hồ chủ động nhảy vào lòng của Đường Long thì đám người đang truy sát nó dừng lại, bọn họ cảm thấy áp lực trên người nhóm Đường Long nhưng bọn họ không thể chờ đợi.
- Mọi người cùng nhau ra tay, đoạt lấy Thông linh Bạch hồ.
Thiên Sơn Huyết Đàm kia chúng ta có thể có một phần.(Người qua đường)
Đám người đồng loạt ra tay công kích về phía nhóm Đường Long, Thông Linh Bạch Hồ thấy chiến trận lớn như vậy sợ hãi rung rẩy.
- Không sao đâu, có ta ở đây không ai làm hại được ngươi.
Đường Long cảm nhận được Thông Linh Bạch Hồ trong lòng mình rung lên vuốt lấy lông mềm mại của nó mở miệng an ủi.
- Hừ, nhân loại đều là như vậy.
Vì tài nguyên mà không ngừng chém giết.(Thải Lân)
Thải Lân mắt phượng lóe lên vẻ lạnh lùng, nàng phất tay một cái, Đấu Khí cuốn theo băng tuyết hóa thành phong nhận cuốn toàn bộ đám người vào trong.
- Không ngờ tới thân là Ma thú lại mang địch ý với nhân loại mà lại cam tâm tình nguyệt cùng với một nhân loại.(Lão già)
- Đấu Tông?(Diệp Hân Lam)
- Vị lão tiên sinh này hẳn là tiền bối Kim Thử tộc rồi?
- Ánh mắt không tệ.
- Ngươi đến Thiên Mục Sơn Mạch hẵn là biết quy củ ở đây?(Lão già)
- Thiên Mục Sơn Mạch áp chế thực lực trên Đấu Hoàng đi vào.
- Nếu đã biết vì sao còn dẫn theo hai vị Đấu Tôn bước vào?(Lão già)
- Có kiện sự tình muốn cùng với Phệ Kim Thử tộc giao dịch, điều kiện là để cho các nàng đi vào.
- Ồ, nói ra xem nào.(Lão già)
- Hóa giài Hỏa Độc trong người của Phệ Kim Thử tộc.
Lão già ánh mắt co rụi lại khi mà nghe được Đường Long nói ra bí mật của Phệ Kim Thử tộc.
- Ngươi là Luyện Dược Sư?(Lão già)
Đường Long gật đầu, tựa hồ chứng minh mình lời nói là chính xác cách không ném huy chương Đan Tháp cho lão già xem.
Lão già bắt lấy xem xét thì đối với Đường Long khom người.
- Lão phu gọi là Kim Cốc, xin ra mắt Xích Diệt Đại Sư.(Kim Cốc)
Kim Cốc cung kính trả lại huy chương cho Đường Long, tuy Phệ Kim Thử tộc quanh năm ở trong Thiên Mục Sơn Mạch nhưng vẫn linh thông tin tức.
Huy chương mà hắn cầm có cửu tinh phía trên cùng với đồ án Đan Tháp, kết hợp với thông tin mà Phệ Kim Thử tộc biết được thì người trẻ tuổi trước mắt là một vị Cửu phẩm Luyện Dược Sư trong truyền thuyết.
Kim Cốc đối với việc Đường Long xé rách không gian thông qua mê trận không có nói gì mà trầm mặc, đoàn người xuyên qua mê trận thì một trận gió nhẹ liền quét qua trước mặt, sương mù dày đặc ở chung quanh nhất thời kịch liệt dao động, chợt bay lui về phía sau cảnh vật chung quanh cũng chậm rãi hiện lên.
Trước mặt đoàn người là một ngọn núi cực kỳ hùng vĩ, mà giờ khắc này hai người đang ở giữa ngọn núi, phía dưới hai bên sơn đạo có chút hiểm trở, không ngừng có Kim Thử cự đại chạy tán loạn.
- Phệ Kim Thử này không nên thương tổn chúng nó, bằng không sẽ chọc giận Phệ Kim Thử tộc.
Đường Long dẫn đầu đi tới Thiên Sơn Đài.
- Nghe nói chỗ giữa sườn núi chính là Thiên Sơn Đài, sau ở đây, Phệ Kim Thử tộc sẽ bày một số trạm kiểm soát, chỉ có người thành công xông qua, mới có tư cách đi tới đỉnh núi Thiên Sơn Huyết Đàm.(Diệp Hân Lam)
Giữa sườn núi Thiên Nhật Sơn là một phiến bình đài cực kỳ rộng lớn, bình đài sử dụng nham thạch đều đặn dựng thành, mà cuối bình đài, trên đỉnh Thiên Nhật sơn là một thông đạo thang đá thẳng đứng, bất quá giờ phút này phía trước thang đá, cũng bị một số Phệ Kim Thử thân người đầu chuột gác chắc chắn.
Tại trên bình đài bên ngoài thang đá, trong đó có gần hai mươi đạo bóng người chằng chịt, đều tự chia thành vòng tròn lớn nhỏ không đều.
Trong đám người, một đạo thất thải bóng hình xinh đẹp, vô cùng làm người khác chú ý, giống như loại khí chất cao quý của Phượng Hoàng, làm cho nàng dễ dàng trở thành một trong những nhân vật chính trong sân, mà nàng tự nhiên chính là Phong Lôi Các Phượng tiểu thư – Phượng Thanh Nhi.
Đám người cảm nhận được có người đi lên thì nhìn sang khi thấy đội hình đối phương ai nấy đều là ước ao ghen tỵ.
- Phu quân.(Mộ Thanh Loan)
- Sao ngươi lại ở đây?(Phượng Thanh Nhi)
Trong đám người, hai người Mộ Thanh Loan và Phượng Thanh Nhi thấy bóng dáng của Đường Long có chút vui mừng chạy lại.
- Không tệ nha, đi ra ngoài lịch luyện đã đạt đến Đấu Tông rồi.
- Phượng Thanh Nhi, chúng ta lại gặp mặt.
- Ừm.(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi kể từ lần cùng Đường Long gặp mặt kia vẫn nhớ mãi không quên, sự bá đạo của cậu đã khắc sâu vào tâm trí của nàng.
- Vốn dĩ đợt tới lúc Tứ Phương Các Đại Hội đi gặp mặt cô mà đưa thứ này nhưng mà ở đây gặp rồi thì đưa luôn.
- Đưa cái gì?(Phượng Thanh Nhi)
Đường Long dẫn Phượng Thanh Nhi tới bãi đất trống rồi lấy ra hài cốt Thiên Yêu Hoàng Tộc mà cậu đấu giá được từ Hắc Hoàng Tông.
Phượng Thanh Nhi thấy hài cốt tộc nhân mình liền che miệng lại.
- Là huynh giết?(Phượng Thanh Nhi)
Dựa theo Phượng Thanh nhi quan sát thì hài cốt tộc nhân nàng tản ra khí tức là Thất giai Ma thú gần đột phá lên Bát giai nên có thực lực Đấu Tông, hài cốt nằm trong tay Đường Long thì chỉ có cậu mới có thực lực giết Đấu Tông.
- Không phải, ta đấu giá được ở Hắc Giáo Vực tại Hắc Hoàng Thành.
Đường Long đem sự tình mình có được hài cốt Thiên Yêu Hoàng Tộc nói rõ cho Phượng Thanh Nhi, lúc này đột nhiên Vường Trần xen mồm vào.
- Phượng tiểu thư đừng tin những lời của tên đó.
Nói không chừng hắn là người giết chết tộc nhân của tiểu thư.(Vương Trần)
- Các vị tiểu thư đây cũng cẩn thận đừng để cho tên này dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ.
Hắn hiện tại đang bị Phong Lôi Các truy nã.(Vương Trần)
Mộ Thanh Loan đôi mắt phát lạnh nhìn lấy Vương Trần, nàng là không cho phép bất kỳ ai dám ở trước mặt nàng đàm luận nam nhân của nàng sai sự thật.
Phượng Thanh Nhi khinh bỉ lấy Vương Trần, thực lực cùng nhân phẩm của Đường Long đã từng gặp qua nên biết tính cách của Đường Long.
- Ngươi là ai mà xen mồm vào.
- Ta là Vương Trần.(Vương Trần)
- Ồ, Hoàng Tuyền Các – Vương Trần.
- Có điều một người như ngươi chưa xứng nói chuyện với ta.
Vương Trần nghe vậy nhất thời âm trầm, hắn ở trong những người đồng lứa dường như khó có đối thủ.
Hơn nữa người này trời sinh thị sát hiếu chiến, thiên phú tu luyện lại kiệt xuất, thực lực tiến triển cũng khá nhanh.
Thêm vào đó lại hay dựa vào thế lực của Hoàng Tuyền Các, ngày thường thích nhất là giao thủ với một số cường giả cấp bậc Đấu Tông.
Người khác kiêng kị thế lực của Hoàng Tuyền Các nên không dám hạ sát thủ với hắn.
Bởi vì thế, dần dần làm cho danh tiếng của Vương Trần càng ngày càng vang.
Càng về sau, gần như đồn rằng hắn có thực lực giao thủ với cường giả Đấu Tông cũng không biết đến tột cùng là thật hay giả.
Vương Trần không có nhiều lời hắn trực tiếp xuất thủ công về phía Đường Long.
Nguyên nhân hắn gây khó dễ cho Đường Long vì hắn có tính háo sắc khi thấy Đường Long bên cạnh có giai nhân làm bạn thì ghen ghét không thôi.
- Thực Thi Thủ.(Vương Trần)
Nắm tay nhanh chóng mở ra, bàn tay trực tiếp chuyển thành một màu đen ghê người, chợt quỷ dị tránh đi cự xích, đánh thẳng về phía yết hầu của Đường Long.
Quỹ tích công kích của Vương Trần đúng là có chút quỷ dị, nghênh ngang thẳng tới giống như là người gỗ bị điều khiển, nhìn thì không nhanh nhưng lại khiến người ta có loại cảm giác kỳ dị khó có thể tránh được.
- Ra tay xác thật âm tàn nhưng mà ngươi tìm lộn người để gây sự rồi.
Đường Long nâng tay phải của mình lên, Đấu Khí cùng Dị Hỏa vận chuyển cùng lúc hội tụ vào lòng bàn tay sau đó oanh ra ngoài.
Vương Trần cảm thấy mình bị cự lực va chạm bay ngược ra ngoài, miệng có máu tươi chảy ra, hắn hoảng sợ nhìn lấy Đường Long.
- Ngươi với thực lực đó căn bản là không có tư cách bước vào nơi này.(Vương Trần)
Vừa rồi giao phong, Vương Trần có thể xác định thực lực của Đường Long đã đạt đến Đấu Tôn cấp bậc mà Thiên Mục Sơn Mạch áp chế thực lực trên Đấu Hoàng đi vào nên Vương Trần mới thất thố như vậy.
- Phệ Kim Thử Tộc muốn phá hoại quy củ?(Vương Trần)
- Vương Trần, tuy là trước đây chúng ta thua bởi Tứ Phương Các cùng thế lực khác nhưng một mình ngươi chưa đủ tư cách nhúng tay vào sự tình của Phệ Kim Thử tộc chúng ta.(Kim Thạch)
- Hắn là do ta mời đến.(Kim Thạch)
Vương Trần âm tàn nhìn lấy Đường Long, hắn là muốn kích động cường giả Phệ Kim Thử Tộc khu trục Đường Long ra ngoài vì làm trái quy tắc nhưng hắn không ngờ tới người Phệ Kim Thử Tộc lại không nể mặt mình.
- Ta không tính toán so đo với ngươi, có lần sau không có đơn giản như vậy.
- Lão phu là tộc trưởng Phệ Kim Thử tộc - Kim Thạch, các ngươi có thể đến được đây nói vậy cũng không phải hạng người bình thương.
Có thể theo quy củ của Thiên Mục Sơn Mạch rồi vượt qua vô số bẫy rạp mà chúng ta đã bố trí thì đã có hai ngươi người mà danh ngạch chỉ có tám người.(Kim Thạch)
Bên cạnh Kim Thạch có hai đầu chuột mập màu vàng lợt, hai con Phệ Kim Thử này hình thể vô cùng to lớn, hơn nữa ánh mát linh động cơ trí không thua gì nhân loại.
Hai con Phệ Kim Thử này rõ ràng đều là Lục giai Ma thú, nói vậy hẳn là 2 người được đề cử đi vào Thiên Sơn Huyết Đầm, chỉ cần bọn họ đột phá Đấu Hoàng rồi trải qua lôi kiếp thì có thể hóa làm nhân hình trở thành tộc nhân chân chính làm thành viên trung tâm của Phệ Kim Thử tộc.
Trên bình đài chỉ có thanh âm kiệt sức của Kim Thạch, mặc dù lão giả này nhìn qua tựa hồ yếu nhược nhưng mọi người quanh đây đều không dám va chạm với nó.
Đối với danh tiếng Kim Thạch thì chỉ sợ không ai xa lạ gì với nó nữa.
Trong trận đại chiến tranh đoạt Thiên Sơn Huyết Đàm năm đó thì chính là lúc lão gia hỏa này đại triển thần uy, cho dù là lão yêu quái Phí Thiên ra tay cũng không thể đánh bại được nó, bởi vậy có thể thấy được thực lực người này vô cùng cưỡng hãn.
Ánh mắt Đường Long dừng trên người Kim Thạch, một lát sau mày hơi nhíu lại, từ thanh âm của hắn có thể mơ hồ nghe ra cơ thể Kim Thạch có thương thế không nhẹ, hơn nữa không giống như là mới bị mà ngược lại như là bị thương tổn lâu dài gây ra.
Ánh mắt Kim Thạch nhàn nhạt quét toàn trường, ho khan một tiếng, tay áo vung lên một cái thì đường đi lên đỉnh núi xung quanh thang đá đột nhiên có một trận cuồn cuộn, một bầy Phệ Kim Thử từ trong đất chui lên, nhìn số lượng như vậy có chút khiến da đầu người ta tê dại.
- Lần kiểm tra sàng lọc này cũng không khó, các ngươi chỉ cần có thể thuận lơi thông qua Thử Triều Âm Ba lên đỉnh núi liền tính là hợp cách.(Kim Thạch)
Kim Thạch chỉ đống Thử triều thản nhiên nói.
Đám đông vừa nghe vậy không ít người liền biến sắc.
Phệ Kim Thử âm hiểu nhất là Âm Ba công, âm ba của Phệ Kim Thử sợ rằng là cường giả Đấu Hoàng cũng khó có thể chống đỡ.
- Xem ra lần này người có thể thông qua sợ rằng không nhiều lắm.
- Cho các ngươi năm phút đồng hồ chuẩn bị, sau đó Âm ba Trận sẽ mở ra, có thể vượt qua hay không liền xem vào bổn sự các ngươi.
Đương nhiên, tám danh nghạch tổng hội tuyển phải đủ, đến lúc đó nếu nhân số không đủ 8 người những người còn lại liền rút thăm quyết định đi.(Kim Thạch)
Đám người liền vội vàng chuẩn bị để xông qua Thử Triều Âm Ba lên đỉnh núi.
Thời gian vừa đến thì Kim Thạch vung tay lên.
- Đã đến giờ sấm quan rồi, bắt đầu thôi.(Kim Thạch)
Lời Kim Thạch vừa dứt, bầu không khí trên bình đài liền trở nên căng thẳng.
Ở chung quanh thang đá, vô số con chuột mập kim sắc hai mắt lóe lên những tia sáng kì dị, từng đạo ánh mắt chăm chú lối vào thang đá, lông mao màu kim sắc cả người dựng lên như lông nhím vậy.
Nhìn đại quân Phệ Kim Thử nghiêm chỉnh chờ đợi, trong nhất thời không ai dám tùy ý xông vào.
Số lượng kim thử đông như vậy không ai biết đến tột cùng là bao nhiêu con, hơn nữa Phệ Kim Thử còn đánh Âm ba công, đại bộ phận ở đây cực kì rõ ràng ải này rất khó để vượt qua.
Năm đó trận đoạt chiến tại Thiên Sơn Huyết Đàm, những con súc sinh này đã làm cho không ít cường giả ăn quả đắng.
- Các ngươi chỉ có một giờ, trong vòng một canh giờ mà chưa lên tới đỉnh núi thì coi như thất bại.
Nghe thấy lời này không ít người biến sắc.
Một lát sau có hai đạo thân ảnh rốt cục cũng không nhịn được từ đám đông đi ra liếc nhìn nhau một cái rồi ôm quyền trầm giọng nói với Kim Thạch.
- Hoát Cốt Môn – Hồ Nha.(Hồ Nha)
- Hoát Cốt Môn – Hồ Thành.(Hồ Thành)
Kim Cốc gật đầu, Hoát Cốt môn cách Thiên Mục sơn mạch cũng không xa, lại cũng có chút danh tiếng.
Đương nhiên nếu so với các thế lực như Phong Lôi Các thì còn kém nhiều mà hai người này thực lực cũng chừng Ngũ tinh Đấu Hoàng, phóng mắt nhìn ra nơi khác cũng có thể coi là thiên tài nhưng so với số đông ở đây thì cũng chỉ trung bình mà thôi.
Hai người này sau khi hành lễ với Kim Thạch xong thì một cỗ đấu khí hùng hồn màu trắng từ trong hai người toát ra rồi bao phủ cả hai người.
Đấu khí vừa hiện, hai người liền mạnh mẽ đạp một cái lên đất, rồi thân hình như thiểm điện trực tiếp hướng thang đá bay tới.
Xem bộ dạng hai người thì tựa hồ muốn mạnh mẽ xông qua ải Thử Triều âm ba trận này.
Chi! Chi!
Thanh âm bén nhọn tựa hồ xuyên thủng linh hồn mang theo một luồng dao động kì dị giống như ma âm vậy đột nhiên xuất hiện rồi ùn ùn lan ra bốn phía.
Âm ba vừa mới phát ra, hai đạo thân ảnh đột nhiên cứng đờ, sắc mặt nhanh chóng trở nên trắng bệch, nhưng rồi cũng không lập tức rút lui mà cố gắng chịu đựng, đấu khí trong cơ thể rung chuyển, mũi chân điểm một cái lên thang đá rồi bạo xuất.
Phốc
Lao vào âm ba trận được khoảng mười thước, thân ảnh hai người đột nhiên cứng ngắc, phun ra hai ngụm tiên huyết, thân thể như dính phải đòn nghiêm trọng, ngã nhoài ra.
Cuối cùng dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hai người nằm trên bình đài rồi tiếp tục thổ ra máu.
Kim Thạch thấy vậy lắc đầu tuyên bố hai người Hồ Nha cùng Hồ Thành thất bại, hắn cũng nhìn thử xem ai là người kế tiếp.
Khi bầu không khí đang trầm mặc, lại có thêm bốn người nữa đi ra, xem bộ dạng thì dường như là muốn liên thủ xông vào.
Nhìn bốn người cùng lên, Kim Thạch không khỏi bĩu môi một cái, trong ánh mắt có một tia trào phúng, dựa vào nhiều người để xông qua Thử triều Âm Ba trận là vô dụng.
Quả nhiên như sở liệu của Kim Thạch, bốn người xông lên thang đá đã không được bao lâu, ngay cả nữa đoạn của hai người trước còn chưa đạt được liền bị âm ba quái dị chấn thẳng linh hồn làm ngã nhoài ra, cuối cùng chật vật nằm ở trên bình đài, hơi thở yếu ớt rõ ràng là bị thương không nhẹ.
- Thất bại, tiếp tục.(Kim Thạch)
Lần lượt từng người thất bại mà lui về sau, bây giờ Phượng Thanh Nhi mới chính thức tham gia vào.
Là một trong những tiêu điểm trong sân, Phượng Thanh Nhi khi bước ra lập tức khiến cho toàn trường chú ý, ngay lập tức tim của không ít người đập nhanh hẳn lên.
Thực lực nữ nhân này nhìn khắp bình đài cũng là loại đứng đầu, nếu nàng không thể vượt qua âm ba trận này, chỉ sợ thật đúng là không có nhiều người có thể thuận lợi vượt qua.
Nhìn thấy Phượng tiểu thư đi ra, khuôn mặt Kim Thạch đang uể oải cũng hiện lên một chút hứng thú.
Đối với danh tiếng nữ tử trước mặt này, hắn cũng nghe qua không ít, có thể trở thành một trong những người thừa kế Phong Lôi Các chủ thì không có chút bổn sự sợ rằng không có ai tin.
Cho dù nên biểu hiện của nàng hôm nay thế nào, hắn cũng rất hứng thú xem.
- Phong Lôi Các – Phượng Thanh Nhi vấn an Kim Thạch tiền bối, trước khi đi gia sư có nói qua lão nhân gia người hướng Kim Thạch tiền bối gửi lời thăm hỏi.(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi bản thân là đệ tử Phong Lôi Các, đáng lý phải xuất thủ cầm xuống Đường Long nhưng mà nàng không làm như vậy, giữa Phong Lôi Các và Thiên Yêu Hoàng Tộc thì nàng chọn cái sau, trước khi nàng gia nhập vào Phong Lôi Các thì được Phượng Minh dặn dò qua.
Cách đây không lâu, Chúc Khôn dưới sự giật dây của Đường Long đã hướng Thiên Yêu Hoàng Tộc Tộc trưởng – Phượng Minh cầu hôn.
Thế là, đôi bên đều vấp vào sự phản kháng của Thái Hư Cổ Long Tộc cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng hai người lấy thực lực tuyệt đối của mình chấn áp xuống cùng với loại bỏ những kẻ phản loạn thì hai người chính thức đến với nhau.
Viễn Cổ Tam Tộc Ma thú theo Thái Hư Cổ Long Tộc cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc hai người đứng đầu là Thái Hư Cổ Long Tộc Tộc trưởng – Chúc Khôn với Thiên Yêu Hoàng Tộc Tộc trưởng – Phượng Minh kết bái phu thê thì hai tộc trở thành minh hữu, trong tộc thiên tài trẻ tuổi đều là lẫn nhau tìm hiểu, khi mà tộc nhân Thiên Yêu Hoàng Tộc biết Chúc Khôn có đứa con gái có rất nhiều thanh niên tài tuấn tới nhưng đều bị Tử Nghiên bạo lực đánh cho một trận đồng thời bọn họ cũng biết nàng có người trong lòng.
- Đa tạ Lôi Tôn Giả đã hỏi thăm, ngày sau nếu có thời gian nhất địn sẽ tới Phong Lôi Các gặp mặt.(Kim Thạch)
- Để xem nàng vượt qua thế nào Thử Triều Âm Ba Trận.
Đứng trước thang đá, sau khi Phượng Thanh Nhi chào hỏi Kim Thạch xong thì mắt nàng chuyển hướng nhìn lên thang đá lên đỉnh núi rồi lại nhìn thoáng qua đám Phệ Kim Thử xung quanh, khuôn mặt tươi cười thoáng hiện chút ngưng trọng.
Một cỗ ngân mang xuất hiện rồi thoáng bao phủ cả người nàng lại.
- Bắt đầu đi.(Kim Thạch)
Thanh âm vừa dứt, thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi mạnh mẽ run lên, chỉ trong nháy mắt hóa thành một đạo ngân tuyến, với một tốc độ cực kì khủng khiếp, bắn thẳng lên đỉnh núi.
Xem bộ dạng nàng chắc hẳn dùng tốc độ thủ thắng, nhưng không thể nói tốc độ nàng thật sự là nhanh kinh người.
- Chiến thuật không sai nhưng mà không biết kiên trì bao lâu.
Âm ba sắc nhọn nhanh chóng hóa thành từng đợt sóng âm khuếch tán, khi âm ba tiếp xuc tới thân thể Phương Thanh Nhi thì nàng khẽ run một cái, tốc độ đột ngột tăng vọt, từng đạo tàn ảnh hiện trên không trung, trong nháy mắt bị âm ba khuếch tán chấn nát vụn đi.
Tốc độ kinh khủng như vậy trực tiếp làm không ít người trên bình đài xôn xao, từ góc độ bọn họ nhìn lại, tựa hồ ngay cả những đợt sóng âm ba kia cũng khó có thể đuổi theo Phượng Thanh Nhi, chỉ có thể đuổi theo sát phía sau đem từng đạo tàn ảnh chấn nát.
Phiêu phiêu trên thang đá, một trận âm phong bỗng vang lên, thân thể mềm mại của Phương Thanh Nhi chợt vọt lên mạnh mẽ đứng trên tảng đá trên đỉnh núi nhìn xuống đám người ở lưng chừng núi.
Khoảnh khắc đó, gió nhẹ thổi làm cho mái tóc dài của nàng trở nên phiêu dật, tạo nên một cảm giác cao quí như nữ hoàng.
- Phượng Thanh Nhi, vượt sấm quan thành công.(Kim Thạch)
- Vừa rồi nàng dùng…(Tiểu Y Tiên)
- Ừ, là kết hợp Tam Thiên Lôi Động và Tam Thiên Lôi Huyễn Thân.
Phượng Thanh Nhi dùng Lôi Đấu Khí bao trùm đôi chân thi triển Tam Thiên Lôi Động giúp cho mình tăng thêm tốc độ cộng thêm thiên phú của Thiên Yêu Hoàng Tộc nên dễ dàng vượt qua, khi mà âm ba gần đến lại dùng Tam Thiên Lôi Huyễn Thân thay thế bản thân