Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

750: Đại Hội Bắt Đầu2


trước sau


Tống Thanh thấy ba người Tào Dĩnh rời đi thì cắn răng kéo theo mọi người đi theo, hắn thấy được có vài Luyện Dược Sư rời đi đoàn đội, Tống Thanh trong lòng cảm thấy điều khiển được nhiều Luyện Dược Sư như vậy là giỏi nhưng hắn đâu biết mọi người chỉ là cùng chung mục đích mà thôi, mục đích hoàn thành tự động giải tán.
- Dược Linh muội tính đi đánh con Thất giai đỉnh phong Ma thú?(Tào Dĩnh)
- Đúng vậy.(Dược Linh)
- Thất giai đỉnh phong Ma thú sánh ngang với Đấu Tôn cường giả, tỷ có thể chứ?(Đan Thần)
- Haha, ta thoại nhìn vậy thôi chứ là Cửu tinh Đấu Tôn hàng thật giá thật.(Dược Linh)
Lúc này, Tông Thanh kéo theo vài người tới mặt dày cuốn lấy Tào Dĩnh.

Hắn không biết mỗi lần xuất hiện đều khiến cho Tào Dĩnh cực kì chán ghét hắn.
- Dĩnh nhi, đợi chúng ta với.(Tống Thanh)
Tào Dĩnh không có phản ứng Tống Thanh mà cùng Dược Linh với Đan Thần trò chuyện.

Tống Thanh thấy vậy sắc mặt hơi cứng đờ, hắn bàn tay siết chặt mà trong lòng lại cực kì hận Đường Long vì Dược Linh là đệ tử của cậu.
‘Chờ đó đi, ở Đan hội ta sẽ chứng minh cho mọi người thấy đệ tử quán quân Ngũ Đại Gia Tộc chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.’ Tống Thanh nghĩ trong lòng
Dược Linh đi vào sâu bên trong Vạn Dược Sơn Mạch, nàng muốn giết chết Thất giai đỉnh phong Ma thú coi thử bên trong động phủ có dược liệu mà mình cần hay không.

Thân hình lướt vào trong sơn mạch, thứ đầu tiên các nàng cảm thấy là năng lượng của vùng núi này thật nồng đậm, khó trách dám được gọi là Vạn Dược Sơn Mạch, lấy điều kiện tiên thiên nơi này, sinh trưởng ra một ít thiên tài địa bảo rất khó tìm thấy ở bên ngoài cũng không phải việc gì lạ.
- Vạn Dược Sơn Mạch năng lượng rất nhiều sẽ có thiên tài địa bảo khắp nơi, đáng tiếc là bị Thất giai đỉnh phong Ma thú mang đi hết rồi.(Tào Dĩnh)
- Hai người có biết thực lực của Thất giai đỉnh phong Ma thú không?(Dược Linh)
- Theo Tống Thanh nói thì Thất giai đỉnh phong Ma thú đó có thực lực Ngũ tinh Đấu Tôn.(Đan Thần)
- Nếu vậy thì đề cao thực lực của Thất giai đỉnh phong Ma thú đó lên Lục tinh Đấu Tôn.

Dù sao mọi chuyện cũng không thể thông qua miệng người khác mà phán đoán, phải tới tận nơi gặp tận mặt mới đưa ra phán đoán chính xác.(Dược Linh)
Tống Thanh đi phía sau nghe được lời nói của Dược Linh thì sắc mặt tái xanh.
Càng xâm nhập Vạn Dược Sơn Mạch, Ma thú nơi đây cũng càng ngày càng cường hãn.

Ba nữ đi vào thậm chí gặp được Thất giai Ma thú nhưng Dược Linh có chuẩn bị trước nên Thất giai Ma thú không có để ý bọn họ mà nhằm vào đám người Tống Thanh.

Đi thêm một lúc thì tới một ngọn núi khổng lồ có địa thế cực kỳ hiểm trở trước mặt.
Ngọn sơn phong này diện tích cực lớn, tựa như cột chống trời, xuyên thẳng vào mây xanh.

Trên sườn núi bị sương mù năng lượng nồng đậm che lấp, làm cho người ta khó có thể dò xét tình huống bên trong.
- Trên ngọn núi này có ba đầu Thất giai Ma thú.(Tào Dĩnh)
- Chưa kể tới việc có đầu hung thú kia ở đây.(Dược Linh)
- Trước tiên, dùng Linh hồn lực của mình bao bọc thân thể đi.

Một khi chúng ta tiến vào ngọn núi có thể sẽ bị người theo dõi, dùng Linh hồn lực có thể ngăn cách theo dõi.(Dược Linh)
Đề nghị của Dược Linh được Tào Dĩnh với Đan Thần gật đầu, các nàng dùng Linh hồn lực bao bọc cơ thể cùng tiến lên, đúng như Dược Linh nói khi tiến vào liền cảm giác được một luồng khí tức dò xét như có như không đảo qua thân thể nhưng vì có Linh hồn lực nên không có bị phát hiện.
Di chuyển một lúc thì ba người đều dừng lại vì các nàng ngửi được mùi thơm thoang thoảng trong không khí đang từ từ khuếch tán ra.
- Đây là…(Tào Dĩnh)
- Mùi Đan Linh Tương.(Đan Thần)
- Đan Linh Tương hẵn là ở phụ cận, chúng ta đi tìm thử xem.(Dược Linh)
Tào Dĩnh, Đan Thần cùng Dược Linh lần theo mùi Đan Linh Tương đi tới một dòng suối, tại đầu nguồn dòng suối, có một tảng đá lớn ước chừng gần mười thước, phía trên tảng đá lớn che kín rêu xanh.

Giữa tảng đá có một cái khe nhỏ, bên trong mơ hồ có thể thấy được tương thể sền sệt màu xanh biếc mà mùi thơm trong không khí chính là từ đây phát ra.
- Đúng là Đan Linh Tương.(Dược Linh)

Đám người Tống Thanh theo sau khi thấy Đan Linh Tương thì trong lòng tham lam nổi lên, bọn hắn liều lĩnh xông tới.

Dược Linh thấy vậy lắc đầu, bảo bối bậc này tất sẽ có ma thú thủ hộ, mà hiện giờ có thể phong vương trên núi, mỗi con đều không phải thứ tầm thường, nếu không cẩn thận lật thuyền trong mương cũng là chuyện bình thường.
- Xung quanh không có dấu vết Ma thú.(Đan Thần)
- Nó rất khôn ngoan trốn ở gần Đan Linh Tương.(Dược Linh)
Dược Linh chỉ tại phía dưới cự thạch.

Nơi đó là ngọn nguồn dòng suối, một hồ sâu ước chừng mười trượng.

Tào Dĩnh bén nhạy phát hiện một ít lân phiến màu lam nhạt cách đó không xa, lân phiến chỉ lớn bằng lòng bàn tay, che kín phần đông hoa văn huyền ảo.

Lân phiến rải rác ở xung quanh, vẫn kéo dài xuống phía dưới hồ sâu.
Tào Dĩnh bàn tay khẽ gập, hấp lực rất nhỏ trào ra, lặng lẽ đem mảnh lân phiến kia hút vào lòng bàn tay.

Lân phiến vào tay, một trận hàn ý lạnh như băng nhất thời khuếch tán ra.
- Vảy hiện lên màu lam, bộ dạng hoa văn như loài rắn, ngẫu nhiên lại hỗn tạp chút ít Hổ Văn, nếu đoán không sai Ma thú thủ hộ Đan Linh Tương, hẳn là Thủy hệ Ma thú rất hiếm thấy, Huyền Thủy Hổ Giao.(Dược Linh)
- Ta có cách đối phó với Huyền Thủy Hổ Giao.(Dược Linh)
Dược Linh dẫn Tào Dĩnh và Đan Thần tới tìm một chỗ thông với hồ nước rồi lấy ra từ trong nạp giới một gốc cây.

Gốc cây này toàn thân màu Băng Lam, chỉ lớn khoảng nửa thước, trên ngọn cây còn có một trái màu lam bằng nắm tay, trái cây này vừa xuất hiện thì không khí xung quanh liền trở nên ẩm ướt, từ bên trong, năng lượng Thủy Hệ mênh mông như thủy triều cuồn cuộn tuôn ra.
- Thủy Túy Vân Tiên Thụ.(Đan Thần)
•Thủy Túy Vân Tiên Thụ: Kết quả có tên là Thủy Vân Quả, năng lượng Thủy thuộc tính ở bên trong phi thường nồng đậm, có lực hấp dẫn trí mạng đối với một số Ma thú Thủy hệ, hơn nữa bởi vì năng lượng dồi dào khiến cho quả này có một loại túy tương đặc thù, loại túy tương này có hiệu quả vô cùng lớn, cho dù là Thất giai Ma thú ăn phải cũng sẽ bị say từ từ, sau đó lâm vào trạng thái hôn mê.
Ngay khi Dược Linh lấy ra Thủy Túy Vân Tiên Thụ thì dưới đầm nước Huyền Thủy Hổ Giao từ trong đầm nước nhảy ra ngoài đem đám người hướng Đan Linh Tương quậy bay ra ngoài hướng thẳng vị trí của Dược Linh mà lao đi.
- Nhân loại?(Huyền Thủy Hổ Giao)
- Đem trong tay ngươi Thủy Túy Vân Tiên Thụ giao ra đây.(Huyền Thủy Hổ Giao)
- Chúng ta tiến hành một cuộc giao dịch thế nào?(Dược Linh)
- Ngươi giao dịch gì?(Huyền Thủy Hổ Giao)
- Cho chúng ta một ít Đan Linh Tương đổi lại Thủy Túy Vân Tiên Thụ này thuộc về ngươi, tin tưởng ngươi cũng nguyện ý đổi lấy dù sao ngươi cũng không thiệt gì.(Dược Linh)
Huyền Thủy Hổ Giao đảo mắt nhìn Đan Linh Tương và Thủy Túy Vân Tiên Thụ một lúc cũng gật đầu, nó cũng muốn cướp đoạt trong tay Dược Linh Thủy Túy Vân Tiên Thụ nhưng nơi này rất gần Phong Vương Sơn vị kia nên rất khiêng kỵ.

Nếu động thủ cướp đoạt sẽ kinh động Phong Vương Sơn vị kia chạy tới, lúc đó đồ vật cũng mất hết.
Dược Linh gật đầu ra hiệu cho Tào Dĩnh với Đan Thần tới lấy một ít Đan Linh Tương mà nàng đem Thủy Túy Vân Tiên Thụ chôn xuống bùn đất vị trí gần đầm nước.

Huyền Thủy Hổ Giao thấy vậy hài lòng không thôi, nó cũng để cho Tào Dĩnh và Đan Thần lấy nhiều một chút Đan Linh Tương.
- Các ngươi lấy Đan Linh Tương như vậy đủ rồi.(Huyền Thủy Hổ Giao)
Giờ phút này, phía trên ngọn núi có một tòa đại điện mục tiêu của đám người Tống Thanh diễn ra một cảnh tượng mà ai cũng phải trợn tròn mắt.
- Cô trẻ à? Cô ăn đủ chưa?(Đại hán)
Từ bên trong đại điện truyền ra một tiếng hét mang theo vẻ vừa đau lòng vừa giận dữ, hai con Ma Thú trước cửa đại điện nghe vậy liền trừng mắt lên sau đó liền cụp đầu xuống, làm như không nghe thấy.
Sâu bên trong đại điện do cự thạch tạo thành, có một quảng trường hết sức rộng lớn.

Lúc này bên trong chất đầy vô số dược liệu được bày ra rất chỉnh tề, nếu đám người Tống Thanh có thể tới chỗ này mà nói, tất nhiên sẽ phải trợn mắt há mồm ngay lập tức.

Những thứ dược liệu này tùy tiện lấy ra một thứ cũng đủ khiến cho không ít Luyện Dược Sư phải thèm nhỏ dãi nhưng ở trong này hình như lại bị xem như là củ cải trắng vậy.
Ở trong đống thiên tài địa bảo ấy, có một gã đại hán cởi trần với dáng người khôi ngô, gã đại hán này tùy ý đứng nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác tựa như một ngọn núi to lớn mà trầm ổn sừng sững tại nơi đó, không thể xem thường được nhưng giờ phút này vị đại hán mà vừa nhìn đã biết không phải nhân vật tầm thường ấy đang khóc không ra nước mắt nhìn về phía chính giữa quảng trường, tại đó có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn, mỗi tay đang cầm lấy một thứ dược liệu mà chỉ liếc mắt nhìn qua đã thấy trân quý đến dị thường sau đó không hề khách khí mà bỏ vào miệng, lấp đầy cái bao tử nhỏ bé.

Tiếng nhai nuốt vang lên thanh thúy nhưng lại làm cho gã đại hán kia phải đau lòng đến đổ máu.

- Khóc cái gì mà khóc! Đợi ta ăn no, tìm được người, rồi sẽ mang ngươi an toàn rời khỏi nơi này, yên tâm đi, không phải chỉ là phá vỡ không gian thôi sao, đó chính là sở trường của ta.(Tử Nghiên)
Người này không ai khác ngoài Tử Nghiên, nàng không biết bằng vào cách nào mà lẻn vô được Đan giới.

Có điều Tử Nghiên vào trong Đan giới là tao ương cho những Ma thú bên trong, con Thất giai đỉnh phong Ma thú.
- Ân, người mà ta muốn chờ ở phụ cận.(Tử Nghiên)
Đại hán nghe được Tử Nghiên nói vậy liền kinh hỉ không thôi, hắn đang cầu mong Tử Nghiên mau chóng rời đi.
- Chúng ta đi thôi.(Tử Nghiên)
Đại hán cười khổ phải đi theo Tử Nghiên, Tử Nghiên đi ra một lúc thì nàng gặp được Dược Linh cùng Tào Dĩnh với Đan Thần.
- Tử Nghiên? Đan giới mà ngươi cũng vào được?(Dược Linh)
- Hắc hắc, đừng quên thân phận của ta.

Đan giới có rất nhiều thiên tài địa bảo thu hút ta nên chạy vào một chuyến.(Tử Nghiên)
- Vị đại hán này là ai?(Tào Dĩnh)
- Hắn chính là Thất giai đỉnh phong Ma thú làm vương tại đây.(Tử Nghiên)
Tào Dĩnh và Đan Thần giật mình không thôi, Ma thú xưng vương lại cung kính với Tử Nghiên thì khiến cho các nàng tò mò thân phận của Tử Nghiên.
- Đại nhân, bọn ta tới đây là muốn thu nhập dược liệu, nếu ngài có thể để cho chúng ta lấy đi dược liệu mà chúng ta cần trong nhiệm vụ sẽ rời đi.(Tào Dĩnh)
Đại hán có chút do dự nhưng mà lông tơ của hắn dựng đứng lên, hắn cảm nhận được sát ý từ Tử Nghiên, tựa hồ chỉ cần hắn nói Không là sẽ bị nàng đánh đập một trận.
- Lấy ra các ngươi quyển trục nhiệm vụ.(Đại hán)
Nghe vậy thì Tào Dĩnh với Đan Thần đại hỉ, các nàng không ngờ tới mình lại dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, Dược Linh cũng lấy ra quyển trục đưa cho đại hán.

Đại hán cùng hai thủ hạ cầm quyển trục đi vào trong động phủ dựa trên danh sách quyển trục lấy dược liệu.
- Đây là của các ngươi.(Đại hán)
Đại hán đưa trả lại quyển trục nhiệm vụ cùng với dược liệu mà các nàng cần.
- Nếu vậy chúng ta cũng không có làm phiền.(Đan Thần)
Dược Linh, Tào Dĩnh và Đan Thần mỹ mãn xuống núi thì đụng phải nhóm người Tống Thanh nhưng mà lúc này tình huống của bọn họ không tốt.

Ngoài trừ hắc bào nhân khí tức là Đấu Tôn thì hai người khác có thực lực Đấu Thánh.

Tử Nghiên cũng nhíu mày khi mà nàng cảm nhận được nguy hiểm từ hai người áo đen.
- Các hạ! Ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ muốn ở nơi này

xuất thủ đối với chúng ta sao?(Tống Thanh)
Nhóm người Tống Thanh bị giam lỏng trong một lòng chảo bị lõm xuống.

Bọn hắn bị một Linh Hồn Bình Chướng nhốt lại ở bên trong không thể ra được.
- Người này thật tàn nhẫn, lại muốn đem toàn bộ những người này giải quyết.(Tào Dĩnh)
- Bọn hắn là người Hồn Điện.(Dược Linh)
- Haha, các ngươi đã đến thì xuất hiện đi.(Mộ Cốt Lão Nhân)
Mộ Cốt Lão Nhân nhìn về phía vị trí nhóm Dược Linh đang đứng kêu gọi hiện thân, hắn cũng không sợ nhóm Dược Linh chạy trốn vì bên cạnh có hai cường giả Đấu Thánh.
- Không biết các hạ là vị tiền bối nào? Ngươi nếu giết ta, cũng không sợ Đan Tháp truy sát sao?(Tống Thanh)
- Hừ, nếu chúng ta Hồn Điện sợ Đan Tháp đã không có mặt ở đây.(Hồn Thiên)
- Ngươi cũng không cần phải đem Đan Tháp ra hù dọa.(Hồn Đế)
- Ngươi nghĩ quá dễ rồi, nơi này nhiều người còn sợ ngươi sao?(Tống Thanh)
Tống Thanh vẫn không biết tính quan trọng của vấn đế vẫn cứng rắn với Mộ Cốt Lão Nhân cùng Hồn Thiên và Hồn Đế.


Tào Dĩnh thấy Tống Thanh hành xử thì lắc đầu không thôi, thời điểm hiện tại không nên cùng người Hồn Điện đối cứng.
Thấy Tống Thanh vẫn cứng rắn cùng mình đối chọi thì Hồn Thiên cười quỷ dị.

Trong Linh Hồn Bình Chướng những Luyện Dược Sư đột nhiên bạo xuất tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Hơn mười đầu người theo cột máu đỏ tươi trực tiếp là phun lên cao.
Đột nhiên xuất hiện biến cố, làm cho Tống Thanh cả kinh.

Ánh mắt vội vàng nhìn lại thì thấy mười mấy đạo thân ảnh mang theo sát khí sắc bén, hơi thở dị thường cường hãn làm cho mọi người biến sắc.
Tống Thanh sắc mặt trắng bệch nhìn những đạo thân ảnh đứng trong Luyện Dược Sư.

Hắn giờ phút này mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Hắn không quản sống chết của những Luyện Dược Sư khác mà lấy ra Không Gian Thạch bóp nát nó, thân hình hắn thoáng chốc bị nuốt chửng được truyền thông ra ngoài.

Những Luyện Dược Sư đi chung với Tống Thanh thấy hắn bỏ mình bỏ trốn liền biến sắc lấy ra Không Gian Thạch tính rời khỏi Đan giới nhưng toàn bộ đều bị vô tình giết chết.
- Giờ chỉ còn lại mỗi các ngươi mà thôi.(Mộ Cốt Lão Nhân)
- Ngươi là muốn giết chúng ta sao?(Tào Dĩnh)
- Ha hả.

Đối với linh hồn của ngươi, ta cảm thấy rất là hứng thú, nếu để ngươi phát triển tùy ý.

Chỉ sợ ngày sau thật sự là có thể trở thành đầu sỏ kế tiếp của Đan Tháp, bất quá đáng tiếc một giai nhân lại chết ở đây.(Mộ Cốt Lão Nhân)
- Mộ Cốt đừng có lằng nhằng với các nàng, động thủ đi.(Hồn Đế)
- Biết rồi.(Mộ Cốt Lão Nhân)
Mộ Cốt Lão Nhân hướng Tào Dĩnh và Đan Thần chụp tới, Đấu Khí trên thân dũng động.

Dược Linh thấy vậy cũng động thủ cùng Mộ Cốt Lão Nhân, Mộ Cốt Lão Nhân thấy Dược Linh cư nhiên dám cùng mình giao thủ thì kinh ngạc nhưng mà vẫn lấy lại tinh thần mà đối chiến với nàng.
Hồn Thiên và Hồn Đế thấy Dược Linh cùng Mộ Cốt Lão Nhân đánh bất phân thắng bại cũng biết nàng là có thực lực ngang hàng với Mộ Cốt Lão Nhân.
- Ngươi đi hay là ta đi?(Hồn Đế)
- Để ta tránh đêm dài lắm mộng.(Hồn Thiên)
Hồn Thiên lao thẳng về phía Dược Linh, hắn vung tay lên thì những xiềng xích bắn tới Dược Linh.

Hồn Đế liếc nhìn Tào Dĩnh với Đan Thần nhận ra tiểu động tác của các nàng liền vung tay lên, Tào Dĩnh với Đan Thần cảm thấy mình cơ thể bị cự thạch va chạm bay ngược ra ngoài, khóe miệng có máu tươi chảy ra.
Dược Linh cũng bị Hồn Thiên đánh cho bị thương, nàng đứng bên cạnh Tào Dĩnh với Đan Thần ngưng trọng nhìn Hồn Thiên với Hồn Đế.
- Không còn cách nào khác, đành phải gọi phu quân tới thôi.(Dược Linh)
Dược Linh lấy ra đồ vật mà Đường Long đưa cho mình bóp nát, đây là cách mà thông tri cho Đường Long ở bên ngoài Đan giới.
- Không biết có ai thông qua được hai cửa ải không?(Huyền Không Tử)
- Hẵn là không nhiều dù sao cửa ải thứ nhất loại Luyện Dược Sư rất nhiều.(Thiên Lôi Tử)
- Hi vọng người Hồn Điện không làm chuyện điên rồ.(Huyền Y)
Đường Long đang ngồi nhàn nhã uống trà thì trong lòng có cảm ứng.
- Bên trong Đan giới có chuyện rồi.

Ta chạy vào trong đó một chuyến.
Đường Long đứng lên trực tiếp xé rách không gian đi vào trong Đan giới.
Hành động của Dược Linh bị Hồn Thiên và Hồn Đế nhìn trong mắt.
- Ban nãy, ngươi đã làm gì?(Mộ Cốt Lão Nhân)
- Không cần hỏi, đoán chừng là gọi cường viện.

Người chạy vào tới cùng lắm là Huyền Không Tử mà thôi.(Hồn Thiên)
- Với thực lực của hai chúng ta thì Huyền Không Tử không là gì.(Hồn Đế)
- Đúng vậy, nếu Huyền Không Tử tới thì các ngươi có thể gây khó dễ nhưng xui thay viện trợ lại là ta.
Đường Long xuất hiện trong Đan giới đã khóa chặt khu vực mà Mộ Cốt Lão Nhân cùng Hồn Thiên và Hồn Đế đang chuẩn bị động thủ với Dược Linh, Tào Dĩnh và Đan Thần.

- Đường Long? Không ngờ chúng ta không tìm ngươi mà ngươi tự tìm đường đến.(Mộ Cốt Lão Nhân)
- Haha, ngươi tự tin chỉ bằng vao hai tên Thất tinh Đấu Thánh là ăn chắn ta? Quá ngây thơ rồi.
Đường Long trên thân có Lôi Đấu Khí cùng Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp nên tốc độ cực nhanh, Hồn Thiên phản ứng lại thì Đường Long đã xuất hiện trước mặt hắn rồi.
- Ngươi…(Hồn Thiên)
- Hủy Diệt Long Quyền – Nhất Quyền – Định Thiên Hạ.
Bốp
Phụtttt
Hồn Thiên trúng một quyền của Đường Long vào giữa mặt bay ngược ra ngoài đụng vào gốc cây sau lưng.
- Ngũ tinh Đấu Thánh? Ngươi không phải chỉ có Tam chuyển Đấu Tôn thôi sao?(Hồn Đế)
- Tin tức mà Hồn Điện cùng Hồn tộc các ngươi nắm giữ quá xa xưa rồi.
Thân hình Đường Long lại biến mất tại nguyên chỗ, Hồn Thiên và Hồn Đế đều âm thầm cảnh giác lên.
- Tam Thiên Lôi Động cùng Tam Thiên Lôi Huyển Thân của Phong Lôi Các, hắn vì sao lại có hai loại Đấu Kỹ này.(Hồn Đế)
Hồn Đế nhìn trước mặt mình theo Đường Long di động mà trên mặt đất để lại tàn ảnh ngưng tụ thành thực chất.
- Hủy Diệt Long Quyền – Nhị Quyền – Định Giang Sơn.
Ầm Ầm
Hồn Thiên lại bị đánh bay đi mà xương sườn của hắn bị gãy vài cây, Hồn Đế bắt chéo hai tay trước ngực đón đỡ được nhưng mà cánh tay truyền đến tê rần cảm giác làm hắn khó chịu không thôi, hắn phải vận chuyển Đấu Khí đem ám kình bức ra ngoài.
- Bỏ đi, hắn không phải là kẻ địch mà chúng ta có thể đối phó hiện tại được.(Hồn Thiên)
- Mộ Cốt tranh thủ rời khỏi Đan giới, quyển trục nhiệm vụ của ngươi đã thu nhập xong rồi.

Ngươi phải rời khỏi đây tránh bị hắn giết.(Hồn Đế)
- Ta đưa ngươi đoạn đường.(Hôn Thiên)
Hồn Thiên dùng thực lực của mình cưỡng ép dịch chuyển Mộ Cốt Lão Nhân tới gần cửa ra vào Đan giới.

Hồn Thiên và Hồn Đế lập tức dùng thủ đoạn đặc biệt rời khỏi Đan giới.
- Chạy ngược là nhanh.
Đường Long cũng không có truy Hồn Thiên và Hồn Đế, hai người kia trước đó giao thủ đã bị Đường Long đánh bị thương nên khi rời khỏi Đan giới sẽ gặp phải cường giả Đan Tháp trấn áp, chạy đâu cũng không thoát.
- Các ngươi bị thương nên tranh thủ khôi phục thực lực đi.
- Ta cũng không thể ở lại Đan giới lâu, nếu không những thí sinh lại trách các ngươi mượn dùng ngoại lực thu hoạch được dược liệu.
Đường Lóng nói xong biến mất tại chỗ, vị trí chỗ ngồi của cậu tại bên ngoài cạnh Huyền Y thì thân hình Đường Long xuất hiện trở lại.
- Sao rồi?(Huyền Y)
- Là do Mộ Cốt Lão Nhân gây nên, bên trong không biết vì nguyên nhân gì mà hai cường giả Thất tinh Đấu Thánh của Hồn Điện xâm nhập vào trong Đan giới.

Chết mấy tên Luyện Dược Sư.
- Hồn Điện càng lúc càng quá đáng, nếu không phải khiêng kỵ thế lực Hồn tộc sau lưng thì chúng ta đã xuất thủ diệt bọn hắn rồi.(Thiên Lôi Tử)
Đan giới
Dược Linh, Tào Dĩnh và Đan Thần tĩnh tâm điều trị một lúc thương thế rồi hướng lối ra vào tiêu chí trên bản đồ lao đi.

Các nàng đã hoàn thành nhiệm vụ thu nhập dược liệu nên cũng không ở lại Vạn Dược Sơn Mạch lâu dài.
Tử Nghiên và đại hán trong thạch điện tên là Hùng Chiến đem hết toàn bộ dược liệu trong thạch diện bỏ vào trong giới chỉ rồi trốn ra ngoài Đan giới.

Chỉ có Tử Nghiên là tộc nhân Thái Hư Cổ Long Tộc mới có thể qua mắt được Huyền Không Tử, Thiên Lôi Tử cùng Huyền Y chạy ra ngoài Đan giới được mà thôi.
Trên đường tới nơi tập kết thì nhóm Dược Linh gặp không ít người đang vội vã tiến về phương Bắc.

Theo quy định của vòng này, nếu trước giờ Đan giới đóng cửa, những người dự thi nào không đến kịp sẽ mất đi tư cách dự thi.

Họ chỉ còn cách chờ ở đó cho đến hai ngày sau, sẽ có cường giả của Đan tháp đi vào để đón ra.

Vì thế, lúc này những người vẫn còn đang ở trong Đan giới đều hết sức nhanh chóng tập kết tại cửa ra.
Bọn họ không muốn mình vất vả vượt qua hai vòng lại bị đánh mất tư cách dự thi.
- Gần tới thời gian Đan giới đóng cửa nên sẽ có nhiều người liều mạng hướng Đan giới cửa ra vào điên cuồng chạy đi.(Huyền Y)
- Không biết năm nay là ai sẽ giành Đan hội quán quân?(Huyền Không Tử)
- Chúng ta sắp được biết rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện