- Không ngờ ở đây gặp được Long Hoàng Căn Nguyên Quả.(Phượng Thanh Nhi)
- Trên Cổ thư có từng miêu tả qua về nó mà điều kiện hình thành cực kỳ hà khắc.
Cổ thư từng ghi chép qua Long Hoàng Căn Nguyên Quả từng hiện thế 5 lần mà mỗi lần đều là dẫn đến Thái Hư Cổ Long cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc tranh đấu huyết tinh.
- Lần này Long Hoàng Căn Nguyên Quả xuất hiện là lần thứ sáu.
- Giờ anh tính sao? Dù sao Long Hoàng Căn Nguyên Quả đối với hai muội đều rất quan trọng.(Tử Nghiên)
- Long Hoàng Căn Nguyên Quả trước hết thu nhập lại sau đó để huynh phối thêm vài dược liệu khác luyện chế thành Cửu phẩm Đan dược – Long Hoàng Đan, đến lúc đó các muội mỗi người một viên.
- Trực tiếp phụng dụng thì các muội rất khó thừa nhận kinh khủng của Long Hoàng Căn Nguyên Quả.
- Được.(Tử Nghiên)
- Ta cũng không có ý kiến.(Phượng Thanh Nhi)
- Ta thì có ý kiến đấy.(Phượng Chiến)
Đột nhiên một âm thanh vang lên làm cho ai cũng phải cảnh giác vì người tới tránh được cảm giác của bọn họ lẻn vào trong Linh Thú Tráo.
- Phượng Chiến, ngươi cũng tham gia Di tích Viễn cổ?(Phượng Thanh Nhi)
- Đúng vậy, nếu không ta cũng không phát hiện Long Hoàng Căn Nguyên Quả.(Phượng Chiến)
- Thanh Nhi, hắn la ai?
- Phượng Chiến, con của Nhị trưởng lão đồng thời cũng là một nhóm phản đối Phượng Minh cùng Thái Hư Cổ Long liên minh lại với nhau.
Hơn nữa, hắn cũng là người theo đuổi muội.(Phượng Thanh Nhi)
- Hồng nhan họa thủy.
Phượng Thanh Nhi nghe vậy nhịn không được đỏ mặt, Đường Long nói vậy biến trướng thành cậu nói nàng xinh đẹp.
- Ngươi có ý kiến thì có liên quan gì đến ngươi? Long Hoàng Căn Nguyên Quả là chúng ta tìm đến trước.
- Phượng Thanh Nhi, ngươi không biết Long Hoàng Căn Nguyên Quả quan trọng thế nào đối với Thiên Yêu Hoàng Tộc chúng ta sao? Ngươi vậy mà không xuất thủ cướp đoạt mà còn hợp tác với Thái Hư Cổ Long.(Phượng Chiến)
Phượng Chiến ánh mắt rét lạnh nhìn Đường Long, hắn thấy Phượng Thanh Nhi cùng Đường Long trò chuyện thân mật thì đôi mắt đầy cừu hận.
- Ngươi chính là Đường Long, trong tộc định vị hôn thê cho Phượng Thanh Nhi?(Phượng Chiến)
- Là ta thì sao?
- Nếu là ngươi thì chết đi.
Chỉ cần giết ngươi thì Phượng Thanh Nhi lẫn Long Hoàng Căn Nguyên Quả đều là của ta.(Phượng Chiến)
- Phượng Chiến, ngươi…(Phượng Thanh Nhi)
Phượng Thanh Nhi đang tính nói chuyện thì bị Đường Long đưa tay cản lại, nàng nhìn sang thấy được Đường Long sắc mặt âm trầm liền biết Phượng Chiến hôm nay khó thoát khỏi cái chết.
- Ngươi đã muốn tìm cái chết thì ta thành toàn ngươi.
Đường Long nhằm thẳng Phượng Chiến lao đi, hai vị Đấu Tôn đi theo Phượng Chiến vào giây phút Đường Long động thủ liền kinh hãi vì bọn họ cảm ứng được nguy hiểm.
- Thiếu gia, hắn rất nguy hiểm mau lùi lại.(Phượng Y)
- Xì, hắn có gì nguy hiểm chứ?(Phượng Chiến)
Phượng Chiến vẫn chưa nhận ra quan trọng của vấn đề, hắn vẫn khinh thường nhìn lấy Đường Long.
- Phượng Minh Quyền.(Phượng Chiến)
- Hủy Diệt Long Quyền – Nhất Quyền – Định Thiên Địa.
Rắc
Quyền hai người chạm nhau thì tiếng gãy xương vang lên, Phượng Chiến kêu la thảm thiết khi mà cánh tay của hắn rũ xuống vì bên trong xương cốt của hắn vừa rồi giao phong đã nát vụn.
- Ngươi…(Phượng Chiến)
- Hủy Diệt Long Quyền – Lục Quyền – Cửu Trọng Kích.
Phượng Chiến trong tầm mắt thấy được cửa quyền oanh tới mà hắn không có năng lực phản kháng chút nào.
Cửu quyền oanh vào người Phượng Chiến liền khiến cho hắn thổ huyết, Phượng Chiến muốn phản kháng thì miệng liên tục phun huyết.
Phượng Chiến cảm nhận được trong cơ thể mình có chín đạo ám kình, hắn dùng Đấu Khí để khu trục đi nhưng mà làm như vậy cũng kích phát ám kình, chín đạo ám kình cùng lúc bộc phát khiến cho Phượng Chiến trọng thương.
- Lần này chỉ là cảnh cáo, đừng có nghĩ rằng mình xuất thân từ Thiên Yêu Hoàng Tộc là ngon.
Trên thế giới này so với ngươi vẫn cường hơn.
- Đáng giận.(Phượng Chiến)
Phốc
Phượng Chiến bị lời nói của Đường Long tức giận thổ huyết.
Đường Long cũng không có nhìn Phượng Chiến mà xoay đầu nhìn từ cao xuống tế đàn.
Từ trên nhìn xuống có thể nhìn thấy mảnh thổ địa màu đỏ hồng như đang vờn quanh hai bộ hài cốt khổng lồ, mang hình dáng cự long và phượng hoàng.
Thật không ngờ nơi này lại là nơi vẫn lạc của một Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc thời Viễn cổ.
Hài cốt khổng lồ cuộn thành vòng tròn đem tế đàn làm trung tâm bao bọc lại.
- Viễn Cổ Thiên Hoàng cùng Chí Tôn Thái Cổ Hư Long đều là Ma thú chí tôn nhưng hai bên tương khắc như nước với lửa, vừa đụng mặt là động thủ rồi.
Như vậy hài cốt này chắc là do hai người bọn họ giao chiến rồi trọng thương mà vẫn lạc.(Tử Nghiên)
Đường Long đem Long Hoàng Căn Nguyên Quả thu nhập rồi cùng mọi người rời đi nhưng khi ra bên ngoài lại đụng phải một nhóm người.
- Trên người ngươi có khí tức của Long Hoàng Căn Nguyên Quả, đem nó giao ra đây nếu không chết.(Lão già)
- Chỉ là Ngũ tinh Đấu Tôn mà phách lối nhỉ?
Đường Long vừa dứt lời thì bên cậu bạo phát ra khí thế khiến cho lão già sợ hãi không thôi.
- Các ngươi…(Lão già)
- Giết chết hết bọn họ.
Toàn bộ nhóm người Đường Long động thủ giết chết nhóm người mà lão già Ngũ tinh Đấu Tôn mang theo.
Phi hành chừng 20 phút thì nhóm Đường Long cũng tới được cửa đá nơi bọn họ tiến vào.
Đẩy cửa đá ra, mấy người Đường Long nhìn thoáng qua rừng rậm phía sau một lần nữa.
Họ có thể mơ hồ cảm thấy vài khí tức cực kỳ hung hãn đang phát tán ra, có lẽ là vài tên đen đủi nào đó tiến vào lãnh địa của một vài ma thú cực mạnh.
- Thu hoạch được Hồn Anh Yêu Thụ cùng Long Hoàng Căn Nguyên Quả thì chuyến này đi tham hiểm Di tích Viễn Cổ đã thoải mãn rồi.
Giờ chúng ta có thể đi thám hiểm những khu vực khác trong di tích.
- Bảo bối thật sự hẵn là sẽ ở trung tâm đại điện.
Trên đường đi thấy có những hành lang này rõ ràng đã bị tàn phá một phen, những gì còn lại chỉ là gạch vụn đá vỡ.
Những lầu các vốn sạch sẽ kia cũng bị phá thành một đống phế tích, làm nhừng người nhìn thấy đều lắc đầu không thôi.
Nhìn đoạn đường này đã bị phá tan hoang như vậy, đoàn người cũng không còn hứng thú mà xem xét nữa, tất cả đều tăng tốc, tiến về phía trung tâm đại điện.
Trong lúc đi có mặt vài đội ngũ tầm bảo mà ngoài ý muốn bọn họ đều hướng về một phương hướng.
Càng đi về phía trước thì mũi Đường Long giật giật vài cái.
- Là Đan dược.
Mùi đan dược nồng như vậy, xem ra số lượng cũng không phải ít.
Nếu ta đoán không lầm, nơi đó hẳn là chỗ chứa Đan dược.
Nghe được hai chữ đan dược, trong lòng mọi người đều giật mình.
Trên thế giới này, đan dược luôn có sức hút cực kỳ lớn.
Huống chi đan dược ở đây là do cường giả Đấu Thánh để lại, sức hấp dẫn của nó sẽ còn tăng lên theo cấp số nhân.
Bản thân là Cửu phẩm Luyện Dược Sư nên Đường Long đối với mùi Đan dược rất nhạy cảm.
- Ha ha, đi thôi, ta cũng hơi tò mò về cái gọi là Đan dược Viễn cổ này.(Hùng Chiến)
Dưới sự dẫn dắt của Đường Long thì bọn họ tới trước một đại điện, hành lang chằng chịt như một cái mê cung nhưng nhờ có Đường Long lần theo mùi Đan dược nên tới một ngôi đền cực kỳ cổ xưa xuất hiện trước mặt họ.
Bên trên ngôi đền còn viết hai chữ lớn, nét bút phóng khoáng như rồng bay phượng múa.
Đan Điện
Giờ phút này, đại môn của đan điện sớm đã bị mở ra, có thể mơ hồ thấy bên trong có không ít người đang điên cuồng tìm kiếm xung quanh.
- Đi thôi.
Vừa vào trong Đan Điện thì Đường Long tỏa ra Linh hồn lực của mình, Linh hồn lực của cậu cường đại vô cùng phát hiện ra vài viên Đan dược được dấu kỹ, cậu chỉ huy mọi người thu nhập Đan dược.
Tầng một đan điện này sớm đã là một đống hỗn độn rồi, một đám người như trộm cướp lao vào những luyện đan thất kia, cướp đoạt tất cả những gì có trong đó.
Ngẫu nhiên còn phát sinh những trận chiến thảm thiết vì tranh đoạt bảo vật.
Chỉ có vài chỗ là không ai chú ý được Đường Long phát hiện huyền cơ thu hoạch được Lục phẩm Đan dược hoặc Thất phẩm Đan dược.
Đi vào tầng hai Đan Điện thì Tiểu Y Tiên lông mày nhíu lại.
- Lão công, có Giải Độc Đan thì mau đưa cho mọi người.
Không khí ở đây có độc!(Tiểu Y Tiên)
Đường Long không nói hai lời từ trong giới chỉ lấy ra Giải Độc Đan phân phát cho mọi người, Tiểu Y Tiên bản thân có thể chất Ách Nan Độc Thể nên đối với độc dược rất nhạy cảm.
- Đan điện này có ba tầng, đây chỉ là tầng hai, nói vậy thì bảo bối thực sự sẽ phải ở trên tầng thứ ba nhưng ngay tầng hai này đã có khí độc thì tầng ba kia cũng sẽ không quá an toàn, mọi người cẩn thận một chút.
Tầng hai cũng không có khá hơn là bao, đa phần đều bị người nhanh chân đến trước gặt hái, nhóm Đường Long hướng thẳng lên Đan điện tầng ba mà đi, nơi đó e là mới là nơi chứa bảo bối.
Tầng ba Đan điện cực kỳ lớn, bốn phía đều là những đan thất có quy mô không nhỏ.
Bất kể là từ hình thức cho đến chất lượng đều hơn xa tầng thứ hai.
- Độc khí nơi này cực dày lại có thể ăn mòn Đấu Khí trong cơ thể, cẩn thận một chút.(Tiểu Y Tiên)
- Giải Độc Đan mà ta cho mọi người là Bát phẩm Đan dược nên không cần lo lắng chút ít Độc khí này.
- Tiên nhi, đợi khi chúng ta hoàn thành tầm bảo ở đây thì muội đem hết Độc khí trong Đan điện hấp thu, tuy là không có tăng lên bao nhiêu cảnh giới nhưng có còn hơn không.
Ở tầng thứ ba này vẫn có thể mơ hồ thấy vài thân ảnh.
Thực lực của những người này đều khá cao, yếu nhất cũng là Đấu Tông.
Đương nhiên, nếu không có chút bản lãnh thì xâm nhập nơi đây chỉ có một kết cục đó là về chầu ông bà.
Đoàn người Đường Long đột nhiên tiến vào cũng đưa tới không ít sự chú ý nhưng chẳng có ai tiến lên bắt chuyện.
Những người ở đây đều phải phòng bị lẫn nhau.
- Cửu phẩm Đan dược là không có nhưng chắn chắc là có Bát phẩm Đan dược.
Đường Long tùy ý lựa chọn một đan thất đi vào trong, vài người ở bên ngoài cảnh giới.
Đan thất này quy mô cũng không nhỏ, vì nó còn chưa bị ai thăm dò nên nhìn vẫn khá sạch sẽ.
Một phen tìm tòi thì Đường Long tìm thấy một viên Thất phẩm Đan dược cùng một tờ Đan phương thời Viễn cổ.
Sau khi lục tung đan thất này, đoàn người lại tiếp tục tìm các đan thất khác.
Mặc dù không có quá nhiều kinh hỉ ngoài ý muốn, nhưng cũng coi như thu hoạch phong phú.
Mở thêm một đan thất ở góc khuất, mấy người Đường Long chậm rãi tiến vào.
Đan thất này rõ ràng nhỏ hơn các gian khác rất nhiều còn bộ dáng tàn tạ của nó nữa.
- Chắc đã bị người khác vơ vét sạch rồi.(Thải Lân)
- Haha, mọi người nghĩ vậy sao?
Đường Long vừa dứt lời thì một bóng trắng đột nhiên xuất hiện làm mấy người cả kinh, Đấu Khí nhanh chóng lưu chuyển trong người nhưng khi nhìn về phía bóng trắng kia, họ đều sửng sốt.
Ở đó là một con thú nhỏ màu trắng, nhìn giống mèo nhưng lại rất mũm mĩm thành thật.
Trong cơ thể nó lại không có năng lượng dao động, dường như chỉ là một con thú bình thường.
- Bát phẩm Đan dược phẩm chất Cao cấp.
Mọi người đều giật mình nhìn con thú nhỏ trước mặt mình, bọn họ lúc này mới nhớ tới nơi này là Di tích Viễn cổ sao có thể xuất hiện một con thú nhỏ không có chút lực lượng nào trên người.
- Mẹ nó, thứ này mà là Đan dược?(Hùng Chiến)
- Bát phẩm Đan dược khi luyện chế thành công sẽ mang hình dáng khác nhau.(Phượng Thanh Nhi)
- Đan dược này không phải gọi là Đan dược mà phải gọi là Đan Thú.
- Quả thật là có một số đan dược cao giai đến mức hóa hình thậm chí còn có được cả linh trí.
Nơi này là di tích mà Đấu Thánh để lại, tồn tại loại kỳ vật kì diệu như thế này thì cũng không quá kỳ quái.(Lâm Linh Tú)
- Chẳng lẽ tiểu thú này là Cửu phẩm đan dược trong truyền thuyết?(Tử Nghiên)
- Không phải là Đan dược Cửu phẩm nhưng chắc cũng kém không xa.
Đan dược chỉ cần có thể vượt qua Thất sắc Đan lôi là đã có năng lực hóa hình cũng sinh ra linh trí rất mạnh.
- Nếu ta đoán không sai thì Đan thú bản thể hẵn là trải qua Bát sắc Đan lôi thậm chí là Cửu sắc Đan lôi cách Cửu phẩm Đan dược gần trong gan tấc mà thôi.
Mọi người đảo mắt liếc nhìn nhau liên tục.
Loại đan dược phẩm cấp đến bậc này, phóng toét mắt nhìn khắp Đấu Khí Đại Lục thì hiện tại cũng không quá năm người có thể luyện chế ra mà thôi.
- Nếu tin tức này được truyền ra thì e rằng tất cả cường giả trong di tích cũng phải điên cuồng.(Thanh Lân)
Loại đan dược phẩm cấp đến thế này thì dù cho những lão quái có thực lực kinh khủng cũng không thể miễn dịch được.
Nếu để bọn họ biết thì chắc sẽ dùng mọi thủ đoạn cướp đoạt.
- Thứ này quả thật là một đại bảo bối nhưng cũng là một củ khoai nóng phỏng tay.
Nếu như tin tức này lọt ra ngoài thì chỉ sợ mọi người đi vào di tích này đều nhanh chóng đỏ mắt lên.(Tiểu Y Tiên)
- Haha, thứ này bọn hắn không có đạt được đâu.
Bên ngoài gian phòng có hai cường giả Bát tinh Đấu Tôn từ Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc canh cửa thì dù họ động lòng muốn ngắm nghía đồ vật trong này đến cỡ nào nhưng dưới tình huống chưa có tin tức xác thực thì họ cũng không dám xông vào.
- Bắt tiểu gia hỏa này lại.(Tử Nghiên)
- Không nên hành động thiếu suy nghĩ! Thoạt nhìn tiểu gia hỏa này không có năng lượng gì nhưng cũng chưa thể kết luận chắc chắn được.
Nếu dọa nó sợ mà chạy đi, không có khí tức làm tiêu điểm dẫn đường thì chúng ta rất khó lòng tìm được nó trong cái Đan điện khổng lồ như vậy.(Phượng Thanh Nhi)
- Vả lại muốn bắt nó không thể cậy mạnh.
- Huynh có cách gì sao?(Thải Điệp)
Đường Long mỉm cười lấy ra bình ngọc từ trong giới chỉ sau đó đổ ra vài viên Đan dược rồi ném về phía Đan Thú.
Viên Đan dược bay đến rồi nhẹ nhàng dừng lại bên cạnh tiểu thú trắng như tuyết kia đoạn quay tròn khe khẽ.
Đầu tiên tên nhóc ấy kinh hãi lui về mấy bước rồi sau đó mới dè dặt tiến đến hít hà vài hơi nhưng nằm ngoài dự kiến của Đường Long, nó không ăn mà chỉ lắc đầu quầy quậy tỏ ý Đéo thích.
Xem bộ dáng đó rõ ràng là nhóc tì kia hoàn toàn coi thường Đan dược cấp thấp.
Nhìn thấy cảnh tượng này thì Đường Long khóe miệng co giật, trên trán có hắc tuyến chạy xuống.
chúng nữ bên cạnh cũng nhịn không được phải phì cười.
- Tên nhóc này đúng là không nể mặt.
- Xem ra là bị mấy tên Đan dược cao giai tập cho thành cái tính kén chọn như vậy rồi.
Đường Long cũng không có đau lòng mà lấy ra Lục phẩm Đan dược bắn về phía Đan thú, Đan thú sau một hồi phẩm dược thì hài lòng gật đầu, ánh mắt linh động của nó mới thoáng hiện ra vẻ hưng phấn, đầu lưỡi hồng hào lập tức cuốn viên thuốc vào miệng giống như trẻ con ăn đậu phộng vậy, sau đó nhai rôm rốp rồi mới nuốt xuống bụng.
Ăn xong một viên Lục phẩm đan dược, nó lại ngước mắt lên nhìn Đường Long chằm chằm, đầu lưỡi không ngừng thè ra liếm mép tựa một chú cún con, rõ ràng là ăn chưa đã.
- Biện pháp tốt nhất để thu phục Đan Thú là dùng Đan dược đi thu phục nó.
Đường Long lại bắn ra thêm vài viên Lục phẩm Đan dược bắn về phía tên nhóc tỳ, lúc này Đan Thú ngược lại lập tức tỏ bộ dạng không cự tuyệt bất kì ai liền há miệng nuốt hết.
Theo mười viên thuốc vào bụng, ánh mắt của tiểu thú đối với Đường Long mới giảm đi vài phần cảnh giác.
- Đúng là bại gia tử, giống như ai đó coi Đan dược thành phổ thông kẹo đường đến ăn.
Tử Nghiên bị Đường Long so sánh với Đan Thú, răng hàm cắn lại hung tợn trừng lấy Đường Long.
Nhìn thấy Đường Long coi Lục phẩm đan dược như đậu phộng không ngừng ném ra, cường giả Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc nhịn không được mà lòng đau như thiến.
Những viên thuốc này ở bên ngoài có thể xem như vạn kim khó cầu mà bây giờ lại trở thành thức ăn gia súc.
- Không có biện pháp, tiểu gia hỏa này quá kén ăn dưới Lục phẩm Đan dược là không thèm để ý.
Đường Long không ngừng ném ra Lục phẩm Đan dược, đối với cậu mà nói thì Lục phẩm Đan dược đến cảnh giới hiện tại đã không cần thiết mà bỏ trong giới chỉ lại uổng phí nên lấy ra dụ dỗ Đan thú cũng không đau lòng.
Có điều cho Đan thú ăn nhiều như vậy Đan dược cũng có lợi, Đan thú ít nhất đã giảm bớt rất nhiều địch ý với bọn họ.
Đường Long dự tính phải thêm một khoảng thời gian thì Đan thú mới kết thúc thì Đan Thú lại nhón hai chân sau, dùng đôi chân trước có móng vuốt phủ đầy lông mềm như nhung vỗ vỗ cái bụng căng tròn, trong mắt có vẻ thỏa mãn.
- Mọi người lùi lại một chút.
Tất cả đều nghe theo lùi về sau cách Đường Long một đoạn, Đường Long hướng Đan Thú huýt sáo một tiếng.
Tiểu tử kia dùng ánh mắt linh động nhìn hắn.
Đường Long biết Đan Thú đang do dự có nên tới hay không thì dùng ra tuyệt chiêu của mình, cậu từ trong giới chỉ lấy ra một viên Bát phẩm Đan dược ở trước mặt Đan Thú lắc lắc.
Đan Thú bèn lập tức bắn ra từ trên mặt bàn, thân thể tròn vo ở giữa không trung vẽ lên một đường cong rồi khẩn cấp vọt tới Đường Long.
Đan Thú vẽ lên một dường cong trên không trung nhào thẳng vào lòng Đường Long dùng đôi mắt long lanh của mình nhìn cậu với đáng vẻ đáng thương.
- Haha, thiệt là hết cách với ngươi.
Đường Long đưa Đan dược vào tới bên mép Đan Thú, Đan Thú không ngừng cọ lấy cậu.
- Tuy Đan thú này không có dao động năng lượng nhưng các Luyện Dược Sư già dặn có thể cảm giác được đan hương, từ đó suy ra thân phận chân chính của nó.
Đường Long vận chuyển Đấu Khí lên một đầu ngón tay, sau đó điểm lên thân thể của tiểu thú.
Chốc lát sau, một võng năng lượng hình thành, bám chặt vào bộ lông của nó.
Lúc năng lượng võng hoàn toàn dung hợp thì cỗ đan hương kia cũng biến mất hoàn toàn.
Lúc này, nhìn nó chẳng khác gì mấy con thú bình thường, như vậy không cần lo lắng có người phát hiện ra thân phận của nó nữa.
- Chúng ta thử chạy đến Chủ điện xem thử có bảo bối gì không, nếu chậm trễ chỉ có húp chén canh thôi.
Lúc này, ở trên tầng ba Đan Điện càng ngày càng có nhiều cường giả tiến vào.
Có một vài đan thất còn truyền ra tiếng giao thủ, có lẽ là đang tranh giành một món bảo bối nào đó.
Suốt đường đi có không ít ánh mắt nhìn theo, có vài ánh mắt chú ý tới Đan Thú trên đầu Đường Long nhưng vẫn chưa có ai nhìn ra được thân phận thật sự của nó.
Thêm nữa thực lực của nhóm người Đường Long cực kỳ khủng bố, không ai ngu đến nỗi nhào ra gây sự.
Đoàn người thuận buồm xuôi gió rời khỏi Đan điện nhưng khi nhìn thấy thông đạo giao nhao kia, họ nhất thời ngây người.
Di tích này quá lớn, muốn nhanh chóng tới chủ điện cũng không phải chuyện dễ.
Đường Long lại mở ra Seinegan quan sát rồi hướng một thông đạo bay đi, những người khác nhanh chóng đuổi theo.
Sự phức tạp của Di tích Viễn cổ nằm ngoài dự đoán của mỗi người, qua nhiều hành lang ngoằn ngèo làm người ta có cảm giác như đang lạc trong mê cung.
May là chỉ khoảng mười phút sau, con đường trước mắt chợt rộng lên, thân hình bay vọt ra một quảng trường lớn.
Một tòa đại điện cổ xưa xuất hiện trước mắt mọi người.
Tòa đại điện