Bởi vì đủ loại nguyên nhân như vậy, Thiên Phủ Liên Minh tuy xung đột toàn diện với Hồn Điện nhưng không hề ở thua kém, ngược lại còn hơi chiếm thế thượng phong cũng vì đó mà uy danh của Thiên Phủ Liên Minh càng ngày càng cao.
Dù sao, trong quá khứ, chưa từng có thế lực nào có thể chống lại Hồn Điện.
Điều này khiến cho một số người khác cảm thán, địa vị bá chủ ở Trung Châu này đang dần dần chuyển từ Hồn Điện sang Thiên Phủ Liên Minh mới nổi này.
Đối với trận chiến giữa Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện dường như trong Hồn Tộc lại không có nhiều trợ giúp cho Hồn Điện.
Tuy Hồn tộc cũng âm thầm phái đi một vài cường giả nhưng không thể mang đến ưu thế áp đảo cho Hồn Điện.
Vào lúc ánh mắt của mọi người đang đổ dồn vào trận đại chiến của Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện thì một tin tức không biết là từ chỗ nào truyền ra đã gây chấn động khắp đại lục.
Sau Linh tộc thì một tộc khác trong Viễn cổ Bát tộc là Thạch tộc cũng đã biến mất một cách quỷ dị.
Nhất thời, tất cả mọi người mơ hồ cảm giác được một âm mưu quỷ dị đang dần dần bao phủ khắp cả Trung Châu này.
Thạch tộc một trong Viễn cổ Bát tộc, tuy thanh danh bọn họ cũng không vang dội như Hồn Tộc, Cổ Tộc nhưng có thể trở thành một trong Viễn cổ Bát tộc thì đâu thể khinh thường.
Hơn nữa Thạch tộc xưa nay luôn thầm lặng, ở Trung Châu cũng có rất ít lời đồn liên quan tới bọn họ nhưng thầm lặng không có nghĩa là yếu thế! Tộc nhân của Thạch tộc có chiến lực tương đối mạnh mẽ.
Ít nhất cũng mạnh hơn so với Linh Tộc đã biến mất.
Thạch Tộc trong tộc cường giả vô số, nội tình rất mạnh nhưng mà một siêu cấp thế lực có được nội tình sâu đậm như vậy chỉ trong một đêm lại biến mất một cách quỷ dị.
Tình huống như thế này làm cho ai nghĩ đến cũng cảm thấy trong lòng tràn đầy lạnh lẽo.
Thạch Tộc biến mất giống hệt như Linh tộc đều phong bế không gian trước, đợi đến lúc mở ra thì hơn trăm vạn tộc nhân lại biến mất, không còn một mống.
Cường giả khắp nơi tiến vào không gian của Thạch Tộc, nhìn đến không gian im lặng không chút sinh khí kia, cả đám người không khỏi rùng mình.
Cuối cùng là có chuyện đáng sợ gì xảy ra mà làm biến mất cả mấy trăm vạn người.
Hơn nữa trong mấy trăm vạn người đó còn có không ít cường giả đứng đầu của Thạch Tộc.
Những cường giả này nếu đặt ở Trung Châu thì đều là hạng người oai chấn một phương.
- Xem ra Hồn tộc bắt đầu hành động rồi.
Kế tiếp là Dược tộc, phải hành động nhanh mới được.
Đường Long đang dự tính thì chỗ sâu nơi Liên minh giành cho những người bế quan phóng ra khí tức mạnh mẽ.
Đường Long liền vui mừng không thôi.
- Các nàng đã đột phá thành công.
Giải quyết một lần cho xong với Hồn Điện luôn.
Một tháng sau khi Thạch Tộc biến mất, đối mặt với việc Cổ Tộc cùng Hồn Tộc đều im lặng, ba chủng tộc còn lại trong Viễn cổ Bát tộc là Dược Tộc, Lôi Tộc, Viêm Tộc đột nhiên tuyên bố kết minh, danh hiệu bên ngoài xưng là Tam Tộc Minh.
Việc Tam Tộc Minh được thành lập mang lại sự chấn động cực lớn cho các thế lực khác.
Từ xưa đến nay, lần đầu tiên trong Viễn cổ Bát tộc xuất hiện ba chủng tộc cùng kết minh.
Dù sao, giữa các tộc cũng có nhiều loại cạnh tranh và đối kháng, muốn bỏ qua tất cả những đấu tranh mà liên minh với nhau cũng đâu phải chuyện dễ dàng nhưng mà giờ đây, dưới sự đe dọa từ mối nguy hiểm không biết này, ba tộc đánh tạm thời thu liễm.
Bọn họ không muốn trở thành Linh Tộc hay Thạch Tộc tiếp theo nhưng bàn tay thần bí kia có thể làm cho Linh Tộc và Thạch Tộc biến mất không một tiếng động thì đương nhiên cũng có thể diệt trừ được bọn họ.
Giờ đây, muốn bảo tồn căn cơ huyết mạch thì không thế không liên thủ.
Những thế lực khác ở Trung Châu cũng cảm thấy yên tâm.
Vì sau khi Tam Tộc Minh kết minh xong không có ý định chiếm đóng Trung Châu mà làm ra một việc cực kỳ chấn động khác.
Đó chính là nối liền không gian của ba tộc lại với nhau.
Kể từ đó, nếu tộc nào bị công kích, hai tộc còn lại có thể nhanh chóng chạy tới giúp đỡ thông qua không gian thông đạo.
Khi thành lập Không Gian Thông Đạo, ba tộc mới ổn định lại, khẽ thả lỏng một chút.
Sau đó, bọn họ bắt đầu phái ra cường giả không ngừng đi vào không gian Thạch Tộc, hi vọng có thể tìm được chứng cớ hay một ít manh mối để tìm ra kẻ đứng đằng sau việc này.
Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện đối đầu rất kỳ hoa, chỉ cần Hồn Điện phá một thành thị của Thiên Phủ Liên Minh thì Thiên Phủ Liên Minh sẽ đáp trả lại bằng cách phá hủy một Phân điện.
Được cái cứ đánh qua đánh lại lâu dài như vậy cũng làm cho Thiên Phủ Liên Minh chiếm được lợi ích không nhỏ.
Lấy chiến tranh bồi dưỡng chiến tranh, không chỉ làm cho lực lượng chiến đấu của liên minh tăng lên, càng mạnh mẽ và ngưng tụ mà còn có thể hấp dẫn được ngày càng nhiều các thế lực nhỏ bị Hồn Điện áp bách nên gia nhập Liên minh.
Hôm nay, Đường Long nhận được chiến thư.
Đường Long nhìn chiến thư nằm ở trên bàn đá ngoài đình.
- Hồn Điện đúng là không nhịn được mà.
Đường Long phất tay, huyết sắc chiến thư trên bàn đá tự động bay lên, một cỗ huyết khí trào ra, một loạt ký tự tràn ngập khí huyết sắc bén xuất hiện giữa không trung.
Thiên Phủ Đường Long, ba ngày sau dưới đỉnh núi, một trận chiến quyết sinh tử
Vẫn Lạc Sơn Mạch là nơi giao tiếp giữa khu vực thế lực của Hồn Điện và Thiên Phủ Liên Minh.
Trước kia, cả hai bên cũng đã từng giao thủ kịch liệt rất nhiều lần trong dãy núi này.
Cái tên Vẫn Lạc xuất hiện từ thời kỳ viễn cổ, truyền thuyết kể rằng đã từng có vài vị Đấu Thánh cường giả bỏ mình đây.
Tuy trong truyền thuyết nói thế, nhưng có không ít đào bảo giả đã tới đây vài lần mà không tìm được chút di tích Đấu Thánh nào.
Dù vậy, điều này cũng không ngăn được danh khí của Vẫn Lạc Sơn Mạch ở Trung Châu.
Đặc biệt khi nơi này được lựa chọn làm nơi quyết chiến của Hồn Điện cùng Thiên Phủ Liên Minh thì danh tiếng của nó lại càng vang xa.
Tin tức bị truyền ra là không thể tránh khỏi, nhưng có lẽ cả hai bên đều xem thường chấn động cùng ảnh hưởng của nó.
Không tới ba ngày, Vẫn Lạc Sơn Mạch vốn thanh tĩnh đã nhanh chóng bị người ở khắp nơi ùn ùn kéo tới.
Các thế lực cùng cường giả từ bốn phương tám hướng đều đổ về Vẫn Lạc Sơn Mạch.
Trận chiến tranh đoạt vị trí bá chủ Trung châu này hấp dẫn ánh mắt của mọi người vượt xa dự đoán.
Ba ngày thời gian nhanh chóng trôi qua trong sự chú ý của mấy vạn người.
Khi ánh bình minh của ngày thứ tư xuyên qua tầng mây, chiếu rọi núi non thì bầu không khí nơi đây lặng yên sôi trào.
Trên bầu trời, tiếng xé gió không ngừng vang lên, từng bóng người chen chúc bay vút tới.
Mà mục tiêu của bọn họ đều là Đỉnh Vẫn Lạc ở trung tâm của dãy núi này.
Vẫn Lạc là ngọn núi hiểm trở hùng vĩ nhất ở Vẫn Lạc Sơn Mạch, cao tới vạn trượng, vách núi dựng đứng.
Bởi vậy, ngọn núi này không có đường trèo lên.
Đỉnh núi Vẫn Lạc bóng loáng, giống như một tấm gương khổng lồ phản xạ ánh mặt trời chiếu xuống, chói lóa vô cùng.
Từ xa nhìn lại thì giống như một cột sáng phóng thẳng lên trời, trông thật hùng vĩ, mênh mông khiến lòng người cảm thấy hào hùng.
Cảnh quan này phối hợp với vô số bóng người đang lơ lửng giữa không trung kia càng làm cho một số người thấy máu nóng sôi trào.
Thời gian trôi qua, ánh mặt trời càng thêm nóng cháy.
Khi vầng mặt trời kia lên cao, cột sáng chọc trời ở đỉnh Vẫn Lạc cũng đạt tới mức chói mắt nhất.
Từ xa nhìn lại, cột sáng bắn lên cao như nối liền với mặt trời, cực kỳ đồ sộ.
Ngay khi cột sáng rực rỡ nhất thì không gian của đỉnh Vẫn Lạc, đột nhiên vặn vẹo.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, một không gian thông đạo được mở ra.
Không gian thông đạo vừa hình thành, sương mù đen âm hàn từ trong đó ùn ùn tuôn ra.
Mơ hồ còn có thể nghe thấy những tiếng kêu thê lương.
Sắc mặt của những người quanh đó đều có chút biến hóa, ánh mắt vừa ghét vừa sợ nhìn về phía hắc vụ kia.
Hắc vụ xuất hiện rồi sôi trào kịch liệt, bảy bóng người dần dần hiện rõ.
Bảy bóng người, mỗi một người đều có khí tức mạnh mẽ mêng mông, không ít người xem đều có cảm giác run rẩy.
Hồn Điện không hổ là bá chủ của Trung Châu a! Một lần xuất ra đến bảy vị Đấu Thánh.
Số lượng này khiến cho người khác không thể không thán phục.
Trong bảy người kia, hai người cầm đầu đương nhiên là Điện chủ Hồn điện và Hồn Ma lão nhân.
Những người còn lại, chỉ có tên Phó điện chủ là quen mặt, những người khác chắc là cường giả của Hồn Tộc.
Bảy người kia vừa hiện thân, nhiệt độ ở đây bỗng nhiên giảm xuống.
Thậm chí, ngay cả ánh mặt trời chiếu xuống, cũng khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
- Người của Thiên Phủ Liên Minh, nếu tới rồi thì hiện thân đi.(Hồn Diệt Sinh)
Hồn Diệt Sinh vừa nói xong thì một tiếng cười không nhanh không chậm vang lên.
Sau đó mọi người nhìn thấy không gian ở phía bên kia của Đỉnh Vẫn Lạc bắt đầu vặn vẹo, mười bóng người trực tiếp xuất hiện ở trên không.
Mười bóng người này xuất hiện, mọi người và không khí xung quanh mới dần bình thường trở lại.
Đến lúc này, mọi người mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Giao thủ ở trình độ này đúng là vô cùng đáng sợ, vẻn vẹn chỉ là lộ ra khí thế đã có thể ảnh hưởng tới sự biến hóa của trong thiên địa.
- Không hổ là Điện chủ Hồn Điện, ánh mắt rất tốt.
Lúc này, Thiên Phủ Liên Minh gần như xuất ra tất cả cường giả của mình.
Cộng thêm Hỏa Vân lão tổ, Thanh Hoa nhị tiên va một vị cường giả Nhất tinh Đấu Thánh mà Đường Long mời được thì trong Liên minh số lượng Đấu Thánh đạt đến con số người nhưng đó chỉ là bề ngoài, dù người trong Liên minh cũng không biết những nữ hài quanh Đường Long đều là cường giả Đấu Thánh.
- Ngươi quả nhiên vẫn còn sống.(Hồn Diệt Sinh)
- Haha, ta chưa diệt được Hồn Điện cùng Hồn tộc thì không cam lòng chết vậy đâu.
- Yêu Hỏa ở trên tay ngươi?(Hồn Diệt Sinh)
Đường Long không có trả lời mà mỉm cười nhìn Hồn Diệt Sinh.
Thấy Đường Long không phủ nhận thì Hồn Diệt Sinh gật đầu.
- Nếu nói tới thành tựu thì ngươi có thể so sánh được với Tiêu Huyền nhưng Hồn Tộc chúng ta có thể khiến cho cái thứ nhất Tiêu Huyền vẫn lạc thì cũng có thể làm cho cái thứ hai Tiêu Huyền vẫn lạc.(Hồn Diệt Sinh)
- Vậy sao? Trước đây, người Hồn Điện cũng từng nói câu tương tự kết quả là đã được xuống hoàng tuyền rồi.
- Trong trận chiến hôm nay, Thiên Phủ Liên Minh các ngươi chỉ có một cơ hội.
Nếu thất bại sẽ vạn kiếp bất phục.
Đường Long, ngươi có dám đón nhận hay không?(Hồn Diệt Sinh)
- Nói nhiều quá rồi đấy.
Ân oán trong những năm qua cũng đã đến lúc chấm dứt.
- Hắc hắc, rất quyết đoán.(Hồn Ma)
- Chiến đấu theo hình thức nào?
- Ba trận thắng hai, mỗi bên phái ra ba người, quyết một trận sinh tử.(Hồn Diệt Sinh)
- Đương nhiên, nếu ngươi muốn cả Hồn Điện và Thiên Phủ liên minh đều quyết chiến thì bổn tọa cũng sẽ không phản đối.
Hồn Điện bọn ta có thể đứng vững vàng tại Trung Châu bao nhiêu năm qua, ngươi đừng có ngây thơ nghĩ rằng chỉ dựa vào việc mượn sức mấy thế lực rồi liên minh lại là có thể chống đỡ được chúng ta.(Hồn Diệt Sinh)
- Các ngươi chỉ là dựa vào thế lực Hồn tộc sau lưng mà thôi.
Đoạn thời gian trước Hồn tộc đối phó với Thạch tộc không có thời gian phân thần nên các ngươi Hồn Điện không có triệt để cùng chung ta khai chiến.
Giờ Thạch tộc đã bị diệt tộc thì các ngươi lại ráo rít có động tác.
- Nếu khai chiến trên diện rộng, cho dù Liên Minh của chúng ta bị hủy diệt thì Hồn Điện các ngươi cũng chịu thiệt hại vô cùng mà Hồn tộc hẵn sẽ không nỡ hứng chịu tổn thất lớn như vậy.
- Một trong hai cách, ngươi chọn một.(Hồn Diệt Sinh)
- Ba trận thắng hai, bên ngươi ai tới chịu chết trước?
- Tiểu bối, người xuất chiến bên trong có ta.(Hồn Ma)
Hễ là người có cảm giác nhạy bén đều phát hiện được, khi Hồn Ma lão nhân bước chân ra, ngọn núi khổng lồ này đột nhiên rung nhẹ.
Đồng thời, một luồng ám kình phóng ra từ lòng bàn chân của Hồn Ma lão nhân giống như nộ long điên cuồng phá vỡ lòng đất, lao thẳng về phía Đường Long.
Đường Long chỉ nhàn nhạt nhấc chân lên dậm xuống đất, nhất thời Dinh Vẫn Lạc rung lắc dữ dội mà ám kình do Hồn Ma phóng ra bị chấn nát cùng với đó Hồn Ma phải lùi lại phía sau.
- Hồn tộc vẫn luôn sử dụng phương pháp hèn hạ như vậy.(Tiêu Thần)
- Huyết phủ Tiêu Thần?(Hồn Ma)
- Mọi người không cần ra tay, một mình ta đủ rồi.
- Haha, nhiều năm như vậy mà ta lần đầu thấy được có tiểu bối kiêu ngạo như vậy.(Hồn Thiên Mạch)
- Hồn Thiên Mạch.(Tiêu Thần)
- Nếu người đã xuất chiến cũng nên động thủ thôi.
Đường Long rút ra bên eo song kiếm, thân hình thoắt một cái đã xuất hiện trước mặt Hồn Thiên Mạch, song kiếm như độc xà hướng thẳng cổ Hồn Thiên Mạch.
Hồn Thiên Mạch không biến sắc mà bàn tay nhanh chóng nắm lại xuất ra một quyền, trực tiếp đối chọi với song kiếm.
Keng Keng
Hai nguồn lực lượng va chạm vào nhau tạo thành một cỗ kình phong kinh khủng, làm cho mấy vị cường giả Đấu Thánh của Hồn Điện khẽ biến sắc mặt, vội vàng lui về phía sau.
Chỉ có điện chủ Hồn Điện và Hồn Ma lão nhân mới có thể đứng vững tại chỗ.
Hồn Thiên Mạch bị chấn lui về sau mà đầu nấm tay có huyết chảy ra, mọi người đang quan chiến kinh hãi không thôi.
- Tiểu bối quả nhiên là có thủ đoạn.(Hồn Thiên Mạch)
Trong mắt Hồn Thiên Mạch lóe lên những tia sáng quỷ dị, giọng nói của hắn cũng từ từ biến đổi, lúc xa lúc gần mà trong lúc đó thì thân hình của hắn cũng dần trở nên hư ảo.
- Tiểu bối có gan vào trong đánh một trận?(Hồn Thiên Mạch)
- Có gì không dám.
Hai người đều đi vào trong không gian chiến đấu, đạt đến cấp bậc Lục tinh Đấu Thánh lật tay là có thể sáng tạo không gian để chiến đấu.
Chỉ có điều loại không gian này do kiến tạo một cách vội vàng nên cũng không vững chắc, chỉ cần chiến đấu xong là nó sẽ tự động tan thành mây khói.
Sau khi hai người tiến vào không gian kia thì bọn họ cũng không nói lời thừa mà trực tiếp động thủ dưới ánh mắt cuồng nhiệt của rất nhiều người đang quan sát.
Trận chiến cấp bậc này dù là đã ngăn cách bởi một mảnh không gian nhưng dao động năng lượng của cuộc chiến vẫn được phát tán, tạo ra những tiếng vang trầm trầm làm cho không ít người cảm thấy tức ngực khó thở.
Chiến đấu bộc phát như sấm rền.
Loại cảm giác mỗi lần giơ tay nhấc chân đều có thể khiến cho thiên băng địa liệt này khiến trong lòng vô số người đều phải chấn động mà sức mạnh của cảnh giới kia quả thật là quá mức hấp dẫn con người.
Dưới ánh mắt của mọi người, Hồn Thiên Mạch và Đường Long giao thủ mấy chục hiệp bất phân thắng bại.
- Hồn Chỉ.(Hồn Thiên Mạch)
- Hoàng Tuyền Chỉ.
- Đấu Kỹ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh?(Hồn Thiên Mạch)
Hồn Thiên Mạch hoảng sợ hô thất thanh, trong quá khứ khi Hoàng Tuyền Yêu Thánh còn sống có từng giao thủ qua.
Hồn Thiên Mạch suýt nữa là bị Hoàng Tuyền Yêu Thánh đánh chết nên vừa nhìn liền nhận ra đó là Đấu Kỹ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh.
- Hủy Diệt Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.
Đường Long lóe lên xuất hiện ở phía trước mặt Hồn Thiên Mạch mà trong tay song kiếm chém theo hình chữ thập vào người Hồn Thiên Mạch, Hồn Thiên Mạch không kịp phản ứng bị chém thánh bốn khúc chết ngay tại chỗ.
Giết chết Hồn Thiên mạch thì Đường Long đi ra ngoài nhìn về phía Hồn Điện.
- Tới lượt ai thì bước ra.
Nghe vậy, Hồn Ma lão nhân cười rộ lên một tràng quái dị, toàn thân y bào của lão ta không gió lại bay phấp phới mà người hắn cũng chậm rãi phóng trên không.
Sau đó, đấu khí tựa như vô cùng vô tận từ bên trong cơ thể của lão phóng xuất ra, ngay tức thời thì phía xa xa trên bầu trời ngay lập tức bị khói đen bao phủ, cùng lúc đó là ánh sáng của khắp cả phiến sơn mạch này đều trở nên ảm đạm hẳn đi.
- Lần này tới lượt ta xuất chiến đi.(Tiêu Thần)
- Kẻ nào mạo phạm uy nghiêm của Tiêu tộc thì đều phải chết.(Tiêu Thần)
Bàn tay của Tiêu Thần chậm rãi nắm chặt thanh Huyết sắc cự phủ khổng lồ, mà đôi mắt của ông giờ phút này cũng đã đỏ vằn như đổ lửa.
Một thanh âm thuộc về thời kỳ hào hùng của Tiêu tộc năm đó giống như là xuyên qua dòng chảy của lịch sử mà tái hiện trong khoảnh khắc này khiến cho người nghe phải nhiệt huyết sôi trào.
Tại cái thời kỳ Tiêu Tộc cường thịnh nhất thì không có người nào dám mạo phạm đến uy nghiêm