- Không nghĩ cả ba tộc cùng liên thủ với liên minh Thiên Phủ mà vẫn không thể lưu giữ Hồn tộc lại được.
- Đáng hận, vẫn để cho bọn chúng chạy trốn.(Lôi Doanh)
- Quan trọng hơn là Hồn tộc đã nắm giữ tám khối Cổ Ngọc.(Viêm Tẫn)
- Hồn Thiên Đế thật là gian xảo, hắn giả bộ rời đi nhưng thực chất âm thầm trốn ở trong không hư vô tìm thời cơ.
- Hồn tộc đến tận bây giờ mới cho thấy lực lượng của chúng, thật đã vượt xa những gì chúng ta biết trước đây.(Cổ Nguyên)
Cổ Nguyên tóc dài rối tung, khuôn mặt nghiêm trọng dị thường.
Bọn họ vẫn nghĩ, dẫu Cổ tộc không có khả năng đánh bại Hồn tộc thì cũng sánh ngang với chúng nhưng nay sự thật tàn khốc đã nói cho bọn lão biết, Cổ tộc thực sự không còn là đối thủ của Hồn tộc nữa rồi.
- Hồn Thiên Đế nói đúng, năm đó lúc Tiêu tộc bại vong, trên đại lục đã không còn thế lực nào có thể chống lại được bọn họ.
Tiếc là sự thật này đến nay mới được phơi bày.(Cổ Nguyên)
- Hồn tộc phải có thời gian để tìm vị trí Đà Xá Cổ Đế động phủ ở đâu.(Tiêu Huyền)
- Ta biết Đà Xá Cổ Đế động phủ ở đâu, trước đây ta có nói với nhạc phụ và người đã cho đi tìm.
Đoán chừng, Hồn tộc cũng biết vị trí rồi.
- Cơ hội cuối cùng của chúng ta chính là chạy tới Đà Xá Cổ Đế động phủ chặn đầu Hồn Thiên Đế trước, hắn chạy đi hẵn là chỉ mang theo Hư Vô Thôn Viêm mà thôi.
- Đến lúc đó tại động phủ Đà Xá Cổ Đế chắc chắn sẽ xảy ra trận chiến cuối cùng.
Dù có khiến cả hai bên cùng chết với nhau thì tuyệt đối cũng không để cho Hồn Tộc đắc thủ.(Cổ Nguyên)
- Trong thời gian này đại quân nên ở lại Thiên Phủ, cẩn thận điều tra giám sát hành động của Hồn Tộc.
Đồng thời ta cảm thấy, chúng ta nên thừa dịp này nhổ sạch nanh vuốt của Hồn tộc - Hồn Điện tại Trung Châu.
Nghe vậy, đám người Lôi Doanh trầm ngâm một hồi, hung mang trong mắt lập lòe.
Bọn họ đã dần hiểu được hành động đi khắp nơi thu thập linh hồn của Hồn Điện trong mấy năm gần đây, xem ra liên quan không nhỏ với việc đám cường giả vốn nên sớm chết đi của thế hệ trước lại một lần nữa sống lại.
- Đã như vậy, liên quân sẽ ở lại Thiên Phủ.
Đây là Trung Châu thuận tiện giám sát nhất cử nhất động Hồn tộc.(Cổ Nguyên)
Khi nghe tin liên minh đại quân rút về tổng bộ của Thiên Phủ thì toàn cõi Trung Châu đều phải rung chuyển bởi tin tức này.
Tam đại Viễn cổ chủng tộc cùng với bá chủ toàn cõi Trung Châu - Thiên Phủ lấy thực lực của nhóm liên quân ấy thì sức mạnh đúng là không cách nào đo đếm được.
Dưới gót sắt của bọn họ, mọi lực lượng đối kháng đều chắn chắn sẽ hôi phi yên diệt mà thôi.
Khi ngọn lửa hoảng sợ trong lòng mọi người còn chưa được yên thì tin tức liên quân có một trận quyết chiến với Hồn Tộc đã được truyền ra.
Dù sao sự kiện Liên quân đại chiến với Hồn Tộc ở Táng Thiên Sơn Mạch thật sự là quá kinh thiên động địa.
Một trận đại chiến mang tầm vóc nhường ấy dù muốn không có người chú ý thì quả thật rất khó khăn.
Bởi vậy, sau khi tràng đại chiến của hai bên đã hạ màn thì tin tức về nó cũng theo hành trình quay về của Liên quân mà truyền bá khắp mọi ngõ ngách Trung Châu.
Khi biết được mục tiêu tiến đánh của Liên quân là Hồn Tộc thì một số thế lực không có giao hảo với Thiên Minh Liên Minh thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá sau đó thì với khứu giác nhạy cảm của bọn họ đã thầm cảm thấy được sẽ có một cơn lốc chiến tranh kinh khủng nhất trong vòng nghìn năm trở lại đây sẽ rất nhanh bùng phát, cuốn lấy mọi thế lực ở Trung Châu này vào trung tâm của nó.
Trình độ khốc liệt so với bất cứ một cuộc đại chiến nào phát sinh trước đó chỉ sợ phải mãnh liệt hơn gấp nhiều lần.
Trước khi cơn cuồng phong này nổi lên, không ít thế lực đều cảm thấy vô cùng bất an.
Trận giao thủ kinh khủng như thế chắc chắn sẽ gây nên một sự phá hoại vô cùng to lớn trên toàn cõi Trung Châu.
Đối với những thế lực này mà nói, hiển nhiên đó là một nguy cơ không hề nhỏ.
Trận đánh kinh thiên này bọn họ chỉ cần dính lây một chút thôi thì chỉ sợ phải nhận lấy hậu quả gia phá thân vong rồi.
Cuộc sống sau trận đại chiến đúng là vô cùng yên ả.
Liên quân trú đóng ở tổng bộ Thiên Phủ Liên Minh cũng không có nhiều cuộc xuất chinh bất ngờ, bất quá sĩ khí của liên quân không vì thế mà giảm sút đi mà ngược lại càng lúc càng sôi sục hơn, vào lúc này bất cứ cá nhân nào cũng biết đây chính là thời khắc quyết chiến sống mái giữa hai siêu cấp thế lực.
Trận kinh thiên đại chiến ở Táng Thiên Sơn Mạch song phương đều có sự tổn thất, nên trong khoảng thời gian nàycả haiđều án binh bất động.
Hai phe đều tranh thủ thời gian ngắn ngủi này nhanh chóng hồi phục lực lượng, súc lực chuẩn bị xuất ra một kích chí mạng.
Trong lúc đại quân đang dưỡng sức, người lãnh đạo trận chiến – Cổ Nguyên liền tranh thủ thời gian kìm quân ở Tinh Giới tìm một chỗ bế quan.
Mọi người đều biết, hắn muốn đích thân giám sát Hồn tộc, chỉ cần một điểm động tĩnh nhỏ ở Hồn Giới truyền ra thôi đều sẽ được phát hiện ngay.
Bất quá, trong khoảng thời gian này cũng ko có động tĩnh gì xuất hiện, phảng phất sau khi Hồn Tộc có được Cổ Ngọc đều lui cả vào bóng tối.
Tình thế cứ liên tục giằng co, thời gian vài ngày liền trôi đi trong nháy mắt.
Liên quân sau khi có cuộc nghỉ ngơi sơ bộ rốt cuộc cũng bắt đầu triển khai hành động, lúc này đây, mục tiêu của bọn họ không ai khác - Hồn Điện.
Từ trong Tinh Giới, cường giả như một cơn thủy triều chia làm từng đội bay ra rợp trời.
Lấy trung tâm là Thiên Phủ Liên Minh, hướng về các phân điện của Hồn Điện mà phóng đi.
Những phân điện của Hồn Điện đã bại lộ từ sớm, bất quá khi đội ngũ liên quân tiến vào thì lại phát hiện nó chỉ là những đại điện rỗng tuếch, chỉ có vài tên tép riu thủ hộ bên trong.
Với sức của mấy tên này cơ bản là không thể tạo nên bất cứ một sự chống đỡ mang tính uy hiếp nào.
Dưới sự tấn công trải thảm một cách toàn diện của Liên quân, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi tất cả các phân điện của Hồn Điện đều trở thành những đống đổ nát, thậm chí đến cả hai đại điện Thiên Điện và Địa Điện của bọn chúng đều phải chôn vùi dưới gót sắt của Liên quân.
Đến lúc này đây, thế lực chấn nhiếp cả Trung Châu một thời đã bị xóa tên trên đại lục một cách hết sức đơn giản.
Khi Hồn Điện bị tiêu diệt, đoàn Liên quân cũng chỉ có thể thu hồi, sau đó liền thiết lập vô số cơ sở ngầm ở bên ngoài Hồn Giới để đề phòng bất cứ biến cố nào.
Hồn giới
Hồn Thiên Đế ngẩng đầu nhìn Hư Vô Thôn Viêm vần vũ trên trời.
Nở nụ cười hờ hững, toàn thân bạch y ở trong không gian xám xịt này thoạt nhìn có vẻ cực kỳ chói mắt nhưng sự đối lập giữa trắng và đen kia lại không một ai dám chê cười, trong ánh mắt của tất cả mọi người chỉ còn tràn ngập niềm cuồng nhiệt cùng kính sợ.
- Không tệ lắm, chịu nhiều trắc trở như vậy cuối cùng cũng có thể làm cho linh hồn ngươi đạt đến Đế cảnh rồi.(Hồn Thiên Đế)
Hư Vô Thôn Viêm không nhịn được cũng cười lớn.
Sự tồn tại như hắn bình thường muốn đem linh hồn tu luyện đến Đế cảnh là chuyện cực kỳ khó khăn, cũng may Hồn điện trong mấy năm nay đã bắt đi không ít linh hồn bổn nguyên.
Lúc này, sử dụng một lượng khổng lồ bổn nguyên lực mới có thể đưa hắn thăng cấp.
Chỉ bất quá, cách để tăng cấp kiểu này cực kỳ tốn kém, Hồn điện khổ cực nhiều năm như vậy mới tập hợp được chỉ bấy nhiêu linh hồn bổn nguyên như vậy, đều đã bị hắn cắn nuốt hết cả nhưng địa vị của Hư Vô Thôn Viên tại Hồn tộc cực cao, nên khi hắn có được đãi ngộ như thế nhưng không một ai dám dị nghị gì.
- Có nỗ lực thì tất có hồi báo, bây giờ thực lực của ta có thể ngăn cản Cổ Nguyên một lúc.
Nếu hai người chúng ta liên thủ thì đánh bại hắn cũng không phải là chuyện khó khăn gì.(Hô Vô Thôn Viêm)
- Nên đến lúc dò xét Động phủ Đà Xá Cổ Đế rồi.(Hồn Thiên Đế)
- Chỉ cần chờ đến lúc Động phủ mở ra và ngươi đạt được Đế phẩm Sồ đan thì ngươi có thể nhờ đó mà có thể đột phá đến cảnh giới mà ngàn năm chưa có ai đạt được, chính thức trở thành kẻ mạnh nhất giữa Thiên Địa.
Bất quá, ngươi chớ quên trong Động phủ cũng có có thứ ta cần.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Đây là ước định năm đó.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Yên tâm, ngươi cùng Hồn tộc ta như tim và phổi, nhất định sẽ không lừa ngươi.
Nếu đúng như ngươi nói, trong động phủ có vật mà ngươi cần, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy.(Hồn Thiên Đế)
Hư Vô Thôn Viêm nghe vậy thì gật đầu cười.
Hồn tộc nhờ hắn mới có thể kéo dài đến bây giờ, hắn giúp Hồn tộc nhiều như vậy, tự nhiên cũng có điều kiện cùng nhu cầu khác.
Coi như thực lực như Hồn Thiên Đế cũng không đủ khả năng bắt buộc hắn làm gì cho Hồn tộc.
Tay áo Hồn Thiên Đế vung lên và tám khối Cổ Ngọc bay ra.
Cổ Ngọc trôi nổi trên đỉnh đầu Hồn Thiên Đế, phóng ra hào quang nhàn nhạt, tảm miếng Cổ Ngọc đan xen vào nhau, nhìn có vẻ huyễn lệ, dường như truyền ra những ba động kỳ quái, mơ hồ lặng lẽ truyền ra.
Hai tròng mắt Hồn Thiên Đế nóng rực nhìn chằm chằm tám khối Cổ Ngọc, đột nhiên lão vội cắn mạnh đầu lưỡi, một vòi máu phun ra liền rớt trên tám khối ngọc.
Nguyên bản tám miếng ngọc đang tỏa ra hào quang nhạt nhạt, nhưng khi được dính lấy máu tươi đột nhiên truyền ra những tiếng động rất nhỏ, hơn nữa quang mang càng ngày càng mạnh.
Trên bề mặt Cổ Ngọc mơ hồ hiện lên những đường vân kỳ dị giống như đang nhẹ chuyển động.
- Đà Xá Cổ Đế Ngọc đã phân tán nhiều năm, để lão phut hay ngươi tụ lại đi.(Hồn Thiên Đế)
Nhìn dị tượng trên bầu trời, Hồn Thiên Đế cười một tiếng rồi vươn tay về phía Cổ Ngọc nắm chặt nó lại.
Khi tay Hồn Thiên Đế đã nắm chặt lại, tám khối ngọc liền ghép khít lại một chỗ, bất quá lại không phải là bị vỡ nát mà hào quang của các phiến đan xen vào nhau, mơ hồ có khuynh hướng liên kết lại với nhau.
Tám miếng ngọc càng ngày càng khít nhau, tiếng động vang lên cũng mỗi lúc một lớn, rồi bỗng dưng dính chặt lại một khối.
Chỉ trong khoảnh khắc, cả không gian liền sáng rực quang mang, một viên cổ ngọc hoàn chỉnh lớn bằng nắm tay xuất hiện giữa trời.
Khi Cổ ngọc hợp lại, một cổ khí tức cổ xưa từ hồng hoang tràn ra từ Cổ ngọc.
Khi luồng khí tức cổ xưa kia tràn khắp, vô số quang mang nhàn nhạt cũng từ đó mà bắt đầu tăng vọt liền hóa thành hư ảnh của một vị lão giả xuất hiện phía trên Cổ ngọc.
Diện mạo của lão cũng rất bình thường, song đôi mắt lại thâm thúy tựa như bầu trời sao, phảng phất như là chúa tể của thiên địa.
Trước đôi mắt ấy, bất luận là kẻ nào cho dù đến cường giả như Hồn Thiên Đế thì linh hồn cũng không khỏi thoáng run rẩy.
Trong khoảng trời này, có thể buộc Hồn Thiên Đế đến tình trạng này cũng chỉ có cường giả Đấu Đế trong truyền thuyết thôi mà vị lão giả trước mắt xem ra hẳn là vị Đấu Đế cuối cùng trong lịch sử của Đấu Khí Đại Lục – Đà Xá Cổ Đế.
- Làm thế nào để hủy hư ảnh này?(Hồn Thiên Đế)
- Gấp cái gì? Vị trí Động phủ Đà Xá Cổ Đế được giấu trong hai mắt của hư ảnh này.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Hư Vô, xem ra chỉ có thể làm phiền ngươi rồi.(Hồn Thiên Đế)
Hư Vô Thôn Viêm gật đầu cười, hai mắt biến thành đen nhánh như hai hắc động sâu hoắm, hai chùm ánh sáng nhỏ từ trong đó bắn ra sau đó chiếu lên hư ảnh, khi giao thoa với quang thải của Cổ Ngọc, hắc quang liền bị bắn ngược ra rồi chiếu trên không trung, nhất thời một màn ảnh phóng đại vô số lần hiện ra trên bầu trời.
Hồn Thiên Đế híp mắt nhìn hình ảnh trên bầu trời, đó là một khu vực mênh mông bát ngát cực kỳ xa lạ, vừa nhìn qua, hắn đã biết mảnh địa vực này không phải ở Trung Châu.
Hình ảnh đầu tiên lướt qua là một sơn mạch trong một mảnh địa vực xa lạ, sau đó đột nhiên chìm xuống, xuyên qua mặt đất, trong khoảnh khắc, biển lửa ngập trời với dung nham nóng bỏng nhìn không thấy điểm cuối hiện ra trước mắt.
- Ngươi thấy thế nào? Nơi này có chút xa lạ, hẳn là ta chưa bao giờ đi qua.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Ta cũng vậy.(Hồn Thiên Đế)
Hồn Thiên Đế lập tức phân phó để cho tộc nhân ghi nhớ hình dáng địa hình rồi đi ra ngoài tìm kiếm.
- Ta có cảm giác, Cổ Nguyên đang giám sát chúng ta.
Chúng ta xuất động nhiều cường giả như vậy tất nhiên sẽ khiến hắn chú ý.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Không có gì, chỉ cần tìm đúng địa điểm đến lúc đó tự có biện pháp.(Hồn Thiên Đế)
Nơi Hồn Thiên Đế cùng Hư Vô Thôn Viêm thấy chính là bên dưới Già Nam Học Viện trước đây từng xây dựng.
Hiện tại, Già Nam Học Viện Viện trưởng nghe theo kiến nghị của Đường Long di dời đi.
Trải qua mấy ngày thì Hồn Thiên Đế cũng nhận được tin tức vị trí Động phủ Đà Xá Cổ Đế, hắn lập tức để cho phân đà Hồn Điên tại Hắc Giáo Vực huyết tẩy toàn bộ khu vực.
Cổ Nguyên phát giác ra Hồn tộc người có đại động tĩnh liền xuất hiện trong đại sảng phòng họp.
- Liên quân thẳng tiến tới Hắc Giáo Vực.(Cổ Nguyên)
Đường Long đứng trôi nổi giữa không trung mà phía sau là Liên quân cường đại vô cùng.
- Hồn Tộc, các ngươi muốn chiến? Vậy thì hôm nay ở đây liền quyết định sinh tử đi.
Mây đen bao phủ khắp thiên địa, sắc trời trong chốc lát đã trở nên ảm đạm hẳn xuống làm cho mặt đất lúc này cũng bắt đầu trở nên run rẩy.
Hiện tại, Hắc Giác Vực vẫn như cũ có không ít người cùng với thế lực còn lưu lại, mặc dù đám người Đường Long đã khuyên bảo qua bọn hắn nhưng những người này vẫn không có ý định rời đi.
Có thể tại Hắc Giác Vực tồn tại đến bây giờ có thể nói không ai không phải là kẻ gan to mật lớn, bởi vậy nếu chỉ dựa vào những lời nói của bọn Đường Long mà muốn cho bọn họ rời đi mảnh đất đã gắn bó nhiều năm là chuyện không dễ dàng gì.
Nhìn những thân ảnh không ngừng xuất hiện, sắc mặt Đường Long dần trở nên ngưng trọng, Hồn Tộc hiển nhiên là dốc toàn bộ lực lượng vào đây, xem ra Hồn Thiên Đế lão già này đối với Động phủ Đà Xá Cổ Đế nhất định phải đoạt vào tay.
- Lúc trước, ngươi nói Động phủ Đà Xá Cổ Đế tại Hắc Giáo Vực không sai.(Cổ Nguyên)
Đường Long đảo mắt nhìn phía sau Liên quân liền nhận ra có điều khác biệt.
- Chúng ta tam tộc đều dốc hết toàn bộ lực lượng.
Cộng thêm Dược tộc cũng cử người tới tham gia.(Cổ Nguyên)
- Tam tộc không cần phái nhân thủ ở lại phòng ngự sao?
- Hồn tộc trong lúc này cũng không có cái can đảm để phân người đi tiến công tam tộc chúng ta.(Lôi Doanh)
- Trận chiến này hết sức trọng yếu, bên nào thua chỉ sợ sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, đã như vậy chỉ có thể cố hết sức đánh một trận.(Viêm Tẫn)
- Tuy không biết thắng bại ra sao nhưng ta muốn Hồn tộc trả giá đắt cho hành động của mình.(Dược Đan)
- Cổ Nguyên, những gì lúc trước đã nói với ngươi hiện tại vẫn hữu hiệu, nhưng là sau khi ta tiến vào Đấu Đế thành công nếu ngươi đến để quy hàng ta sẽ không còn chút nào lưu tình nữa.
Vì Cổ Tộc, thiết nghĩ ngươi nên suy nghĩ cho kỹ.(Hồn Thiên Đế)
Nhìn thấy Hồn Thiên Đế đến bây giờ vẫn suy nghĩ muốn hợp tác cùng với mình, Cổ Nguyên không nhịn được xuất hiện chút tiếu ý, thủ chưởng giơ lên rồi nhẹ nhàng vung xuống, lập tức trong liên quân bộc phát ra vô số đạo khí tức cường hãn mang theo ánh mắt lãnh lệ tập trung vào Hồn Tộc đại quân.
- Tiểu tử, chỉ cần ngươi đầu hàng thần phục với Hồn tộc thì khi ta thành Đấu Đế hứa hẹn giúp ngươi tấn cấp.(Hồn Thiên Đế)
- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Đường Long cười lạnh đồng thời bàn tay hướng về phía Hồn Thiên Đế thụ ngón giữa, Hồn Thiên Đế không biết đó là động tác gì nhưng hắn trực giác để cho hắn biết đó là đang khinh miệt mình.
Thấy thế, Hồn Thiên Đế nhẹ nhàng thở dài sau đó cũng không nói gì thêm, một đạo quang đoàn từ trong nạp giới bay vút lên, lơ lửng tại đỉnh đầu hắn.
Chỉ thấy bên trong quang đoàn, quang vụ chuyển động hóa thành một đạo thân ảnh già nua.
Theo đạo thân ảnh già nua xuất hiện, năng lượng trong thiên địa cũng bắt đầu sôi trào lên, một cỗ uy áp tựa như thiên địa chúa tể từ trên trời giáng xuống.
Nhìn qua đạo hư ảnh, Cổ Nguyên cùng đám người Tiêu Viêm sắc mặt lập tức nghiêm trọng hẳn lên, loại uy thế này chỉ có thể là của người trong truyền thuyết kia - Đà Xá Cổ Đế.
- Bọn hắn muốn sử dụng Đà Xá Cổ Đế Ngọc để triệu hoán Động phủ Đà Xá Cổ Đế.(Cổ Nguyên)
Rầm
Tế khởi Đà Xá Cổ Đế Ngọc, Hồn Thiên Đế một chưởng mãnh liệt hướng bên dưới đánh xuống mà theo một chưởng này, một cự thủ rộng mấy ngàn trượng xuất hiện trên bầu trời nặng nề từ trên trời vỗ xuống, một cỗ sóng âm thật nhanh khuếch tán ra, vang dội khắp thiên địa.
Một chưởng của Hồn Thiên Đế làm cho nham thạch nóng chảy trong lòng đất phún xuất ra ngoài.
Nham thạch nóng chảy như thủy triều đỏ mãnh liệt cuộn trào từ trong lòng đất tuôn ra, sau đó nhanh chóng khuếch tán bên trong Hắc Giác Vực, dựa theo