Hư Vô Thôn Viêm thấy Hồn Thiên Đế bỏ rơi mình liền la lên.
- Đừng bỏ quên ta.(Hư Vô Thôn Viêm)
Hư Vô Thôn Viêm nói xong thì nhìn thấy trên thân thể Hồn Thiên Đế nổ va vài chỗ lập tức hiểu hắn không thể nào chiến đấu được nữa.
Hư Vô Thôn Viêm không cam lòng cắn răng nhảy vào Không Gian Liệt Phùng.
Nhìn thấy Hồn Thiên Đế nhảy vào không gian liệt phùng, Cổ Nguyên và Chúc Khôn gầm lên một tiếng, năng lượng triều tịch ở thiên địa điên cuồng khởi động rồi đuổi theo Hồn Thiên Đế.
Đường Long huy động Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao chém tới Hồn Thiên Đế.
- Chạy đi đâu.
Triều tịch cuồng bạo đánh xuống nặng như thái sơn trúng lưng của Hồn Thiên Đế, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt, nhiều nơi trên thân thể bạo liệt ra, chỉ trong chớp mắt hắn đã trở thành huyết nhân nhưng mà hắn lợi dụng lực đẩy của đòn này để nhanh chóng biến mất trong Không Gian Liệt Phùng cùng với Hư Vô Thôn Viêm sau đó cổng không gian cũng nhanh chóng tán đi.
Thân hình Cổ Nguyên nhanh chóng bay đến chỗ đó rồi dùng tay xé ra nhưng không thể tạo ra khe hở không gian được.
Thấy vậy, sắc mặt Cổ Nguyên và Chúc Khôn trở nên cực kỳ khó coi, không gian này ổn định đến kinh người, nếu muốn rời đi thì bọn họ chỉ có thể ra ngoài nhưng mà lúc đó đám người Hồn Thiên Đế đã sớm cao chạy xa bay rồi.
Hai người sa sầm mặt chậm rãi hạ xuống nhìn qua đám người đang yên tĩnh bên dưới một lát, sau đó thở dài một hơi.
- Làm sao bây giờ? Hồn Thiên Đế đã lấy được Đế Phẩm Sồ đan, nếu hắn luyện hóa thuận lợi thì rắc rối to.(Tử Nghiên)
- Bây giờ chúng ta đánh thẳng đến Hồn giới.(Lôi Doanh)
- Không dễ vậy đâu, Hồn Thiên Đế là nhất tộc chi chủ sẽ không ngu ngốc chạy về Hồn giới luyện hóa Đế phẩm Sồ đan.
- Hy vọng là tên kia không thể luyện hóa được Đế phẩm Sồ đan, nếu không thì tất cả mọi người tại Trung Châu đều tao ngộ độc thủ của Hồn Thiên Đế.(Viêm Tẫn)
- Suy nghĩ nhiều cũng vậy thôi, mau chóng triệu tập nhân mã chạy tới Hồn Giới, thừa dịp hắn chưa chuẩn bị đầy đủ mà tìm ra Hồn Thiên Đế, không cho hắn có thời gian luyện hóa.
Nói không chừng khi chúng ta động thủ thì hắn sẽ bị Đế phẩm Sồ đan ép chết.(Cổ Nguyên)
- Đợi một chút, đã đến nơi đây thì tự nhiên không thể về tay không.
Các ngươi hãy mở những tượng đá ở trong quảng trường này đem ra ngoài đi.(Chúc Khôn)
- Phụ quân, ta cảm giác phía kia có thứ gì đó đang triệu hoán ta.(Cổ Huân Nhi)
Đường Long nhìn về phía hướng mà Cổ Huân Nhi chỉ sờ cằm suy nghĩ.
- Nhạc phụ, ngài dẫn mọi người về Thiên Phủ trước chuẩn bị chu toàn đồng thời tìm kiếm những lối vào đi tới Hồn giới.
- Ngươi tính làm gì?(Cổ Nguyên)
- Thám hiểm Cổ Đế động phủ, trong lòng ta có dự cảm bên trong có thứ giúp ích chúng ta.
Theo ta đoán có lẽ để cho Cổ Huân Nhi tấn cấp lên Đấu Đế.
- Đấu Đế nào có dễ tấn thăng như vậy.(Cổ Nguyên)
Cổ Nguyên biết là vậy nhưng đó cũng là hi vọng nên cũng để cho Đường Long dẫn Cổ Huân Nhi tới nơi mà nữ nhi cảm ứng được.
Đường Long và Cổ Huân Nhi song hành bay tới vị trí mà Cổ Huân Nhi cảm ứng được có thứ gì đó kêu gọi mình, khi hai người tới nơi thì thấy tòa đại điện khổng lồ mà bên ngoài có cánh cửa phía trên là từng lỗ khảm.
- 23 lỗ khảm, đây là ý gì?(Cổ Huân Nhi)
- 23 lỗ khảm tương ứng xứng với 23 loại Dị Hỏa.
Thử dùng Dị Hỏa thắp sáng liền biết.
Cổ Huân Nhi gật đầu đặt tay lên cửa đá bắt đầu điều động Dị Hỏa xếp hạng hai mươi ba thì bất ngờ một màn xuất hiện ô khảm hai mươi ba sáng lên.
- Thật thành công.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi vui mừng liền vận chuyển Dị Hỏa trong cơ thể thắp sáng.
Cót Két
Đợi cho toàn bộ Dị Hỏa thắp sáng thành công thì cửa đá mở ra và bên trong đại điện xuất hiện một vương tọa phía trên có một bộ hài cốt ngồi xếp bằng trên đó.
- Đó là…(Cổ Huân Nhi)
- Đà Xá Cổ Đế hài cốt.
Khi hai người Đường Long và Cổ Huân Nhi bước vào trong thì cửa đại điện đóng sầm lại và một âm thanh thê thương vang lên.
- Đã bao nhiêu năm mới có người đạt đủ điều kiện tiếp nhận Truyền thừa của ta.(Đà Xá Cổ Đế)
- Đà Xá Cổ Đế? Hắn vẫn còn sống?(Cổ Huân Nhi)
- Ta đã chết rồi, đây chỉ là tàn hồn của ta mà thôi.
Trước đây, ta về muốn rời khỏi mảng thiên địa này rời đi thì bị Thiên Địa Chi Nhãn oanh sát vẫn lạc.(Đà Xá Cổ Đế)
- Ý ngài là gì khi nhắc đến Truyền thừa?(Cổ Huân Nhi)
- Tại động phủ của ta có hai thứ quý giá nhất là Đế phẩm Sồ đan đã bị người lấy đi và cái thứ hai chính là Truyền thừa của ta Bản nguyên Đế khí.(Đà Xá Cổ Đế)
- Các ngươi cũng thấy được quảng trường bên ngoài đi, nơi đó chính là nơi sản sinh ra một vị Đấu Đế, có điều kiện tiêu quyết là người đó giống như ta phải cắn nuốt được 22 loại Dị Hỏa.(Đà Xá Cổ Đế)
- Năm đó ta quậy khởi mạnh mẽ cũng nhờ vào việc cắn nuốt Dị Hỏa, bản thân ta là Dị Hỏa được sinh ra cùng với Thiên Địa.
Ngàn năm mới tạo thành hình sau vạn năm nữa mới tụ được linh tính.
Lại sau vạn vạn năm tiềm tu, vô tình có nhiều phần biến dị.
Đa phần khi Dị Hỏa thành hình sẽ không rời bỏ nơi sinh ra nó nhưng ta lại bất đồng, sau khi ta có được linh thức lại hướng vào phía sâu trong đại địa mà đi, du đãng ngàn vạn năm lấy việc căn nuốt hỏa diễm mà sống.(Đà Xá Cổ Đế)
- Những Dị Hỏa mà ta cắn nuốt đều có tên trên Dị Hỏa Bảng bao gồm hai mươi hai loại Dị Hỏa.(Đà Xá Cổ Đế)
- Dị Hỏa cũng giống như nhân loại.
Mặc dù ngươi sinh ra là phú quý hay quan tước thì vẫn có thể bị hãm hại, loại bỏ khỏi cuộc chiến sinh tồn.
Đối với Dị Hỏa mà nói việc căn nuốt nhau cũng chỉ là một loại bản năng, phần lớn là là lấy mạnh nuốt yếu.(Đà Xá Cổ Đế)
- Ta ngược lại không đi đường thường mà lựa chọn lối đi riêng.
Lấy việc cắn nuốt Dị Hỏa nhỏ yếu trước mà trải qua thời gian dài đằng đẳng cắn nuốt 22 Dị Hỏa bất đồng nên cho dù là Hư Vô Thôn Viêm hay Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng không thể nào so sánh nổi với ta.
Như thế ta chính là bá chủ của Dị Hỏa hay gọi là Dị Hỏa Chi Vương, những loại Dị Hỏa khác đứng trước mặt ta chỉ có thể cúi đầu xưng thần.(Đà Xá Cổ Đế)
- Không nghĩ tới lai lịch của Đà Xá Cổ Đế tiền bối lại bất phàm như vậy.(Cổ Huân Nhi)
- Khi đó khi thành công cắn nuốt Hư Vô Thôn Viêm hay Tịnh Liên Yêu Hỏa thì ta tự xưng là Viêm Đế sau đó lại tiếp tục tiềm tu cho đến mãi thật lâu sau mới phá thế mà ra.
Khi đó ta xuất thế lần nữa thì mọi người ở Đấu Khí Đại Lục xưng tụng là Đà Xá Cổ Đế.(Đà Xá Cổ Đế)
- Như vậy, muốn có được truyền thừa của ta đòi hỏi phải có thực lực cắn nuốt được 22 Dị Hỏa trên Dị Hỏa Bảng mà hai người các ngươi lại đạt được tiêu chuẩn đó.(Đà Xá Cổ Đế)
- Vậy hai người các ngươi ai tiếp nhận truyền thừa của ta?(Đà Xá Cổ Đế)
Đường Long và Cổ Huân Nhi nhìn nhau bắt đầu nhường nhịn việc tiếp nhận Đà Xá Cổ Đế truyền thừa.
- Hiện tại, chúng ta đang rơi vào tình cảnh nguy hiểm mà chàng có khả năng giải quyết được vấn đề nên chàng tiếp nhận truyền thừa đi.(Cổ Huân Nhi)
- Không đâu, nàng cũng biết ta lấy cho nàng Công pháp – Phần Quyết là để làm gì không? Chính là vì nhường cơ hội thành tựa Đấu Đế cho nàng.
- Về phần bản thân ta thì ta có cách thành tựa Đấu Đế.
- Nhưng mà…(Cổ Huân Nhi)
- Không nhưng nhị gì hết.
Viêm Đế tiền bối hãy để nàng tiếp nhận truyền thừa đi.
- Được, tiểu nữ oa đi theo ta.(Đà Xá Cổ Đế)
Đà Xá Cổ Đế không nói hai lời đưa Cổ Huân Nhi tới quảng trường.
- Nơi này chính là Dị Hỏa Quảng Trường là một kiện vũ khí dùng để chứa Dị Hỏa, ngươi chỉ cần ngồi xếp bằng bên dưới tượng đá của ta là được.
Mọi chuyện cứ để ta lo.(Đà Xá Cổ Đế)
Cổ Huân Nhi nghe theo ngồi xếp bằng dưới tượng đá, Đà Xá Cổ Đế phất tay nhất thời tượng đá nổi lên một cỗ ba động phảng phất như từng làn sóng khuếch tán ra.
Tượng đá bắt đầu rung động càng lúc càng mạnh, lúc sau tượng đá bắt đầu vang lên từng tiếng rắc rắc, chỗ ngực tượng đá chậm rãi nứt ra một thạch động.
Trong thạch động đột nhiên xuất hiện tràn ngập quang mang nhu hoà giống như một tấm sa mỏng lung linh trên quảng trường.
Cuối cùng, hóa thành quang đoàn đem Cổ Huân Nhi bao phủ bên trong.
Đường Long từ bên trong quang đoàn cảm ứng được đại lượng Bản nguyên Đế khí tràn vào trong thể nội của Cổ Huân Nhi mà nàng thực lực chậm rãi kéo lên.
- Ngươi theo lý mà nói thì là người thích hợp nhất kế thừa truyền thừa của ta.(Đà Xá Cổ Đế)
- Ta có biện pháp khác tăng lên Đấu Đế nên không cần Đá Xá Cổ Đế không cần bận tâm.
- Ngươi cũng là thu nhập toàn bộ Dị Hỏa đi, cái này có lẽ giúp ích cho ngươi.(Đà Xá Cổ Đế)
Đà Xá Cổ Đế từ trong miệng phun ra một đoàn hỏa diễm.
- Đây là Dị Hỏa – Đế Viêm cũng là Dị Hỏa cuối cùng trên Dị Hỏa Bảng.(Đà Xá Cổ Đế)
- Kẻ đến từ thế giới khác, hi vọng ngươi có thể cứu lấy chúng sinh.(Đà Xá Cổ Đế)
Đường Long gật đầu há mồm hút Dị Hỏa – Đế Viêm vào trong miệng sau đó vận chuyển Công pháp – Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết bắt đầu luyện hóa.
Cùng lúc bên ngoài thì đám người Cổ Nguyên truy tìm Hồn giới nhưng bọn họ mất rất nhiều thời gian.
Thiên Phủ Nghị sự đường
- Sao rồi?(Chúc Khôn)
- Đã phát hiện ra phương vị của Hồn Giới ẩn nấp nhưng bất quá đã muộn mất rồi.(Cổ Nguyên)
Nghe được những lời này từ miệng Cổ Nguyên, mọi người như bị dội một gáo nước lạnh.
Trên khuôn mặt vẻ hưng phấn còn chưa kịp phát tác lại bị chìm xuống nặng nề.
Cổ Nguyên thở dài, ánh mắt hướng về phía bầu trời Trung Châu.
Cùng lúc này, khi ánh mắt Cổ Nguyên lướt qua thì bầu trời đột nhiên run rẫy kịch liệt.
Mọi người cũng đã phát hiện ra dị tượng phía trên kia, lập tức vội vàng đi ra đại điện, nhìn lên bầu trời ở phía xa, nơi đó đột nhiên xuất hiện một vòng ánh sáng màu đen.
Nó lấy tốc độ kinh ngươi mở rộng ra rồi bao phủ toàn bộ Trung Châu.
Rầm Rầm
Khi xuất hiện dị tượng, toàn bộ năng lượng của Trung Châu như bị ai đun sôi trào lên.
Vô số cường giả hoảng sợ thất sắc, ngẩng đầu nhìn chăm chú bầu trời phía trên đó.
Dưới ánh mắt của hàng vạn người ở Trung Châu, hào quang màu đen từ từ bay cao cuối cùng hóa thành một cái đỉnh khổng lồ dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người.
Cái đỉnh này có thể tích không thể nào hình dung được, giống như toàn bộ Trung Châu đều bị nó bao bọc bên trong.
- Hồn Thiên Đế cùng Đế phẩm đan tiến vào bước đầu dung hợp.
Hắn hiện tại lấy Trung Châu làm đỉnh, sinh linh làm nguyên liệu, thiên địa làm hỏa, thân thể làm đan.(Cổ Nguyên)
- Đây là hắn tính toán mang Đế phẩm Sồ đan kia chân chính luyện chế thành thành Đế phẩm Đan dược mà khi đan thành cũng là lúc hắn tiến vào Đấu Đế.(Cổ Nguyên)
- Hồn Thiên Đế, chúng ta khinh thường dã tâm của ngươi.(Cổ Nguyên)
Nghe những lời này của Cổ Nguyên, mọi người ở đây như hít phải một hơi lãnh khí, trong mắt đã xuất hiện vẻ kinh hãi.
- Luyện chế Đế phẩm Đan dược? Bổn sự như vậy thì chỉ có Đường Long là ta biết có khả năng làm được mà thôi.(Cổ Nguyên)
Cổ Nguyên trước đây từng hỏi Đường Long có thể luyện chế Đế phẩm Đan dược hay không thì đạt được câu trả lời là được nhưng chỉ là sồ đan không phải Đế phẩm Đan dược chân chính.
- Hồn Thiên Đế cũng không phải là Luyện Dược Sư làm sao hắn có thể chứ?(Cổ Nguyên)
- Đan dược đã được luyện thành hình, chính là đã tiến vào bước đầu của giai đoạn kết đan còn những giai đoạn trước đã được Đà Xá Cổ Đế hoàn thành rồi, nếu Hồn Thiên Đế có thể hoàn thành bước cuối cùng đem Đế phẩm đan luyện thành chính phẩm đan dược thì cũng không phải là việc không thể làm được.(Dược Đan)
- Chúng ta đã quá xem thường dã tâm của Hồn Thiên Đế.
Đế phẩm Đan dược kia tuy cường đại nhưng vẫn còn xuất hiện tỷ lệ khiến hắn dung hợp thất bại.
Nếu hắn luyện chế được nó thành chính phẩm đan dược thì cái tỷ lệ thất bại kia gần như sẽ không xuất hiện.
Có thể nói chỉ cần hắn luyện thành chính phẩm đan dược thì hắn có thể từng bước phá bỏ được bức tường hàng ngàn năm nay ngăn cách con đường bước lên cấp bậc Đấu đế.(Lâm Linh Tú)
- Như vậy hiện tại không phải là thời cơ cho chúng ta ra tay sao? Nếu hắn muốn hoàn thành Đế phẩm đan thành chính đan thì chắc chắn phải hiện thân.
Chúng ta đến lúc đó cùng nhau liên thủ đánh bại hắn.(Lôi Doanh)
- Hiện tại Hồn Thiên Đế không biết sử dụng loại bí pháp nào, hắn đã đem Đế phẩm đan cùng hắn dung hợp hoàn toàn.
Thực lực của hắn bây giờ cho dù ta cùng Chúc Khôn liên thủ cũng chỉ sợ là khó lòng ngăn cản được.(Cổ Nguyên)
- Ta cũng không nắm chắc có thể thắng được Hồn Thiên Đế.(Lâm Linh Tú)
- Ta nghĩ nếu như bây giờ không phải thời khắc mấu chốt trọng yếu nhất của luyện chế đan dược thì Hồn Tộc chỉ sợ đã sớm động binh.(Cổ Nguyên)
- Vậy bây giờ phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ trơ mắt đứng nhìn hắn luyện chế đan dược thành công sao? Hiện tại nếu hợp lực tất cả mọi người lại thì may ra vẫn còn chút ít cơ hội.
Chứ một khi đan dược đã luyện thành thì Hồn Thiên Đế thật sự vô đối rồi, đến lúc đó thì chúng ta chết chắc.(Lôi Doanh)
- Không cần nóng vội, hiện tại chúng ta cứ chờ xem.
Luyện chế đan dược đâu phải là chuyện một ngày một khắc có thể làm được.
Chúng ta cần tìm thời có tốt nhất để hành động.(Cổ Nguyên)
Tại thời khác này ở Trung Châu cũng gây ra không ít xôn xao.
Mà nguyên nhân cũng chính là trên bầu trời bỗng nhiên hình thành một quang đỉnh cực lớn, bên trong lại phát ra những dao động mơ hồ làm cho không ít cường giả cảm thấy bất an.
Quang đỉnh sau khi xuất hiện chừng nữa ngày, đột nhiên bộc phát ra những tia hắc mang, những tia sáng này chằn chịt giống như mạng nhện.
Chẳng mấy chốc trên bầu trời hình thành một trận pháp hình thái cực kì khổng lồ mà ở trung tâm thái cực một nhân ảnh đạo trưởng bất ngờ xuất hiện.
- Hồn Thiên Đế.(Cổ Nguyên)
- Cổ Nguyên, hiện tại có phải đã hối hận vì khi trước từ chối hợp tác với ta không?(Hồn Thiên Đế)
- Ngàn năm bố trí cuối cùng cũng có hiệu quả a, ngàn năm tranh đoạt cuối cùng thắng lợi cũng nằm trong tầm tay ta.(Hồn Thiên Đế)
Cùng lúc này, trận pháp kia đột nhiên bắn ra vô số đạo quang trụ.
Những quang trụ này bắn về phía đại địa khắp mọi nơi ở Trung Châu.
Khi những quang trụ bắn vào đại địa thì cả Trung Châu như gặp phải những cơn địa chấn cực mạnh.
Ở một nơi nào đó trên Trung Châu, tại một tòa thành thị sừng sững, bên trong thành thị nhân số khá đông đảo, sinh khí bừng bừng, xem ra cũng là một tòa thành thị phồn hoa.
Oanh
Một tiếng động cực lớn vang lên, ngay khi đại địa bắt đầu rung chuyển, một cái khe thật lớn đột nhiên xuất hiện bên trong thành thị, nó nhanh chóng mở rộng, lan nhanh cực điểm.
Những cường giả chưa kịp phản ứng vội vàng bay lên không trung nhưng ngay lúc này cột ánh sáng phá đất xông ra, bao phủ toàn bộ thành thị ở bên trong.
Bang
Khi cột ánh sáng hắc ám này bao phủ, bên trong thành thị từng đạo nhân ảnh đột nhiên nổ mạnh, huyết nhục bạo liệt văng khắp nơi.
Biến cố bất ngờ xảy ra làm cho tất cả mọi người như ngây dại.
Nhìn từng đoàn từng đoàn huyết vụ, một nỗi kinh sợ nhanh chóng sinh ra trong lòng bọn họ rồi bừng lên mạnh mẽ như thủy triều.
Lúc này thành thị lâm vào cảnh đại loạn.
Tất cả moi người đều điên cuồng bỏ chạy, một số cường giả lại bay lên không tìm đường ra nhưng không đợi bọn hắn đào thoát thành công, cơn sóng tự bạo kia nhanh chóng lan ra, chỉ trong chốc lát huyết vụ tràn ngập khắp thành thị.
Huyết tương sềnh sệch cùng với nhục thể nát tan tràn ngập phân nữa một tòa thành thị.
Khi cột ánh sáng hắc ám bao bọc tòa thành thị đó, một dòng huyết sắc chậm rãi bốc lên hóa thành cột ánh sáng đỏ sẫm bay về phía chân trời, nơi có trận pháp thủ hộ.
Cột huyết quang vừa phóng ra thì cột ánh sáng hắc ám kia cũng nhanh chóng tiêu tán.
Mùi máu tươi nồng đậm bốc lên khiến người khác hít phải đều muốn nôn mữa.
Cũng giống như thành thị này, tại nhũng nơi khác ở Trung Châu cũng không ít nơi diễn ra như thế.
Một thời gian sau, mùi huyết khí nồng đậm cơ hồ tràn ngập phiến không gian phía trên Trung Châu.
Ngay cả trong không khí cũng đều bị hòa trọn với máu tươi.
Toàn bộ Trung Châu đều bị loạn cả lên!
- Cuối cùng xảy ra chuyện gì?(Viêm Tẫn)
Khuôn mặt Cổ Nguyên tái xanh đi, tay áo vừa vung lên thì phía bên trong thành thị nơi cái khe nứt tràn đầy tinh huyết bỗng nhiên bị thổi dạt ra.
Khi cái khe kia hiện ra thì phía dưới đáy cũng hiện ra một trận pháp bằng huyết sắc.
Bên trong trận pháp xương cốt trắng hếu dày đặc ngổn ngang khắp nơi.
Một cỗ khí tức âm lệ xông lên cao.
- Phệ Linh Tuyệt Sinh Trận.(Cổ Nguyên)
Nhìn trận pháp được che dấu dưới nền đất.
Viêm Tẫn cùng đám người nhất thời đều cảm thấy khiếp sợ, thất thanh kêu lên.
- Thủ đoạn thật là độc ác.(Lôi Doanh)
Phệ Linh Tuyệt Sinh Trận chính là trận pháp âm độc nhất tồn tại từ thời viễn cổ.
Trận pháp này nếu đủ lớn để bao phủ thì tất cả sinh linh trong đó đều không thể tồn tại.
Huyết nhục đều hóa thành bọt nước, mạnh mẽ hút lấy năng lượng.
Bởi vì trận pháp nay quá mức âm độc và tàn nhẫn, không thể tưởng tượng được Hồn Tộc cư nhiên dám thi triển trận pháp này.
- Xem ra đó là trận pháp bí mật do Hồn Điện bố trí, Hồn Điện bên ngoài thì nói là thu thập linh hồn nhưng không ngờ lại lén lút bố trí không ít Phệ Linh Tuyệt Sinh Trận.(Cổ Nguyên)
- Đã có nhiều Phệ Linh Tuyệt Sinh Trận như vậy, việc mạnh mẽ hấp thu năng lượng sinh lực kiểu này sẽ giúp cho tốc độ luyện đan của Hồn Thiên Đế nhanh hơn không ít.(Lâm Linh Tú)
- Mau chóng trở về lập kế hoạch mới.
Hồn Tộc đã tiến hành đồ sát như thế này, cũng chính là trở thành đại địch chung của tất cả mọi người ở Trung Châu.
Nếu tập hợp được tất cả mọi người thì may ra vẫn có thể chiến một trận.(Cổ Nguyên)
Cổ Đế động phủ
Đường Long trải qua đoạn thời gian này cũng luyện hóa hoàn tất Dị Hỏa – Đế Viêm và thực lực của cậu đạt đến Bán Đế, chỉ thiếu chút nữa là đặt chân vào Đấu Đế.
- Hệ thống hợp nhất toàn bộ Dị Hỏa lại đi.
Tinh xác định đủ điều kiện.
Đang tiến hành hợp nhất 5%...10%...20%...50%...90%...99%...!Hoàn tất hợp nhất
Tinh ký chủ nhận được Dị Hỏa – Xích Diệt Viêm
Đường Long
Thực lực: Bán Đế (Thần cấp)
Công pháp: Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết
Dị Phong – Vô Phong Nộ Cương
Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp
Dị Hỏa – Xích Diệt Viêm
Đấu Kỹ:
Địa giai
•Sơ cấp: Long Phượng Dực
•Trung cấp: Diễm Phân Phệ Lãnh Xích, Lục Hợp Du Thân Xích
•Cao cấp: Như Lai Thần Chưởng, Tam Thiên Lôi Động, Tam Thiên Lôi Huyễn Thân
Thiên giai
•Sơ cấp: Hoàng Tuyền Chỉ, Hoàng Tuyền Chưởng
•Trung cấp: Bát Cực Quyền, Phật Nộ Đường Liên
•Cao cấp: Hủy Diệt Long Kiếm, Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng, Hoàng Tuyền Thiên Nộ
Trận pháp:
Ngũ Luân Ly Hỏa Trận
Dị Hỏa Trận
Luyện Thiên Cổ Trận
Vũ khí: Vẫn Thiên Kiếm, Nguyên Thiên Kiếm, Phá Diệt Phệ Thương, Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao
- Bắt đầu đột phá lên Đấu Đế thôi.
Đường Long nhắm mắt ngồi xếp bằng từ từ giải phong ấn thực lực mà mình đạt được từ thế giới Yêu Thần Ký và hấp thụ.
Những lần trước cậu giải phong là dùng để đối kháng kẻ thủ không có hấp thu nhưng lần này là hấp thu.
- Hồn Thiên Đế, kế tiếp đến tột cùng là ai có thể trước một bước đạt tới bước kia.
Cổ Nguyên bên ngoài cũng nhận được Đường Long truyền âm là hắn cùng Cổ Huân Nhi đang đột phá bước vào Đấu Đế.
Tại nơi chân trời xa xôi kia, Huyết Hải bốc lên một mùi nồng đậm tràn ngập thiên địa, bên trong biển máu đầy rẫy năng lượng khủng khiếp, ở vị trí trung tâm của biển máu lơ lửng 1 đoá huyết liên, một bóng người tóc xoã ngồi xếp bằng bên trên nó, phía trên là năng lượng mênh mông vô tận không ngừng từ Huyết Hải cùng với thiên địa truyền đến.
Hai dòng năng lượng tại đây tụ lại, cuối cùng toàn bộ tràn vào trong cơ thể hắn.
Đối mặt với nguồn năng lượng vô tận kia, thân thể của người kia giống như một cái động không đáy, nguồn năng lượng kia đủ để cho một Đấu Thánh cường giả phải bạo thể mà chết không ngờ bị hắn điên cuồng hấp thu mà không có chút dấu hiệu nào dừng lại.
Bên trên huyết liên, bóng người hai mắt nhắm nghiền đột nhiên mở ra, tronng hai con mắt tràn ngập một màu giống như Huyết hải, làm cho mọi người không rét mà run.
- Cổ ba động này…(Hồn Thiên Đế)
Hồn Thiên Đế khẽ cau mày, đúng lúc này hắn cảm thấy tim đập nhanh một chút, bất quá đến lúc hắn chú tâm cảm nhận thì loại cảm giác này đã tiêu tán không thấy.
Phệ Linh Tuyệt Sinh Trận đã bao phủ cả Trung Châu, mặc dù hắn mới bước đầu dung hợp Đế phẩm Đan dược nhưng vẫn cảm thấy áp lực không nhỏ, nếu không phải có Hồn Tộc duy trì sợ rằng đại trận này sớm đã tan vỡ.
Dưới tình huống hết sức chăm chú này hắn không cách nào phân tán sự chú ý trên Trung Châu có một chút thay đổi nhỏ.
Phía sau lưng Hồn Thiên Đế không gian đột nhiên nổi lên một trận huyễn động, một bóng đen thoáng hiện ra.
- Trong tộc thế nào rồi?(Hồn Thiên Đế)
- Đã có trên trăm vạn tộc nhân bị đầu nhập Huyết Trì nhưng để duy trì đại trận e là chưa đủ.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Từ Linh tộc, Thạch tộc đến đó bắt hết tộc nhân toàn bộ đưa vào Huyết Trì, nếu vẫn không đủ liền đem tộc nhân của ta đưa vào Huyết Trì, ta cần đầy đủ năng lượng để hoàn thành đan dược một bước cuối cùng.(Hồn Thiên Đế)
- Ngay cả tộc nhân cũng phải đầu nhập Huyết Trì? Vậy sẽ dẫn đến một ít trưởng lão phản đối.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Phản đối, ngươi hẳn phải hiểu xử lý như thế nào chứ?(Hồn Thiên Đế)
- Ngươi phải hiểu được, vì thành công bước vào cảnh giới đó, ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào.(Hồn Thiên Đế)
- Nếu ta thất bại, Hồn tộc cũng sẽ bị tiêu diệt, đến lúc đó ngươi cũng không trốn được.(Hồn Thiên Đế)
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ta có thể tấn nhập cảnh giới kia, ta cũng đã biết mọi biện pháp cũng là cơ sở để ngươi đột phá nhưng mọi việc lúc này ngươi cũng phải thực hiện thật tốt.(Hồn Thiên Đế)
- Mọi chuyện cứ y theo ngươi nói mà làm.(Hư Vô Thôn Viêm)
Nhìn hắn ảnh biến mất, Hồn Thiên Đế lúc này mới cười hài lòng, trong mắt xẹt qua dáng vẻ thản nhiên.
Bởi vì có Hư Vô Thôn Viêm, Hồn tộc mới trở thành như thế này, đối với Hồn tộc mà nói đây là một việc cực kì trọng yếu, cũng không ít trưởng lão trong lòng đã coi Hư Vô Thôn Viêm là thứ trọng yếu nhất trong Hồn tộc, dù sao chỉ cần có hắn tồn tại Hồn tộc cũng không vì vấn đề huyết mạch mà suy vong.
- Nếu ta trở thành Đấu Đế, vậy cũng cần luyện hoá một loại bổn mạng như ngươi.(Hồn Thiên Đế)
Khi Hồn Thiên Đế xoay người, Huyết hải phía trên cũng đột nhiên xuất hiện 1 đạo hắc mang cực kỳ nhỏ, một ngọn lửa màu đen thật nhỏ lặng lẽ bị dập tắt trong biển máu.
Một màn này chỉ tồn tại trong một chút thời gian, hơn nữa trong biển máu mênh mông này cho dù là Hồn Thiên Đế cũng không phát hiện ra.
Trong không gian Hồn Giới thoáng hiện ra thân hình của Hư Vô Thôn Viêm, sắc mặt hắn lạnh lùng nhìn xuống dưới cả một vùng đất ước chừng một vạn trượng trong Huyết trì, xung quanh Huyết trì liên tục từng bóng người bị ném vào trong đó, thanh âm thảm thiết tràn ngập trong thiên địa.
Hư Vô Thôn Viêm hờ hững nhìn một màn này, trên đầu ngón tay hắn Hắc Viêm chợt loé, bất chợt thân thể hắn khẽ cứng lại, hai nắm tay cũng chậm rãi nắm lại, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Đấu Khí Đại Lục trôi qua hai tháng mà trong vòng thời gian này Trung Châu cũng cực độ rung chuyển, bởi vì Hồn Tộc đã bố trí vô số đại trận bao phủ toàn bộ Trung Châu, biến Trung Châu thành một nơi có thể vào mà không thể ra, giống Tử Vong Chi Địa.
Bầu trời vốn trong xanh tươi mát nhưng hôm nay lại tràn ngập những đám huyết vân đỏ rực, khi mặt trời xuyên thấu qua chiếu xạ cả một vùng khiến cho lòng người vô cùng sợ hãi.
Mùi vị huyết tinh bao phủ khắp mọi nơi trong Trung Châu.
Bình thường cách một khoảng thời gian, bên trong huyết vân lại bắn ra vô số huyết mang, nơi nào huyết mang bắn tới thì người chết vô số, thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông.
Lúc mới bắt đầu, đối mặt với cách làm này của Hồn Tộc, vô số tông phái cùng các thế lực đều thể hiện thái độ rất tức giận.
Trong tức giận nhất thời, các thế lực này tự liên hợp lại, muốn tiến hành một trận quyết đấu với Hồn Tộc.
Chỉ là cuối cùng bị một đường đồ sát chém giết, tổn thất hơn bảy phần.
Tức giận, cuối cùng biến thành sợ hãi.
Tới lúc này bọn họ mới hiểu ra được, thủ đoạn của Hồn Tộc sắc bén và mạnh mẽ đến bậc nào.
Đối mặt với việc huyết vân thỉnh thoảng phủ xuống đầu cùng với huyết mang khủng bố đem mọi thứ huyết tẩy, tất cả các tông môn thế lực đều phải di dời mà địa phương bọn họ đến, tự nhiên chính là Thiên Phủ Liên Minh tổng bộ.
Vào lúc này ở Trung Châu, cũng chỉ có tổng bộ của Thiên Phủ liên minh mới không bị huyết mang ăn mòn.
Do đó, ngắn ngủn không tới một tháng, Thiên Phủ liên minh phạm vi mấy vạn dặm liền bị người ta tấp nập kéo đến tấp nập chiếm lấy.
Dù lạ một góc nhỏ cũng có đông nghịt một đám người.
Cả Trung Châu đều lâm vào đại loạn.
Đối với việc những tông môn thế lực đến xin nương tựa, Thiên Phủ cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể hợp lực đông đảo cường giả cùng thi triển một vòng phòng ngự khổng lồ bao lấy cả Thiên Phủ Liên Minh mười vạn dặm vào bên trong nhưng cho dù như thế, thì trong vòng phòng ngự vẫn thiếu thốn không gian.
Có không ít các thế lực cùng tông phái vì duy trì phạm vi an toàn cho mình mà xảy ra xung đột, tranh đấu với nhau, cũng tạo thành không ít người chết và bị thương.
Bất quá đối với tình huống như vậy cho dù là liên quân cũng không cách nào nhúng tay ngăn trở được.
Bọn họ đến bước này đã là cực hạn, khi sinh tử bị uy hiếp, thì trật tự đã không còn sót lại chút nào.
Trong lúc phòng ngự,đồng thời Cổ Nguyên cùng Trúc Khôn mấy người đã từng liên thủ muốn ngăn trở Hồn Thiên Đế không cho lấy thiên địa nguyên khí để luyện hóa hoàn toàn Đế Phẩm Đan Dược, nhưng rồi cuối cùng cũng là không công mà rút lui.
Đại trận này hấp thu vô số sinh linh huyết khí, lại do Hồn Thiên Đế trấn giữ, muốn phá nào có dễ như vậy.
Trải qua quãng thời gian này, Trung Châu vốn phồn vinh nay trở nên hoang vu khắp nơi, nhìn lại cảnh tượng này giống như ngày tận thế sắp tới mà càng làm cho mọi người cảm thấy tuyệt vọng hơn chính là trong đám huyết vân kia có một đạo khí tức kinh khủng càng ngày càng hung lệ, sát khí ngập trời, trong lòng ai cũng nghĩ, có lẽ thời khắc tận thế của Trung Châu đã tới rồi.
Bầu trời đầy máu tanh, Trung Châu trường hạo kiếp!
Những đám huyết vân lơ lửng bao phủ toàn Trung Châu kéo dài khoảng ba tháng trời, hơn nữa tới giờ vẫn chưa thấy có dấu hiệu tan đi.
Trong thời gian ba tháng này, Trung Châu vốn phồn hoa đã trở nên đổ nát hoang vu, người người kinh hoàng đổ xô kéo nhau đi tìm nơi an toàn để tránh né, thậm chí có nhiều người còn chui xuống lòng đất để mong có thể tránh được trường hạo kiếp này.
Tầng tầng lớp lớp huyết vân phủ rợp cả bầu trời rộng lớn của Trung Châu, máu tanh nồng nặc xông lên tràn ngập trong không khí khiến người ta phải buồn nôn, nơi nơi đều là một mảng huyết đặc đỏ ngầu nhuộm đẫm khắp nơi, Trung Châu lúc này giống như một mảnh đất của Tu La.
Tại tổng bộ Thiên Phủ liên minh.
Ở trên đài cao, có mấy bóng người đang đứng lặng yên, ánh mắt ảm đạm nhìn xuyên qua phòng ngự tráo khổng lồ đang bao phủ bầu trời hướng về chân trời tràn ngập huyết vân kia.
- Khí tức của Hồn Thiên Đế càng lúc càng mạnh, ta có thể cảm giác được hắn gần thành công rồi.(Chúc Khôn)
- Không lẽ mình chỉ có thể nhìn hắn hoàn thành bước cuối cùng sao?(Lôi Doanh)
- Đại trận đã thành, chỉ là năng lượng ngưng tụ trong huyết vân thôi cũng đủ cho chúng ta khổ sở, chứ đừng nói là xông vào quyết chiến với Hồn Thiên Đế.(Cổ Nguyên)
- Phạm vị phụ cận liên minh cũng bị rối loạn không ngừng, những tông phái đến đây để tìm kiếm thế lực che chở, vì muốn chiếm được vị trí an toàn mà họ đã không ngại ra tay tàn sát lẫn nhau.(Viêm Tẫn)
- Một đám phế vật, lúc chúng ta khai chiến với Hồn Tộc, bọn họ đã khoanh tay đứng nhìn, hôm nay vì đã nếm được mùi vị khổ sở thì lại muốn tìm kiếm sự che chở.(Lôi Doanh)
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua trong lúc vô số người phải sống trong sự sợ hãi cùng tuyệt vọng, cộng thêm huyết vân vẫn bao phủ ở phía chân trời xa, làm cho người ta muốn nổi điên.
Ba tháng… Bốn tháng… Năm tháng… Nửa năm
Bất giác, theo lượng người tiến vào vòng phòng ngự của liên minh càng ngày càng nhiều, một vài tia máu cũng đã thay đổi mục tiêu, càng về sau nó càng va chạm vào vòng phòng ngự cũng may là cường giả liên minh đông đảo, tuy nói không cách nào xé rách huyết vân nhưng chỉ là ổn định vòng phòng ngự này cũng không phải là khó khăn quá lớn.
Dĩ nhiên, mỗi khi tia máu đánh sâu vào vòng phòng ngự cũng làm cho không ít người lo lắng đề phòng, dù sao vòng phòng ngự trên không kia là thứ duy nhất để che chở họ lúc này.
Một khi vòng phòng ngự này tan vỡ thì bọn họ cũng trở thành một trong những thi thể hủ nát trên mặt đất này.
Nữa năm thời gian, dưới sự lo lắng đề phòng của vô số người đã chậm rãi trôi qua, trước mắt cũng không có xuất hiện đại chiến kinh thiên động địa nhưng loại máu tanh áp bức này càng làm cho người ta điên cuồng hơn so với bất kỳ đại chiến nào.
Đến tháng thứ bảy, khi đại trận bao trùm Trung Châu, biển máu trên bầu trời rốt cục xuất hiện từng đợt ba động.
Trong biển máu cuồn cuộn, một cơn lốc xoáy đột ngột xuất hiện, sau đó một đóa huyết liên khổng lồ từ trong biển máu bay vọt lên.
Phía trên huyết liên kia có một thân ảnh ngồi xếp bằng, một mái tóc đỏ như máu rủ xuống tựa thác nước, một ít sợi tóc còn rơi vào trong biển máu, lơ lửng nhìn như ác ma giương cánh.
Khi Hồn Thiên Đế mở hai mắt, không gian sau lưng lão cũng trở nên vặn vẹo, một bóng người được bao trùm trong Hắc Viêm hiện ra.
- Đưa toàn bộ tộc nhân của nhị tộc Linh - Thạch nhập vào Huyết Trì, tộc nhân của Hồn tộc cũng bị nhập vào khoảng sáu bảy phần, điều này đã khiến cho không ít người bất mãn.(Hư Vô Thôn Viêm)
Đôi mắt đầy máu của Hồn Thiên Đế giật giật, chợt nhẹ nhàng cười một tiếng, huyết liên khẽ xoay, hắn đưa mắt nhìn thẳng vào Hư Vô Thôn Viêm.
- Thế nào?(Hư Vô Thôn Viêm)
- Năng lượng trong biển máu tựa hồ có thêm vài thứ?(Hồn Thiên Đế)
Sắc mặt tươi cười, hai tay Hồn Thiên Đế khẽ nhúng vào trong biển máu, hung hăng chụp một trảo.
Cả vùng biển máu chợt sôi lên, sau đó, một tia hắc mang dần ngưng tụ trong tay lão, cuối cùng biến thành một ngọn lửa màu đen.
- Đem thứ này hút vào thể nội tương đương với cắm vào mầm mống thôn phệ.(Hồn Thiên Đế)
- Ngươi không thật lòng theo ta.(Hồn Thiên Đế)
- Đây là ngươi bức ta.(Hư Vô Thôn Viêm)
Trong mắt Hư Vô Thôn Viêm phát ra hung quang cuồng bạo, hai tay nhúng vào trong biển máu, từng đợt dao dộng truyền ra, nhất thời, biển máu dậy sóng, Hắc Viêm cuồn cuộn tràn ngập trong biển máu, điên cuồng hướng về phía Hồn Thiên Đế lao tới.
Trong lúc Hư Vô Thôn Viêm động thủ thì đột hiên có một tiếng quát chói tai vang lên trong không gian, hơn mười bóng người thoáng hiện ra, không chút chậm trễ, há mồm phun ra một đoàn Hắc Viêm nồng nặc.
Những đạo Hắc Viêm này nhanh chóng ngưng tụ, cùng với biển máu tạo thành một trận pháp quỷ dị, lao về phía Hồn Thiên Đế chụp xuống.
- Ha ha! Xem ra nhưng năm này người cũng âm thầm làm không ít thủ đoạn.
Những trưởng lão này thần không hay quỷ không biết, đều bị ngươi khống chế.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Hừ! Không chỉ những trưởng lão này, trong người của những tộc nhân Hồn tộc sót lại đều bị ta cấy vào Ấn Ký Huyết Mạch.
Hồn Thiên Đế, ngươi thật cho rằng ta không có chuẩn bị gì sao? Chỉ cần tâm niệm của ta vừa động, nguyên khí của Hồn Tộc liền nặng nề bị tổn thương.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Ta thật không muốn vậy nhưng vậy mà trong lòng ngươi lại có sát ý đối với ta, như vậy thì không thể trách ta tiên hạ thủ vi cường.(Hư Vô Thôn Viêm)
- Nguyên khí bị tổn thương nặng? Chỉ cần có ta ở đây thì Hồn Tộc vĩnh viễn không có cái gì gọi là tổn thương nguyên khí nặng nề được.(Hồn Thiên Đế)
- Bây giờ ngươi còn vọng tưởng muốn chống lại ta à, rõ ràng là tự tìm đường chết.(Hồn Thiên Đế)
Hồn Thiên Đế từ trên hoa sen máu đứng dậy, ngửa mặt lên trời cười to, miệng chợt mở ra, một hấp lực mạnh mẽ bạo phát hướng về phía Hắc Viêm đại trận cuốn tới, đại trận kia trực tiếp hóa thành từng tia lửa, từng tia từng tia bị nuốt vào trong cơ thể lão.
Song song với lúc Hồn Thiên Đế xuất thủ, một cổ khí tức phảng phất như áp đảo cả trời đất từ trong cơ thể lão tuôn mạnh ra, nhất thời một vùng biển máu mênh mông vô tận nổi lên sóng lớn ngập trời.
- Ngươi đã thành công?(Hư Vô Thôn Viêm)
Cảm nhận được khí tức mênh mông cuồn cuộn bao trùm cả thiên địa, Hư Vô Thôn Viêm rốt cục kinh hãi thất sắc kêu lên.
- Nửa tháng trước đã thành công, chỉ chờ ngươi tự mình dâng tận cửa mà thôi.(Hồn Thiên Đế)
Hồn Thiên Đế liếm đôi môi đỏ tươi như máu, bàn tay hướng về Hư Vô Thôn Viêm nhẹ nhàng quơ một trảo.
- Để ăn mừng ta trở thành Đấu Đế cường giả đầu tiên trong vạn năm qua, đưa bản nguyên chi hỏa của ngươi giao cho ta.(Hồn Thiên Đế)
Mặc kệ Hư Vô Thôn Viêm có vùng vẩy thế nào thì cũng không tránh thoát được trảo thủ của Hồn Thiên Đế.
Hồn Thiên Đế đem Hư Vô Thôn Viêm thôn phệ sạch sẽ, hắn đưa mu bàn tay lên chùi khóe miệng, đôi môi màu đỏ tươi của hắn lộ ra vẻ tà quái.
- Bây giờ cũng là lúc nên đi giải quyết cái đám người đáng ghét kia rồi?(Hồn Thiên Đế)
Hồn Thiên Đế đưa mắt nhìn về hướng Trung Châu đại địa, một nụ cười chợt hiện lên trên khuôn mặt của hắn.
Trong lúc đó, một đạo thanh âm chứa đựng mùi máu tương chậm rãi vang lên.
- Hãy nhớ cho kỹ, hôm nay chính là lúc Hồn Thiên Đế ta phong đế.(Hồn Thiên Đế)
Tổng bộ liên minh.
Cổ Nguyên và Chúc Khôn đột nhiên biến sắc, hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn quầng mây dày đặc màu máu bên ngoài vòng phòng ngự.
Ở tại đó, lần đầu tiên họ cảm giác được một thứ mà khiến ngay cả linh hồn họ cũng phải run sợ.
Khí tức loại này chỉ ở cường giả Đấu Đế mới có thể có được.
Trong huyết vân, người duy nhất có thể trở thành Đấu Đế không cần nói cũng biết, tự nhiên là Hồn Thiên Đế.
Nghe được giọng nói lúc này được ví như ác ma đó, xung quanh tổng bộ liên minh nhất thời náo loạn, ai nấy đứng bật dậy, mặt lộ vẻ sợ hãi, nhìn lên không trung.
Hơn nửa năm ở đây, liên quân hiển nhiên đã trải qua không ít lần tập luyện, để hôm nay hành động đã có dáng dấp của đại quân, khác hẳn trước kia, thêm phần ăn ý và cũng ngưng tụ nhiều hơn.
Nhìn đại quân đông nghịt đang lơ lửng trên không, đám đông đang rối loạn cũng thoáng an tĩnh một ít.
Xem ra tác động của liên quân cũng làm cho bọn họ cảm thấy chút gì đó an toàn, tuy vẫn hiểu rõ, chút an lòng này là hết sức mong manh.
Đám người Cổ Nguyên và Chúc Khôn đồng loạt xuất hiện phía trước đại quân, ngẩng đầu nghiêm mặt nhìn lên quầng mây máu dày đặc sau vòng phòng ngự, mùi máu tươi trong thiên địa có vẻ càng lúc càng nồng nặc.
- Tin tức của Cổ Huân Nhi và Đường Long có gì không?(Lôi Doanh)
- Vẫn không có tin tức gì?(Cổ Nguyên)
- Truyền thừa của Cổ Đế đâu phải trò đùa, cần phải có thời gian.
Chưa kể tới có một người muốn tự lực bước vào Đấu Đế.(Cổ Nguyên)
- Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy.(Lôi Doanh)
Cổ Nguyên nghe Lôi Doanh nói vậy cùng trầm mặc, hắn nhìn về phía thiên khung định nhất quyết tử chiến thì một