Hoắc Vũ Hạo thành công hấp thu Hồn Cốt của Ám Kim Khủng Trảo Hùng liền cùng mọi người thâm nhập vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Tinh Thần hệ Hồn Thú là khó tìm nhất, ba người Hoắc Vũ Hạo tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm ròng rã 10 ngày đều không tìm thấy thích hợp.
Khoảng thời gian đó thì có đụng phải Tinh Thần hệ Hồn Thú nhưng thực lực quá mức nhỏ bé hoặc tu luyện niên hạn không đủ.
Lúc này trong lúc, ba người Hoắc Vũ Hạo đối với Hồn Thú sách lược cũng sinh ra chuyển biến, không hề đơn thuần lấy thiện lương làm bản, không chủ động trêu chọc Hồn Thú sẽ bỏ qua nhưng gặp được chủ động công kích Hồn Thú cũng tuyệt không nương tay.
Cứ như vậy, quả nhiên tránh cho rất nhiều phiền toái, không có tái xuất hiện qua Đê giai Hồn Thú đưa tới Cao giai Hồn Thú tình huống.
Tuy không có tìm được Hồn Thú phù hợp nhưng bọn họ không phải không có thu hoạch.
Ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nội, bọn họ tinh thần nhất định phải thời khắc bảo trì cảnh giác, nơi này chính là tùy thời đều đã gặp được sinh mệnh nguy cơ.
Dưới tình huống như vậy, bọn họ phía trước tham gia đại tái trải qua kinh nghiệm thực chiến cùng với sau lại bế quan lĩnh ngộ đoạt được cũng dần dần thông hiểu đạo lí.
Ba người phối hợp cũng là càng ngày càng ăn ý.
Ngàn năm Hồn Thú ở bọn họ trước mặt đã không có quá lớn uy hiếp.
Đương nhiên, chỉ chính là đơn thuần một con Hồn Thú, nếu gặp được tộc đàn Hồn Thú, bọn họ cũng chỉ có quay đầu bỏ chạy phần.
10 ngày lịch lãm, vô luận tư tưởng, chiến đấu rèn luyện hàng ngày vẫn là tự thân năng lực khai phá, đối với bọn họ mà nói đều có rất trọng yếu ý nghĩa mà 10 ngày này thì Huyền lão cũng đình chỉ xuất hiện, giống như căn bản là không tồn tại dường như, hết thảy đều tùy ý bọn họ tự hành phát huy.
Hoắc Vũ Hạo càng ngày càng hiểu được tại sao lúc ban đầu mình ở Sử Lai Khắc Học viện không có bị liệt vào hạch tâm đệ tử, chính mình Linh Mâu Võ Hồn muốn đạt được thích hợp Hồn hoàn thật sự là khó khăn.
Vận khí tốt cũng dường như ở săn giết hai con Ám Kim Khủng Trảo Hùng sử dụng hết.
- Vũ Hạo, tiếp tục như vậy đi xuống không được.
Chúng ta đã ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên ngoài chạy vượt qua nửa vòng nhưng liền Tinh Thần hệ Hồn Thú đều hiếm thấy, chớ nói chi là là niên hạn, tu vi cùng với các phương diện đều thích hợp của ngươi.(Đường Vũ Đồng)
- Tìm kiếm thích hợp của ta Hồn Thú quả nhiên khó khăn.
Tinh Thần hệ Hồn Thú chẳng những hiếm thấy, thích hợp của ta liền càng thêm hiếm thấy.(Hoắc Vũ Hạo)
- Không bằng chúng ta thâm nhập sâu thêm chút nữa.
Nếu chúng ta tiếp tục tiến sâu thêm 20m, tin tưởng nhìn thấy Hồn Thú phẩm chất càng tốt hơn.(Tiêu Tiêu)
Hoắc Vũ Hạo trầm mặc không nói, tuy rằng bọn họ cũng đều biết có Huyền lão đang âm thầm bảo hộ nhưng làm mới một đời Sử Lai Khắc Thất Quái, bọn họ tâm đều là kiêu ngạo.
Trừ phi gặp được đặc thù tình huống, bọn họ tuyệt không hi vọng Huyền lão nhúng tay.
Lấy bọn họ trời cho đương nhiên cảm giác được đến này mười ngày lịch lãm chính mình các phương diện năng lực tăng lên.
Cách đó không xa, Đường Long và Huyền Tử ở trên cây quan sát tình huống mà hai người thực lực siêu quần nên ở khoảng cách xa vẫn nghe được cuộc nói chuyện của ba người Hoắc Vũ Hạo.
Đường Long ngồi ở trên cây nhắm mắt lại đang liên lạc với ai đó.
Đế Thiên: Chủ thượng, ngài tìm ta có chuyện gì không?
Đường Long: Đế Thiên, ngươi có biết tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có Tinh Thần hệ Hồn Thú cấp bậc Ngàn năm hoặc Vạn năm không?
Đế Thiên: Ngài tìm bọn chúng làm gì?
Đường Long: Đồ đệ của ta tới bình cảnh 30 cấp Hồn Lực đang tìm một Tinh Thần hệ Hồn Thú mà chưa tìm thấy thích hợp.
Ta hỏi xem có biết Hồn Thú nào không?
Đế Thiên: Có đấy, chủ thượng.
Tinh Thần hệ Hồn Thú – Tử Linh Bái, nó là cấp bậc Vạn năm Hồn Thú.
Đường Long: Ngươi dụ nó chạy tới vị trí của ta, khí tức của ta thì ngươi vẫn nhớ nhỉ?
Đế Thiên: Thần đi làm ngay.
Đường Long: Không thể để ngươi làm không công được, vào trong Bảo Khố cầm đi một thứ mà ngươi vừa mắt.
Ta cho phép đấy.
Đế Thiên: Cảm tạ, chủ thượng
Đế Thiên lập tức lắc mình tìm kiếm Vạn năm Tử Linh Bái phóng xuất uy áp của mình hướng về phía phương hướng Đường Long đe dọa chạy đi, mỗi lần Tử Linh Bái chạy lệch liền cảm nhận được khí tức tử vong cho đến khi nó chạy đúng đường chỉ có long uy nhàn nhạt.
Bên phía Hoắc Vũ Hạo quyết định tiến sâu vào một chút nhưng nếu gặp Vạn năm Hồn Thú lập tức rút lui.
Đang ở ba người tu luyện tới nửa đêm canh ba là lúc, đột nhiên Hoắc Vũ Hạo mí mắt khẽ nhúc nhích, nhanh chóng mở hai mắt ra, ở hắn trợn mắt nháy mắt kim quang thậm chí hợp lại nho nhỏ lều trại nội xuất hiện quang minh.
- Tình huống có biến.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo từ lều vải của mình đi ra hướng lều vài Tiêu Tiêu và Đường Vũ Đồng hô lên.
Tiêu Tiêu và Đường Vũ Đồng lập tức chạy ra khỏi lều.
- Làm sao, Vũ Hạo?(Tiêu Tiêu)
- Có người, những người này phải là hướng về phía Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.(Hoắc Vũ Hạo)
- Xác định đối phương đến bao nhiêu người?(Đường Vũ Đồng)
- Tám người, lục nam nhị nữ.
Sáu gã nam tử bên trong có một vị trí ta không thể tra xét đến tu vi tồn tại, chỉ sợ có Thất hoàn thực lực, mặt khác năm người bên trong có một danh Hồn Đế cùng bốn danh Hồn Vương.
Hai gã nữ tử thực lực đều ở Tam hoàn tả hữu, cùng chúng ta không sai biệt lắm.
Chính hướng về chúng ta bên này chạy tới.(Hoắc Vũ Hạo)
- Muốn tránh mắt hay không?(Đường Vũ Đồng)
- Không cần.
Bọn họ khẳng định không phải nhằm vào ta mà đến.
Bọn họ lập tức liền đến, lều trại cùng trù hỏa lại không thể nhanh chóng tiêu diệt tung tích, ngược lại sẽ làm người hoài nghi.
Chúng ta tự nhiên một ít, chờ bọn hắn tiến đến chính là.
Thực có thể là đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm trung liệp sát hồn thú, cùng chúng ta mục đích đến là giống nhau.(Hoắc Vũ Hạo)
- Với lại, Huyền lão cùng sư phụ hẵn đã phát giác được động tĩnh rồi.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo vừa dứt lời thì có một tên Mẫn Công hệ Hồn Sư xuất hiện, hiển nhiên là đối diện đối phương dò đường.
- Di, nơi này có ánh lửa.(Nam tử)
Một đạo thân ảnh liền gần kề trải qua xuất hiện ở Hoắc Vũ Hạo ba người trong tầm mắt.
Đó là một gã vóc dáng gầy lớn lên nam tử, nhỏ bé gầy vóc dáng giống như là một cây cây gậy trúc một loại, nhưng tốc độ cũng là cực nhanh, người vừa xuất hiện, ánh mắt lập tức liền dừng ở mới vừa vây quanh trù hỏa ngồi xuống Hoắc Vũ Hạo ba người trên người.
Hoắc Vũ Hạo ba người cũng như là đột nhiên bị kinh động một loại kinh ngạc nhìn về phía hắn.
- Ngươi là ai?(Hoắc Vũ Hạo)
- Chúng ta chính là qua đường.
Chứng kiến các ngươi bên này có trù hỏa, cho nên đặc biệt đến thăm dò một phen.
Các ngươi đây? Là ai?(Nam tử)
Nam tử nói chuyện mà trên mặt có tươi cười, nhưng tươi cười trung lại ẩn ẩn mang theo một phần ngạo nghễ.
- Chúng ta là tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm liệt sát Hồn Thú thu hoạch Hồn hoàn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Các ngươi đến liệt sát Hồn Thú?(Nam tử)
- Như thế nào? Không được?(Đường Vũ Đồng)
Nam tử bật cười lắc lắc đầu, trên mặt rõ ràng toát ra một tia khinh thường vẻ, tuy rằng bóng đêm tràn ngập, nhưng lấy Hoắc Vũ Hạo Linh Mâu lại như thế nào nhìn không thấy.
Đúng lúc này, từng đạo thân ảnh trước sau xuất hiện ở nam tử bên người.
Chính như lúc trước Hoắc Vũ Hạo phát hiện như vậy, tính cả nam tử đến trước, tổng cộng là lục nam nhị nữ.
- Bắc Đường, tình huống thế nào?(Trung niên)
- Đại ca, là ba cái nhỏ tuổi.
Nói là đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thu hoạch Hồn hoàn.
Không có sư trưởng đi theo, ta xem xét chung quanh quả thật chỉ có bọn họ ba cái, một nam hai nữ, nhìn qua cũng chưa tới mười lăm tuổi bộ dáng.(Bắc Đường)
Trung niên nhân ánh mắt lập tức liền rơi xuống Hoắc Vũ Hạo ba người trên người Hoắc Vũ Hạo ba người đã ở đánh giá những người trước mắt.
Tám người bên trong, cầm đầu hiển niên là trung niên vừa mới lên tiếng, hắn cũng là Hoắc Vũ Hạo phán đoán là Thất hoàn Hồn Thánh.
Trừ bỏ người này trung niên nhân ở ngoài, mặt khác vài tên nam tử đều thuộc loại cái loại này tướng mạo bình thường, vóc dáng không cao không thấp đặt ở trong đám người cũng không dễ dàng bị nhận ra tới bình thường bộ dáng.
Đương nhiên, bọn hắn tu vi cũng không bình thường.
Bọn họ bực này tu vi, đủ để chống đỡ một cái trung cấp tông môn.
Có điều khiến cho Hoắc Vũ Hạo ba người chú ý chính là đối phương đội ngũ trung hai gã nữ tử nàng đều là một thân trang phục, trong đó một nữ tử một đầu tóc đen rối tung ở sau người, tướng mạo cực mĩ, gần kề đến Giang Nam Nam vẻ đẹp.
Chính là nhìn qua thập phần nhu nhược bộ dáng, xinh đẹp mắt to trời trong trung nước gợn lưu chuyển, dù là chính là xa xem cũng có thể cảm nhận được trên người nàng như có như không kia một tia ôn nhu.
Nhìn qua ước chừng là mười lăm, sáu tuổi bộ dáng, đúng là nữ hài tử tối có thanh xuân khí tức tuổi.
Vàng nhạt sắc trang phục cho dù là ở đêm khuya trong cũng thập phần bắt mắt, trang phục thoáng rộng thùng thình, đem nàng tướng mạo đẹp tốt vóc dáng bao phủ trong đó, lại cũng không thể xem quá mức chân thật.
Ở bên người nàng, một khác danh cô gái nhìn qua tuổi không sai biệt cũng là tướng mạo trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân thể của hắn tính chất sơ lược cao, một đầu màu đen tóc dài chỉnh tề chải bó lại thành đuôi ngựa, màu trắng trang phục tương đối bên người một ít, kia một đôi chân dài hơn nữa làm cho người chú mục.
Thân cao lại càng cùng gần kề trải qua vượt qua một thước bảy Hoắc Vũ Hạo không sai biệt lắm.
Luận tướng mạo không bằng màu vàng sắc trang phục cô gái, nhưng luận khí chất lại giống như từng có đi.
Nhị nữ song song mà đứng, rất có nhất thời ánh ngọc phát sáng kinh diễm.
- Ba vị tiểu hữu có thể hay không mời tới đây một chút.(Trung niên)
Hoắc Vũ Hạo đối với Đường Vũ Đồng và Tiêu Tiêu căn dặn một chút mới bước tới, dù sao song phương không quen nên lưu lại hậu thủ ở phía sau.
- Các vị có chuyện gì?(Hoắc Vũ Hạo)
- Tiểu huynh đệ, các ngươi là muốn tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm liệp sát Hồn Thú?(Trung niên)
- Đúng vậy.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta gọi là Mạc Phi Vân, những điều này là do đồng bạn của ta.
Ta cũng là muốn đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Lúc trước suốt đêm chạy đi, mắt thấy sẽ đến , mọi người đã có chút mệt mỏi, chứng kiến các ngươi ở trong này dâng lên trù hỏa, chẳng biết có được không làm cho ta cũng nướng sưởi ấm, nghỉ ngơi một chút.(Mạc Phi Vân)
- Hảo.(Hoắc Vũ Hạo)
Ở một bên quan sát chuyện phát sinh từ đầu tới cuối, Đường Long nhìn Huyền Tử một cái sau đó thân hình lóe lên đã xuất hiện sau lưng Đường Vũ Đồng và Tiêu Tiêu.
- Vũ Hạo, đêm hôm không ở trong lều tu luyện mà ra ngoài làm gì?
- Sư phụ?(Hoắc Vũ Hạo)
Đường Long xuất hiện bất ngờ làm cho Mạc Phi Vân cùng bảy người khác giật mình không thôi, bọn họ không ai cảm ứng được Đường Long xuất hiện khi nào.
Hoắc Vũ Hạo thấy Đường Long xuất hiện vào thời điểm này thì trong lòng thở dài một hơi, có Đường Long ở đây dù đối phương có hành động gì phải suy nghĩ lại.
Hoắc Vũ Hạo giải thích cho Đường Long biết tình hình hiện tại, Đường Long nghe xong gật đầu không có nói gì thêm mà đi tới một gốc cây tựa lưng vào đó nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng mở mắt ra dò xét quanh.
Hai cô gái thấy Đường Long xuất hiện kết hợp với việc Hoắc Vũ Hạo gọi thiếu niên đang tựa ở gốc cây sư phụ làm cho các nàng hơi hiếu kỳ, khi thấy ánh mắt Đường Long lạc hướng về phía mình thì hoàng y thiếu nữ cười cười mà kia Bạch y thiếu nữ lại chính là lạnh lùng thoáng nhìn mà gắn chặt.
Tính cách thượng sai biệt thập phần rõ ràng.
- Ba vị tiểu hữu, ta chưa thỉnh giáo danh tự.(Mạc Phi Vân)
- Ta gọi Hoắc Vũ Hạo, hai người này phân biệt là Đường Vũ Đồng và Tiêu Tiêu.
Sư phụ lão nhân gia tên là Đường Long.(Hoắc Vũ Hạo)
Mạc Phi Vân tiếp tục hỏi thăm nhưng trên thực tế là thăm dò, Hoắc Vũ Hạo rất khéo léo không có bạo lộ ra bản thân mình là Sử Lai Khắc Học viện đệ tử mà xưng mình đến từ Tinh La Đế Quốc, về phần thân phận là Tinh La Hoàng gia Học viện.
Hoắc Vũ Hạo dùng Tinh La Hoàng gia Học viện che dấu bọn hắn chân chính lai lịch là thích hợp nhất, dù sao hắn khẩu âm là thuộc về Tinh La Đế Quốc.
Nghe được Tinh La Hoàng gia Học viện này mấy chữ, Mạc Phi Vân đoàn người rõ ràng toát ra thần sắc kinh ngạc.
Tinh La Hoàng gia Học viện ở trên đại lục coi như là tiếng tăm lừng lẫy.
Nhất là ở Tinh La Đế Quốc, đây chính là số một số hai đại học viện.
Mấy tháng trước mới vừa chấm dứt Đại Lục Cao Cấp Học Viện Đấu Hồn Đại Tái lại càng sát nhập tứ cường.
Đang nói chuyện ngày trong quá trình, Mạc Phi Vân cũng giới thiệu hắn bên này người, hoàng y cô gái tên là Duy Na, Bạch y thiếu nữ kêu Mộ Tuyết.
Bất quá, Mạc Phi Vân đối với bọn hắn lai lịch cũng là không có nói thêm.
Chính là cùng Hoắc Vũ Hạo ba người ước định, ngày mai sáng sớm đang khởi hành tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nguyện ý chiếu ứng bọn họ vài phần.
Coi như là không không công hưởng thụ bọn họ lửa trại.
Mạc Phi Vân trước khi tiến vào lều trại của Duy Na và Mộ Tuyết đều phải xin phép, khi đạt được cho phép mới dám bước vào.
- Mạc sư phụ có thể nhìn ra ba người kia là lai lịch gì sao? Thiếu niên kia có thông tin gì không?(Mộ Tuyết)
- Này ba cái hài tuổi tuy nhỏ tướng mạo, khí chất cũng là không tầm thường, nhưng cũng không phụ hoạ.
Rõ ràng không giống như là đến từ cùng một tông môn.
Về phần thiếu niên kia thì lão nô không có thu được bất kỳ tin tức gì.(Mạc Phi Vân)
- Bất quả, vì để an toàn lão nô vẫn là cho rằng hẳn là mang theo bọn họ cùng nhau tiến lên, để tránh ngoài ý.
Nếu bọn họ quả thật hết thảy như thường trong lời nói, thoáng giúp bọn hắn một phen cũng không có gì.(Mạc Phi Vân)
- Mạc sư phụ, theo ý ngươi mà làm đi.(Mộ Tuyết)
- Mạc sư phụ ngươi cảm thấy được bọn họ bốn người bên trong người nào tối giá trị được chú ý?(Duy Na)
- Điện hạ, lão nô cho rằng là thiếu niên tên Hoắc Vũ Hạo kia cùng sư phụ hắn.(Mạc Phi Vân)
- Mạc sư phụ, ngươi đi nghỉ ngơi đi.
Ngày mai nhiều chú ý bọn họ một ít.(Mộ Tuyết)
- Vâng, lão nô xin cáo lui.(Mạc Phi Vân)
Hôm sau, nhóm Mạc Phi Vân thức dậy đã thấy nhóm Hoắc Vũ Hạo thức dậy rồi.
Về phần Đường Long thì nhóm Mạc Phi Vân thấy Đường Long ngồi ở vị trí cũ nhưng không cảm ứng được chút khí tức nào.
Điều này, làm cho Mạc Phi Vân trong lòng khiêng kỵ không thôi mà Mộ Tuyết và Duy Na nhìn về phía Đường Long với vẻ mặt ngưng trọng.
- Vũ Hạo, không biết các ngươi ba người trong là ai đòi hỏi thu hoạch Hồn hoàn?(Mạc Phi Vân)
- Là ta, Hồn Lực của ta đã 30 cấp cần thích hợp một Hồn hoàn để đột phá lên Hồn Tôn.
Hai vị bằng hữu là đi theo giúp ta, sư phụ chỉ là áp trận sẽ không tùy tiện xuất thủ.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tuổi nhỏ đã muốn thành Hồn Tôn? Thật sư không tồi.(Mạc Phi Vân)
Mạc Phi Vân đám người tốc độ rất nhanh, một lát sau tựu thu dọn sẵn sàng dùng qua điểm tâm.
Duy Na cùng Mộ Tuyết như trước là ngày hôm qua cách ăn mặc.
Một hàng mười một người cùng lên đường.
Trừ bỏ Mạc Phi Vân ở ngoài, bọn họ đoàn đội trung những người khác đều rất ít mở miệng, hai cái cô gái cũng chỉ là ngẫu nhiên khe khẽ nói nhỏ mà thôi.
Đối với Hoắc Vũ Hạo ba người cũng không có nhiều lắm để ý.
Đối với Mạc Phi Vân những người này, Hoắc Vũ Hạo vẫn là có chút hảo cảm, bọn họ vẫn chưa hỏi Hoắc Vũ Hạo ba người loại mẫn cảm vấn đề.
Tuy rằng kêu lên ba người cùng