Nghe xong Thiên Mộng Băng Tàm cái này một lời nói, Băng Đế trầm mặc, nó tựa hồ là bị nói trúng tâm sự, chính đang yên lặng tự hỏi.
- Ta đã trở về, Băng Đế.
Lẽ nào chúng ta nhiều năm như vậy không gặp, ngươi còn không chịu đi ra gặp ta một lần sao?(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Thiên Mộng, ngươi có biết hay không, ta chủng tộc đối với ngươi chủng tộc mà nói, chính là thiên địch?(Băng Đế)
- Ta đương nhiên biết, có thể vậy thì như thế nào? Ai quy định thì không thể thích chính mình thiên địch cơ chứ? Nguyên nhân chính là như vậy, ta mới càng thêm yêu thích ngươi.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Đáng tiếc, ngươi không có thích ta tư cách.
Có điều, ta còn là rất cảm động, ngươi không ngờ lại chịu đem mình làm đồ ăn đuổi về đến làm cho ta ăn đi.
Lấy phương thức này làm cho chúng ta làm một thể, ta lại có thể nào không thành toàn ngươi đây? Ngươi mới có thể cảm thụ được, ta chính đang hướng về ngươi tiếp cận.(Băng Đế)
- Chờ ta một chút, ta liền muốn đến bên cạnh ngươi.
Ta tác thành cho ngươi phần này yêu thương, ta sẽ cố gắng đối với ngươi từng điểm từng điểm nhai mà nghiền ngẫm ngươi thân thể cùng năng lượng.
Đưa chúng nó biến thành ta một bộ phận.(Băng Đế)
- Ngươi thì không thể ôn nhu một ít sao? Đều là như thế lạnh lẽo, bá đạo.
Chẳng trách đến bây giờ ngươi vẫn là độc thân.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Hừ, nếu không phải chủ thượng để ta thật tốt chăm sóc hắn thì ta không nguyện ý gặp ngươi.(Băng Đế)
Thiên Mộng Băng Tằm câu thông với Hoắc Vũ Hạo.
- Vũ Hạo, chuẩn bị sẵn sàng.
Ta nói bắt đầu thời gian, ngươi liền muốn nhẫn nại trụ giá lạnh.
Nhất định phải chịu đựng.
Biết chưa?(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ta biết rồi.(Hoắc Vũ Hạo)
Thiên Mộng Băng Tàm tâm tình tựa hồ rất khẩn trương cũng không hề phát hiện Hoắc Vũ Hạo tâm tính trên biến hóa.
Băng Đế chưa có hiện thân rốt cuộc hiện thân.
Hắc ám bầu trời một lần nữa đã biến thành màu bích lục, một đạo bích lục tia sáng ở trên bầu trời mang theo một đạo hoành văn, hầu như chỉ là bích quang lóe lên, Thiên Mộng Băng Tàm đối diện liền thêm một con Hồn thú.
Hoắc Vũ Hạo cũng tại tập trung tinh thần quan sát.
Tại hắn nghĩ đến, tương tự là Cực Bắc Chi Địa Tam đại Thiên Vương một trong Băng Đế, xếp hạng vẫn tại Thái Thản Tuyết Ma Vương bên trên, nó thể tích chí ít sẽ không so với Thái Thản Tuyết Ma vương nhỏ quá nhiều đi nhưng khi Băng Đế chân chính xuất hiện ở hắn nhận biết bên trong lúc, Hoắc Vũ Hạo không khỏi có chút ngạc nhiên.
Băng Đế bản thể là Băng Bích Đế Hoàng Hạt có chiều cao khoảng chừng có 1m50, trên người có có hai cái màu sắc, một người là băng màu sắc, một cái khác chính là bích lục.
Thân thể phía trước có bốn tầng chồng chất, mỗi một tầng độ dài đều so với nửa thước hơi nhiều hơn chút, đầu liền sinh trưởng ở đoạn trước nhất tầng kia trên, màu trắng bạc khẩu khí lập loè thăm thẳm hàn quang.
Nhất làm cho Hoắc Vũ Hạo chú ý tới, là nó cái kia một đôi mắt.
Con mắt của nó là màu vàng, giống như là hai viên hoàng toản khảm nạm ở phía trên cũng là sáu biên hình.
Tinh hào quang màu vàng lấp loé, càng là có loại bảo quang rạng rỡ cảm giác.
Nếu như nói nó này nửa người trên đã đầy đủ óng ánh, như vậy thân thể của nó phần sau, cái kia thật dài mà nhếch lên đuôi, chính là tất cả huyễn thải hạt nhân.
- Ngươi tới rồi.(Thiên Mộng Băng Tằm)
Băng Đế nhìn Thiên Mộng Băng Tàm cái kia toàn thân xán kim nhưng chỉ là dùng lực lượng tinh thần ngưng kết mà thành thân thể tựa hồ vô cùng bất ngờ, tinh màu vàng trong tròng mắt, toát ra một tia kỳ dị.
- Thiên Mộng, ngươi không dám gặp mặt trực tiếp ta mà dùng lực lượng tinh thần cùng ta trò chuyện sao?(Băng Đế)
- Thiên Mộng không thể dùng bản thể vì nó đã hiến tế cho người khác rồi.(Uyên Long)
- Uyên Long đại nhân, sao ngài lại ở đây?(Băng Đế)
- Nhận lão công lệnh mà tới làm bảo hiểm cho nhân loại đang ẩn dưới đống tuyết.(Uyên Long)
Băng Đế liếc mắt nhìn xuống nền tuyết trắng phát hiện ra Hoắc Vũ Hạo ở bên dưới, nàng từ trên người Hoắc Vũ Hạo phát hiện ra khí tức của Thiên Mộng Băng Tằm.
- Là chủ thượng mệnh lệnh để Thiên Mộng hiến tế cho tên nhân loại này?(Băng Đế)
- Đúng vậy, hắn theo trong miệng lão công là trên thế giới này Thiên Mệnh Chi Tử.(Uyên Long)
- Vậy sao?(Băng Đế)
Băng Đế liếc mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo ở bên dưới nền tuyết suy nghĩ một chút cũng không có động thủ với Thiên Mộng Băng Tằm.
- Thiên Mộng, kế tiếp làm thế nào thì ta tùy theo ngươi mà làm nhưng đừng tưởng rằng ta sẽ chấp nhận ngươi.(Băng Đế)
- Không thể nói trước được điều gì.(Thiên Mộng Băng Tằm)
Băng Đế đã đồng ý nên Thiên Mộng Băng Tằm không có dấu diếm, Băng Đế phát giác được không biết từ bao giờ mà dưới thân mình một tầng nhàn nhạt màu trắng màng ánh sáng xuất hiện.
- Xem ra ngươi đã có dự mưu từ trước.(Băng Đế)
Kim quang thu liễm, hóa thân làm Hoắc Vũ Hạo hình thái Thiên Mộng Băng Tằm đã một lần nữa xuất hiện tại trước mặt Băng Đế mang trên mặt một tia nhàn nhạt mỉm cười.
Tay phải Thiên Mộng Băng Tằm giơ lên, hướng về Băng Đế nhất chỉ, kim quang lấp loé thì Băng Đế thân thể không ngờ lại biến mất không còn tăm hơi.
- Không nghĩ tới, mất đi thân thể chi hậu ta, trái lại có thể ứng dụng một ít trước đây không dám nghĩ năng lực.
Đáng tiếc, đây là ta một lần duy nhất cơ hội.(Thiên Mộng Băng Tằm)
Một tầng tinh tế màu trắng màng ánh sáng lại xuất hiện trên không trung, chỉ có Băng Đế đã biến mất không còn tăm hơi.
Màu trắng màng ánh sáng từ từ phiêu rơi xuống mặt đất, làm lại chui vào cái kia băng thất bên trong bao trùm lại rồi Hoắc Vũ Hạo thân thể.
Cực hàn bị trong nháy mắt ngăn cách nhưng Hoắc Vũ Hạo thân thể vẫn như cũ cứng ngắc như sắt, cả người mặt ngoài đều nhiều hơn một tầng sương lạnh.
- Vũ Hạo, ngươi như thế nào? Ca thành công.(Thiên Mộng Băng Tằm)
Hoắc Vũ Hạo tuy rằng thân thể cương lạnh nhưng thần trí nhưng là dị thường tỉnh táo.
- Tại sao?(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo tại chính mình thế giới tinh thần bên trong lạnh lùng hỏi Thiên Mộng Băng Tằm.
- Cái gì tại sao?(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Tại sao gạt ta? Ngươi đi tới nơi này mục đích, thật sự chỉ là vì giúp ta thức tỉnh đệ nhị vũ hồn sao? Cái kia vừa mới cái này như thế nào nói?(Hoắc Vũ Hạo)
Thiên Mộng Băng Tàm trầm mặc.
Hoắc Vũ Hạo bi phẫn thét lên.
- Thiên Mộng, ngươi biết không, từ khi ta rời khỏi Công Tước Phủ.
Tuy ngươi được lão sư đưa tới nhưng ta coi ngươi là người thứ nhất mang cho ta hi vọng đồng bọn.
Ta đem ngươi xem là thân cận nhất bằng hữu.
Là ngươi để ta có mục tiêu nhưng ngươi tại sao muốn gạt ta? Tại sao?(Hoắc Vũ Hạo)
- Chỉ là vì đem ta xem là con rối, làm cho ta mang ngươi đi tới nơi này sao? Ta bính hết tất cả lực lượng đi tới nơi này, nhìn thấy chỉ là ngươi đối với Băng Đế yêu say đắm.
Ta không để ý cùng ngươi mạo hiểm, nếu như ngươi sớm nói cho ta biết, vì ngươi ta nguyện ý, cho dù là núi đao biển lửa, ta cũng nguyện ý cùng ngươi đi một chuyến.
Có thể ngươi không nên gạt ta.(Hoắc Vũ Hạo)
Thiên Mộng Băng Tàm thở dài một tiếng mới mở miệng.
- Xin lỗi, Vũ Hạo.
Ta là lừa ngươi.
Là ta chưa hề hoàn toàn tin tưởng ngươi dù ngươi được chủ thượng xem trọng.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ta không biết nếu như ta đem thật tình nói cho ngươi biết về sau ngươi vẫn có nguyện ý hay không theo ta đến đây.
Không sai, ta là có tư tâm, ta hy vọng có thể vĩnh viễn cùng Băng Đế ở chung một chỗ.
Từ khi ta đi tới thế giới này, vui vẻ duy nhất quá cũng chỉ có Băng Đế.
Tựa như nhân loại các ngươi trong lúc đó ái tình như thế.
Dù cho nàng chỉ là muốn đem ta xem là đồ ăn, ta vẫn như cũ việc nghĩa chẳng từ nan yêu nó.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ta không biết làm như vậy sẽ làm ngươi bị thương tổn.
Ta không hy vọng ngươi xem thường ta.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Giống như Băng Đế nói như vậy, ta là một tên phế vật cũng là một kẻ nhu nhược.
Băng Đế tên đầy đủ gọi là Băng Bích Đế Hoàng Hạt.
Ở mảnh này lạnh giá trên mặt đất, nó là chân chính thống trị một trong.
Nó chỗ ở Băng Bích Hạt bộ tộc, chính là bắt chúng ta Băng Tằm bộ tộc cho rằng đồ ăn nhưng khi ta tại 200 ngàn năm trước lần thứ nhất nhìn thấy nó thời điểm vẫn như cũ bất trị đã yêu nó.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Nếu như chúng ta chưa tìm Băng Đế trước liền xuất hiện chuyện ngoài ý muốn hoặc là năng lực của ngươi cũng không hề khố trụ nó làm sao bây giờ?(Hoắc Vũ Hạo)
- Điều đó là không có khả năng.
Tại ta Tinh Thần Dò Xét, tình huống như thế hầu như không thể nào xuất hiện.
Hơn nữa, ta cũng không thể nào giữ không nổi nó.
Sau khi ta chết, ta lột xác chính là thế giới này trên Hồn thú có khả năng sản xuất vũ khí mạnh mẽ nhất, đừng nói là nó coi như là Cực Bắc Chi Địa Tam đại Thiên Vương bên trong xếp hạng thứ nhất Tuyết Đế, tiếp cận đến ta phạm vi 10m cũng có nắm chắc đưa nó nhốt lại.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Đáng tiếc, ta cũng chỉ có lần này cơ hội mà thôi.
Đây là ta cùng ngươi dung hợp về sau lần thứ nhất ly thể chiến đấu cũng là một lần cuối cùng.
Bởi vì, ta Linh Hồn Lực đã không cho phép lại có thêm tình huống như thế xuất hiện.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ta dù sao cũng là ngươi hồn hoàn, từ lâu cùng ngươi dung làm một thể.
Còn ngươi lo lắng nguy hiểm là không tồn tại, ta còn có một loại chung cực lực lượng có thể tại trong nháy mắt đưa ngươi đưa ra bên ngoài mấy trăm dặm.
Như vậy, chí ít bảo đảm ngươi an toàn không cần phải vấn đề.
Vũ Hạo, ngươi trước sau phải nhớ đến một điểm, tuy rằng ta lần này đối với ngươi có đề phòng nhưng chúng ta là một thể, có vinh cùng vinh.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ta chỉ có thể tận ta có thể làm được càng tốt hơn.
Liền tính không có cùng Băng Đế tình cảm, ta cũng nhất định sẽ mang ngươi tới đây Cực Bắc Chi Địa, bởi vì chỉ có ở chỗ này năng lực của ta mới có thể mức độ lớn nhất phát huy ra, giúp ngươi tại thức tỉnh Võ Hồn lúc tìm một cái lựa chọn tốt nhất.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ta có phải hay không tâm rất yếu đuối?(Hoắc Vũ Hạo)
- Không, cái này không thể trách ngươi.
Bất cứ sinh vật nào tâm tính đều trải qua thời gian tẩy lễ mà hình thành.
Ngươi chỉ là quá ỷ lại ta mà thôi.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Ngươi không cảm thấy sao? Bất kể là tại ngươi tu luyện vẫn là kiểm tra, thậm chí là gặp phải nguy hiểm thời điểm.
Trong lòng ngươi đều sẽ tiềm thức tự nói với mình, dù như thế nào ta còn có Thiên Mộng ca.
Hoặc là.
Ta chỉ muốn nỗ lực tu luyện, Thiên Mộng ca sẽ mang ta trở nên càng cường đại hơn.
Có đúng hay không?(Thiên Mộng Băng Tằm)
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng gật đầu, lúc này thân thể của hắn cứng ngắc cũng đã hóa giải rất nhiều, huyết dịch lưu chuyển tốc độ kèm theo Hồn lực vận hành bắt đầu tăng nhanh.
- Phần này ỷ lại đối với ngươi mà nói, có lúc là việc tốt nhưng có lúc nhưng là chuyện xấu.
Quá độ ỷ lại sẽ làm ngươi lạc lối tự mình.
Ngươi là ngươi mà ta là ta, ta bây giờ là Trí Tuệ Hồn hoàn trợ giúp ngươi đi trên con đường Hồn Sư càng bước xa hơn.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Thiên Mộng ca, đa ta…(Hoắc Vũ Hạo)
- Vũ Hạo co cẳng lên mà chạy đi.
Băng Bích Hạt nhất tộc cảm ứng không được Băng Đế khí tức đang mò đến đây.(Thiên Mộng Băng Tằm)
Nghe vậy, Hoắc Vũ Hạo không dám chậm trễ co cẳng chạy thụt mạng.
Thiên Mộng Băng Tằm tỏa ra Tinh Thần Lực che dấu Hoắc Vũ Hạo khí tức, về phần dấu chân để lại không cần lo lắng vì bão tuyết sẽ xóa đi.
Hí Hí
- Vẫn là bị phát hiện sao? Uyên Long đại nhân chẳng lẽ mặc kệ hắn chết ở đây sao?(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Không cần ta xuất thủ, đã có người thay ta xuất thủ rồi.(Uyên Long)
Rốnggg
Uyên Long vừa dứt lời thì một tiếng hét vang lên, Thiên Mộng Băng Tằm và Hoắc Vũ Hạo thông qua Tinh Thần Dò Xét nhận ra Thái Thản Tuyết Ma Vương đang cản đường Băng Bích Hạt nhất tộc.
Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng tăng nhanh tốc độ của mình rời khỏi, khi hết thể lực mới ngã vào trong tuyết.
- Liền ở chỗ này đi.
Ta vừa tra xét qua, trong phạm vi trăm dặm khá là an tĩnh, không có cái gì hồn thú qua lại.
Vũ Hạo, ngươi bây giờ vẫn chưa thể nghỉ ngơi.
Đón lấy mới thật sự là thử thách ngươi thời điểm.(Thiên Mộng Băng Tằm)
- A? Còn muốn thử thách ta?(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi không muốn tiến hành khảo nghiệm?(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Khảo nghiệm gì?(Hoắc Vũ Hạo)
- Chúng ta tới Cực Bắc Chi Địa làm gì?(Thiên Mộng Băng Tằm)
- Cho ta thức tỉnh vũ hồn a! Ngươi là nói, ngươi muốn xử trí Băng Đế?(Hoắc Vũ Hạo)
- Đúng vậy.(THiên Mộng Băng Tằm)
- Không cần vòng vo làm gì? Ta sẽ tận lực thu liễu sức mạnh của mình nhưng ngươi nhất định phải kháng trụ lực lượng còn lại của ta tản dật ra.(Băng Đế)
Băng Đế đột nhiên lên tiếng làm cho Hoắc Vũ Hạo giật mình.
Một đoàn kim quang từ Hoắc Vũ Hạo mi tâm nơi bốc lên, từ từ bay vào không trung, mới vừa lúc mới bắt đầu, nó chỉ là một cái điểm sáng màu vàng kim, dần dần quang điểm khoách mở ra, qua trong giây lát liền trở nên có đường kính khoảng 1m.
Hào quang lóe lên, một bóng người từ màu vàng bên trong chui ra, tại nó đi ra nháy mắt không trung màu vàng kim cũng biến mất theo.
Một cái chỉ có to bằng nắm tay màu vàng kim chùm sáng từ Hoắc Vũ Hạo cái trán nơi tuôn ra, trôi nổi ở giữa không trung mà bị nhiếp ra thân ảnh không phải ai khác ngoài Băng Bích Đế Hoàng Hạt.
- Thiên Mộng rốt cuộc ngươi đang âm mưu cái gì?(Băng Đế)
- Nói sao đây ta? Tóm lại, đây là cách mà ta cùng chủ thượng thương lượng để cho Hoắc Vũ Hạo thành Thần, chỉ có thành Thần thì Hồn thú chúng ta khi hiến tế cho nhân loại thành Hồn Linh theo đó cũng thu được vô tận sinh mệnh.(Thiên Mộng Băng Tằm)
Thiên Mộng Băng Tằm bắt đầu thao thao bất tuyệt dụ dỗ Băng Đế, Băng Đế nhịn không được ngăn cản Thiên Mộng Băng Tằm nói tiếp mà nàng cũng động lòng, không chỉ Băng Đế động lòng mà Hoắc Vũ Hạo cũng động lòng, không có bất kỳ Hồn Sư nào là không muốn thành Thần cả.
Phải biết, kể từ thời Đường Tam đã không có bất kỳ Hồn Sư nào thành tựa Thần chi cả.
Hoắc Vũ Hạo mặc dù không có nghĩ qua chính mình sẽ vì vậy mà nhất phi trùng thiên nhưng có Băng Bích Đế Hoàng Hạt Võ Hồn, hắn liền lại cũng không phải một cái đơn thuần Khống Chế hệ Hồn Sư mà là Khống Chế hệ cùng Cường Công hệ song thuộc tính cường đại Hồn Sư.
Vô luận Băng Bích Đế Hoàng Hạt mang cho hắn Hồn kỹ gì nhưng lấy thực lực của nó cùng Cực Bắc Chi Địa Tam Đại Thiên Vương tên tuổi đều nhất định là cường hoành công kích Hồn kỹ.
Thậm chí, có mười vạn năm hồn thú nhất định ra Hồn Cốt.
Băng Đế thả ra Tinh Thần Bản