Hôm nay là ngày công bố điểm thi đại học, cũng là ngày mà vô số thí sinh và phụ huynh chờ mong nhưng đồng thời lại thấp thỏm lo âu.
Chờ mong, là mong bản thân hoặc con mình được thành tích tốt.
Thấp thỏm lo âu, là vì sợ bản thân hoặc con mình thành tích không tốt dẫn đến không vào được trường đại học lý tưởng.
Sáng sớm, Lạc Triệu Quốc và Lưu Phương ngồi canh điện thoại để nghe thông báo điểm của Lạc Vũ, nhưng bởi vì có quá nhiều người tra điểm nên tạm thời chưa đến lượt Lạc Vũ.
Nửa tiếng sau, Lưu Phương đọc số báo danh của Lạc Vũ, bên kia điện thoại có một giọng nói truyền đến.
"Ngữ văn 150 điểm, Toán học 150 điểm, Tiếng Anh 150 điểm, Tổ hợp môn Khoa học xã hội 300 điểm, tổng cộng 750 điểm, đứng hạng nhất Hoa Quốc và là Thủ khoa đầu tiên đạt điểm tối đa".
Sau khi nghe được đáp án mà mình muốn, Lưu Phương ngây dại, không thể tin được mà nghe lại lần nữa.
Chiếc microphone tuột khỏi tay rồi rơi xuống đất, nước mắt bắt đầu trào ra khỏi hốc mắt.
Lạc Triệu Quốc với Lạc Vũ thấy vậy cũng không khỏi lo lắng, chẳng lẽ thi không tốt?
"Tiểu Vân, rốt cuộc em làm sao vậy, có chuyện thì mau nói".
Lạc Triệu Quốc cũng lo lắng.
Lưu Phương xoay người ôm chặt Lạc Triệu Quốc, nước mắt chảy dài: "Triệu Quốc, Tiểu...!Tiểu Vũ thi được 750 điểm, đứng nhất cả nước, là Thủ khoa cả nước, chính là Thủ khoa cả nước a!!" Lưu Phương kích động không thể kiềm chế được, nằm trong lồng ngực Lạc Triệu Quốc khóc lớn.
"Thực sự, thật là Thủ khoa, con trai chúng ta là Thủ khoa cả nước".
Lạc Triệu Quốc ôm chặt lấy Lưu Phương, ánh mắt ươn ướt.
Lạc Vũ yên lặng nhìn ba mẹ ôm nhau, mỉm cười nhàn nhạt, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào thân ảnh thiếu niên tạo nên bức tranh mỹ lệ lộng lẫy.
................!
Từ khi biết con mình trở thành Thủ khoa cả nước, Lưu Phương cũng không định đi khoe khắp nơi, bởi vì những người quen thuộc với nhà bọn họ đều biết, từ nhỏ đến lớn thành tích của Lạc Vũ không được tốt, giờ mà nói Lạc Vũ trở thành Thủ khoa cả nước thì căn bản cũng không có ai tin.
Cho nên chỉ tính cả nhà ba người ra ngoài ăn một bữa để chúc mừng mà thôi, nhưng khi chuẩn bị ra khỏi cửa, Lạc Triệu Quốc lại nhận được một cuộc gọi.
Cúp điện thoại, sắc mặt Lạc Triệu Quốc có chút khó coi, Lưu Phương hỏi: "Làm sao vậy?"
"Là anh cả gọi điện đến, nói đã đặt chỗ ở khách sạn, giờ kêu chúng ta đi qua ngay".
Lạc Triệu Quốc hiểu tính nết của anh cả nhà mình, cho nên lần này không đơn giản chỉ là ăn cơm thôi đâu.
Nghe vậy, Lưu Phương cũng sa sầm mặt: "Sao lại cố tình chọn ngay lúc này? Thôi, chúng ta đi, bằng không bọn họ lại nói bừa cái gì nữa".
Đối với anh trai và cô em gái của chồng, Lưu Phương không thể nào thích nổi.
Lạc Vũ cũng có ấn tượng không tốt về bác cả với cô út của mình, bởi vì từ nhỏ, mỗi khi ba người đến ăn bữa cơm gia đình, bác cả và cô út luôn so sánh cậu với con của bọn họ, lần nào cũng nói những lời rất khó nghe.
Không phải những người có cùng quan hệ huyết thống cậu sẽ coi họ như người thân, trong lòng Lạc Vũ, một nhà bác cả với cô út đều thuộc hàng "người xa lạ đáng ghét".
Khi đến khách sạn năm sao nổi tiếng ở G thị, thời điểm đi vào đại sảnh, Lạc Vũ đột nhiên nói với Lạc Triệu Quốc và Lưu Phương: "Ba mẹ, hai người lên trước đi, con đi nhà vệ sinh một chuyến".
"Được, nhớ rõ phòng 302, đừng đi nhầm".
Lạc Triệu Quốc nắm tay Lưu Phương đi vào thang máy.
Nhìn cửa thang máy khép lại, Lạc Vũ đi tới nhà vệ sinh ở lầu một, mở cửa ra, bước vào rồi đóng cửa lại, trong đầu lập tức triệu hoán hệ thống.
"Hệ thống, lời vừa nãy có ý gì? Cậu còn có thể thăng cấp?"
[Đương nhiên, ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đạt được danh hiệu Thủ khoa cả nước, được khen thưởng một lần đại rút thăm, 10 điểm thuộc tính, hoàn thành nhiệm vụ ẩn nổi tiếng cả nước, chỉ cần toàn bộ điểm thuộc tính của ký chủ đạt 80 điểm, hệ thống có thể thăng cấp lên trung cấp, hơn nữa toàn bộ kỹ năng của ký chủ sẽ được tăng lên một bậc, mà các kỹ năng về sau cũng có thể tự thăng cấp]
Hóa ra còn có nhiệm vụ ẩn, nếu cậu không hoàn thành nhiệm vụ Thủ khoa cả nước, nhiệm vụ ẩn sẽ không được kích hoạt, và cũng không có khả năng hoàn thành.
Điều khiến Lạc Vũ động tâm nhất chính là tất cả kỹ năng đều tăng lên một bậc, hơn nữa còn có công năng tự thăng cấp.
Nói cách khác, kỹ năng ghi nhớ có thể thăng lên cao cấp, mà nấu ăn sơ cấp cũng có thể thăng lên trung cấp, về sau các kỹ năng có thể tự thăng cấp mà không cần phải đợi hệ thống khen thưởng hoặc đại rút thăm trúng thưởng.
Cái công năng này quả thật rất tốt.
Lạc Vũ có chút gấp chờ không nổi: "Mau thêm 10 điểm thuộc tính vào trí lực".
[Đinh...!trí lực tăng 10 điểm, đã thỏa mãn điều kiện thăng cấp, hiện tại hệ thống bắt đầu thăng cấp, hệ thống đang thăng cấp....!Đinh...!thăng cấp thành công, hệ thống trung cấp mở ra]
Ký chủ: Lạc Vũ
Giới tính: Giống cái
Tuổi: 17 tuổi
Trí lực: 80 điểm (tối đa 100 điểm)
Nhan sắc: 80 điểm (tối đa 100 điểm)
Khí chất: 85 điểm (tối đa 100 điểm)
Thể năng: 80 điểm (tối đa 100 điểm)
Điểm phân phối: 0 điểm
Trung cấp đại rút thăm trúng thưởng: 1 lần
Kỹ năng: Ghi nhớ ( cao cấp), Nấu ăn ( trung cấp), Nhạc kỹ (trung cấp)
Bạn lữ:???
Trên trang thuộc tính thêm một cái Trung cấp đại rút thăm trúng thưởng và Bạn lữ.
Đại rút thăm trúng thưởng Lạc Vũ còn có thể lý giải, nhưng Bạn lữ là cái quỷ gì? Cái này cũng được hiển thị trên trang thuộc tính?
[Một giống cái hoàn mỹ, không chỉ bản thân ưu tú, mà còn phải có được một giống đực xuất sắc làm bạn đời, như vậy mới là người đại thắng nhân sinh] Hệ thống giải thích.
Lạc Vũ: "Hệ thống, tôi cũng là giống đực".
[Ký chủ, xin đừng hoài nghi công năng phân biệt giới