[Ký chủ có muốn đánh cắp huyết mạch này không - Có / Không]Đôi mắt của Gustav mở to khi cậu đọc thông báo cuối cùng.“Đánh cắp huyết mạch của Cô Aimee?” Tâm trí cậu đang ở trong trạng thái hỗn loạn khi cậu tự hỏi.“Có… ý tôi là không…” Gustav hoảng sợ trả lời.[Ký chủ đã quyết định đánh cắp huyết mạch này][Trích xuất huyết mạch bây giờ sẽ bắt đầu]Gì? Ta đã nói không!” Nhớ lại huyết mạch của cô ấy lúc trước mạnh mẽ như thế nào, khiến Gustav vô thức nói đồng ý nhưng sau khi nhận ra rằng cô Aimee chưa bao giờ đối xử với cậu như những người khác, cậu nhanh chóng thay đổi quyết định.“Ôi Chúa ơi, mình đã làm gì thế này?” Gustav hét lên trong lòng khi một thông báo khác xuất hiện.[Quy trình trích xuất huyết mạch: 0% / 100%]Gustav nhanh chóng nghĩ cách cứu vãn tình hình.
Cậu nhớ rằng cô Aimee hiện đang nắm lấy cánh tay cậu và quyết định kéo cánh tay của cậu lại, cảm thấy rằng tiếp xúc cơ thể là cần thiết để trích xuất huyết mạch nhưng dù cậu có cố gắng thế nào đi chăng nữa, sự nắm chặt của cô Aimee trên tay cậu vẫn mạnh hơn cậu dự đoán.Cô ấy dường như bị choáng váng khi cô ấy giữ chặt lòng bàn tay của Gustav với đôi lông mày của cô ấy thỉnh thoảng nhíu lại.“Ôi Chúa ơi, cô ấy sẽ mất đi huyết mạch nếu không buông mình ra,” Gustav vẫn đang cố gắng kéo cánh tay của mình ra khỏi vòng tay của cô ấy.Đột nhiên cậu nhận thấy điều gì đó."Phần trăm không thay đổi", Gustav nhìn chằm chằm vào thanh phần trăm.[Quy trình trích xuất huyết mạch: 0% / 100%]Đã vài giây kể từ khi cô Aimee nắm lấy cậu bằng hai ngón tay nhưng nó vẫn ở mức 0%.‘Hmm,’ Một giây sau khi nhận thấy điều đó, một thông báo khác xuất hiện trong tầm mắt của cậu, thay thế thông báo trước đó.[Trích xuất huyết mạch không thành công]“Hả, tại sao nó lại thất bại?” Gustav tự hỏi trong đầu, quên mất rằng mình đã phản đối việc khai thác vài giây trước."Cô Aimee đang làm gì vậy?""Tại sao cô ấy mất nhiều thời gian để kiểm tra tên rác rưởi đó?"Các học sinh đang bàn tán xôn xao với nhau khiến cô Aimee thoát khỏi sự mơ màng.Cô nhanh chóng buông Gustav ra và nhìn chằm chằm vào mắt cậu như đang tìm kiếm điều gì đó.Gustav cũng nhìn cô chằm chằm.
Cậu cố tỏ ra bình tĩnh nhưng bên trong cậu đang hét lên sợ hãi, ‘Ôi Chúa ơi, mình chết chắc! cô ấy chắc hẳn đã nhận thấy nó! Cô ấy hẳn đã cảm nhận được rằng mình đã cố gắng đánh cắp Huyết mạch của cô ấy! Hệ thống chết tiệt này cuối cùng đã đưa mình đến lươi hái của thần chết! Mình biết cuộc sống của mình chỉ kéo dài để mình chết sau này! Cô Aimee sẽ khiến mình thành…” Giữa những suy nghĩ hỗn độn của cậu, câu hỏi của Miss Aimee đã đưa cậu trở lại thực tế."Huh?" Cậu không nghe rõ câu hỏi của cô ấy, do đó cậu không có bất kỳ phản hứng gì.“Tôi hỏi, em đã đả thông năng lượng huyết mạch của mình thông qua điểm thứ ba như thế nào?” Cô Aimee lặp lại câu hỏi của mình."Hả?" Gustav bị sốc trước câu hỏi đột ngột và bất ngờ.Có vẻ như cả lớp cũng vừa nghe thấy câu hỏi và họ cũng phản ứng như Gustav."Gì? Điểm thứ ba? Em?" Gustav hỏi với vẻ mặt hoang mang."Cô Aimee chắc đã nhầm!""Làm thế nào mà cái thứ rác rưởi này có thể xoay chuyển huyết mạch của cậu ta đến điểm thứ ba!"“Nó là không thể!”Gustav không nói bất cứ điều gì nhưng cậu đồng ý với họ trong lòng tin rằng cô Aimee chắc chắn đã nhầm.Cô Aimee nhìn chằm chằm vào các học sinh với cái nhìn đen tối, "Ồ, vậy là tôi nhầm rồi à?" cô ấy quay sang Gustav, "Có dị năng mới từ huyết mạch của em mà em không thể sử dụng trước đây không?" Cô Aimee đặt câu hỏi."Dị năng mới?" Tâm trí của Gustav ngay lập tức quay trở lại khi cậu đang kiểm tra bảng kỹ năng và dị năng."Cái này có tính không?" Gustav hỏi khi làn da của cậu bắt đầu nhăn nhúm từ mặt đến từng bộ phận trên cơ thể lộ ra.Trong vài giây, màu da của cậu ta đã chuyển sang màu sẫm.Há hốc miệng!Các học sinh đã bị sốc khi thấy màu da của Gustav thay đổi."Không phải huyết mạch của cậu ta chỉ cho cậu ta khả năng thay đổi màu tóc của mình sao?" Đây là những suy nghĩ trong đầu họ.“Gustav đã vượt qua cuộc kiểm tra bằng cách đả thông năng lượng của mình đến điểm thứ ba! Lần sau nếu em khẳng định tôi nhầm lẫn, tôi sẽ dạy em cách cư xử mà em không thể nhận được từ cha mẹ của mình! " Cô Aimee quay sang trừng mắt nhìn các học sinh và nói với một giọng điệu cảnh cáo mạnh mẽ.Những học sinh nói trước đó mặt tái mét sau khi nghe điều đó.“Bây giờ em có thể quay trở lại chỗ ngồi của mình,” Cô Aimee nói với vẻ mặt xa cách thường thấy.Gustav gật đầu và tiến về chỗ ngồi của mình.Các bạn cùng lớp của cậu vẫn có vẻ kinh ngạc và nghi ngờ."Ngay cả khi cậu ta có thể đả thông huyết mạch của mình thông qua điểm thứ ba, điều đó không thay đổi thực tế rằng, cậu ta là đồ rác