Rừng Phong Lâm: Hai hồn thú.
Phong Lâm sâu bên trong nơi chiến đấu của Tiểu Bạch, Tiểu Hắc và lão nhân thần bí lúc này cây cối vô số đã ngã đỗ nghiên trời lệch đất.
Mặt đất thì cũng xuất hiện vô số hố to hố nhỏ chi chít rất nhiều do bị các lực lượng lớn của bật cao thâm không ngừng dùng chiêu thức có sức công phá lớn đánh nhau kịch liệt.
Lúc này trận chiến cũng đã xấp tới hồi kết, Tiểu Hắc trong chân thân Hắc Ngư Long to lớn hiện vết thương trên thân thể cũng đã xuất hiện khá nhiều, Tiểu Bạch thì tuy không biến hóa chân thân nhưng vẻ mặt hiện cũng đã lộ rõ sự đuối sức trước sự công kích không ngừng của lão nhân thần bí.
Bỗng ngay lúc này lão nhân thần bí sau một hồi liên hoàn công kích thì liền dừng lại trên không hướng hai hồn thú nói.
"Sao hả.! Hai tiểu hồn thú nhỏ các ngươi hiện đã biết sự lợi hại của lão phu ta đây chưa hả."
"Hừ...." Tiểu Bạch liền tức giận ngút trời hừ lạnh nói. "Lão rùa đen ngươi.! Đại tỷ tỷ ta đây còn chưa có dùng hết sức đâu."
"Ngươi..." Lão nhân thần bí bị gọi là rùa thì liền tức giận rung người nói. "Giỏi.! Giỏi lắm cho một con hồn thú không biết trời cao đất dày ngươi."
Tiếp lão nhân thần bí bỗng liền đưa kiếm lớn trong tay lên thẳng hướng Tiểu Bạch, rồi lập tức không biết lão dùng cách gì mà thanh kiếm lớn trong tay lão liền như được bao bọc thêm một tầng lửa đỏ rực rỡ.
"Vậy thì hồn thú nhỏ ngươi hãy... Chết Đi..." Tiếp lão liền gầm lớn một tiếng xong lập tức biến mất ngay lập tức.
"Tiểu Bạch.! Cẩn Thận...." Tiểu Hắc chân thân to lớn ở bên thấy vậy liền lập tức hốt hoảng vội phi người lao lên.
Rất nhanh Tiểu Bạch trong lúc còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy bỗng một hình bóng rất to lớn của Tiểu Hắc đã xuất hiện ra ngay trước mặt mình.
Lúc này Tiểu Hắc liền lại vẫy cái đuôi lớn của mình đánh trúng ngay Tiểu Bạch khiến Tiểu Bạch hiện đang trong ngỡ ngàng liền bị đánh văng sang một bên.
"Xoẹt........"
Một tiếng cắt sắc bén lớn bỗng cắt xuyên qua giữa thân của Hắc Ngư Long in dấu một đường vết thương rất lớn trên thân thể chân thân Hắc Ngư Long.
"Bùng...." Tiếp một tiếng bùng lớn của một ngọn lửa đỏ rực cực nóng liền lập tức bùng cháy ngay tại vết thương lớn mà kiếm vừa đi qua trên chân thân Hắc Ngư Long.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Không dừng lại đường chém của thanh kiếm hiện vẫn còn dư ảnh phóng một làn sóng lửa nóng rực thêm một khoảng rất xa, tạo thành những âm thanh cháy nổ lớn như vừa chém đứt cả thời không vậy.
"Grào.....". Hắc Ngư Long lúc này thì bỗng gào thét kinh thiên tỏ rõ sự đau đớn tột cùng.
"Tiểu Hắc.....". Tiểu Bạch bị đánh văng ra một bên lúc này sau khi ổn định thì liền thấy được hình ảnh chân thân Hắc Ngư Long đang bị bao bọc bởi một ngọn lửa cực nóng.
Sau tiếng hô gọi thì bỗng Tiểu Bạch nước mắt nghẹn ngào lập tức động thân phi nhanh qua phía chân thân Hắc Ngư Long vội hô lớn.
"Long Hồn.! Xuất....".
"Grào....". Ngay lập tức một hư ảnh mờ ảo Bạch Ngư Long liền từ thân thể của Tiểu Bạch mà hình thành phóng xuất nhanh về phía trước hướng chân thân Hắc Ngư Long.
Tiếp một hình ảnh ly kỳ hiếm thấy liền xuất hiện ở chốn rừng Phong Lâm này, đó là hư ảnh mờ ảo Bạch Ngư Long to lớn bỗng không do dự liền lao mình vào chân thân Hắc Ngư Long toàn thân rực rỡ lửa đỏ.
Tiếp hư ảnh Long Hồn Bạch Ngư Long liền lại như một người bảo vệ lập tức lượn quanh ôm lấy chân thân Hắc Ngư Long.
Rất nhanh khi Long Hồn Bạch Ngư Long tiếp cận ngọn lửa thì liền có thể thấy được phản ứng lửa tắt hóa thành mây trắng dày đặc to lớn hùng vĩ ở giữa không trung rất cao.
"Cái đó... lại là gì vậy a." Lão nhân thần bí hiện đang chứng kiến toàn cảnh cũng liền cau mày khó hiểu nhìn hình ảnh ly kỳ phía trước.
Tiếp Tiểu Bạch luôn phi nhanh theo sau Long Hồn Bạch Ngư Long lúc này liền không dừng lại lập tức lao người vào cụm mây trắng không lồ kia.
"Víu.... víu....". Tốc độ của Tiểu Bạch bỗng nhanh đến mức khiến tiếng gió cũng phải không ngừng phát ra tiếng réo víu lớn đến mức nhức tai, đau màn nhĩ.
Rất nhanh sau Tiểu Bạch liền từ trong cụm mây trắng khổng lồ trên tay ôm lấy thân thể kiệt quệ của Tiểu Hắc lao nhanh ra ngoài khỏi cụm mây trắng.
Khi vừa lao ra khỏi cụm mây trắng khổng lồ thì Tiểu Bạch liền dừng lại nhìn nhìn gương mặt đã nhợt nhạt của Tiểu Hắc lên tiếng nói.
"Tiểu... Tiểu Hắc... Ngươi... ngươi làm sao rồi hả.!"
"Phóc....". Tiểu Hắc bỗng miệng phun máu vẻ mặt yếu ớt nằm trong lòng Tiểu Bạch gượng nói. "Tiểu... Tiểu... Bạch.! Chạy... chạy... đi....".
"Tiểu Hắc....." Tiểu Bạch nghe vậy liền đau lòng thét lớn gọi tên Tiểu Hắc.
"Ư... Tiểu Bạch.!" Tiểu Hắc lại gồng mình có gắng lên tiếng nói. "Ta.. ta... Tiểu Hắc ta không sao."
Tiểu Hắc lại liền nói tiếp. "Tiểu Bạch.! Không phải ngươi còn việc cần phải làm vì đại ca ca nữa hay sao. Cho nên giờ Tiểu Bạch ngươi hãy đi trước đi, có được hay không."
"Tiểu Hắc...." Tiểu Bạch nghẹn ngào nói tiếp. "Đại ca ca chắc đã không còn tại thế nữa rồi, vậy nên hiện ta chỉ còn lại có mỗi một mình Tiểu Hắc ngươi thôi."
"Cho... cho.. nên Tiểu Hắc ngươi xin đừng có bỏ ta mà đi nữa có được hay không.?"
"Tiểu Bạch.! Tiểu Hắc ta có lẽ lần này sẽ không thể hứa với ngươi được rồi." Tiểu Hắc lòng đau như cắt nhìn nhìn kĩ hơn gương mặt của Tiểu Bạch đáp.
"Hic... hức... hức... Không được đâu mà... hức... hức... Tiểu Hắc ngươi đừng có như vậy nữa có được hay không a...". Tiểu Bạch hiện đã rất rối loạn không biết sẽ làm gì tiếp, hiện chỉ biết nước mắt tuôn rơi rối bời.
"Yên tâm là nó sẽ không có chết được đâu." Bỗng lão nhân thần bí lúc này liền xuất hiện phía trước hướng Tiểu Bạch nói.
Xong lão lại tiếp nói. "Còn giờ thì cả hai tiểu hồn thú nhỏ các ngươi hãy ngoan ngoãn mà theo lão phu ta đi."
"Lão rùa đen ngươi nằm mơ đi..." Tiểu Bạch mắt đỏ bừng căm ghét nhìn lão đáp, xong lại liền nói tiếp. "Dù ta có chết thì cũng không đi theo lão rùa ngươi đâu.!"
"Ha... ha.. ha...." Bỗng lão nhân thần bí cười lớn xong nói. "Vẫn còn cứng đầu nữa được sao."
Ngừng một nhịp lão lại nói thêm. "Vậy thì giờ lão phu cũng nên đánh cho tiểu hồn thú ngươi thành ra như tên kia rồi tiếp đem cả hai ngươi cùng về là được rồi chứ nhỉ."
"Lão dám.!" Tiểu Bạch tức giận quát lớn.
"Lão phu có gì mà không dám chứ." Lão nhân thần bí vẻ không mấy bận tâm nói tiếp. "Chỉ cần cả hai còn sống là được, còn về có bị thương nặng hay không thì lão phu cũng không có để ý đâu."
"Ha... ha... ha...." Nói xong lão liền lập tức cười lớn rất sảng khoái.
Lúc này bỗng Tiểu Hắc lại gượng lên tiếng hướng Tiểu Bạch nói. "Tiểu Bạch.! Lão rùa kia sẽ không giết ta đâu, cho nên Tiểu Bạch ngươi cứ việc yên tâm mà chạy đi đi. Nếu có duyên thì chúng ta còn sẽ gặp lại nhau."
"Không được.!" Tiểu Bạch liền không đồng ý nói tiếp. "Có chạy thì cùng nhau chạy.!"
Nói xong Tiểu Bạch liền lại ôm lấy Tiểu Hắc quay đầu muốn lập tức cùng rời đi. Lão nhân thần bí thấy thế liền lại cười lớn nói.
"Ha... ha.. ha... Tiểu hồn thú ngươi nghĩ với tình cảnh của ngươi hiện tại mà cũng có thể chạy trốn được hay sao."
Tiểu Bạch trong lòng dù biết là không thể nhưng bản thân thì lại cũng không muốn bỏ lại Tiểu Hắc mà rời đi một mình. Thế là Tiểu Bạch liền thiết nghĩ trong lòng có chết thì cùng nhau chết.
Lão nhân thần bí thấy Tiểu Bạch vẻ vẫn cứng đầu thì liền giơ kiếm lên chuẩn bị xuống tay một lần nữa.
Tiểu Bạch bên kia thì nước mắt bỗng tuôn không ngừng đau khổ khẽ nói. "Đại ca ca.! Tiểu... Tiểu Bạch... hức... hức... Đại ca ca.! Người hiện ở nơi nào... hức.. hức... Tiểu Bạch... Tiểu Bạch... hức... hức...."
Trong lúc một bên Tiểu Bạch lòng đã như vụn vỡ thành ngàn mảnh đau đớn không tả xiết, một bên thì lão nhân thần bí với kiếm trong tay chuẩn bị tung chiêu thì bỗng nhiên ngay lúc này.
Bỗng ngay lúc này phía trước mặt Tiểu Bạch liền không gian dị động gió nổi cuồng phong, mây trắng bị thổi tan. Ngay lập tức giữa không trung liền hiện ra một lỗ đen lớn hắc xích đen tuyền thâm thẩm.
Lỗ đen tựa như mây đen trùng trùng, kết hợp với sấm chớp một màu tím rực nhìn trong rất tà dị, mây đen sấm chớp không ngừng muốn tuôn trào ra bên ngoài nhưng lạ một điều là lỗ đen tuyệt không cho bất cứ gì được phép rời khỏi nó.
Tiếp trong lúc Tiểu Bạch hiện mặt hơi ngơ ngác, trong lòng thì lại rất nhói đau bỗng ngay lúc này bên trong lỗ đen có một giọng nói rất quen thuộc với Tiểu Bạch hô lớn nói.
"Tiểu Bạch.! Tiểu Hắc.! Mau tới đây cho Ta..."
Bỗng Tiểu Bạch lúc này tim như ngừng thở một lúc lập tức chấn động kinh thiên vội vàng nói.
"Đại ca ca.!"
Tiểu Hắc đang được Tiểu Bạch ôm gọn thấy vậy cũng liền kinh ngạc không dám tin tưởng vào mắt mình nói.
"Làm... làm sao có thể."
Lão nhân thần bí lúc này cũng đã nghe được rõ ràng điều kỳ lạ nên liền trong lòng có chút bất an vội hướng Tiểu Bạch bay qua.
Đúng lúc này, trong lúc Tiểu Bạch thì trong lòng vui mừng như điên, Tiểu Hắc thì kinh ngạc không khép được mồm, thì bỗng lỗ đen liền động lực hút cả hai đi vào lỗ đen kỳ dị.
Rất nhanh do Tiểu Bạch không có phản khán nên liền được lỗ đen hút vào ngay lập tức, Tiểu Hắc thì có chút lo lắng bất an nhưng cũng liền bình tĩnh hơn khi có Tiểu Bạch vẫn luôn bên cạnh cùng với y.
Phía sau lão nhân thần bí thấy vậy liền tức giận vung một kiếm kèm theo một luồng khí lực lớn hòng muốn chém vỡ nát cái lỗ đen kỳ lạ kia.
Ngay lập tức một luồng khí lực lớn liền được phóng ra tạo thành một làn sóng xé nát không gian chấn ngay vào lỗ đen.
"Hừ....". Bỗng ngay lúc này lỗ đen phát ra một tiếng hừ lạnh xong liền phát lực chấn mạnh đối đầu lại với luồng khí lực của lão nhân thần bí.
"Ầm... Ầm... Ầm....". Hai luồng khí lực lớn va vào nhau lập tức nổ lớn chấn động bốn phương.
Tiếp luồng khí lực của lỗ đen vẫn không ngừng lại mà liền tiếp phóng lên đâm thẳng vào người lão nhân thần bí.
"Ầm....". Lại một tiếng nổ vang khiến lão nhân thần bí liền toàn thân gân mạch trọng thương máu chảy đầm đìa văng ra xa.
"Phụt...." Lão nhân thần bí miệng liền phun máu mắt trợn trừng khó tin nổi lên tiếng nói. "Sao có thể...."
"Hừ...." Bỗng vẫn giọng nói phát ra từ lỗ đen đó lại một lần hừ lạnh một cái xong liền lên tiếng nói.
"Hừ... Đúng là không biết tự lượng sức mình.! Tiểu Thống ta làm việc, nhãi nhép cũng dám cản đường."
"Phụt...." Lão nhân thần bí lại một lần nữa phun máu xong liền nhỏ nói.
"Sao có thể... Cao nhân bật này ít nhất cũng phải
là người có danh phận không nhỏ trong Đại Phong Lâm đi... Nếu vậy hai con hồn thú kia không lẽ nào lại là.....".
- ---------...----------
Thôn Tích Hà: La Thần
"Dừng tay....." La Thần cùng mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư vừa tiếp đất thì La Thần hắn liền lập tức quát lớn dừng tay khi thấy được tình hình người bên mình hiện đã bị thương không ít.
Lập tức hai bên liền nghe tiếng quát lớn của La Thần dừng lại ngay lập tức, tiếp nhóm bên phe La Thần liền lui lại đứng bên cạnh của La Thần. Mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư thì cũng vội buông tay ra khỏi La Thần bước ra một bên đứng cạnh hắn.
Tiếp La Thần mắt sắc lạnh nhìn hết một lược những mỹ nhân phía trước rồi liền lên tiếng nói. "Các ngươi một đám thật muốn không chết không dừng sao."
"Ây... dô...". Bỗng mỹ nhân Liễu Đồng tỏ vẻ ta nào có nói. "Chủ nhân ngươi nói gì vậy a, Liễu Đồng ta thật chỉ muốn ngươi cùng đi theo ta thôi nha."
"Nhưng nếu chủ nhân ngươi đã thấy thương xót cho bọn họ thì ngươi hãy biết điều mà ngoan ngoãn đi theo ta đi."
Tiếp những mỹ nhân thuộc nhóm đối đầu cũng liền không mấy bận tâm nhìn nhìn La Thần với vẻ mặt rằng ta xem thường chủ nhân ngươi đó thì sao hả.
Ta Thần lúc này đã tức giận tột cùng hướng hệ thống dùng thần thức nói. "Hệ thống.! Việc mở cổng dịch chuyển ngươi xem có thể giảm giá một chút được hay không vậy."
"Không thể.!" Hệ thống dứt khoát đáp, xong lại nói tiếp. "Việc mở cổng dịch chuyển đến một nơi nào đó nó không có đơn giản muốn làm là làm đâu a."
"Bởi vì nó có liên quan tới không gian phép tắc a, mà không gian phép tắc thì nó lại vô cùng phức tạp giống như vạn vạn những bánh răng cùng có liên kết lại với nhau đồng vận hành vậy."
Ngừng một hơi hệ thống lại nói. "Bởi vậy khi mở một cổng dịch chuyển nó cũng giống với phải tạm gỡ bỏ đi một cái bánh răng nhỏ trong vô vàng các bánh răng, còn có trong vô vàn nhiều đó khi đã không được đặt lại đúng chỗ thì nó sẽ tạo thành hậu quả khó lường rất nghiêm trọng đó."
"Cho nên việc hệ thống chỉ lấy một triệu nhỏ nhoi mà phải tốn sức vì việc này phải nói là cũng không dễ dàng gì đâu."
"Với lại còn có...." Hệ thống lại liền hướng La Thần muốn lải nhải nói tiếp giải thích tiếp cho La Thần hiểu.
"Dừng.!" La Thần nghe một hồi liền biết việc muốn cái tên Đại gian thương này giảm giá là điều còn khó hơn lên trời rồi.
Thế là La Thần liền bảo dừng lại xong nói. "Đúng là gian thương thấy người một mắt chọt luôn cho mù mà."
"Được rồi.! Một triệu thì một triệu, giờ lập tức dịch chuyển hai hồn thú đến đây đi."
"Có ngay.!" Hệ thống liền rất vui vẻ đáp, xong liền hướng La Thần thông báo.
Ring... "Giao dịch thành công."
Ring... "Khấu trừ: 1.000.000 Lượng."
Ting... "Bất đầu mở cổng dịch chuyển."
Tiếp La Thần liền đảo mắt hướng nhìn một vòng những người hiện đang đứng cùng mình, xong lên tiếng nói.
"Các ngươi thật lòng muốn đi theo La Thần ta."
Nhút nhát mỹ nhân Ấu Lam hiện thân thể đầy vết thương nghe vậy liền vội vàng hướng La Thần đáp. "Ấu... Ấu Lam là... là thật... thật lòng."
"Tinh Đình.! Thật muốn." Mỹ nhân Tinh Đình cũng liền hướng La Thần hắn vội vàng đáp lời.
Mỹ nhân Thanh Trúc, Lam Trúc cũng đồng lên tiếng hướng La Thần đáp. "Thanh Trúc.! Lam Trúc.! Nguyện hết lòng đi theo chủ nhân."
"Đằng Trúc.! Tín nghĩa mãi không hề đổi." Mỹ nhân tóc ngắn quá tai Đằng Trúc cũng liền khẳng khái đáp.
"Mộc Lan.! Tình nguyện." Mỹ nhân Mộc Lan kiệm lời nhanh đáp.
"Liễu Nhu.! Tình nguyện." Mỹ nhân ôn nhu Liễu Nhu cũng liền nhẹ nhàng hướng La Thần đáp.
"Du Điệp.! Lãnh Điệp.! Nguyện cùng chủ nhân một đường." Mỹ nhân Du Điệp, Lãnh Điệp cũng liền nhanh đáp.
Xong tiếp La Thần lại hướng mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư nói. "Còn cô thì sao.?"
"Xì...". Tiểu Hồng Ngư liền phụt cười khẽ thành tiếng xong nói. "Chủ nhân người nghĩ người có thể thiếu ta được hay sao.?"
La Thần hắn thấy nụ cười xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành của mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư khi nhìn hắn đáp thì liền trong lòng không kìm được lập tức nghĩ.
Ặc... Yêu nghiệt... Yêu nghiệt a, bộ Tiểu Hồng Ngư cô không tạo dáng câu hồn chúng nam nhân như vậy thì cô không thể nói chuyện được hay sao vậy a.
Bên phe đối đầu hiện có Thạch Hồng Thủy, Thổ Thanh Liên, Ngân Tâm Thảo, Liễu Đồng, và còn có người cũng vừa gia nhập không lâu đó là Ô Trúc, Tử Lan. Tiếp phe bàng quan vẻ không mấy quan tâm thì có Tử Anh, Tước Yên, Bàng Kim Thuyên, Khiết Ly.
Tuy phe bàng quan thật vẻ chẳng mấy quan tâm nhưng bởi lẽ do La Thần hắn đã nói rằng sẽ tính toán hết tất cả, cho nên hiện không có cách nào khác bọn họ cũng đã tham gia chiến đấu cho có lệ.
Vậy nên tuy hiện hai bên số người tương đồng nhưng ngặt một cái đó là những người mạnh đa phần đều không nguyện ý theo La Thần, còn có nhóm trực tiếp đối đầu cũng toàn là những người mạnh hơn. Cho nên phe bên La Thần hắn giờ phải nói rằng là tình hình rất là không ổn.
Tiếp bỗng lúc này mỹ nhân Ngân Tâm Thảo lên tiếng hướng La Thần nói. "Chủ nhân ngươi sắp chết đến nơi rồi mà còn làm trò cười gì vậy nha."
"Hừ...." Mỹ nhân Ô Trúc bỗng hừ lạnh một tiếng nói. "Ngu ngốc.! Thật không biết tự lượng sức mình."
"Ha.. ha... ha...." Tiếp một tràng cười của mỹ nhân Tử Lan vẻ xem La Thần hắn như kẻ ngốc xích lên tiếng nói. "Đã không có thực lực vậy mà còn dám trêu chọc thêm cả ta nữa a."
"Hừ... Chủ nhân người còn gì muốn nói nữa không a." Mỹ nhân Thổ Thanh Liên cũng vẻ trêu chọc hướng La Thần hắn nói.
Tiếp bỗng mỹ nhân Thạch Hồng Thủy lại hướng mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư đang đứng bên cạnh La Thần lên tiếng nói.
"Cô thật lòng muốn đi theo hầu hạ cái tên ngu ngốc này hay sao.?"
Mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư nghe mỹ nhân Thạch Hồng Thủy hỏi thế thì liền có chút trầm mặt im lặng không biết là đang có suy nghĩ gì.
Một hướng khác Tử Anh, Tước Yên, Bàng Kim Thuyên, Khiết Ly thì hiện chỉ trầm mặt, mắt xem trò vui không quan tâm mở miệng nói gì.
Lúc này La Thần sau một hồi chứng kiến sự ngạo mạng ngút trời của đám mỹ nhân chúng yêu trước mặt thì liền bỗng nhếch miệng cười đểu một cái, xong rồi liền lại ngay lập tức hô lớn.
"Tiểu Bạch.! Tiểu Hắc.! Mau tới đây cho Ta....".
Ngay lập tức lúc này từ trên phía trên không không biết đã từ bao giờ mà đã xuất hiện lỗ đen cổng dịch chuyển rồi. Sau khi La Thần hắn hô lớn thì lúc này bỗng thấy cổng dịch chuyển đen tuyền liền có dị động.
"Ầm... Ầm... Ầm...." Tiếp những tia sét ở bên trong cổng dịch chuyển liền không ngừng dị động phát ra nhiều âm thanh lớn chói tai.
Ngay lập tức hai mươi mỹ nhân chúng yêu hiện đang bên dưới cùng La Thần liền kinh ngạc hướng mắt nhìn nhìn lên cao phía cổng dịch chuyển.
Và cũng không để mọi người phải chờ lâu, tiếp liền rất nhanh thấy từ lỗ đen cổng dịch chuyển có một bóng người liền xuất hiện dần nhanh bước ra.
Tiếp liền có thể nhìn thấy rõ người bước ra không ai khác mà chính là Tiểu Bạch đang ôm lấy Tiểu Hắc cơ thể đầy thương tích.
Sao có thể nhanh đến như vậy thì đó là do Tiểu Bạch vì nghe được tiếng gọi của La Thần hắn nên mới không có phản khán gì với hệ thống, vậy nên mới liền nhanh được dịch chuyển đến nơi này.
Tiếp vừa xuất hiện Tiểu Bạch liền nhanh quét mắt một vòng xung quanh, bỗng dường như Tiểu Bạch đã thấy được điều mong đợi gì đó, lập tức Tiểu Bạch trong lòng vui vẻ như muốn vỡ oà gọi lớn.
"Đại Ca Ca....".
- ---------!!!----------
Tự Sự: Cấp báo!. Cấp báo!. Tiểu Bạch đã tới. Chạy mau!. Chạy mau a...!.