Dương Tư và Trình Viễn, một người là quân sự, một người là giám quân, hai người vừa giúp đỡ vừa giám3 sát Tần Cung.
Tần Cung biết rõ điểm này, nhưng điều này không cản trở được sự cảm kích và 2thiện cảm của hắn dành cho Khương Hồng Cơ
Mười nghìn binh mã, hơn nữa còn là mười nghìn quâ0n tinh nhuệ được cung cấp lương thảo dồi dào, nhất định có thể giải cứu chủ cũ khỏi tình thế nguy h0iểm!
Tần Cung lần đầu gặp hai người Dương Tự và Trình Viễn, hỏi đáp tên họ của nhau, hai bê3n đều có ấn tượng ban đầu dành cho đối phương
“Kỳ Lân thành hình, tên nhóc này không tệ...” Dương Tư lên tiếng thăm dò Tần Cung, trên mặt thì tỉnh bơ như không, trong lòng lại thầm than Hứa Phỉ hào phóng
Một mầm non tốt như vậy mà cũng nỡ sao? Tuy Tần Cung tuổi còn nhỏ nhưng trên phương diện bày binh bố trận lại có cái nhìn và phong cách độc đáo của bản thân, thậm chí có rất nhiều điểm khiến Dương Tư phải mở to hai mắt
Dương Tự cảm thấy thứ mình nhìn thấy không phải là người mà là một miếng ngọc chưa được gọt giũa, khiến người khác không kìm được mà cảm thấy ngứa ngáy
Ngoài chuyện này ra, Tần Cung còn có một phẩm chất vô cùng đáng quý...
Trung thành
Một người tướng lĩnh vừa có tài vừa trung thành tận tâm thì có người chủ công nào không thích? Không chỉ yêu thích, cơ hội cho hắn lập công cũng nhiều hơn người bình thường
Cảm xúc của Trình Viễn không sâu như vậy, nhưng cũng vô cùng tán thưởng Tần Cung
“Đúng là một mầm non tốt, thảo nào chủ công sẵn lòng tín nhiệm như vậy.” Tướng lĩnh vừa đến tìm nơi nương tựa lại thẳng tay chia cho mười nghìn binh mã và lương thực dồi dào, đây không phải yêu thích và tín nhiệm thì còn là gì nữa? Hành quân mấy ngày, Trình Viễn càng yêu thích Tần Cung hơn
Hắn trị quân nghiêm khắc nhưng không khắt khe, chịu thu nhận nhiều ý kiến khác nhau lại vừa có chủ kiến của riêng mình, quan trọng hơn cả chính là Tần Cung không tự phụ cũng không kiêu ngạo, càng không tự cho mình thông minh
Có giám quân nào không yêu thích vị thống lĩnh như vậy chứ? Dương Tư cũng bớt lo lắng hơn
Gã làm việc chung với tên lỗ mãng chính trực Điền Dần nhiều năm nên đã rèn được tính nhẫn nại, xưa không bằng nay.
Bây giờ đổi thành Tần Cung, gã lại càng thoải mái hơn nhiều
Tần Cung gửi thư cho Khương Hồng Cơ, một mình lên đường, chọn con đường nhỏ hẻo lánh để tránh khỏi tầm mắt trinh thám của Hứa Bùi, nhưng Khương Đồng Cơ lại để hắn điều mười nghìn binh chi viện quận Hỗ, hành tung của mười nghìn quân này rất khó che giấu
Hơn nữa, từ khi Khương Hồng Cơ kết thúc chiến dịch Thường Châu, tinh thần của Hứa Bùi luôn luôn căng thẳng
Dựa theo phân tích của Hàn Úc thì sau khi xử lý xong Thương Châu, mục tiêu tiếp theo của cô không phải Hoàng Tung mà chính là hắn ta.
Giờ đây Hoàng Tung và Khương Hồng Cơ đã “hòa bình” giải quyết xong tranh chấp, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không gây chiến với nhau
Không cần nghi ngờ, rất có khả năng Hứa Bùi sẽ trở thành đối thủ tiếp theo của cô
Hứa Bùi vẫn luôn duy trì trạng thái phòng bị cao độ, Khương Hồng Cơ chỉ cần có một chút dấu hiệu điều binh nào đều có thể thu hút sự chú ý của hắn ta
Vài ngày sau khi đại quân của Tần Cung xuất phát thì Hứa Bùi cũng nhận được một thư gấp tám trăm dặm
“Liễu Lan Đình đúng là..
Không chịu ngừng nghỉ một phút nào!” Hứa Bùi lẩm bẩm trong miệng, nghe ngữ khí cũng không biết đang nghiến răng nghiến lợi hay là đang thở dài
Có lẽ là vế sau, dù sao thì thần kinh đã căng thẳng trong một thời gian dài, hắn ta cũng chịu không nổi
Đến nay mọi chuyện đã định, hắn ta cũng có thể thoải mái rồi
“Chủ công, Liễu Hi có động tĩnh gì rồi?” Nghe thấy Hứa Bùi lẩm bẩm, Trình Tuần ngồi bên dưới hỏi một câu
Hứa Bùi nói: “Theo như mật thư, Liễu Hi phái mười nghìn binh mã xuống phía Nam, tám phần là nhằm về phía ta.” Những chư hầu nhỏ ở phía Nam Đông Khánh đã bị hắn ta và Hoàng Tung phân chia gần hết, bây giờ chỉ còn lại hắn ta và Hoàng Tung
Không đánh Hoàng Tung, vậy chắc chắn là đến đánh hắn ta rồi
Trình Tuần lại hỏi: “Thống soái là ai?” Hứa Bùi nói: “Trinh thám hồi báo, thống soái là một tiểu tượng vô cùng trẻ tuổi.” Trình Tuần nhíu mày, tướng lĩnh dưới trướng Khương Hồng Cơ cơ bản đều đã công khai rồi, tiểu tượng có vẻ ngoài trẻ tuổi chỉ có Lý Uân thôi? “Chẳng lẽ là Lý Uân? Lý Hán Mỹ?” Hứa Bùi phủ nhận: “Không phải, trên soái kỳ viết một chữ “Tần..
Ngươi nói xem, dưới trướng Lan Đình có tiểu tướng họ Tần từ lúc nào?” Trình Tuần nói: “Có lẽ là người mới chiêu mộ, Liễu Hi này lại dám để một tiểu tượng vô danh âm thầm thống lĩnh mười nghìn binh tiên phong, xem ra không thể khinh thường.” Dựa vào sự tín nhiệm của Khương Hồng Cơ, phán đoán của người ngoài về Tần Cung cũng tăng lên không ít
“Ta nghĩ cũng đúng, có thể tin tưởng được tầm nhìn của Lan Đình.” Hắn ta nhớ tới phụ tá đắc lực của mình: “Đúng rồi, Văn Bân vẫn chưa trở về sao?” Mấy năm gần đây, hắn ta càng ngày càng ỷ vào Hàn Úc, nhưng bởi vì lòng tự trọng ngăn trở mà hắn ta vẫn không muốn đặt toàn bộ “tiền đặt cược” lên người Hàn Úc
Vì để kìm kẹp lẫn nhau tạo nên thể cân bằng,
Hứa Bùi vẫn đề bạt không ít danh sĩ đức cao vọng trọng đến nhờ cậy.
Nếu Vệ Từ đến đây, anh sẽ biết được sự xa hoa của các thành viên nòng cốt dưới trướng Hứa Bùi, có điều đại đa số vẫn là người ủng hộ sĩ tộc
Mặc dù thứ tộc hàn môn không bị Hứa Bùi phân biệt đối xử lạnh nhạt nhưng cũng không thể trở thành thủ hạ đắc lực, cơ bản đều bị đối xử lãnh đạm
Trình Tuần nói: “Hàn quân sự còn đang xử lý công việc ở quận Chiết, chắc cũng phải đợi hơn nửa tháng nữa.” Hứa Bùi nghe xong thì nhíu mày
Hắn ta quá ỷ vào Hàn Úc rồi, cho dù gặp phải chuyện gì, chỉ cần thông qua sự phân tích tỉ mỉ của Hàn Úc, hắn ta sẽ hiểu rõ đầu đuôi sự việc, yên tâm giống như được cho uống thuốc an thần
Hiện giờ Hàn Ủc không ở bên cạnh, hắn ta muốn tìm người thảo luận cũng khó khăn
May mà mười nghìn quân này chỉ là quân tiên phong
Quá nửa chủ yếu chỉ là thăm dò, có đánh cũng chỉ là tiến công nghi binh, Hứa Bùi không lo bọn họ sẽ ngốc đến mức dùng mười nghìn quân để cứng đối cứng với hắn ta
Hứa Bùi nói: “Nếu đã như vậy, chuyện này đợi Văn Bân quay về rồi nói tiếp.” Dứt lời, Hứa Bùi lấy cớ đứng dậy rời đi, Trình Tuần cung tiễn.
Chờ tới lúc không nhìn thấy bóng dáng của Hứa Bùi, Trình Tuần mới rời khỏi phòng họp, sắc mặt nhìn như bình tĩnh nhưng thực ra sóng ngầm đang cuộn lên mãnh liệt
“Lão gia, sao hôm nay người về sớm vậy?” Trở lại phủ đệ, thê tử dẫn theo tỳ nữ bước đến, nhận lấy áo lông cừu từ tay hắn rồi dịu dàng hỏi han
Trình Tuần nói: “Hết việc ở phòng họp rồi thì về.” Thê tử ngơ ngẩn một hồi
Nàng và Trình Tuấn chung chăn gối đã gần mười năm, hoàn toàn luyện được bản lĩnh “nhìn mặt đọc tâm”
Chớ thấy bề ngoài Trình Tuần không có gì, chắc chắn trong lòng đang ấm ức, chẳng lẽ ở phòng họp hắn đã bị cộng sự gây khó dễ? “Không cần suy nghĩ nhiều, vi phu không sao.” Trình Tuần xoay người đi về thư phòng, bữa tối không động đũa đã quay lại thư phòng
Hắn đương nhiên có chuyện! Hôm nay Hứa Bùi triệu kiến hắn lại nhắc đến mật thư, rõ ràng là muốn trao đổi chuyện này với hắn nhưng kết quả lại giở quẻ
Thái độ của chủ công khiến hắn giống như bị mắc nghẹn trong cổ họng, là một thần tử, hắn không thể oán giận chủ công của mình, nhưng lại cảm thấy chán ghét Hàn Úc
Bực bội cả một đêm, cuối cùng hắn cũng nhẫn nhịn được chuyện này
Ai ngờ ngày hôm sau Hứa Bùi triệu kiến chúng thần tử đến nghị thính, hóa ra hắn ta lại nhận được một bức mật thư
Mật thư hôm nay là tin tức mà trinh thám sau khi thâm nhập vào dò hỏi được, vội vàng đưa thư tới
Trình Tuần nghiêm túc nghe hồi lâu, bức mật thư thứ hai tổng cộng có ba phần quan trọng
Thứ nhất, thống soái họ Tần tên Cung, tuổi tác không lớn, đoán chừng vẫn chưa làm lễ đội mũ”
* Lễ đội mũ: Ngày xưa, con trai hai mươi tuổi thì làm lễ đội mũ
Ý chỉ Tần Cung chưa tới hai mươi tuổi.
Thứ hai, quân sư lần này vẫn là người quen cũ - Dương Tư, mấy tháng trước còn cùng nhau nâng chén uống một cách sảng khoái, thế mà giờ đây phải trở giáo đánh nhau
Thứ ba, hơn mười nghìn quân này tiến thẳng đến quận Hỗ chứ không phải quận Chiết
Điểm thứ nhất và điểm thứ hai còn có thể hiểu được, nhưng điểm thứ ba lại trở thành điểm quan trọng, dường như có chút không phù hợp thực tế.
Nếu như biết Tần Cung ban đầu là con trai của đại tướng dưới trướng Hứa Phỉ thì dễ hiểu rồi
Một mưu sĩ nói: “Nghe nói cả nhà Tần thị đều là người trung thành, sao bây giờ lại có người nương nhờ hai chủ” Tần thị được coi là phụ thuộc của Hứa thị, từ thời tổ tiên đã nguyện trung thành với Hứa thị, hơn ba trăm năm qua chưa từng làm phản
Ông nội Hứa Bùi thiên vị, sau khi Hứa Phỉ ra đời đã lệnh cho Tần thị nguyện trung thành với Hứa Phỉ, đến nay điều ấy còn khiến Hứa Bùi canh cánh trong lòng.