*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Phi! Lại một tên nữa đến tìm chết, nếu như ngươi cũng chết thì sĩ khí của Bắc Cương chẳng phải sẽ tan rã sao?” Khương Bồng Cơ vác đạo đã nhuốm máu trên vai, cô cười lạnh nhìn A Ba Lỗ cưỡi ngựa xông lên.
A Ba Lỗ mím chặt môi, gã sinh ra đã vạm vỡ cường tráng, tính cách thì như đầu gỗ, nửa ngày cũng chẳng dám hé răng nửa lời.
Tính cách như vậy mặc dù hơi khó gần nhưng tố chất tâm lý trên chiến trường lại cao hơn những người bình thường, bởi mấy lời công kích dường như chẳng mấy ảnh hưởng tới gã.
“Bớt phí lời..
Đánh đi!” A Ba Lỗ nói xong câu này, nói đánh là đánh
Gã biết mình không phải đối thủ của Khương Bồng Cơ nhưng trong lòng vẫn mang một tia hy vọng..
Khương Bồng Cơ đã đánh với hai người, đánh qua đánh lại cũng phải hơn trăm chiều, chắc chắn tiêu hao rất nhiều thể lực.
Bản thân chiếm được lợi như vậy không chừng có thể thắng
Cho dù có đánh không thắng thì cẩn thận một chút vẫn có thể an toàn rút lui
Nhưng mà tâm lý may mắn này rất nhanh đã sụp đổ..
Lần đầu tiên gã giao thủ với Khương Bồng Cơ, sức mạnh nặng tựa núi đè đó suýt nữa đã hất gã xuống ngựa, chiến mã bên dưới cũng hí lên một tiếng đau đớn..
A Ba Lỗ biết, hai người trước chết không can.
Lúc người lạ nhìn thấy Khương Bồng Cơ, theo bản năng sẽ cho rằng cho rằng cô chỉ là xuất chiêu nhạy bén, sức mạnh không lớn
Người bình thường luôn cho rằng sức lực liên quan đến hình thể, hình thể càng lớn thì sức lực càng lớn
Trọng lượng của A Ba Lỗ lớn nên sức lực đương nhiên cũng sẽ lớn.
Mặc dù không phải là người có sức lực lớn nhất Bắc Cương, nhưng cũng được xếp vào top mười
Nhưng gã không ngờ người thiếu niên trước mặt này không giống người bình thường, chỉ có những người từng giao thủ mới biết được sức mạnh của người này đáng sợ đến mức nào
Bởi vì A Ba Lỗ cho rằng sức lực của Khương Bồng Cơ không lớn nên vừa rồi mới bị dọa sợ
Gã hừ một tiếng điều chỉnh lại bản thân sau đó đón nhận đòn tấn công.
Cùng lúc đó...
“Tìm người bắn cung giỏi nhất đến đây, giết tên nhóc đó.”
Lục vương tử nhìn hai người đang đánh nhau trên chiến trường, hắn ta biết A Ba Lỗ đấu võ sẽ lành ít dữ nhiều nhưng hắn ta vẫn phái A Ba Lỗ xuất trận
Cũng chỉ vì để A Ba Lỗ thu hút sự chú ý của Khương Bồng Cơ sau đó phái người sau lưng bắn tên giết chết Khương Đông Cơ.
Cha vợ chỉ có hai đứa con trai, con trai lớn chết rồi, Cáp Khắc Y không chỉ là đứa con tuổi già mới có mà còn là đứa con duy nhất của cha vợ hắn ta.
Món nợ này cha vợ nhất định sẽ tính lên đầu hắn ta, không chừng còn đổi hướng ủng hộ vương tử khác thay thế vị trí đại vương của hắn ta.
Để tránh khả năng này xảy ra, Lục vương tử chỉ có thể dùng đầu của hung thủ để bình ổn cơn giận của đối phương
Bắn tên sau lưng là bỉ ổi?
Ha ha..
Bắc Cương không phải đám người Hán Trung Nguyên cố chấp kia, đánh trận không quan tâm nhiều quy tắc như vậy.
Thắng lợi là tất cả, trong quá trình dùng thủ đoạn gì không có ai truy cứu
Ngoài việc đó ra thì Lục vương tử còn có tính toán của riêng mình.
Đấu võ đã khiến phe hắn ta mất đi hai vị đại tướng, sĩ khí giảm xuống một nửa, bắt buộc phải nghĩ cách cứu vãn lại.
Bắc Cương không chỉ giỏi cưỡi ngựa mà bắn cung cũng rất giỏi
Gần như mỗi người con của Bắc Cương đều lớn lên trên lưng ngựa, kỹ thuật cưỡi ngựa bắn cung đều rất giỏi
Bắn tên sau lưng gì đó...
Hoàn toàn không thành vấn đề!
A Ba Lỗ chẳng hề hay biết mình trở thành vật hy sinh để dụ địch, gã đang cố gắng đấu võ với Khương Đồng Cơ, chẳng mấy chốc đã thở gấp
Mặt trời lên cao, trên người A Ba Lỗ toát ra một lớp mồ hôi làm ướt đẫm quần áo và tóc bên trong áo giáp
Càng như vậy thì nội tâm A Ba Lỗ càng sợ hãi.
Vì sao?
Bởi vì tên nhóc trước mặt này không những hô hấp vững vàng mà đánh lâu như vậy cũng không thấy toát bao nhiêu mồ hôi
Điều này chứng tỏ đối phương căn bản chưa hề xuất toàn lực, từ đầu đến cuối vẫn đang chơi đùa với gã
Ý thức được điểm này, A Ba Lỗ biết mình không cần thiết phải đấu nữa, gã nên nhanh chóng nghĩ cách rời khỏi chiến trường
Nếu tiếp tục đánh thì thể lực của gã sẽ tiêu hao nhiều hơn, đến lúc đó hy vọng sống sẽ càng mong manh hơn.
Lúc Ba Lỗ đang nghĩ cách thoát thân thì Khương Bồng Cơ cảm nhận được một tia lạnh lẽo.
Cô giả vờ tung một chiêu tránh ra, ánh mắt nhìn về phía Bắc Cương, chỉ thấy binh sĩ áp trận thay A Ba Lỗ đang giương cung về phía cô.
Người xem kênh livestream phản ứng lại, đều lần lượt chửi rủa.
[Sơn Điền Mễ Á]: Mẹ nó, Bắc Cương đúng
là vô sỉ, bọn chúng định bắn tên sau lưng, Streamer cẩn thận
[Nghiệp Khán Khán]: Ô..
Đám Bắc Cương không sợ ngộ thương người của mình à? Quá vô sỉ!
Ngộ thương người của mình?
Lục vương tử đã từ bỏ A Ba Lỗ rồi, chỉ cần Khương Bồng Cơ chết hoặc là trọng thương gần chết thì sự hy sinh của A Ba Lỗ rất đáng giá
Bởi vậy mà cung tiễn nhắm về hướng Khương Bồng Cơ chẳng hề kiêng dè A Ba Lỗ
Lúc ánh mắt Khương Bồng Cơ liếc về phía bọn họ thì cung tên đã kéo căng chuẩn bị phóng đi.
Vun vút...
Chỉ nghe thấy tiếng dây cung rung lên, vô số mũi tên từ các góc độ khác nhau bắn đến chỗ hiểm của phương Bồng Cơ
Mũi tên xé gió bay đến, người xem vẫn luôn quan sát tình hình chiến trường thét lên một tiếng, đồng loạt nhắm hết mắt lại
Khương Bồng Cơ vốn luôn rất điêu luyện đột nhiên rối loạn, cô dùng một đao giết chết A Ba Lỗ, cánh tay khác khống chế xương quai xanh của đối phương kéo xuống khỏi ngựa làm bia thịt chắn được vô số mũi tên có độc, sau đó cô dùng vũ khí của mình đánh rớt số mũi tên còn lại
Tiểu Bạch không cần Khương Bồng Cơ chỉ huy, nó quay người chạy về phía đại quân bên mình
Lúc này sức bạo phát của Tiểu Bạch được thể hiện toàn bộ Không đợi đám cung tiễn kia bắn ra loạt thứ hai thì Tiểu Bạch đã đưa Khương Bồng Cơ ra khỏi phạm vi ngắm bắn.
Khương Bồng Cơ cười vứt thi thể chết không nhắm mắt của A Ba Lỗ xuống đất
“Toàn quân..
Giết!” Trống trận như mưa lớn, kèn hiệu tiến công vang lên
Khương Bồng Cơ giết chết ba người liên tiếp còn tránh được ám tiễn của đối phương, mắt nhìn thấy tất cả tướng sĩ đang hừng hực lửa giận chỉ cho phát tiết
Lục vương tử thấy vậy thì sợ đến mức sắc mặt trắng bệch..
Thúc ngựa nói đánh liền đánh, nói tiến công liền tiến công, ít nhất cũng phải cho người ta thời gian hòa hoãn chứ
“Giết...” Tiếng thét giết vang lên rung trời, kỵ binh dẫn đầu xung trận trước, vô số vó ngựa lướt qua, thi thể của A Ba Lỗ bị giẫm nát không còn nhìn ra hình thù gì
Khương Bồng Cơ ra tay trước, phe Bắc Cương vội vã nghênh trận.
Đợi kỵ binh Bắc Cương kịp phản ứng lại thì kỵ binh của Khương Bồng Cơ đã xông lên phía trước được một đoạn.
Kỵ binh của Khương Bồng Cơ không giống với kỵ binh của Bắc Cương.
Kỵ binh của Bắc Cương đa số dùng giáp bằng mây, chiến mã gần như không có gì bảo vệ
Tốc độ của bọn họ rất nhanh, chạy giống như cơn gió, tính cơ động cao nhưng năng lực phòng ngự rất yếu
Kỵ binh bên Khương Bồng Cơ lại khác biệt, khôi giáp của bọn họ chế tạo gần giống với tướng sĩ bên trảm mã doanh, ai ai cũng mặc áo giáp dày nặng, tay cầm thương dài hoặc đại đao
Không chỉ như vậy, thậm chí đến chiến mã bọn họ cưỡi con nào cũng được mặc áo giáp đầy đủ
Tốc độ của chiến mã cũng không quá nhanh, tải trọng và sức bền tốt hơn nhiều so với những con ngựa cùng loại.
Đây là một trong những con át chủ bài để Khương Bồng Cơ đối phó với Bắc Cương
Binh sĩ chỉ hơn ba nghìn người, còn ít hơn cả quân lính trảm mã doanh, ai nấy đều giống như ngọn núi bạc di động
Nếu như nói kỵ binh Bắc Cương là gió, tác chiến uyển chuyển thì đội kỵ binh này lại giống như búa tạ, chính diện mà cứng rắn
Phù Vọng đứng giữa chỉ huy, gã đã nhận được tờ giấy Khương Đồng Cơ truyền cho gã, bên trên có vẽ phân bổ quân lực của Bắc Cương
Sau khi Phù Vọng nhìn kĩ thì trong lòng đã có tính toán
Gã đã đoán được Bắc Cương sẽ điều binh thế nào.