Thật không ngờ, Uyên Kính lại là người như thế!
Khi điều tra ra nơi tá túc hiện tại của Uyên Kính tiên sinh, nghe được chính miệng thư đồng của Uyên Kính nói rằng Uyên Kính tiên sinh đã đưa các học sinh đến Kê Sơn tắm suối nước nóng rồi, có lẽ là phải mất mấy ngày, biểu cảm trên mặt Liễu Xa nứt toác… Chẳng lẽ ông phải đợi mấy ngày?
Điều này khiến Liễu Xa buồn bực vô cùng.
Tại sao lại buồn bực?
Bởi vì ông đâu thể đưa con gái mình đến suối nước nóng tìm Uyên Kính để bái ông ta làm thầy được?
Tuy suối nước nóng cũng có phân chia nam nữ, nhưng nam nữ ở hai khu vực khác nhau. Không chỉ thế, mấy năm gần đây bầu không khí ở Đông Khánh dần dần trở nên bảo thủ, địa vị của nữ giới cũng sa sút nhanh chóng. Do bị coi thường mà phụ nữ bị giới hạn tự do. Vậy nên trong
thời tiết lạnh lẽo này, đa số những người đến tắm suối nước nóng đều là nam.
Cho dù có phụ nữ thì đều là quý phụ, quý nữ của những nhà thế gia giàu có, khi ra ngoài luôn có người đi theo để tránh phát sinh những việc ngoài ý muốn.
Liễu Xa sao có thể đưa con gái mình đến chỗ toàn một đám đàn ông tắm suối nước nóng chỉ vì để tìm Uyên Kính?
Nhưng không đi tìm Uyên Kính thì chỉ có thể đợi đối phương chơi đã, rồi chủ động rời khỏi Kê Sơn.
Uyên Kính thần thông quảng đại như thế, tại sao không tính ra được mình có dự định đến tìm ông ta, lại còn chạy đến Kê Sơn tắm suối nước nóng vào đúng cái lúc quan trọng thế này?
Đáng ghét (ノω