Mấy năm nay, Khương Bồng Cơ không ở quận Hà Gian nhưng ngoài có Kỳ Quan Nhượng hỗ trợ, trong có Mạnh Hồn quản lý, Quận thủ Hà Gian còn âm thầm mở cửa sau, nên nhân số đã lên tới hơn năm nghìn người. Mà đó đã là Mạnh Hồn nhớ lời Khương Bồng Cơ nghiêm khắc sàng lọc chọn.
Nếu không để ý đến tình hình hậu cần, ai đến cũng nhận, chỉ chăm chăm mở rộng quy mô bộ khúc thì giờ nhân số ít nhất cũng phải là năm mươi nghìn người rồi!
Đám thổ phỉ gần quận Hà Gian về cơ bản đã bị dọn dẹp sạch sẽ. Dưới sự dẫn dắt của Mạnh Hồn, bộ khúc lại quét sạch thổ phỉ ở khu lực lân cận. Vật tư thu được cộng với lương thực tự trồng trọt, thêm tài nguyên mà Khương Bồng Cơ để lại, thì mức chi thu cũng coi như cân bằng.
Nhân số bộ khúc càng lúc càng nhiều, đồng nghĩa với mục tiêu càng lớn. Nếu khiến Quận thủ Hà Gian sinh lòng nghi ngại thì sau này cũng khó sống yên ổn. Khương Bồng Cơ bèn lệnh cho Mạnh Hồn điều động và di tản phần lớn bộ khúc đi, giả làm lưu dân đến Sùng Châu.
“Hiện tại, bộ khúc ở Hà Gian chỉ còn hai nghìn người, trong đó có một nghìn ba trăm ba mươi người là thanh niên trưởng thành, sáu trăm bảy mươi người còn lại là góa phụ và bé gái... Còn bộ khúc nữ, Kha cho rằng, lang quân vẫn nên suy nghĩ thêm thì hơn...”
Từ Kha biết mục đích thành lập bộ khúc nữ của Khương Bồng Cơ từ lâu, cô muốn lợi dụng triệt để nhân lực, tránh lãng phí tài nguyên.
Nhưng với hoàn cảnh và tư tưởng xã hội hiện giờ, sự tồn tại của bộ khúc nữ cũng khá là khó xử.
Vài tên đàn ông đầu óc hạ tiện không khỏi phỏng đoán, hay bộ khúc nữ tồn tại là để phục vụ nhu cầu sinh lý?
Khương Bồng Cơ nhíu mày: “Vì sao?”
Từ Kha đáp: “Miệng lưỡi thế gian là thứ đáng sợ.”
Khán giả xem livestream nghe đoạn đối thoại này xong liền lo lắng.
[Cơm Phủ Thịt Bò]: Ôi, Streamer đừng để bị Từ Kha này thuyết phục đấy nhá, ai bảo nữ không bằng nam cơ? Xã hội giờ ai cũng nghĩ thế thì mặc định nó là đúng à? Địa vị phụ nữ ở xã hội cổ đại thấp như thế, cô thấy có ổn không?
[Sóng Điện Não]: Streamer ơi nhìn tôi đi, nhìn tôi đi, gì mà miệng lưỡi thế gian đáng sợ cơ, không phải cái thứ hãm nó thế à? Cứ tư tưởng số đông là đúng hả? Thời cổ đại tam thê tứ thiếp là chuyện thường, nhưng giờ xã hội phát triển rồi, trùng hôn là phạm tội đấy!”
[Cơm Phủ Khoai Tây Sợi]: Cơ mà nghĩ kỹ thì, cậu Từ Kha này nói cũng đúng phết ấy, chúng ta cũng nên suy nghĩ cho Streamer. Nếu cô ấy thực sự phát triển bộ khúc nữ, phạm vi nhỏ thì không sao, nhưng trên phạm vi rộng thì áp lực dư luận cũng là một vấn đề lớn đấy.
[Rượu Say Chém Bạch Xà]: Tui xin phép được bày tỏ sự khinh thường sâu sắc tới thím bên trên nhé. Áp lực dư luận thì làm sao cơ? Thím thấy trong phòng này có bao nhiêu thằng cả ngày bình luận nói Streamer thế nọ thế chai, hết nói tàn nhẫn lại đến không có tố chất, còn chửi như đào cả mả tổ nhà Streamer lên. Có thấy người ta quan tâm bao giờ không?
Xem đến đây, khá nhiều người mới nhận ra.
Vấn đề mấu chốt hiện tại không phải là áp lực dư luận bên ngoài, mà là Khương Bồng Cơ có dám đối mặt với những áp lực đó hay không.
[Non Sông Vẫn Vậy]: Streamer à, đếch việc gì phải sợ đâu, chúng tôi sẽ luôn ủng hộ cô.
[Một Đao Tám Vạn Tám]: Chậc chậc, xem cái không khí tràn ngập nữ quyền này, sao bọn mày không khởi xướng chế độ một vợ nhiều chồng ra luôn đi. Xã hội thời cổ đại là thế đấy, hoàn cảnh xã hội quyết định phụ nữ phải ở nhà sinh con đẻ cái, đàn ông mới là lực lượng sản xuất chủ yếu. Bọn mày mau làm lạnh cái đầu lại đi, không nghĩ xem tư tưởng xã hội ở thế giới của Streamer là như nào à? Đứa nào cũng phát bệnh hết lượt hả?
Vì bất đồng ý kiến nên cả kênh livestream lại nhốn nháo cãi nhau.
Đương nhiên, những người tham gia cuộc tranh cãi phân nửa là người xem mới, còn những người cũ đã biết rõ tính Khương Bồng Cơ ra sao nên không lo cô bị Từ Kha thuyết phục.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Nói này, mấy ông cãi
hăng xong quên tiệt tên phòng livestream với chủ đề chính ở đây hả?
[Sử Ký Toàn Thư Trung Quốc]: Treo danh là livestream cung đấu, cơ mà thật ra là tranh giành đế vị đấy mấy ông ạ.
[Âm Nhạc Gia - Gia Cát Cầm Ma]: *cười đểu*, thế nên á, việc thành lập bộ khúc nữ có gì đáng để thảo luận đâu?
Streamer Khương Bồng Cơ là nữ, sau này tranh đoạt ngôi báu, danh chấn Cửu Châu, tất nhiên sẽ kéo theo địa vị xã hội của phụ nữ được tăng cao, khiến họ được tôn trọng. Khương Bồng Cơ nếu muốn quá trình lên ngôi được thuận lợi thì cải thiện địa vị xã hội của phụ nữ cũng là điều thiết yếu.
Ở một mức độ nào đó thì hai bên đều có chung lợi ích.
Chỉ khi xã hội này thừa nhận giá trị xây dựng của phụ nữ thì cái danh Nữ Đế mới được thừa nhận. Nếu không, ngay cả khi người ngồi trên ngai vua là phụ nữ nhưng tư tưởng xã hội vẫn là đàn ông nắm quyền tối cao, thì Nữ Đế cũng chỉ là con rối mặc cho người ta điều khiển thôi.
Khương Bồng Cơ xem bình luận mà cười khẩy.
Người xem livestream tốt xấu lẫn lộn, đa phần là mang tâm lý người ngoài cuộc, nhưng chọn lựa kỹ càng thì vẫn có người có đầu óc.
[Chú Ý Mọi Việc]: Cơ mà... các anh em không thấy nam nữ đánh nhau thì bên nữ sẽ chịu thiệt à? Dù sao thì ngực...
Trên chiến trường sẽ không tồn tại cái gọi là phong độ, đối phó với binh lính nữ thì khẳng định không thiếu những trò hạ lưu.
[Tinh Linh Cõi Trần]: *ngoáy mũi*, ôi dồi xem bác trên nói gì kìa, làm như phần dưới của đàn ông toàn đúc bằng sắt bằng bê tông, đạp vài phát cũng không sao ấy.
Mọi người: “...”
“Ý ta đã quyết, bộ khúc nữ là bắt buộc phải có.” Khương Bồng Cơ nâng tay ngắt lời Từ Kha: “Căn cơ hiện giờ vẫn còn nông, thêm được người nào hay người ấy. Huống hồ, gia nhập bộ khúc cũng có thể cho họ một cuộc sống yên ổn...”
Từ Kha ngẫm nghĩ lại thì quả đúng là vậy.
Hơn sáu trăm thành viên nữ này đa phần là lưu dân hoặc là bé gái bị người nhà vứt bỏ. Nếu bộ khúc không thu nhận thì họ chỉ có thể chết đói bên đường, hoặc bị đám buôn người lừa bán.
Bị lừa bán cũng có thể có kết cục khác nhau, tệ thì bị lôi vào những nơi dơ bẩn bán cơ thể, đỡ hơn cũng là bị nhà nào đó mua về làm con dâu nuôi từ bé hoặc là nô tỳ, cả đời là phận nô bộc, đến đời con cháu cũng vậy.
Năm đó, Khương Bồng Cơ dùng cách hạn chế số lượng mua, hòa hoãn phần nào tình trạng thiếu lương thực ở quận Hà Gian, cũng gián tiếp giảm bớt số lượng lưu dân.
Có điều, mấy năm này thiên tai mất mùa, số lượng lưu dân lại tăng cao.
Mà trên đường lưu vong, tỉ lệ bé gái bị vứt bỏ hoặc bị bán đi cực kỳ cao.
Bộ khúc nữ cũng bắt nguồn từ đây.
Vì sao lại thế?
Vì đạo hiếu, dân chúng không thể vứt bỏ cha mẹ.
Vì nối dõi tông đường nên không thể vứt con trai.
Nên vì sống còn, bất đắc dĩ phải bỏ lại vợ và con gái.
Mà khi phải chọn lựa giữa hai bên, giá trị của vợ tất nhiên lớn hơn con gái, vì thế bé gái sẽ bị vứt bỏ đầu tiên.
Từ Kha nghĩ đến những chi tiết nhỏ này, bỗng thấy mềm lòng, bèn cảm thán: “Lang quân thật nhân từ...”
Vô hình trung, hình tượng của Khương Bồng Cơ trong lòng Từ Kha lại được nâng cao hơn.
Để bảo vệ kẻ yếu, cô không tiếc thanh danh, tự nguyện chịu đựng dư luận và khiển trách của xã hội, hình tượng như vậy còn chưa đủ cao đẹp hay sao?
Thực ra, Khương Bồng Cơ không vĩ đại được đến thế.
Bất kể là nam hay nữ, trong mắt cô chỉ có một danh từ thống nhất là “lực lượng sản xuất”.
Ai lãng phí thì đó chính là kẻ khiến cô không vui.
Mà cô không vui thì đừng ai mong được sung sướng.