“Liễu Châu mục quá bận rộn, Lan Đình là đích thứ tử nên đến đưa dâu thay cha.” Phong Cẩn lật người lại, thở dài nói: “Nhưng mà, cậu ấy không nên đến, tự dưng nhảy vào cái vũng nước đục này, cũng không biết có thể an toàn thoát ra được không…”
Ngụy Tĩnh Nhàn nghe thế liền im lặng, căn phòng tối om nên Phong Cẩn cũng không phát hiện ra vẻ do dự trên mặt cô.
Một lúc lâu không nghe thấy tiếng Ngụy Tĩnh Nhàn trả lời, anh đưa tay xoa xoa cái bụng căng phồng của vợ, hàm hồ hỏi: “Con lại quậy nàng nữa à?”
Hai người kết hôn cũng được hai ba năm, anh cũng biết tính Ngụy Tĩnh Nhàn bướng bỉnh.
Trước đó lúc mới mang thai không lâu, đêm nào cô cũng bị chuột rút hai chân nhưng vẫn cắn răng chịu đựng quyết không quấy rầy anh nghỉ ngơi.
Đối với một người vợ như vậy, Phong Cẩn vừa yêu thương vừa kính trọng, tình cảm của hai người cứ ổn định tiến triển.
“Không có gì, chỉ đột nhiên nghĩ đến chuyện ngày xưa, cảm thấy hơi hơi nuối tiếc…”
“Chuyện ngày xưa?” Phong Cẩn rất ít khi nghe vợ nhắc đến những chuyện trước khi lấy chồng, anh cười hỏi: “Có liên quan đến Lan Đình à?”
Ngụy Tĩnh Nhàn cắn môi, vẻ mặt có hơi khó coi.
Cô không biết Phong Cẩn đã biết giới tính thật của Liễu Hi, cho dù hai người có là bạn thân, nhưng cô cũng từng là “vị hôn thê’ của Liễu Hi, có hôn ước từ nhỏ... Ngụy Tĩnh Nhàn không đoán chắc được thái độ của Phong Cẩn đối với chuyện này là như thế nào, nên vẫn luôn tránh nhắc đến Liễu Hi.
Ngụy Tĩnh Nhàn do dự, cố gắng hết sức để giọng mình bình thản: “Ừm, có chút liên quan, lúc nhỏ thiếp rất thích ăn, cho nên cũng hơi béo một chút. Nhưng thiếp lại rất nghịch, không yên tĩnh được một phút nào, cả ngày chỉ trốn nha hoàn, ma ma bên cạnh để đi chơi. Có một hôm tất cả mọi người đều không chú ý, thiếp nghịch ngợm trèo lên cây ở ngoài viện, trèo lên đến nơi rồi không biết trèo xuống, khóc một lúc lâu…”
Phong Cẩn cười hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Cũng không biết có phải cùng là trẻ con nên tính tình giống nhau không, nô bộc trong nhà không tìm được thiếp sốt ruột đến mức phát khóc, thế mà Lan Đình lại tìm được. Thiếp lo sẽ bị trưởng bối trong nhà trách phạt, không dám để cậu ấy đi tìm người lớn giúp đỡ, nhưng lại không dám xuống. Dùng dằng một lúc lâu, không ngờ cậu ấy lại bảo làm đệm cho thiếp, còn thiếp cứ việc nhảy xuống, ngã cậu ấy chịu trách nhiệm…” Nói đến đó, trên gương mặt Ngụy Tĩnh Nhàn hiện lên một nụ cười tinh nghịch.
“Phu nhân lúc còn nhỏ chắc chắn là rất đáng yêu… Sau khi nhảy xuống rồi thì sao, phu nhân có an toàn không?”
Nếu lúc đó cô ấy tròn trịa thì hẳn là lúc nhảy xuống sẽ đập trúng Liễu Hi, nghĩ đến cảnh tượng đó, Phong Cẩn tự dưng lại âm thầm cảm thấy khoái trá.
Ngụy Tĩnh Nhàn nói: “Thiếp thì không sao, nhưng Lan Đình lại bị ngã tổn thương đến xương cốt.”
Phong Cẩn nín cười, trêu cô: “Nếu thế, sáng mai phải chuẩn bị thêm một một phần lễ nữa đưa cho Lan Đình, đa tạ ân đức của cậu ấy rồi.”
Ngụy Tĩnh Nhàn chưng hửng, cô còn tưởng Phong Cẩn sẽ tức giận, nhưng lại không thấy một chút giận dữ nào trong giọng nói của anh.
Cô thử thăm dò một câu, nói nửa thật nửa đùa: “Chẳng lẽ phu quân không ghen sao?”
Phong Cẩn nghi ngờ hỏi ngược lại: “Ta ghen làm gì?”
Ghen với một cô gái, Phong Cẩn đâu phải là loại người hẹp hòi như thế?
Không đúng!
Lúc này cái đầu thông minh của Phong Cẩn nhận ra rằng hai vợ chồng đang rơi vào tình huống ông nói gà bà nói vịt, không nhịn được bật cười.
Ngụy Tĩnh Nhàn cũng ngẩn người, không hiểu câu nói của cô có gì buồn cười.
“Ngủ đi, hiếm khi thấy con không quấy nàng, ngủ một giấc cho ngon.”
Phong Cẩn thôi không cười nữa, cũng không giải thích cho Ngụy Tĩnh Nhàn, hai vợ chồng dần dần ngủ say.
Thượng Kinh bây giờ đang trong trạng thái nhạy cảm. Dân chúng bình thường không biết gì, vẫn bình thản như đang trong cảnh thái bình thịnh thế. Những trò đấu đá giữa đám quý tộc căn bản không ảnh hưởng đến bọn họ, chỉ có những người nhạy cảm mới có thể phát hiện ra sóng ngầm đang cuồn cuộn dưới lớp vỏ yên bình đó.
Mãi cho đến hôn lễ của Vu Mã Quân, lớp vỏ yên bình mới nứt ra một vết rách nhỏ không thể nhìn thấy.
Ngoại trừ hôn lễ của công chúa An Y Na và Nhị hoàng tử mấy năm về trước thì hôn lễ hôm nay là chuyện vui hiếm thấy của hoàng tộc Đông Khánh.
Hôn lễ của hoàng gia, chiêu trò này đối với đám khán giả xem livestream mà nói quả thực có sức hấp dẫn vô cùng lớn.
[Cục Cưng Uống Sữa Bò]: #xoa mặt, rõ ràng là em gái Streamer kết hôn, mà sao tui căng thẳng như mình đi lấy chồng thế này.
[Nước Dinh Dưỡng]: Đồng cảm với
bác trên, tui cũng thấy căng thẳng. Hôn lễ của Nhị hoàng tử Streamer không đi, bây giờ người kết hôn là em gái Streamer, cô ấy có thể tận mắt quan sát hôn lễ của hoàng thất ở cổ đại rồi, cô ấy thấy đồng nghĩa với chúng ta cũng có thể thấy…
Thế giới của đám khán giả đã không còn đế quốc phong kiến từ lâu, hoàng tộc đối với những người bình thường như bọn họ mà nói chỉ là một danh từ xa lạ.
Chỉ dựa vào tưởng tượng vô căn cứ, bọn họ căn bản không thể tưởng tượng ra một đế quốc sẽ cử hành hôn lễ rầm rộ như thế nào.
Mấy ngày thứ muội ở nhà chờ gả, Khương Bồng Cơ rất kín tiếng. Phần lớn thời gian cô đều ru rú trong phủ, thi thoảng mới ra ngoài thăm hỏi, mà đối tượng thăm hỏi phần lớn đều là bạn bè trên quan trường của Liễu Xa, nội dung của cuộc nói chuyện cũng nhiều thứ nhưng chẳng có giá trị gì.
Đây giống như sự bình yên trước cơn bão, hôn lễ càng lúc càng gần kéo theo cả bầu không khí của Thượng Kinh càng lúc càng trở nên cổ quái.
Sáng sớm hôm ấy, Khương Bồng Cơ liền mở livestream, thoát cái đã có một trăm năm mươi nghìn khán giả lập tức ùa vào.
Dưới sự hầu hạ cẩn thận của Đạp Tuyết, Khương Bồng Cơ mặc một bộ hoa phục tươi sáng.
Cô liếc bình luận trên màn hình livestream, khóe môi cong lên thành một nụ cười nhạt.
[Streamer V]: Đẹp trai không?
Cô vừa mới đăng bình luận này lên, đám fangirl, fanboy liền ào ào hưởng ứng, các kiểu khen thưởng ùn ùn kéo đến.
Thế nên Khương Bồng Cơ ngọc thụ lâm phong đẹp trai hơn cả tân lang chỉnh trang lại quần áo, tay cầm quạt đàn hương, chuẩn bị đi cản đường tân lang.
Tập tục cưới hỏi của Đông Khánh hiện giờ là như thế này, tân lang muốn rước được tân nương về thì phải vượt qua chín chín tám mốt cửa ải.
Nói theo kiểu của các khán giả thì, thực ra đây chính là trò “phá đám chú rể”.
Nhưng mà so với những hành vi buồn nôn mà các khán giả ném đá thì những chiêu phá đám chú rể ở thời đại này cực kỳ nhã nhặn nhưng lại vô cùng khó.
Khương Bồng Cơ chọn một góc quay đẹp, khán giả xem livestream nhìn mà mắt trợn tròn mồm há hốc.
[Doraemon]: Tui luôn cảm thấy nếu đám FA đực ở hiện đại mà xuyên đến thời của Streamer, chắc chắn là độc thân đến già luôn.
Đủ kiểu cửa ải, không chỉ thử thách về cầm kỳ thi họa, còn yêu cầu tân lang ngâm thơ, làm phú, múa bút thành văn, kiểm tra các loại kiến thức kinh sử khó hiểu… Nhưng vì Vu Mã Quân là hoàng tử nên đương nhiên là thả lỏng cho hắn ta, những thử thách này đều đã được định sẵn rồi, người ta biết thừa đáp án rồi.
Cho dù câu hỏi có khó cỡ nào, xảo quyệt đến mức nào, hắn ta đều có thể giải quyết dễ dàng.
Vu Mã Quân hăm hở vượt qua tầng tầng lớp lớp cửa ải, phong độ không tầm thường và tài văn chương tuyệt vời khiến hắn ta lấy được vô số thiện cảm.
Qua mỗi một ải đều có người tâng bốc nịnh nọt, xung quanh tràn ngập những lời tán thưởng.
Ai không biết còn tưởng Vu Mã Quân là Văn Khúc Tinh chuyển thế đấy.
Ải cuối cùng là do Khương Bồng Cơ trấn giữ, căn phòng xa hoa tinh xảo sau lưng cô chính là nơi Liễu Huyên chờ gả. Chỉ khi được sự cho phép của Khương Bồng Cơ, Vu Mã Quân mới có thể danh chính ngộn thuận đón tân nương đi được, lúc đó mới là thời điểm hôn lễ náo nhiệt nhất.
“Lan Đình, xin mời.”
Vu Mã Quân không có hứng thú gì với Liễu Huyên cả, dù sao cô ta vẫn còn nhỏ, dậy thì còn chưa hết, có cái gì hay?
Nhưng mà, người ta có một người cha tốt, nên hắn ta không thể không bám vào.