Tường thành thời này không hề vững chắc như người ta thường nghĩ, càng không phải được đắp từ những viên đá lớn ngay ngắn chỉnh tề mà dùng vật liệu bao gồm, đá, bùn, gạo nếp, nước gạo nếp nấu, vôi… Huyện Thành An chỉ là một huyện nhỏ hẻo lánh phía Bắc thì tường thành vững chắc được đến đâu?
Ngăn cản công kích bình thường thì không vấn đề gì, nhưng đối diện với máy bắn đá mà Khương Bồng Cơ cải tiến thì có hơi chật vật.
Cô còn điều cả máy bắn đá hạng lớn nữa, trên lý thuyết thì ngay cả tường thành Thượng Kinh năm đó cũng có thể nện ra một cái hố sâu, chứ đừng nói chỉ là tường thành của huyện Thành An. Tường thành đương nhiên là vững chắc, thế nhưng uy lực của “Sứ giả thiên đình” lại vượt quá sức tưởng tượng.
Phá dỡ cũng chẳng hung tàn đến mức đó!
Ngoại trừ Khương Bồng Cơ, Trương Bình và quần chúng đang xem livestream, không ai biết được uy lực của máy bắn đá lại lớn đến mức này.
[Hôm Nay Năm Chương]: Ôi trời, cái máy bắn đá của bác Streamer nhà mình khiến bé nhớ đến pháo Tương Dương mà Mông Cổ dùng để tấn công thành Tương Dương đó, nó cũng là một kiểu máy bắn đá hạng nặng… Nghe nói uy lực của pháo Tương Dương cực kỳ lớn, có thể nện thành hố sâu hơn hai mét.
[Đây Là Chương Thứ Nhất]: Ô, thế thì nguyên mẫu máy bắn đá của Streamer chính là pháo Tương Dương sao?
[Nhất Diệp Thành Thuyền]: Không rõ lắm, tui xem livestream mấy hôm nay thì thấy Streamer chỉ cải tiến trên những gì cơ bản đang có thôi. Dù sao thì đứa khối D như tui cũng không hiểu cái bản thiết kế phức tạp như thế, chỉ biết là Streamer luyên tha luyên thuyên với ông anh Trương Bình đệ tử Mặc gia đó rất lâu thôi.
Khương Lộng Cầm bình tĩnh chỉ huy các máy bắn đá thay phiên công kích năm lượt, tường thành đã biến thành cái sàng. Đám Thanh Y Quân đứng trên tường thành thương vong vô số, bọn chúng vừa thiếu cung tiễn vừa không có cả ưu thế về địa hình, không cách nào kháng cự được.
Khương Bồng Cơ hạ lệnh cho máy bắn đá ngừng công kích, cô lại liên tiếp hạ vài mệnh lệnh, vô số thang mây* được đẩy ra.
* Thang mây là loại thang lớn được sử dụng riêng trong những trận đánh công thành.
Thang mây ở thời đại này chỉ chắc chắn và dài hơn thang thường, không có công năng bảo vệ lính tiên phong tấn công thành.
Phải biết rằng trong trận chiến công thành, phe tấn công bao giờ cũng tổn thất nhiều hơn phe phòng thủ, bởi vì phe tấn công muốn tiếp cận được tường thành thì nhất định phải di chuyển vào trong phạm vi công kích của phe thủ thành. Phe thủ thành chiếm ưu thế rất lớn, phe tấn công thường dùng tính mạng của binh sĩ để đổi lấy cơ hội bắc thang leo vào trong, tăng cường tấn công tường thành hoặc phá vỡ cửa thành, tỉ lệ thương vong đương nhiên là rất lớn.
Đương nhiên, nếu như phe tấn công đã đào được một cái đường hầm, lén lút xâm nhập vào trong thành thì không phải nói nữa.
Ý định của Khương Bồng Cơ là phá thành bằng bạo lực, cô lười không thèm sai người chơi cái trò chuột đào động đấy đâu.
Lúc Khương Bồng Cơ chế tạo thang mây đã tham khảo tư liệu và sách vở hiện có của thời đại này, dựa trên cơ sở đó mà chế tạo ra.
Dưới đế của thang mây lên xuống có những con lăn bằng gỗ có thể sử dụng như bánh xe đẩy, cũng có thể sử dụng để di chuyển cả chiếc thang mây.
Còn về phần tại sao lại có tính năng lên xuống điều chỉnh độ cao này, cô đã suy xét trên hai phương diện.
Thứ nhất, mục tiêu của thang mây quá lớn, dễ dàng khiến quân địch phát giác, tiết lộ bí mật quân ta. Nếu như thang mây có thể gập lại, sẽ giảm bớt khả năng bại lộ hơn nhiều, phe thủ thành cũng sẽ cho rằng phía cô không chuẩn bị vũ khí công thành và thiếu cảnh giác.
Thứ hai, độ cao của tường thành ở thời đại này khác nhau, có một số thành trì đồ sộ tráng lệ như thành Thượng Kinh, nhưng cũng có những thành chỉ là tường đắp đất cao hơn cái ụ đất một chút, thang mây có thể căn cứ vào tình hình tường thành mà điều chỉnh độ cao thích hợp.
Ngoại trừ những chi tiết đó ra, điểm đột phá lớn nhất của thang mây chính là kết cấu tầng lớp, có thể che giấu người ở bên trong.
Lúc binh lính đẩy những xe thang mây có thể trốn vào bên trong hoặc bên dưới rồi dùng khiên chặn công kích từ trên tường thành. Cho dù quân địch có bắn mưa tên xuống thì binh lính đẩy xe thang mây vẫn có thể thuận lợi bắc được thang lên tường thành.
Thanh Y Quân trên tường thành đã bị xử lý một loạt, loạt quân tiếp theo còn chưa kịp bổ sung nên lúc này ít nguy hiểm nhất.
Cô hạ lệnh, tiếng kèn hiệu tiết tấu khác nhau lại vang lên lần nữa.
Quân tiên phong sĩ khí sôi sùng sục xông đến leo lên thang
trước tiên, còn nhanh hơn cả khỉ.
Nam nhi nhà ai mà chẳng muốn kiến công lập nghiệp?
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy động tác của các nữ binh còn nhanh nhẹn hơn cả bọn họ, đám đàn ông mà không chịu cố gắng thì còn mặt mũi nào mà nhìn người nữa?
Lúc Thanh Y Quân phái người đến cứu viện thì đã muộn rồi, chỉ thấy đám binh lính mặc giáp da đang rút đao chém người.
Trên tường thành đang hỗn chiến, càng lúc càng có nhiều binh lính leo lên nhờ sự trợ giúp của xe thang mây, dần dần chiếm ưu thế về số lượng.
Tuy rằng Thanh Y Quân như rắn mất đầu nhưng đám thủ lĩnh nhỏ vẫn còn rất nhiều.
Bây giờ bỏ chạy đã không kịp nữa rồi, chỉ có cố gắng giữ thành chặn quân địch ở bên ngoài bọn chúng mới còn một con đường sống.
Ai không mù đều có thể nhìn ra được, trong khoảng thời gian ngắn, quân lính có thể leo lên tường thành nhờ thang mây cũng có hạn, chỉ cần giữ cho cổng thành không bị phá, rồi tập trung binh lực ứng phó với quân địch trên tường thành, thì Thanh Y Quân chưa chắc đã mất huyện Thành An… Bọn chúng nghĩ hay lắm.
Mấy chục binh lính khiêng một khúc gỗ to bằng ba người ôm, chuẩn bị tông phá cửa thành đang đóng im ỉm.
“Một… hai … ba!”
“Một… hai … ba!”
“Một… hai … ba!”
Binh lính âm thầm đếm, đếm đến ba liền đồng thời vận sức.
Lúc trước tường thành bị máy ném đá công phá, ít nhiều cũng có ảnh hưởng đến cổng thành. Binh sĩ hợp sức dộng đòn gỗ tầm chục cái, cổng thành đã vỡ tung, để lộ hơn trăm tên Thanh Y Quân đang chặn đằng sau. Binh lính của hai bên giao chiến ngay cổng thành, tiếng hô giết vang trời.
Máu tươi văng tung tóe, tay chân gãy cụt đầy trên mặt đất.
Máu chảy ra tụ lại thành một dòng suối nhỏ trên mặt đất, như một con rắn đỏ đang uốn éo.
Trận chiến trước cổng thành, Thanh Y Quân tan tác, chẳng tạo ra được công kích hiệu quả nào.
Binh lính xông đến cổng thành, vô số những chiến xa có bánh xe cấu tạo kỳ lạ bắt đầu phát huy tác dụng.
Bề ngoài của những chiếc chiến xa này rất đơn giản, bỏ thứ đang che chắn phía trước, hình dáng thực sự của chiến xa hiện ra trước mắt.
Phía chính diện của nó gắn hai mươi mốt cái mâu dày độ bảy tám thước, đầu mâu sắc bén vô cùng, hai bên gắn đầy những lưỡi lê bén ngót.
Binh lính thấy vậy liền tản ra, mở đường cho đồng đội đẩy chiến xa lên trước lao về phía cổng thành.
Loại chiến xa này chuyên dùng sau khi phá cổng thành, nó như một con nhím tua tủa gai đâm, quân địch khó lòng tiếp cận được.
Thanh Y Quân như rắn mất đầu, đám thủ lĩnh nhỏ ngay đến tháo chạy còn không kịp, lấy đâu ra người lãnh đạo để phòng ngự cho hiệu quả?
Binh lính bên Khương Bồng Cơ đầu tiên là phá tường cao bên ngoài, một đường chém giết như chém đậu hũ tiến thằng vào trong nội thành. Máu tưới ướt đẫm dọc đường, Thanh Y Quân nhìn thấy bọn họ là chạy, thậm chí còn giẫm đạp lên nhau, vẻ mặt bọn chúng kinh hoảng và tuyệt vọng.
So với đám Thanh Y Quân nhiều ngày chưa được ăn no thì Khương Bồng Cơ không hề bạc đãi quân đội của mình.
Không nói đến chuyện cơm cháo tốt như thế nào, chí ít cô sẽ không để bất kì ai phải thắt lưng buộc bụng, nhịn đói lên chiến trường.
Mạnh Hồn đã lâu không nhìn thấy máu, lúc phá thành ông dẫn một toán quân gương mẫu xông lên phía trước.
Lý Uân không cam chịu yếu thế, anh cưỡi ngựa xông vào cổng thành của huyện Thành An, dựa vào ưu thế linh hoạt giết không ít Thanh Y Quân bỏ trốn. Anh vung thương vô số lần, tạo thành những bông hoa máu chói mắt, nhuộm con ngựa trắng anh đang cưỡi thành “ngựa đỏ”.
Khương Bồng Cơ bắt đầu ngứa tay ngứa chân ngọ nguậy, nhưng lại ngại vì hai cặp mắt đang dõi theo cô chằm chằm kia. Có vẻ như nếu cô dám xông vào đánh nhau bọn họ sẽ lăn ra chết trước mặt cô cho cô xem. >