Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 554


trước sau

Nếu nói theo kiểu tự giễu của đám khán giả, thì bọn họ chỉ là một đám cá muối nghề chính là ngồi hét 6666, nghề phụ mới là ngồi ăn dưa xem drama. Có điều xem thì xem, nhưng cá muối vẫn có não nhá, ý kiến của bọn họ cũng sẽ mang đến linh cảm cho Khương Bồng Cơ.

Ví dụ như kiến nghị về chức vụ ủy viên chính trị lần này, cô đã suy nghĩ kỹ càng, cũng đã có ý định sẵn, nhưng cuối cùng lúc nhìn vào thực tế vẫn nghẻo, không thể thực hiện được.

[Bim Bim Khoai Tây Thượng Hạng]: Tại sao? Ý kiến này rất hay mà? Cục cưng cảm thấy tính khả thi của nó rất cao nha.

[Chân gà Salami]: Mọi người đừng sốt ruột, Streamer chỉ nói bây giờ không thể thực hiện được chứ có nói sau này không thể thực hiện được đâu, chắc là vì điều kiện bây giờ chưa cho phép. Mọi người tưởng một bà quản gia là làm được ủy viên chính trị à, điều kiện cơ bản nhất - ủy viên chính trị phải biết chữ!

Bình luận này vừa hiện lên liền khiến không ít “cá muối” đang nhảy tanh tách phải im lặng.

Đúng nha, bọn họ quên mất thế giới mà Streamer đang ở mười người thì có mười một người mù chữ.

Cái chức ủy viên chính trị này không cần phải học rộng hiểu nhiều, nhưng nhất định phải biết chữ, bằng không làm sao mà tẩy não người khác được, làm sao mà đi xóa mù chữ được?

Nói thẳng ra là, bây giờ Khương Bồng Cơ đang thiếu người!

Giải quyết vấn đề thiếu người này như thế nào?

Một là, chiêu mộ nhân tài, dùng lợi ích thu hút nạn dân đến định cư, chiêu binh mãi mã tăng cường thực lực. Về vấn đề này Khương Bồng Cơ vẫn đang cố gắng, Vệ Từ cũng đã gửi mười mấy phong thư cho những người bạn học thân thiết, nhưng trước mắt chưa có thư trả lời.

Hai là, tự mình bồi dưỡng nhân tài. Nhắc đến bồi dưỡng nhân tài thì không thể không nhắc đến thư viện, thư viện mới là cái nôi sản sinh ra các nhân tài.

Trước đây Khương Bồng Cơ lừa Thượng Quan Uyển đi làm giáo viên, cô lệnh cho người xây dựng một thư viện với quy mô không lớn ở huyện Tượng Dương – nơi có binh lực mạnh nhất, dự định sẽ tuyển một trăm học sinh thông minh nhanh nhẹn. Hiện tại việc xây dựng thư viện đã bước vào giai đoạn cuối, kế hoạch tuyển sinh cũng có thể bắt đầu tiến hành.

Chỉ cần bồi dưỡng một hai năm là cô có thể thu hoạch được lứa nhân tài tầng chót đầu tiên.

Không nói đến những cái cao xa nhưng làm được ủy viên chính trị đi tuyên truyền tẩy não đám binh lính thì vẫn thoải mái…

Ba là, đẻ! Đẻ! Đẻ! Khuyến khích phụ nữ trong độ tuổi sinh con tiếp tục sinh sản, dù sao các sinh mệnh mới là tương lai, số lượng người chết trong chiến tranh quá nhiều, lúc này là lúc nhân số đang giảm mạnh, nếu không có một lượng trẻ sơ sinh tương đương ra đời thì dân số sẽ già hóa, rất bất lợi cho việc phát triển lâu dài.

Nói đến điều thứ ba, Khương Bồng Cơ thật muốn cào tường, vì sao điều kiện sinh sản ở cái thời đại này lại lạc hậu như thế chứ!

“Ta thật không muốn ban bố sắc lệnh này, cảm giác như đang làm trái với nguyên tắc của bản thân, nhưng không thể không làm thế được… Haizzz!”

Khương Bồng Cơ cào tường xong, quay ra nghiêm túc than thở với đám khán giả.

Khán giả xem livestream của cô cũng đã mấy năm, thông qua những tin tức mà cô thi thoảng tiết lộ, bọn họ cũng biết được tại sao Khương Bồng Cơ lại nói như vậy.

Trong thế giới của Streamer, việc sinh sản hoàn toàn dựa vào máy móc, cha mẹ chỉ cần hiến trứng và t*ng trùng sau đó về nhà đợi ôm bé bi là được.

Dù vậy cả nam giới và nữ giới vẫn đều ngại không muốn sinh con, dân số cứ ngày càng già đi.

Nhờ chính phủ nhanh nhạy khởi động kế hoạch thúc đẩy phát triển dân số, dân số mới không tiếp tục trượt dốc.

Còn cái gọi là sinh sản tự nhiên, mang thai bằng tử cung à?

Bạn thân yêu, một chuyến dạo chơi ở nhà tù đang đợi bạn đấy.

Thấp nhất là mười năm, cao nhất là chung thân!

Bây giờ bảo một trong các boss của Liên Bang đi ban hành sắc lệnh khuyến khích phụ nữ trong độ tuổi sinh nở mang thai sinh con, theo quan điểm của cô thì cái tội này đủ để bị xử bắn rồi!

Than thở thì than thở, nhưng việc thì vẫn cứ phải làm.

Năm nay phương Bắc có đại hạn, hoa màu gần như chết hết, Thanh Y Quân và Hồng Liên Giáo đang đánh nhau hăng như gà chọi cũng có vẻ không chống chọi được nữa, giúp thế cục phương Bắc tạm yên ổn một thời gian.

Ít nhất thì trước vụ xuân năm sau, phương Bắc sẽ không xảy ra những cuộc xung đột lớn nữa, đây chính là cơ hội để nghỉ ngơi lấy lại sức.

Khương Bồng Cơ dự định nhân cơ hội này để dân chúng trong địa bàn của cô có cơ hội nghỉ ngơi, ví dụ như là sinh vài đứa nhóc gì đó.

Có điều, tuy có chính sách khuyến khích gia tăng dân số, nhưng Khương Bồng Cơ cũng cho thêm tí “điều kiện” vào.

Độ tuổi sinh sản tốt nhất của phụ nữ nằm trong khoảng từ hai mươi lăm đến ba mươi
tuổi, lúc này cơ thể mẹ đã phát triển đầy đủ, khung xương cũng vôi hóa hoàn toàn, xương chậu cũng phát triển hết, đây chính là trạng thái tốt nhất cho việc sinh sản. Đó cũng là một trong những nguyên nhân Khương Bồng Cơ quy định hai mươi tư tuổi các nữ binh mới được xuất ngũ.

Nếu khuyến khích sinh nở, cô quyết định sẽ dành cho các thai phụ trẻ tuổi này phúc lợi thích đáng.

Đương nhiên, xét thấy tỷ lệ vứt bỏ các bé gái ở thời đại này quá cao, nếu như khuyến khích sinh nở thì không biết có bao nhiêu bé gái vừa sinh ra đã bị vứt bỏ hoặc giết chết. Vì thế, cô còn ra thêm một quy định, nếu không muốn nuôi con gái có thể đưa đến cô nhi viện, không được phép vứt bỏ hay cố ý mưu sát, những gia đình chịu nuôi bé gái sẽ được hưởng các phúc lợi thích đáng.

Có điều, ý tưởng của cô rất hay nhưng có rất nhiều người, trong đó có cả các mưu sĩ thuộc hạ của cô, lại cảm thấy không hiểu cho lắm.

Độ tuổi kết hôn của dân chúng bình thường nằm trong khoảng từ mười ba đến mười tám tuổi, muộn hơn thì sẽ trở thành “hàng ế”.

Thế cho nên, độ tuổi sinh sản của bọn họ cũng vậy, tại sao chủ công chỉ dành phúc lợi cho thai phụ từ hai mươi lăm đến ba mươi tuổi.

Nếu làm thế thì thai phụ ba mươi tuổi có thể sinh con cùng lúc với con dâu rồi.

Khi nghe thấy câu hỏi này, Khương Bồng Cơ chớp chớp mắt rồi nói: “Không có văn hóa, đọc nhiều sách vào.”

Phong Cẩn bị mắng là không có văn hóa thì hỏi lại với vẻ hiếu học: “Đọc sách gì ạ?”

“Đương nhiên là sách y học rồi.” Khương Bồng Cơ cười nói: “Ta đọc sách khá tạp, cũng đã từng đọc qua các loại sách y học. Theo như những gì sách y nói, nữ giới sinh con khi tuổi tác còn quá trẻ sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe. Cậu không thấy những đôi vợ chồng trẻ đẻ bảy tám đứa nhưng cơ bản chỉ có mấy đứa đẻ sau có thể sống được, mấy đứa đầu lòng không bệnh tật ốm yếu thì cũng chết yểu à?”

Phong Cẩn kinh ngạc, có chuyện này thật à?

Đương nhiên là có, rất nhiều thầy thuốc cũng biết rõ điều này nhưng họ không thể nói ra được, nói ra là ăn mắng.

Nhà ai lấy vợ về cho con mà chẳng ngóng con dâu mau mau sinh con nối dõi.

Phong thị nề nếp gia giáo nghiêm ngặt, cho dù con trai lấy vợ hay con gái lấy chống đều rơi vào tầm mười bảy mười tám tuổi, có khi còn muộn hơn hai năm, so với những người mười ba mười bốn tuổi lấy chồng sinh con thì khá hơn nhiều, nhưng Phong Cẩn cũng chẳng có cảm giác gì với vấn đề này mấy.

Có điều nếu như anh tìm hiểu kỹ càng về dân chúng tầng lớp dưới cùng, anh sẽ hiểu tính chân thật của điều Khương Bồng Cơ nói.

Khương Bồng Cơ lại nói tiếp: “Ta không nói là không cho phép mười mấy tuổi sinh con, chẳng qua chỉ khuyến khích những người lớn tuổi hơn sinh nhiều mà thôi.”

So với việc lấy chồng từ thuở mười ba, sinh một lèo bảy tám đứa cho đến năm hai mươi tuổi, nhưng cuối cùng chỉ có hai ba đứa còn sống thì không bằng đẻ muộn hơn một chút, đợi đến khi cơ thể phát triển hết rồi mới sinh con, tỷ lệ trẻ sơ sinh sống sót cũng cao hơn nhiều.

Kỹ thuật chữa bệnh thời đại này vẫn còn rất lạc hậu, mỗi lần phụ nữ sinh nở đều tiềm ẩn mối nguy hiểm rất lớn, sinh sản trong độ tuổi không thích hợp lại càng nguy hiểm hơn.

Thực lực của Khương Bồng Cơ hiện giờ còn quá yếu, cô sẽ không đi ngược lại với trào lưu xã hội hiện tại, nhưng cô có thể tùy cơ ứng biến. Nếu có thể đạt được mục đích mà vẫn phù hợp với phong tục của xã hội này, thì cô sẽ cố gắng tìm điểm cân bằng giữa đôi bên, từ từ thay đổi thế giới này.

Đầu óc Phong Cẩn hơi loạn, một lúc lâu sau mới bất đắc dĩ nói: “Nếu đã như thế, tốt nhất là chủ công nên nói rõ nguyên cớ với các thầy thuốc. Bằng không khi chủ công ban hành sắc lệnh này, không biết có bao nhiêu dân chúng sẽ mắng ngài đấy.”

Tại sao lại mắng Khương Bồng Cơ?

Cô đang khuyến khích những phụ nữ sắp lên chức “bà nội” đi sinh con, thế chẳng ăn mắng à? >

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện