“Ngươi cầm cái này xem đi, có chỗ nào chưa hiểu cứ việc đến hỏi ta.”
Khương Bồng Cơ ném tập sách đã chỉnh sửa mấy ngày nay cho Từ Kha, toàn bộ nội dung bên trong là kế hoạch huấn luyện dựa theo tình hình của thời đại này. Để viết ra được những thứ này, cô quả thực đã tốn không biết bao nhiêu notron thần kinh, không phải do kế hoạch huấn luyện quá khó, mà là làm cho nó đơn giản cực kỳ khó.
Như cô, từ nhỏ đã bắt đầu được huấn luyện bằng việc sử dụng các loại thiết bị huấn luyện thông dụng để hỗ trợ. Khi thể chất tăng lên chương trình huấn luyện cũng thay đổi, ba bữa ăn hằng ngày đều tuân theo tiêu chuẩn nghiêm ngặt để khai phá ra tiềm năng chịu đựng tối đa của cơ thể.
Nhưng mà, cái thời đại này lại quá mức lạc hậu, không có dịch dinh dưỡng được điều chế, không có thiết bị huấn luyện chuyên nghiệp và cũng không có sân bãi huấn luyện thích hợp, thậm chí ngay đến cả người tham gia huấn luyện cũng không có... chưa kể mọi mặt tố chất quả thực không thể so sánh nổi với đám trẻ con ở thời đại của cô.
Cô lược bỏ bớt tiêu chuẩn của mình, chỉnh sửa đi chỉnh sửa lại mới tạo ra thành phẩm. Có điều, những nội dung huấn luyện đã quá nhẹ nhàng đối với Khương Bồng Cơ lại trở thành nỗi kinh hoàng đối với Từ Kha, khiến cậu ta chết lặng.
Đương nhiên, không phải là cậu ta đang cảm khái kĩ thuật huấn luyện của Khương Bồng Cơ tài giỏi cỡ nào, cũng không phải sửng sốt về kế hoạch huấn luyện tuyệt diệu bao nhiêu và càng không phải ca ngợi Khương Bồng Cơ lợi hại ra sao, mà là đang ân hận. Tối qua mình bị úng não hay sao lại cảm thấy vị chủ nhân trước mặt này là người khoan dung, ôn hòa chứ.
“Xin lang quân đừng làm vậy, những tôi tớ kia chỉ là người bình thường, cực hình kiểu này...” Từ Kha buột miệng thốt lên đánh giá chân thật của mình, nhưng khi nói xong sắc mặt cậu ta liền biến sắc.
Khương Bồng Cơ nhướng mày, nhìn sắc mặt cái nhợt của Từ Kha, khoan đã, cậu ta bảo đây là cực hình?
Hai người đối mặt nhìn nhau, các khán giả trong phòng livestream miêu tả tình cảnh này bằng một câu “ngây người như phỗng“.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: #Ngoáy mũi, túm váy lại là Streamer lên kế hoạch huấn luyện gì thế, làm Từ shota sợ chết khiếp rồi.
[Vẫn Là Hồng Nhan]: Ha ha, Streamer này, kịch bản cứ sai sai thế nào đấy. Chẳng phải tình tiết này nên là Từ Kha cầm lấy bản kế hoạch huấn luyện sau đó giật nảy mình và dần dần tin phục trước dũng khí oai phong của Streamer, rồi dập đầu bái lạy trở thành fan cuồng hay sao?
[Không Phục Thì Nhào Vô]: Bác lầu trên nói đúng đấy, đang hóng hớt xem cảnh Streamer thu phục tiểu đệ cơ mà? Tại sao cuối cùng lại thành hai người ngây ra như phỗng, ngơ ngác nhìn đối phương chứ? Cảnh tượng này đúng là khó xử.
Khương Bồng Cơ mặt không đổi sắc, vừa nhìn chằm chằm Từ Kha vừa theo dõi các bình luận xuất hiện trên màn hình.
Theo như đám khán giả châm chọc, cô có vẻ hơi bị sai kịch bản rồi thì phải.
“... Cực hình kiểu này?” Khương Bồng Cơ tiến lên nhặt tập sách huấn luyện mà Từ Kha hoảng sợ làm rơi xuốmg, “Thế này mà đã thành cực hình trong miệng ngươi rồi hả?”
Từ Kha phát hiện trong giọng nói Khương Bồng Cơ mang theo buồn bực mới muộn màng nhận ra hình như mình đã hiểu nhầm ý đối phương, cậu ta cân nhắc nói: “Lang quân có thần lực trời ban, khác với người thường, nội dung liệt kê trên đây đối với ngài chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Tuy nhiên, với những tôi tớ được mua về thì bọn họ đều là người trần mắt thịt, làm sao có thể đem so sánh với lang quân được chứ?”
Nhìn Từ Kha dè dặt tâng bốc mình sau đó mới uyển chuyển nói ra nội dung huấn luyện quá khắc nghiệt, sự buồn bực trong lòng Khương Bồng Cơ tiêu tan gần hết.
“Vậy theo ngươi, thế nào mới là phù hợp?” Khương Bồng Cơ ôn hòa hỏi, ánh mắt mang vẻ chân thành, tỏ rõ cô thật lòng thỉnh giáo chứ không phải đang giở giọng quái gở chuẩn bị tính sổ.
Từ Kha lưỡng lự một hồi mới hỏi ngược lại: “Hà cớ gì mà lang quân phải tốn công suy tính như vậy?”
“Có lẽ ngươi đã được nghe chuyện ta gặp phải từ đám tôi tớ trong nhà cả rồi. Cả đời này,
ta không muốn rơi vào tình cảnh ấy lần thứ hai. Ta huấn luyện những tên gia đinh này đương nhiên là với mục đích bảo vệ bản thân rồi. Bây giờ, Đông Khánh có vẻ yên ổn thái bình, song ngay tại quận Hà Gian mà thổ phỉ lại có thể hoành hoành ngang ngược như vậy. Nếu như không có khả năng bảo vệ bản thân thì một ngày không xa đầu sẽ bị rời khỏi cổ.”
Từ Kha lập tức lắc đầu phản bác: “Tâm tư của lang quân, quả thật chỉ đến đây thôi sao? Nếu như chỉ vì diệt sạch thổ phỉ, bảo vệ trạch viện thì ba đến năm mươi gia đinh là đủ rồi, cần gì phải huấn luyện? E rằng lang quân còn có tâm tư khác khó nói.”
“Ngươi cũng biết ta có tâm tư khó nói ra thì ta phải trả lời câu hỏi của ngươi bằng cách nào đây?”
Từ Kha bị chặn họng, dường như không ngờ được rằng Khương Bồng Cơ sẽ nói như vậy.
Màn hình lại hiển thị một tràng cười ha ha, chỉ là lần này không phải cười Khương Bồng Cơ mà là những lời thương cảm dành cho Từ Kha.
[Không Phục Thì Nhào Vô]: Đời này Từ Kha mà phải đi đường vòng thì chắc chắn là do Streamer diễn nhầm kịch bản!
[Bác Gái Chia Cơm Căng Tin]: Ôm ôm Từ Kha một cái nào, Streamer không thương cưng thì chụy đây thương cưng, ôm cái nào...
Bình luận này vừa xuất hiện, ngay sau đó liền có thông báo [Bác Gái Chia Cơm Căng Tin] tặng 1314 lam bạch.
Khương Bồng Cơ nghẹn họng.
Giá trị của lam bạch cũng bằng kẹo que, tương đương với 0.1 tệ - đơn vị tiền của hệ thống livestream.
[Tổng Tài Bá Đạo]: Từ Kha đừng có bị bác gái kia dụ dỗ, nào hãy nhào vô ngực anh nào…
Tiếp theo có thông báo [Tổng Tài Bá Đạo] tặng 520 chiếc iphone.
Một chiếc iphone bằng với 1 tệ livestream, 520 chính là 520 tệ livestream rồi!
Ngoài hai người này ra, còn rất nhiều người tặng quà lớn hơn nữa, toàn màn hình hiện lên những dòng thông báo chi chít, quà tặng gần như bao phủ tầm mắt của Khương Bồng Cơ. May mà sắc mặt cô không hề thay đổi nên chưa bị nhìn thấy điều lạ thường.
Từ Kha còn không biết bản thân đã được hàng nghìn người thương sót, trên gương mặt cương nghị thoáng hiện vẻ kinh ngạc, hai mắt sáng ngời, nói: “Tiểu nhân đã hiểu đại khái ý định của lang quân, nhất định không phụ kỳ vọng của lang quân.”
“Ừ, ngươi suy xét rồi làm đi.” Khương Bồng Cơ hiểu trong đầu Từ Kha đang mơ mộng điều gì, cũng không nói ra: “Đầu giờ chiều, ngươi theo ta ra ngoài xem xét, có kế hoạch vạch sẵn sau này công việc cũng dễ tiến hành hơn.”
Cô vốn dự định ném bản kế hoạch cho Từ Kha thực hiện, nhưng giờ tiêu chuẩn cô đặt ra lại vẫn quá khắc nghiệt. Một người kế ngắn, hai người kế dài, Từ Kha còn hiểu biết về trình độ của người bình thường ở thời đại này hơn cô, vì vậy ý kiến của cậu ta rất đáng để tiếp thu.
“Cứ tiến hành tuần tự theo kế hoạch ban đầu của ta, rồi từng bước từng bước gia tăng độ khó.”
Khương Bồng Cơ nói xong, Từ Kha liền toát mồ hôi lạnh. Cậu ta hoàn toàn không dám tưởng tượng, nếu đây chỉ là nền tảng ban đầu thì khi tăng cường, nội dung huấn luyện sẽ đáng sợ đến mức nào? Đây chính là lò huấn luyện tàn bạo, rõ ràng muốn dồn người ta vào chỗ chết mà.
“Lang quân nói có lý. Chỉ là đàn ông trưởng thành lực lưỡng, sức lực ước chừng cũng chỉ có hơn một thạch. Nhưng mà, những gia đinh mà lang quân mua về có một phần là tuổi tác còn nhỏ, phần còn lại thì yếu ớt, nếu áp dụng theo tiêu chuẩn này, e rằng hiệu quả rất thấp.”