*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Vị đại vương Bắc Cương kia là minh quân hiếm có của Bắc Cương, ông ta rất kiên định nên chưa chắc đã thất bại vì hàn thực tán.”
Phong Chân lại một lần nữa bị mang ra làm ví dụ xấu khiến anh ta cảm thấy rất buồn bực
Một lần sẩy chân để hận nghìn đời, bạn bè xung quanh cứ hơi chút lại mang anh ta ra làm ví dụ xấu
Tâm mệt rồi, lòng cũng không đau nữa
Vệ Tử nói: “Không cần lâu như vậy
Tình trạng của Tử Thực và đại vương Bắc Cương không giống nhau
Mặc dù thời gian Tử Thực dùng hàn thực tán dài nhưng không hề lạm dụng
Đại vương Bắc Cương lại coi thứ này là thuốc3để quay lại thời kỳ sung sức nhất, gần như là ngày nào cũng dùng...” Sau khi uống hàn thực tán xong liền đi hậu cung tìm phi tử, có là thân thể sắt thép cũng không chịu nổi
Chỉ cần sức khỏe đại vương Bắc Cương yếu dần thì sẽ có rất nhiều người sẵn sàng tiễn ông ta đoạn đường cuối cùng
Nếu như đại vương Bắc Cương cũng giống Vu Mã Thương - quận thủ quận Hộ, thượng mã phong ngay lúc hành sự thì như vậy mới hay
Phong Chấn ho nhẹ ra hiệu cho Vệ Từ nói chuyện kín đáo hơn, không nhìn thấy chỗ bọn họ còn có một vị nữ chủ công nhiều tuổi rồi mà chưa lấy1chồng hả?
Kỳ Quan Nhượng liếc nhìn Phong Chân sau đó hỏi: “Cổ họng huynh ngứa à?”
Đừng tưởng rằng anh ta không biết tiếng ho kia của Phong Chân có ý nghĩa gì
“Nhớ uống nhiều sữa dê nhuận giọng.” Vệ Từ cười nói.
Phong Chân: “...”
Sữa dê có thể nhuận giọng? Bắt nạt anh ta ít học à?
Tên nhóc Vệ Từ này quá xấu xa
Biết chủ công nhà mình muốn đánh Bắc Cương, anh liền bận rộn cài nội gián vào Bắc Cương
Sắp xếp nội gián thì cũng thôi đi, anh còn muốn tặng cho đại vương Bắc Cương cả người đầy debuff, hy vọng chủ công nhắm mắt cũng có thể đánh đổ được Bắc Cương?
Không biết bản thân chủ công nhà bọn6họ vốn đã rất hung tàn rồi sao?
Khương Bồng Cơ ngồi trên ghế chủ vị dường như không phát hiện ra ba vị mưu sĩ của mình đang “ngấm ngầm tranh đấu”
Cô cười nói với Vệ Từ: “Nếu như có thể thuận lợi khiến nội bộ Bắc Cương chia năm xẻ bảy thì khả năng chúng ta thu phục được Bắc Cương tăng lên ba phần, ghi cho Tồn Tái Đạo một phần công lớn.”
Vệ Từ bước ra khỏi hàng thay Tôn Văn tạ ơn Khương Đồng Cơ.
Kỳ Quan Nhượng khẽ phe phẩy quạt, râu hơi bay bay, anh ta nói: “Chủ công, việc cấp bách nhất bây giờ là điều tra rõ ràng tình hình các bộ lạc của Bắc Cương
Nếu4được, chúng ta có thể âm thầm hỗ trợ vương tử thể lực yếu nhất của Bắc Cương để bọn họ ngang tài ngang sức đánh nhau.” Trận chiến càng ngang sức ngang tài, thời gian nội chiến ở Bắc Cương càng kéo dài, đương nhiên sẽ càng tốt cho bọn họ.
Ngược lại nếu thể lực của vị vương tử nào đó quá lớn, nhanh chóng chiến thắng các vị vương tử khác, sau đó ổn định thể cục Bắc Cương
Vậy thì bọn họ muốn chiếm lợi từ việc nội chiến không còn dễ như trước nữa
Vì vậy Kỳ Quan Nhượng xấu xa lại tính kế Bắc Cương lần nữa.
“Chuyện..
Chuyện này ổn không?” Khương Bồng Cơ nhíu mày.
Kỳ Quan Nhượng đáp: “Có3thể làm được hay không thì phải xem vị Tôn Tái Đạo kia có năng lực như Lã Thượng không?”
Khương Đồng Cơ cười nhìn Kỳ Quan Nhượng, đối phương cầm cán quạt, khẽ áp mặt quạt lên đầu gối, con ngươi rũ xuống
[Cười Sống Tiếp: Đoán xem bác Streamer nhà chúng ta đang dùng ánh mắt để đối thoại điều gì với Tiểu Nhượng Nhượng? [Phúc Khí Dồi Dao]: Bác Streamer nói..
Cục cưng biết huynh ghen rồi
[Bướm Tử Văn]: Tiểu Nhượng Nhượng nói..
Hừ! - A h ta giận rồi, không thèm quan tâm ngài nữa.
[Vĩnh Dạ Thiên Trần]: Từ mỹ nhân nói..
Đã nói là phải nấu kĩ cục cưng ếch này rồi mà, vì sao chủ công lại yêu người khác chứ?
[Áng Mây Bạc Mỏng]: Phong ngây thơ nói..
Rõ ràng là kịch của hai người, cục cưng lại biến thành người thứ tư.
Đảng ăn dưa của kênh livestream đều nhất trí rằng xem các vua màn ảnh biểu diễn trong livestream còn đặc sắc hơn cả nội dung livestream của bác Streamer
Đương nhiên, may mà kênh livestream người đồng thế mạnh, nên ngoài những người thích xem diễn kịch cũng còn có các boss ngành nghề khác nhau
[Quân Thư Ảnh]: Đau lòng thay cho Bắc Cương
Theo tốc độ này của bác Streamer thì Bắc Cương bị công phá chỉ còn là vấn đề thời gian
[Quỷ Tài Quách Phụng Hiểu]: Đúng vậy, cái người Tôn Văn kia nghe qua cũng rất giỏi
Mấy người có phát hiện chỉ cần là người được Từ mỹ nhân đóng dấu, không ai là đơn giản không
Nếu như Tôn Văn thực sự có khả năng như Lã Thượng vậy thì
Bắc Cương chắc chắn sẽ chia năm xẻ bảy
Hơn nữa Bắc Cương còn là một tộc người bộ lạc, giữa các bộ lạc không hề tồn tại khái niệm đại gia đình, thường quen tự mình chiến đấu
Nếu như đến cả thế lực có móc nối lẫn nhau như hoàng đình Bắc Cương còn xong đời thì bọn họ chẳng phải giống như một nắm cát sao? Kỳ Quan Nhượng còn ác hơn, muốn Bắc Cương tự nội chiến đến diệt vong.
[Đại Vương Bách Hợp]: Nếu như tôi nói tình cảnh này khiến tôi nhớ đến loạn Bát Vương và loạn Ngũ Hổ, mấy người liệu có phỉ nhổ tôi không?
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Ngoài mưu lược ra thì đồn điền và luyện binh bác Streamer cũng làm rất giỏi, hoàn toàn nhắm vào Bắc Cương
Ở cổ đại chỉ cần huấn luyện ba tháng đã được coi là quân tinh nhuệ rồi
Binh sĩ dưới tay bác Streamer được huấn luyện bao lâu? Chắc cũng phải ba, năm năm đi
Bác Streamer còn dùng phương pháp huấn luyện tiên tiến giống với thời hiện đại, thực lực chiến đấu cá nhân của binh sĩ cũng không yếu, quần chiến càng đáng sợ hơn
Đây mới là điều khiến họ tự tin tuyệt đối đánh thắng được Bắc Cương.
Không thể phủ nhận, âm mưu dương mưu có lúc quả thực có tác dụng rất thần kỳ, nhưng chiến tranh suy cho cùng vẫn phải dựa vào quân lực hai bên lúc chiến đấu.
Những cái khác không nói chỉ nói đến binh sĩ trong tay Khương Bồng Cơ tuyệt đối xứng được gọi là tinh nhuệ trong kiếp này.
Nếu như là Bắc Cương trong thời kỳ hưng thịnh nhất thì Khương Bồng Cơ tiến đánh quả thực khó khăn.
Nhưng Bắc Cương bây giờ chẳng qua chỉ là một con hổ mắc bệnh nặng, mặc dù đáng sợ nhưng không phải không thể đánh.
Nhưng vấn đề duy nhất là...
Đánh bao lâu?
Đám mưu sĩ nghĩ mọi cách chẳng qua cũng chỉ vì rút ngắn thời gian chiến tranh, tránh bước vào vũng bùn chiến tranh tiêu hao kéo dài.
Bọn họ bàn bạc hơn một canh giờ cuối cùng cũng tan họp
“Tử Hiếu ở lại, ta có lời muốn nói với huynh.” Vệ Từ đang định đứng dậy, một câu nói của Khương Đồng Cơ đã chặn anh lại
Phong Chân âm thầm nháy mắt với Vệ Từ, Kỳ Quan Nhượng vứt cho Khương Bồng Cơ một ánh mắt “Ngài từ từ thôi, đừng dọa người ta”.
Sau khi hai người kia đi Khương Bồng Cơ chỉ nói một câu.
“Không cần phải nhận nuôi con nhà người khác, mình tự sinh vẫn thân thiết hơn.” Khi Vệ Từ đi ra, bước chân như đang bay
Bởi vì cần điều chỉnh các chi tiết trong kế hoạch, Vệ Từ phải âm thầm báo cho Tôn Văn, tránh làm hại người của mình.
Anh ngăn việc thương lái rời khỏi Bắc Cương, nguyên nhân quan trọng nhất chính là thương lái là con đường liên hệ giữa anh và Tôn Văn
Nếu như thương lái dừng việc thu mua và rời khỏi Bắc Cương thì tình báo của Tôn Văn không gửi đi được, mệnh lệnh của anh cũng không gửi đến được
Tôn Văn là cánh tay đắc lực của Cáp Luân Cát, ông được sống cuộc sống rất tốt đẹp.
Nếu..
Vệ Từ không hay thích gây chuyện như vậy thì..
“Ly gián các vương tử Bắc Cương..
Quả nhiên đến cuối cùng cũng lộ bản chất..
Rốt cuộc Liễu Hi làm sao thu phục được nhiều yêu nghiệt như vậy?”
Ám hiệu giữa Tôn Văn và thương lái là do đích thân Vệ Từ dạy, tính cơ mật cực cao
Nếu như người bình thường lấy được thì cũng chỉ là một đống hoa văn linh tinh, phong cách giống như đồ đằng thời cổ của khu vực xa xôi ở Bắc Cương
Cho dù bị người khác nhìn thấy thì đối phương cũng chẳng thể hiểu được chúng có ý nghĩa gì
Tôn Văn mất một ngày để học thuộc lòng hết tất cả chú thích, chỉ có ông mới có thể dịch ra tin tức thực sự trong đó
Đợi sau khi ông dịch ra hết nội dung thì chợt thấy thương hại cho Bắc Cương
“Đáng tiếc..
Nhưng Bắc Cương không thể không diệt vong.”