*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Mẹ nó! Động một tí là cả người lẫn ngựa đều bị chém luôn thành hai khúc? [Chồng Tui là Streamer]: Tại sao livestream máu tanh bạo lực như thể còn chưa bị hạ xuống?
[Cơn Gió Hồi Ức]: Nghe như kiểu Streamer nào đó hồi trước tuyên truyền văn hóa đồi trụy trên kênh livestream từng bị hạ xuống ấy nhỉ?
[Tào Lão Đại]: Buổi tối xem livestream kiểu này, thật sự bị dọa đến rợn tóc gáy.
Tại sao livestream vượt qua vị diện không thể hài hòa một ít chứ? Không phải cảnh nóng thì cũng là cảnh giết chóc, riết rồi ảnh hưởng đến thể xác và tinh thần khỏe mạnh của đám thiếu niên nhi đồng đó nha
Bên trên đều là những bình luận màu xanh, so với sự ngạc nhiên thậm chí còn có phần sợ hãi của bọn họ, người xem bình luận màu đỏ lại3bình tĩnh hơn nhiều.
Nhìn riết rồi cũng quen mà.
[Vũ Diệp Chúng Sinh]: Streamer cũng không phải luôn bạo lực như vậy, bác Streamer bình thường vẫn biết nói phải trái, lúc nào không thể nói phải trái mới dùng đến quả đấm
Nhóm người Bắc Cương kia chính là cần phải dạy dỗ một trận, Streamer nhà tui thật soái mà
Streamer, bao giờ bác mới đến cưới tui thế?
[Chuông Gió Cỏ Rơi Xuống Từ Tinh Không]: Streamer là một người thông suốt môn mỹ học bạo lực, lần sau so với lần trước càng tàn bạo
Trước kia còn biết dùng búa chém người, bây giờ trực tiếp chém cả người lẫn ngựa thành hai khúc rồi
Màn vừa rồi quả thực rất mãn nhãn! Khương Đồng Cơ tự mình dẫn binh đến kho lương Tang Mạch, đợi hai bên giao chiến, cô lại xung phong nhận chức trong trảm mã doanh
Trảm mã1doanh được cô huấn luyện đặc biệt, dùng để đối phó kỵ binh đặc chủng của Bắc Cương.
Tất cả vũ khí bọn họ cầm đều được chế tạo đặc biệt, mạch đao trong tay lại vô cùng sắc bén, thân đao nặng nề mà rộng rãi
So với tốc độ vô cùng nhanh của kỵ binh, trảm mã doanh lại vừa ổn định vừa ác liệt
Bọn họ không cần tốc độ, chỉ cần phối hợp với những nhóm binh chủng khác ngăn cản kỵ binh, giảm bớt áp lực từ các phía.
Binh lính của trầm mã doanh đều được lựa chọn tỉ mỉ từ các doanh trại, lương bổng của bọn họ cao hơn những binh lính bình thường gấp đôi, lượng huấn luyện mỗi ngày cũng nặng nề hơn nhiều so với bọn họ
Bởi vì trảm mã doanh sử dụng áo giáp và vũ khí tương đối nặng nề, đối6với thể lực và lực lượng của binh lính thì yêu cầu càng cao.
Nếu không có thể lực tráng kiện, bọn họ căn bản không thể nào tiến hành chiến đấu trong thời gian dài.
Vì để nâng cao năng lực tác chiến, Khương Đồng Cơ còn huấn luyện binh lính trảm mã doanh áp dụng chiến thuật ba giai đoạn của binh lính bên đội nó cải tiến.
Thay phiên, xen kẽ nhau, giảm bớt gánh nặng
Trừ các loại huấn luyện cường độ cao, giữa các quân doanh còn cử hành diễn luyện quân sự định kỳ.
Các nhóm binh chủng khác nhau vừa phối hợp vừa đối kháng với nhau
Mặc dù diễn luyện quân sự là giả nhưng Khương Bồng Cơ vẫn để những binh lính đã có nhiều kinh nghiệm dẫn theo tân binh mô phỏng hoàn cảnh tác chiến
Binh lính dưới tay phần lớn chưa từng thấy máu, nhưng4khả năng tác chiến của bọn họ và sự phục tùng mệnh lệnh không hề thua kém tinh binh
Kênh livestream từ đầu đến cuối vẫn luôn mở, lúc này, các khán giả theo thị giác của Khương Bồng Cơ mà thay đổi góc nhìn
Một đường đi nhẹ nhàng bình thản cô bỗng đổi tốc độ, binh khí trong tay cũng từ thương dài đổi thành đạo chém ngựa nặng nề
Mỗi một đao vung xuống, các khán giả đều có thể nhìn thấy trọn vẹn quá trình thân đao bổ ra thịt xương
Cô không hề gắng sức khống chế khí lực, đao chém ngựa nặng nề nắm trong tay nhẹ bẫng như không
Khua đao, chém xuống! Máu tươi văng tung tóe, nội tạng trào ra, chỉ chốc lát nhuộm toàn bộ cơ thể cô thành người máu
Chiến mã Bắc Cương thân hình to khỏe, vó ngựa rộng lớn
Nhưng cho dù như3vậy vẫn không thể ngăn được lưỡi đao của cô
Người xem kênh livestream chính mắt nhìn thấy Khương Bồng Cơ vung một đao, chém một tên binh lính Bắc Cương bay đầu, chém đứt thân thể hắn, nhân tiện chém con ngựa dưới thân hắn thành hai đoạn
Một người một ngựa thậm chí chưa kịp phát ra tiếng kêu trước khi chết
Kỵ binh Bắc Cương phần lớn đều là khinh kỵ binh, tuân theo kế sách lưu manh không đánh được thì bỏ chạy, khiến quân đội Đông Khánh vô cùng nhức đầu.
Có điều đám người ngu xuẩn này lại bị xe quân nhu chính bọn chúng mang tới ngăn cản
Khương Bồng Cơ nhân cơ hội ra lệnh cho trảm mã doanh kết thành đường vòng cung chặn lại hướng bọn chúng có thể phá vòng vây, trực tiếp bọc
người thành sủi cảo
Cô muốn tiêu diệt hết quân địch, sao có thể để thịt béo tới miệng còn bay mất?
So với tình hình chiến đấu thê thảm ở Tang Mạch, Lê Giang, kho lương Triều Ô thực sự chính là thiên đường của lũ chuột.
“Dưới tay Liễu Hi đều là đám binh chủng kiểu gì thế? Binh mã của Trung Nguyên quả nhiên đều là lũ phế vật, một kẻ có thể đánh cũng không thấy.”
Nhị vương tử thuận lợi đột phá phòng tuyển trại lính ở kho lương Triều ô, phòng thủ của trại lính này hết sức yếu kém
Bọn họ chỉ vội vàng ứng chiến, rất nhanh quân lính liền tan rã, hoảng hốt chạy tứ phía
Nhị vương tử thấy lấy đồ trong túi dễ dàng như vậy thì vênh váo đắc ý
“Đừng đuổi theo, mau chuyển lương thực.” Nhị vương tử cắt đầu thi thể lại bó tóc bọn họ chung vào một chỗ, treo trên yên ngựa.
Những thứ này đều là chiến lợi phẩm của gã, cũng là chứng có biểu dương võ lực mạnh mẽ của gã
Phá vỡ cửa vào của kho lương, bên trong quả nhiên chất hàng đồng lương thảo
Nhị vương tử dè dặt dùng dao nhỏ bên hông rạch mấy túi lương thảo, ngũ cốc màu vàng liền tuôn ra ngoài như nước chảy
“Liễu Hi này quả nhiên có tiền..
Toàn là lương thực thượng hạng!” Xác nhận không nhìn nhầm, Nhị vương tử sai người đến chuyên chở lương thực, Phụ tá đi theo bên người Nhị vương tử, hắn ta luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ nhưng lại không nói ra được là lạ ở chỗ nào.
Một lát sau, hắn ta nói: “Nhị điện hạ, kho lương Triều ô này có nhiều lương thực như vậy, vì sao Liễu Hi không phải trong binh canh giữ?” Nhị vương tử đáp: “Trong binh canh giữ? Tiên sinh vừa rồi không nhìn thấy những binh lính chạy trốn kia sao? Đếm sơ sơ cũng phải năm sáu nghìn người chứ?”
Căn cứ vào kinh nghiệm tác chiến, lính phòng giữ kho lương đại khái vào khoảng con số này.
Có điều phụ tá cũng không biết, lính phòng thủ kho lương Triều Ô thực tế chỉ có hơn hai nghìn người, con số năm sáu nghìn thật sự là cách nói phóng đại
Binh lính nhìn như sợ hãi chạy tán loạn, thực ra chỉ lượn quanh chạy đi những phương hướng khác, mấy lần chạy đi chạy lại tạo nên ảo giác năm sáu nghìn người
“Chuyện này, chuyện này..
Nghe Liễu Hi luyện binh năm ba năm, luyện ra được tinh binh cuối cùng cũng chỉ là thứ này...” Phụ tá ngượng ngùng tìm cho mình một đường lui, tránh lần nữa chạm đến lửa giận của Nhị vương tử
Nhị vương tử cười lớn, gã đáp: “Dê chính là dê, huấn luyện như thế nào đi nữa, có thể đánh thắng chó sói trên thảo nguyên sao?” Ấn tượng của gã về đám đàn ông người Hán ở Trung Nguyên chính là yếu đuối như cây trúc, gió thổi một cái liền có thể bay.
Đàn ông như vậy ngay cả đám phụ nữ người Hán cũng không thể thỏa mãn, nói chi là đánh nhau với hãn tướng của Bắc Cương bọn họ
Toàn bộ kho lương Triều Ô tổng cộng tích trữ một triệu bốn trăm nghìn thạch, cho dù Nhị vương tử mang theo mười hai nghìn binh mã, bọn họ cũng không cách nào chất hết vào xe quân nhu trong khoảng thời gian ngắn nhất
Vả lại, bọn họ cũng không mang theo nhiều xe quân nhu đến thế..
“Sớm biết ở đây nhiều lương thảo như vậy, binh thủ lương lại yếu, cô đã mang theo thêm mười phần xe quân nhu.” Vì không muốn lãng phí, mỗi một chiếc xe quân nhu đều chứa đầy lương thực, bánh xe lún thật sâu vào trong bùn
Không chỉ có xe quân nhu chứa đầy lương thực, gã còn sai mỗi một kỵ binh vác thêm hai túi lương thực nữa trên lưng ngựa.
Phụ tá thấy vậy, da đầu cũng tê rần
Ưu thế của kỵ binh ở chỗ tính cơ động mạnh, trên lưng ngựa chất hai túi lương thực nặng như thế, nếu gặp phải nguy hiểm sao mà chạy? “Nhị điện hạ, như vậy không ổn đâu...” Lời còn chưa hết, Nhị vương tử đã dùng ánh mắt khiến lời nói của hắn ta phải nuốt ngược trở lại.