“Bây giờ mười biên kịch thì có chín người não tàn, người còn lại thì IQ dưới cả mức trung bình..
Bảo cậu rồi, đừng có xem mấy bộ phim vớ vẩn này
Cậu lại cứ muốn xem, đây không phải tự hành hạ mình sao?” Một giọng nói lười biếng mang ý cười từ giường bên cạnh truyền tới: “Xem gì đó?” “Vượt không gian thời gian để yêu em, diễn viên chính là một tiểu hoa đán đang hot!” Nói đến đây, biểu cảm của cô chợt cứng nhắc, giống như vừa nuốt phải một con ruồi vậy: “Thâm Thâm, cậu có biết phim truyền hình ngày nay có kiểu tình tiết gì không? Hoàng thất không ban chết cho những tên biên kịch tán hươu tán vượn này quả thật quá3nhân từ
Bệ hạ của tôi ơi, phim truyền hình bây giờ sắp biến thành người phụ nữ độc ác nhưng lại ngu ngốc đến mức giống như quên luôn não ở tử cung không lấy ra rồi vậy.”
Để vương thiên cổ lại biến thành một đóa hoa sen lòng dạ đen tối cộng não tàn, quả thật là làm nhục IQ của cô
Thâm Thâm giường bên liếc mắt nhìn khinh bỉ.
“Dù sao cũng đều là giả, bọn họ thích diễn thể nào thì diễn thế ấy thôi, hoàng thất cũng không thèm quan tâm
Mẫn Mẫn nghiêm túc như vậy làm gì.”
“Khương Thâm” Cổ Mẫn kéo dài giọng hét lớn: “Những tình tiết phim kiểu này rất dễ đánh lừa trẻ con đó
Bệ hạ nhà tôi nếu ngu ngốc như trong phim, làm1sao có thể quét sạch chín châu bốn bể: Không yêu cầu mấy biên kịch này giỏi về kiến thức lịch sử, nhưng dù sao vẫn phải có một chút đạo đức nghề nghiệp chứ
Khương Thâm mặc bộ đồ ngủ con gấu, nằm trên giường bắt chéo chân tỏ vẻ không quan tâm
“Phim truyền hình ấy à, bản chất chính là thứ dùng để giải trí
Điều kiện trước tiên là phải tôn trọng lịch sử, rồi muốn giả thể nào cũng được.” Khương Thâm lần mò trên giường, sờ thấy túi khoai chiên liền ném sang cho Cổ Mẫn: “Mặc dù kịch bản phim có nhiều chỗ cẩu thả, nhưng dựa trên tính nguyên tắc, không có biên kịch nào dám viết bừa bãi, chẳng hạn như ác ý bôi nhọ hoàng8đế hay thay đổi triều đại...”
Cổ Mẫn nhận lấy túi khoai rồi tắt điện thoại
Cứ nghĩ đến kịch bản não tàn cô lại càng khó chịu
“Chậc, nếu quay về một trăm năm trước, ai lại dám sắp đặt hoàng thất như vậy, còn không giết để tạo phản ư?” Khương Thâm bật cười.
“Bây giờ là xã hội pháp trị, giết người là phạm pháp rồi, cho dù là nữ để hoàng thất.”
Cổ Mẫn chống cằm: “Nói vậy cũng đúng
Đợi sau khi tớ làm biên kịch, nhất định phải chỉnh đốn lại ngành nghề và khôi phục lịch sử!”
Cô là sinh viên chuyên ngành văn học điện ảnh và truyền hình tại đại học Thiện Hoa, sau này có định hướng làm biên kịch.
Khương Thâm đáp: “Chà, chí hướng thật cao xa.”
Cổ Mẫn9nói: “Thâm Thâm, cậu nói xem, kịch bản điện ảnh và truyền hình đầu tiên trong cuộc đời biên kịch của tớ có nên lấy Thần Để làm nhân vật chính không?” Thần tượng của cô khẳng định là một người tay đấm viện dưỡng lão Nam Sơn, chân đạp trường mẫu giáo Bắc Hải
Khương Thâm nhai miếng khoai chiên trong miệng, biểu cảm có vẻ buồn cười nhưng cũng rất nghiêm túc đưa ra ý kiến
“Thần Để quá gây tranh cãi, không dễ cải biên, không đề nghị biên kịch mới đem bà ấy sửa thành nhân vật chính.”
Cho dù là nhà sử học hay hoàng thất, bọn họ đều có thể chứng minh Thần Đế xuất thân từ gia đình quý tộc, nhưng không ai biết người ta sao lại7trở thành thổ phỉ
Không chỉ vậy, sách sử còn có ghi chép về việc tàn sát anh em và cha đẻ, dã sử lại nói bà được sinh ra bởi Cổ Trăn và người đàn ông lạ, ngay cả người đàn ông lạ đó là ai cũng đã được phân tích ra mấy người..
Bối cảnh gia đình phức tạp, quá trình trưởng thành lại càng nhiều uẩn khúc, cho nên gây | tranh cãi rất lớn.
Một biên kịch mới bắt đầu đã lấy Thần Để làm đối tượng để cải biên, bởi vậy độ khó càng tăng lên
“Chính vì có tính thách thức mới xứng danh với bệ hạ chứ
Hiện nay, quá nhiều biên kịch không có đạo đức nghề nghiệp
Kể từ sau khi lăng mộ của Thần Để được mở, các bộ phim truyền hình trên tivi và trên web ngày càng không thể tưởng tượng nổi.” Cổ Mẫn tức giận cằn nhằn: “Thâm Thâm, cậu đã bao giờ nghĩ rằng không có bệ hạ thì lịch sử sẽ như thế nào chưa? Khẳng định là sẽ không tốt như bây giờ.” Khương Thâm không nói gì, ánh mắt trở nên sâu thẳm
Lăng mộ Thần Đế đã được mở cửa cho công chúng.
Rõ ràng hoàng thất vẫn còn những lăng mộ Thần Đế lại mở cửa cho công chúng, thật nực cười.
Hoàng thất uy nghiêm ba trăm năm, giờ đã chẳng còn gì.
Khương Thâm nói: “Yên tâm, mấy biên kịch này sớm muộn gì cũng sẽ bị phạt thôi
Đợi cậu đi xử lý hết những sai lệch đó thì món hoa kim châm” cũng đã nguội cả rồi.”
* Hoa hiên vàng, còn gọi là hoàng hoa thái hay kim châm là một loài thực vật có hoa trong họ thích diệp thụ
Loài này được Baroni miêu tả khoa học đầu tiên năm 1897
Cây có thể đạt chiều cao 90-120 centimet
Loài này là loài bản địa ở miền Đông châu Á và Trung Quốc (theo Wikipedia).
Hoàng thất đã chủ động giao nộp quyền hành và thay đổi từ để chế phong kiến thành quân chủ lập hiến
Mặc dù cũng bởi vì các thế lực bên ngoài thúc ép nhưng chủ yếu vẫn là vì hoàng thật muốn tự bảo vệ mình, sách lược lấy lui làm tiến, thích ứng với xu hướng của thời đại
Bàn giao một phần quyền lực không có nghĩa là hoàng thất để mặc cho người ta gây khó dễ.
Cổ Mẫn ôm cuốn sách lịch sử dày cộp đã đọc hơn phân nửa, cô nói: “Thâm Thâm...”
“U?”
“Cậu có cảm thấy..
liệu Thần Đế bệ hạ có phải là người xuyên không không?” Càng nghiên cứu về lịch sử thời kỳ đó, cô càng cảm thấy bệ hạ nhà cô thật oách, không kìm được thôi thúc muốn quỳ dưới chân ngài.
Khương Thẩm không vui đáp lại.
“Tớ không biết bà ấy có phải người xuyên không hay không, tớ chỉ biết nếu cậu lại không ngủ thì cậu nên phi thăng thành tiên luôn đi
Còn không mau nhìn xem hiện tại là mấy giờ rồi!”
Cổ Mẫn nhìn thời gian, đã là ba giờ sáng
Cô vội vàng lập tức mở chăn ra
“Ngày mai có tiết của lão cặn bã Liễu Xa, xong rồi...”
Không biết có phải cha mẹ Liễu Xa hận con trai mình không mà lại đi đặt cái tên như vậy.
Liễu Xa hai mươi chín tuổi, độc thân chưa có bạn gái, bị mọi người đặt cho biệt danh đi kèm là “lão cặn bã”
Liễu Xa còn là giáo sư khoa lịch sử tại Đại học Thiên Hoa
Không biết khi anh ta giảng đến phần lịch sử về cha mẹ của Thần Đế bệ hạ có khó xử hay không nữa.
Khương Thâm bật cười khanh khách, những nụ cười trên khuôn mặt cố không duy trì được bao lâu thì điện thoại thường ngày hiểm khi sử dụng lại đổ chuông ầm ĩ
Cô mở điện thoại, chân trần xuống giường, mở cửa phòng ngủ đi ra phía hành lang phòng nước.
“A lô?”
“Thái tử Huệ Thường, có chuyện lớn rồi, lăng mộ Thần Để có biến động, đỉnh mái chính của vòm mộ đột nhiên sụp xuống...” Đáy mắt Khương Thảm lóe lên tia sắc lạnh
Đỉnh mái chính của vòm mộ sao lại đột nhiên sụp xuống? Cô xoay người quay lại phòng ngủ
Để không làm phiền giấc ngủ của Cổ Mẫn, ngay cả đèn cô cũng không bật lên
Nắm lấy thứ mình cần, cô cứ thế mặc đồ ngủ đi ra ngoài
Vừa rời khỏi cổng trường, Khương Thâm phát hiện đêm nay bầu trời tối kỳ lạ, cô ngẩng đầu nhìn lên cảm thấy hiện tượng thiên văn có chút khác thường
“Có giống chín hành tinh liền thành một dải không?” Một giọng nam truyền đến từ phía sau, Khương Thẩm bình tĩnh quay người lại, người đàn ông thân hình cao lớn mặc vest đi giày da bước ra từ trong bóng tối
“Giáo sư Liễu Xa.” Liễu Xa đẩy gọng kính vàng lên sống mũi, ánh mắt vẫn như thường, có vẻ như không hề bất ngờ trước bộ dạng của Khương Thâm trong bộ đồ ngủ
“Chín hành tinh liền thành một dải là cảnh tượng hiếm hoi nghìn năm mới có.” Liễu Xa nói: “Nhưng hơn ba trăm năm trước đã từng xuất hiện một lần.”
“Giáo sư ở đây đợi ai sao?” Khương Thâm tính toán thời gian, cô đang muốn đuổi Liễu Xa đi chỗ khác
“Không, tôi đang đợi em.” Gương mặt Khương Thâm tỉnh bơ, nhưng nội tâm lại vô cùng rối rắm: “Tôi và giáo sư hình như không quen biết.” “Quen biết hay không không quan trọng, tôi chỉ muốn đưa cho em thứ này.”
Nếu như vào lúc khác thì Khương Thâm sẽ cho rằng đối phương có ý với mình
Nhưng đặt vào hoàn cảnh lúc này, cô chỉ cảm thấy mối nguy hiểm kỳ quái.
“Thứ gì?”
Liễu Xa lấy từ trong túi áo một món đồ đưa cho Khương Thâm: “Vật đã quay về với chủ cũ.” Khương Thâm vô cùng kinh ngạc,