Nhưng chuyện này đến miệng cô lại biến thành hữu tướng và Tam vương tử đều đích thân phái sứ giả qua.
Cô tiếp nhận việc đầu hàng của Tam vương tử, đồng ý để hắn ta nội ứng ngoại hợp giúp cô lấy vương thành thì sẽ tha cho hắn ta một mạng.
Lúc sắp bàn xong giao dịch này, hữu tướng cũng phải người qua đầu hàng
Ngờ đâu việc đầu hàng này là giả mà ám sát là thật
Sau khi may mắn tránh được một kiếp nạn, cô thẹn quá hóa giận mới dứt khoát giết chết cả hai người này, một người nghiền xương thành tro, người còn lại treo ở bên ngoài doanh trại.
Tam vương tử tuyệt đối không nghĩ tới Khương Bồng Cơ lại mở miệng3nói linh tinh
Làm vậy chẳng phải là muốn ép chết hắn ta sao? Lục vương tử trừng mắt nhìn Tam vương tử, ánh mắt tàn nhẫn lại thâm độc như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta
Đại vương tử thấy thể thì vội vàng bước lên khuyên bảo
Trong số mọi người ở đây, ai cũng có thể làm phản, chỉ duy nhất có Tam vương tử là không có khả năng này
“Đại vương bớt giận, ngài và Tam đệ là huynh đệ tình thâm, hẳn phải hiểu rõ về đệ ấy sao đệ ấy có thể thông đồng với địch phản quốc được chứ?” Lục vương tử cười lạnh nói: “Chẳng lẽ người bị giặc Liễu treo ở ngoài đại doanh không phải là tâm phúc của tam huynh1sao?” Đại vương tử nghẹn lời, vội vàng nhìn về phía hữu tướng
Hữu tướng Tổ Cáp Tát thấy tình thế không ổn, tim đập thịch một tiếng, trên đôi má ngấn mỡ dính đầy mồ hôi, trong lòng thấp thỏm lo âu
Ông ta biết rõ, nếu như chứng minh Tam vương tử không phản bội Bắc Cương, vậy chẳng phải thừa nhận mình là kẻ phản quốc sao?
Vì cái mạng nhỏ của mình, ông ta chỉ có thể khẳng định chắc chắn Tam vương tử phái tâm phúc đi theo kẻ địch, còn mình phát tâm phúc để tìm cơ hội ám sát Liễu Hi.
Đại vương tử uy hiếp nói: “Hữu tướng, người phải nghĩ kĩ rồi hãy nói...”
Quan hệ giữa hắn ta và Tam vương tử không tốt8lắm, nhưng cũng không thể mặc cho tam đệ bị người khác vu oan mà chết được.
Hữu tướng Tô Cáp Tát âm thầm cắn răng, lời nói ra lại gián tiếp phán tội chết cho Tam vương tử: “Đêm qua, lão thần phái tâm phúc ám sát giặc Liễu, thế nhưng giặc Liễu gian trá, bên cạnh lại có vô số cao thủ bảo vệ mới dẫn tới việc ám sát thất bại
Những chuyện khác thì lão thần không biết.” Hữu tướng vừa dứt lời, mặt Tam vương tử liền vàng như giấy, cảnh tượng trước mắt tối sầm, hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì đứng không vững.
“Tốt..
Quả nhiên là huynh đệ tốt của ta...” Lục vương tử tức giận cười, chỉ vào Tam vương tử nói: “Người9đâu...”
“Bây giờ địch mạnh trước mắt, huynh đệ chúng ta nên chung sức chung lòng cùng chống lại giặc Liễu, sao có thể vì nội chiến mà tự chặt đi cánh tay của mình được?” Đại vương tử ngăn lại, nói: “Đại vương, chúng ta không thể tin vào lời của giặc Liễu được
Yêu nữ kia bày mưu kế còn không phải là để ngài giết Tam đệ sao?”
Trong lòng Lục vương tử càng thêm tức giận, gương mặt cũng tái mét.
“Hỗn xược..
Rốt cuộc ngươi là đại vương hay ta là đại vương? Ở đây làm gì tới lượt người nói chuyện? Lui ra.” Đại vương tử không có cách nào, dù không cam lòng cũng chỉ có thể lui ra.
Mặc dù Tam vương tử không lập tức bị7giết chết, nhưng cũng bị bắt giam lại
“Lão tam, ta sẽ nghĩ cách bảo vệ đệ..
Bây giờ không thể trông cậy vào lão lục nữa, nó phát điên rồi...” Đại vương tử lén vào ngục giam trấn an Tam vương tử.
Tam vương tử cười lạnh, không nói năng gì
Đợi sau khi Đại vương tử rời đi, khóe miệng Tam vương tử dần nhếch lên, tiếng cười trầm thấp thoát ra khỏi cổ họng rồi dần trở nên cao vút điên cuồng
“Bắc Cương sắp bị diệt vong rồi..
Thật sự sắp diệt vong rồi..
Thầy, học trò không thể bảo vệ Bắc Cương..
Học trò vô dụng.”
Tam vương tử cười đủ rồi, đôi mắt đỏ ửng, nước mắt cũng tuôn rơi, cả người giống như bị rút hết sức lực, tê liệt nằm gục trên mặt đất
Hắn ta móc từ trong người ra một con dao găm, rút dao ra khỏi vỏ
Hắn ta đã đoán được kết cục của Bắc Cương, nhưng không muốn tận mắt nhìn thấy cảnh Bắc Cương bị rơi vào trong tay kẻ địch, nếu vậy chẳng thà kết thúc tính mạng của mình trước
Ít nhất trước khi hắn ta chết, giặc Liễu còn chưa thực hiện được ý định, Bắc Cương còn chưa đổi chủ
Hắn ta vẫn còn mặt mũi để đi gặp thầy dưới suối vàng
Con dao găm vung lên, tạo thành một đường sáng trắng trên không trung, lưỡi dao sắc nhọn đâm thẳng vào ngực, đau đớn lan tràn ra khắp người hắn ta
Trên trán của Tam vương tử đã nổi đầy gân xanh, đôi mắt đầy tơ máu gần như muốn rơi ra khỏi trong mắt, trong mắt lộ rõ sự